Add parallel Print Page Options

요단 강 동쪽에 정착한 가문들

(신 3:12-22)

32 르우벤 자손과 갓 자손에게는 굉장히 많은 소 떼와 양 떼가 있었다. 그들이 야셀 땅과 길르앗 땅을 둘러보니 그곳이 가축을 기르기에 좋아 보였다. 그래서 르우벤 자손과 갓 자손이 모세와 제사장 엘르아살과 회중의 지도자들에게 와서 말하였다. “아다롯과 디본과 야셀과 니므라와 헤스본과 엘르알레와 스밤과 느보와 브온 땅은 주께서 이스라엘 백성 앞에서 정복하신 땅으로 우리의 가축을 기르기에 아주 좋은 곳입니다. 어르신들께서 우리를 좋게 여기신다면 그 땅을 우리에게 주셨으면 합니다. 우리는 요단 강을 건너지 않겠습니다.”

모세가 갓 자손과 르우벤 자손에게 말하였다. “너희의 형제들은 전쟁하러 나가는데 너희는 여기 머물러 살겠다는 말이냐? 이스라엘 백성이 주께서 주신 땅으로 들어가려 하는 지금, 너희는 어찌하여 그들의 사기를 꺾어 그들을 막으려 하느냐? 전에 내가 가데스바네아에서 너희 아비들에게 그 땅을 살펴보라고 보냈더니 그들도 너희와 똑같은 짓을 하였다. 그들은 에스골 골짜기까지 가서 그 땅을 살펴보고 나서는, 이스라엘 백성의 사기를 꺾어, 그들이 주께서 주신 땅으로 들어가는 것을 막았다. 10 그날 주께서 몹시 노하셔서 이렇게 맹세하셨다. 11 ‘이집트에서 나온 사람들 가운데서 스무 살이 넘는 사람은 내가 아브라함과 이삭과 야곱에게 주기로 맹세한 그 땅을 결코 보지 못할 것이다. 그들이 마음을 다하여 나를 따르지 않았기 때문이다. 12 그나스 사람 여분네의 아들 갈렙과 눈의 아들 여호수아 말고는 그 어느 누구도 그 땅에 들어가지 못할 것이다. 이 두 사람만은 마음을 다하여 나 주를 따랐다.’ 13 주께서는 이스라엘에게 몹시 화가 나셔서, 주께서 보시기에 악한 짓을 한 그 세대의 사람들이 다 죽을 때까지, 그들을 광야에서 사십 년 동안이나 헤매게 하셨다.

14 이제 그 죄인들의 자식인 너희가 바로 그 아비들이 한 짓을 따라, 이스라엘에 대한 주의 분노를 더욱 부채질하고 있다. 15 너희가 주께로부터 돌아서면 주께서는 이스라엘을 광야에 더 오랫동안 버려두실 것이니, 그렇게 되면 너희가 이 사람들을 모두 죽이는 셈이다.”

16 그러자 르우벤 자손과 갓 자손이 모세에게 다가와서 말하였다. “우리는 이곳에 가축을 가둘 우리를 만들고 처자식이 들어가 살 성을 쌓겠습니다. 17 이 땅에 살고 있는 원주민들에게서 우리의 처자식을 보호해 줄 든든한 성이 필요합니다. 그런 다음 우리 자신은 무장을 하고 이스라엘 백성 앞에 서서, 그들이 가야 할 곳까지 그들을 이끌고 가겠습니다. 18 모든 이스라엘 사람이 한 사람도 빠짐없이 자기 몫의 땅을 유산으로 받을 때까지는 결코 집으로 돌아오지 않겠습니다. 19 그때에 우리는 요단 강 서쪽의 땅을 우리에게도 나누어 달라고 하지 않겠습니다. 우리는 요단 강 동쪽의 땅을 이미 유산으로 받았기 때문입니다.”

20 모세가 그들에게 대답하였다. “그러면 이렇게 하여라. 너희는 주 앞에서 무장을 하고 전쟁에 나가거라. 21 주께서 당신의 적을 다 몰아내실 때까지 싸우며 요단 강을 건너라. 22 그리고 그 땅이 주 앞에서 정복된 다음에는 집으로 돌아가도 좋다. 너희는 주와 이스라엘에 대한 너희의 의무에서도 벗어날 것이다. 그리고 여기 이 땅은 주 앞에서 너희의 소유가 될 것이다. 23 그러나 너희가 그렇게 하지 않으면 너희는 주 앞에 죄를 짓는 것이다. 너희가 결코 너희가 저지른 죄에서 벗어날 수 없다는 것을 분명히 알아두어라. 24 너희의 처자식을 위해 성을 쌓고 가축을 키울 우리를 세워라. 그런 다음 너희가 약속한 대로 하여라.”

25 갓 자손과 르우벤 자손이 모세에게 말하였다. “어르신의 종인 우리는 어르신께서 명령하신 대로 따르겠습니다. 26 우리의 처자식과 양 떼와 소 떼는 여기 길르앗 여러 성읍에 남도록 하겠습니다. 27 그리고 어르신의 종인 우리는 어르신께서 말씀하신 대로 모두 싸울 채비를 하고, 주 앞에서 전쟁에 나가 요단 강을 건너겠습니다.”

28 모세가 제사장 엘르아살과 눈의 아들 여호수아와 이스라엘 가문의 지도자들에게 명령을 내렸다. 29 모세가 말하였다. “갓 자손과 르우벤 자손이 모두 무장을 하고 주 앞에서 너희와 함께 요단 강을 건너면, 너희 앞에서 그 땅이 정복되는 날 이 길르앗 땅을 그들의 소유로 주어라. 30 그러나 그들이 무장을 하고 너희와 함께 강을 건너지 않으면 그들은 가나안에서 너희와 함께 그 땅을 나누어 받아야 한다.”

31 갓 자손과 르우벤 자손이 대답하였다. “어르신의 종인 우리는 주께서 말씀하신 대로 하겠습니다. 32 우리는 주 앞에서 무장하고 가나안으로 건너가겠습니다. 그렇지만 우리가 유산으로 물려받을 땅은 요단 강 이쪽의 땅입니다.”

33 그리하여 모세가 갓 자손과 르우벤 자손과 요셉의 아들인 므낫세의 반쪽 가문에게, 아모리의 시혼 왕이 다스리던 왕국과 바산 왕 옥이 다스리던 왕국을 주었다. 그것은 그 땅 전체와 거기에 딸린 성읍들과 성읍 둘레의 영토까지를 말한다.

34 갓 자손이 세운 성읍들은 디본과 아다롯과 아로엘과 35 아다롯소반과 야셀과 욕브하와 36 벳니므라와 벳하란이었다. 그들은 이들을 요새 성읍으로 만들고 가축을 가둘 우리들도 지었다.

37 르우벤 자손은 헤스본과 엘르알레와 기랴다임과 38 느보와 바알므온과 십마를 세웠다.(느보와 바알므온은 나중에 다른 이름으로 바뀌었다.) 그들은 자기들이 세운 성읍들에 새 이름을 붙였다.

39 므낫세의 아들인 마길에게서 난 자손들은 길르앗[a]으로 가서 그곳을 점령하고 거기에 살던 아모리 사람을 몰아내었다. 40 그리하여 모세가 므낫세의 아들인 마길 집안에게 길르앗을 주었다. 마길 집안은 거기에 자리 잡고 살았다. 41 므낫세의 아들 야일은 길르앗의 여러 마을을 점령하고 그 곳을 하봇야일[b]이라고 불렀다. 42 노바는 그낫과 그 둘레의 마을들을 차지하고 자기 이름을 따서 그곳을 노바라고 불렀다.

Footnotes

  1. 32:39 길르앗 여기서 ‘길르앗’은 한 성읍. 어쩌면 라못길르앗을 가리키는 것 같다. 그러나 길르앗 전 지역을 가리킬 수도 있다. 호 6:8을 볼 것.
  2. 32:41 하봇야일 ‘야일의 촌락’

Cuộc Chinh Phục và Chia Ðất Phía Ðông Sông Giô-đanh

32 Lúc bấy giờ con cháu Ru-bên và con cháu Gát đã làm chủ nhiều đàn súc vật đông đúc. Khi họ thấy miền Gia-xe và miền Ghi-lê-át là nơi thích hiệp để nuôi các đàn súc vật, con cháu Ru-bên và con cháu Gát đến nói với Môi-se, Tư Tế Ê-lê-a-xa, và các vị lãnh đạo của hội chúng rằng, “A-ta-rốt, Ði-bôn, Gia-xe, Nim-ra, Hếch-bôn, Ê-lê-a-lê, Sê-bam, Nê-bô, và Bê-ôn, những vùng mà Chúa đã đánh bại trước mặt hội chúng I-sơ-ra-ên là những vùng thật tốt cho việc nuôi bầy súc vật, và các tôi tớ ông có nhiều bầy súc vật.” Họ nói tiếp, “Nếu chúng tôi được ơn trước mặt ông, xin ban những vùng đất ấy cho các tôi tớ ông làm sản nghiệp. Xin đừng bắt chúng tôi phải qua bên kia Sông Giô-đanh.”

Nhưng Môi-se nói với con cháu Gát và con cháu Ru-bên, “Anh em của anh em sẽ ra trận mà anh em ngồi đây sao? Tại sao anh em làm nản lòng dân I-sơ-ra-ên trong việc đi qua chiếm xứ mà Chúa đã ban cho họ? Tổ phụ anh em đã làm như vậy khi tôi sai họ từ Ca-đe Ba-nê-a đi do thám xứ. Khi họ đến Khe Ếch-côn và nhìn thấy xứ, rồi trở về xui cho dân nản lòng không muốn vào xứ mà Chúa đã ban cho họ. 10 Chúa đã nổi giận trong ngày đó và thề rằng, 11 ‘Chắc chắn không một ai trong dân đã ra khỏi Ai-cập từ hai mươi tuổi trở lên sẽ thấy xứ mà Ta đã thề ban cho Áp-ra-ham, I-sác, và Gia-cốp, vì chúng đã không hết lòng tin tưởng và theo Ta, 12 ngoại trừ Ca-lép con của Giê-phu-nê người Kê-nít, và Giô-suê con của Nun, vì họ đã hết lòng tin tưởng và theo Chúa.’ 13 Cơn giận của Chúa đã nổi bừng lên đối với dân I-sơ-ra-ên. Ngài đã khiến họ đi lang thang bốn mươi năm trong đồng hoang, cho đến khi mọi người trong thế hệ đã làm điều tội lỗi trước mặt Chúa đó đều qua đời. 14 Nầy, bây giờ anh em tính nổi lên thay cho cha anh mình, những người tội lỗi, làm gia tăng cơn giận của Chúa đối với I-sơ-ra-ên nữa sao? 15 Nếu anh em quyết định lìa bỏ Ngài, Ngài sẽ lìa bỏ anh em trong đồng hoang, và như thế anh em sẽ tiêu diệt cả dân nầy.”

16 Những người đó đến gần Môi-se và nói, “Chúng tôi xin được xây cất các ràn cho các đàn chiên chúng tôi, xây dựng thành trì cho các con nhỏ chúng tôi, 17 rồi chúng tôi sẽ lập tức cầm binh khí mình đi tiên phong trước dân I-sơ-ra-ên cho đến khi chúng tôi đem họ vào nơi sẽ được chia cho họ, trong khi đó các con nhỏ chúng tôi đã được ở trong các thành kiên cố, vì các dân bản xứ vẫn còn đó. 18 Chúng tôi sẽ không trở về nhà mình cho đến khi toàn thể dân I-sơ-ra-ên đã vào nhận lấy phần cơ nghiệp của mình. 19 Chúng tôi sẽ không chia phần cơ nghiệp với họ bên kia Sông Giô-đanh hoặc những vùng xa hơn ở bên đó, bởi vì phần cơ nghiệp của chúng tôi ở phía đông nầy của Sông Giô-đanh.”

20 Môi-se nói với họ, “Nếu anh em làm điều nầy: Anh em sẽ cầm lấy binh khí mình đi trước mặt Chúa vào trận mạc, 21 tất cả anh em phải mang vũ khí mình đi qua Sông Giô-đanh trước mặt Chúa cho đến khi Ngài đã đuổi tất cả quân thù của Ngài khỏi mặt Ngài, 22 và cả xứ bị khuất phục trước mặt Chúa, rồi sau đó anh em mới trở về, bấy giờ anh em sẽ được xem như đã làm xong trách nhiệm đối với Chúa và đối với dân I-sơ-ra-ên, rồi xứ nầy sẽ được xem là phần sản nghiệp của anh em trước mặt Chúa. 23 Nếu anh em không làm điều ấy, anh em sẽ mắc tội trước mặt Chúa; và chắc chắn anh em sẽ chuốc lấy hậu quả của tội lỗi đó cho mình. 24 Hãy xây dựng thành trì cho các con nhỏ của anh em, hãy xây cất các ràn cho các đàn chiên và dê của anh em, và hãy nhớ giữ lời anh em đã hứa.”

25 Bấy giờ con cháu Gát và con cháu Ru-bên nói với Môi-se, “Các tôi tớ chúa sẽ làm y như chúa truyền. 26 Các con trẻ chúng tôi, vợ chúng tôi, các đàn súc vật chúng tôi, và tất cả bầy gia súc của chúng tôi sẽ ở lại trong các thành trong miền Ghi-lê-át, 27 nhưng các tôi tớ của chúa sẽ đi qua Sông Giô-đanh. Ai nấy sẽ trang bị để ra chiến trường, hầu đánh trận cho Chúa, như ngài truyền.”

28 Môi-se ban lịnh về họ cho Tư Tế Ê-lê-a-xa, cho Giô-suê con của Nun, và cho các thủ lãnh của các chi tộc I-sơ-ra-ên. 29 Môi-se nói với họ, “Nếu con cháu Gát và con cháu Ru-bên mỗi người đều mang lấy khí giới của mình đi ra đánh trận trước mặt Chúa, nếu họ cùng đi qua Sông Giô-đanh với anh em và nếu đất đó bị khuất phục trước mặt anh em, anh em hãy ban cho họ miền Ghi-lê-át làm sản nghiệp; 30 nhưng nếu họ không mang lấy vũ khí đi qua Sông Giô-đanh với anh em, họ sẽ nhận phần sản nghiệp của họ ở giữa anh em trong đất Ca-na-an.”

31 Con cháu Gát và con cháu Ru-bên bèn trả lời, “Như Chúa đã truyền cho các tôi tớ Ngài thế nào, chúng tôi sẽ làm y như thế đó. 32 Chúng tôi sẽ mang vũ khí đi qua sông trước mặt Chúa, để vào chiếm đất Ca-na-an, nhưng phần sản nghiệp chúng tôi sẽ nằm phía bên nầy Sông Giô-đanh.”

33 Môi-se ban cho họ –tức các con cháu Gát, các con cháu Ru-bên, và phân nửa chi tộc Ma-na-se con trai Giô-sép– vương quốc của Si-hôn vua dân A-mô-ri và vương quốc của Óc vua Ba-san, tức lãnh thổ và các thành của các xứ ấy, và đất đai chung quanh các thành đó.

34 Con cháu Gát xây dựng lại các thành Ði-bôn, A-ta-rốt, A-rô-e, 35 A-trốt Sô-phan, Gia-xe, Gióp-bê-ha, 36 Bết Nim-ra, và Bết Ha-ran trở nên những thành kiên cố, và họ cũng xây cất các ràn để giữ chiên và dê.

37 Con cháu Ru-bên xây dựng lại các thành Hếch-bôn, Ê-lê-a-lê, Ki-ri-át-ha-im, 38 Nê-bô, Ba-anh Mê-ôn (các thành nầy đã đổi tên), và Síp-ma. Họ đặt tên lại cho các thành họ tái xây dựng.

39 Con cháu của Ma-khia con trai Ma-na-se đến Ghi-lê-át, chiếm lấy miền đó, và đuổi người A-mô-ri ở đó đi. 40 Vì thế Môi-se ban miền Ghi-lê-át cho Ma-khia con trai Ma-na-se, và ông định cư tại đó.

41 Giai-rơ con trai Ma-na-se đến chiếm lấy các thị trấn trong miền đó và đặt tên lại là Ha-vốt Giai-rơ.[a]

42 Nô-ba đến chiếm lấy thành Kê-nát và các thị trấn trực thuộc thành đó, rồi lấy tên mình là Nô-ba mà đặt tên cho cả vùng đó.

Footnotes

  1. Dân Số 32:41 nghĩa là Các Thị Trấn của Giai-rơ

The Tribes Settling East of the Jordan(A)

32 Now the children of Reuben and the children of Gad had a very great multitude of livestock; and when they saw the land of (B)Jazer and the land of (C)Gilead, that indeed the region was a place for livestock, the children of Gad and the children of Reuben came and spoke to Moses, to Eleazar the priest, and to the leaders of the congregation, saying, “Ataroth, Dibon, Jazer, (D)Nimrah, (E)Heshbon, Elealeh, (F)Shebam, Nebo, and (G)Beon, the country (H)which the Lord defeated before the congregation of Israel, is a land for livestock, and your servants have livestock.” Therefore they said, “If we have found favor in your sight, let this land be given to your servants as a possession. Do not take us over the Jordan.”

And Moses said to the children of Gad and to the children of Reuben: “Shall your brethren go to war while you sit here? Now why will you (I)discourage the heart of the children of Israel from going over into the land which the Lord has given them? Thus your fathers did (J)when I sent them away from Kadesh Barnea (K)to see the land. For (L)when they went up to the Valley of Eshcol and saw the land, they discouraged the heart of the children of Israel, so that they did not go into the land which the Lord had given them. 10 (M)So the Lord’s anger was aroused on that day, and He swore an oath, saying, 11 ‘Surely none of the men who came up from Egypt, (N)from twenty years old and above, shall see the land of which I swore to Abraham, Isaac, and Jacob, because (O)they have not wholly followed Me, 12 except Caleb the son of Jephunneh, the Kenizzite, and Joshua the son of Nun, (P)for they have wholly followed the Lord.’ 13 So the Lord’s anger was aroused against Israel, and He made them (Q)wander in the wilderness forty years, until (R)all the generation that had done evil in the sight of the Lord was gone. 14 And look! You have risen in your fathers’ place, a brood of sinful men, to increase still more the (S)fierce anger of the Lord against Israel. 15 For if you (T)turn away from following Him, He will once again leave them in the wilderness, and you will destroy all these people.”

16 Then they came near to him and said: “We will build sheepfolds here for our livestock, and cities for our little ones, 17 but (U)we ourselves will be armed, ready to go before the children of Israel until we have brought them to their place; and our little ones will dwell in the fortified cities because of the inhabitants of the land. 18 (V)We will not return to our homes until every one of the children of Israel has [a]received his inheritance. 19 For we will not inherit with them on the other side of the Jordan and beyond, (W)because our inheritance has fallen to us on this eastern side of the Jordan.”

20 Then (X)Moses said to them: “If you do this thing, if you arm yourselves before the Lord for the war, 21 and all your armed men cross over the Jordan before the Lord until He has driven out His enemies from before Him, 22 and (Y)the land is subdued before the Lord, then afterward (Z)you may return and be blameless before the Lord and before Israel; and (AA)this land shall be your possession before the Lord. 23 But if you do not do so, then take note, you have sinned against the Lord; and be sure (AB)your sin will find you out. 24 (AC)Build cities for your little ones and folds for your sheep, and do [b]what has proceeded out of your mouth.”

25 And the children of Gad and the children of Reuben spoke to Moses, saying: “Your servants will do as my lord commands. 26 (AD)Our little ones, our wives, our flocks, and all our livestock will be there in the cities of Gilead; 27 (AE)but your servants will cross over, every man armed for war, before the Lord to battle, just as my lord says.”

28 So Moses gave command (AF)concerning them to Eleazar the priest, to Joshua the son of Nun, and to the chief fathers of the tribes of the children of Israel. 29 And Moses said to them: “If the children of Gad and the children of Reuben cross over the Jordan with you, every man armed for battle before the Lord, and the land is subdued before you, then you shall give them the land of Gilead as a possession. 30 But if they do not cross over armed with you, they shall have possessions among you in the land of Canaan.”

31 Then the children of Gad and the children of Reuben answered, saying: “As the Lord has said to your servants, so we will do. 32 We will cross over armed before the Lord into the land of Canaan, but the possession of our inheritance shall remain with us on this side of the Jordan.”

33 So (AG)Moses gave to the children of Gad, to the children of Reuben, and to half the tribe of Manasseh the son of Joseph, (AH)the kingdom of Sihon king of the Amorites and the kingdom of Og king of Bashan, the land with its cities within the borders, the cities of the surrounding country. 34 And the children of Gad built (AI)Dibon and Ataroth and (AJ)Aroer, 35 Atroth and Shophan and (AK)Jazer and Jogbehah, 36 (AL)Beth Nimrah and Beth Haran, (AM)fortified cities, and folds for sheep. 37 And the children of Reuben built (AN)Heshbon and Elealeh and Kirjathaim, 38 (AO)Nebo and (AP)Baal Meon (AQ)(their names being changed) and Shibmah; and they gave other names to the cities which they built.

39 And the children of (AR)Machir the son of Manasseh went to Gilead and took it, and [c]dispossessed the Amorites who were in it. 40 So Moses (AS)gave Gilead to Machir the son of Manasseh, and he dwelt in it. 41 Also (AT)Jair the son of Manasseh went and took its small towns, and called them (AU)Havoth Jair.[d] 42 Then Nobah went and took Kenath and its villages, and he called it Nobah, after his own name.

Footnotes

  1. Numbers 32:18 possessed
  2. Numbers 32:24 what you said you would do
  3. Numbers 32:39 drove out
  4. Numbers 32:41 Lit. Towns of Jair