马可福音 15
Chinese New Version (Simplified)
耶稣被押交彼拉多(A)
15 一到清晨,祭司长和长老、经学家以及公议会全体一致议决,把耶稣绑起来,押去交给彼拉多。 2 彼拉多问他:“你是犹太人的王吗?”耶稣回答:“你已经说了(“你已经说了”或译:“这是你说的”)。” 3 祭司长控告了他许多事。 4 彼拉多又问他:“你看,他们控告你这么多的事!你甚么都不回答吗?” 5 耶稣还是一言不答,使彼拉多非常惊奇。
彼拉多判耶稣钉十字架(27:15~26;(B)
6 每逢这节期,彼拉多按着众人所要求的,照例给他们释放一个囚犯。 7 有一个人名叫巴拉巴,和作乱的人囚禁在一起,他们作乱的时候,曾杀过人。 8 群众上去,要求彼拉多援例给他们办理。 9 彼拉多回答他们:“你们要我给你们释放这个犹太人的王吗?” 10 他知道祭司长是因为嫉妒才把耶稣交了来。 11 祭司长却煽动群众,宁可要总督释放巴拉巴给他们。 12 彼拉多又对他们说:“那么,你们称为犹太人的王的,你们要我怎样处置他呢?” 13 他们就喊着说:“把他钉十字架!” 14 彼拉多说:“他作了甚么恶事呢?”众人却更加大声喊叫:“把他钉十字架!” 15 彼拉多有意讨好群众,就释放了巴拉巴给他们,把耶稣鞭打了,交给他们钉十字架。
士兵戏弄耶稣(C)
16 士兵把耶稣带进总督府的院子里,召集了全队士兵。 17 他们给他披上紫色的外袍,又用荆棘编成冠冕给他戴上; 18 就向他祝贺说:“犹太人的王万岁!” 19 又用一根芦苇打他的头,向他吐唾沫,并且跪下来拜他。 20 他们戏弄完了,就把他的紫色的外袍脱下,给他穿回自己的衣服,带他出去,要钉十字架。
耶稣被钉十字架(D)
21 有一个古利奈人西门,就是亚历山大和鲁孚的父亲,从乡下来到,经过那里,士兵就强迫他背着耶稣的十字架。 22 他们把耶稣带到各各他地方(这地名译出来就是“髑髅地”), 23 拿没药调和的酒给他,他却不接受。 24 他们就把他钉了十字架;又抽签分他的衣服,看谁得着甚么。 25 他们钉他十字架的时候,是在上午九点钟。 26 耶稣的罪状牌上写着“犹太人的王”。 27 他们又把两个强盗和他一同钉十字架,一个在右,一个在左。(有些抄本有第28节:“这就应验了经上所说的:‘他和不法者同列。’”) 29 过路的人讥笑他,摇着头说:“哼,你这个要拆毁圣所,三日之内又把它建造起来的, 30 从十字架上把自己救下来吧!” 31 祭司长和经学家也同样讥笑他,彼此说:“他救了别人,却不能救自己; 32 以色列的王基督啊,现在可以从十字架上下来,让我们看见就信吧。”那和他同钉十字架的人也侮辱他。
耶稣死时的情形(E)
33 从正午到下午三点钟,遍地都黑暗了。 34 下午三点的时候,耶稣大声呼号:“以罗伊,以罗伊,拉马撒巴各大尼?”这句话译出来就是:“我的 神,我的 神,你为甚么离弃我?” 35 有些站在旁边的人听见了就说:“看,他呼叫以利亚呢。” 36 有一个人跑去拿海绵浸满了酸酒,绑在芦苇上,递给他喝,说:“等一等,我们看看以利亚来不来救他。” 37 耶稣大叫一声,气就断了。 38 圣所里的幔子,从上到下裂成两半。 39 站在他对面的百夫长,看见他这样断气,就说:“这人真是 神的儿子!” 40 也有些妇女远远地观看,她们之中有抹大拉的马利亚,小雅各和约西的母亲马利亚,以及撒罗米。 41 这些妇女,当耶稣在加利利的时候,就一直跟随他、服事他。此外,还有许多和他一同上耶路撒冷的妇女。
耶稣葬在坟墓里(F)
42 到了晚上,因为是预备日,就是安息日的前一日, 43 一个一向等候 神国度的尊贵的议员,亚利马太的约瑟来了,就放胆地进去见彼拉多,求领耶稣的身体。 44 彼拉多惊讶耶稣已经死了,就叫百夫长前来,问他耶稣是不是死了很久。 45 他从百夫长知道了实情以后,就把尸体给了约瑟。 46 约瑟买了细麻布,把耶稣取下,用细麻布裹好,安放在一个从盘石凿出来的坟墓里,又辊过一块石头来挡住墓门。 47 抹大拉的马利亚和约西的母亲马利亚都看见安放他的地方。
Mác 15
Bản Dịch 2011
Chúa Bị Nộp cho Phi-lát
(Mat 27:1-2, 11-14; Lu 23:1-5; Gg 18:28-38)
15 Trời vừa tảng sáng các trưởng tế đã lập tức họp lại với các trưởng lão, các thầy dạy giáo luật, và toàn thể Hội Ðồng. Họ trói Ðức Chúa Jesus, giải Ngài đi, và nộp cho Phi-lát.
2 Phi-lát hỏi Ngài, “Ngươi có phải là Vua dân Do-thái không?”
Ngài đáp, “Chính ngươi nói thế.”
3 Bấy giờ các trưởng tế cáo buộc Ngài đủ điều. 4 Phi-lát lại hỏi Ngài nữa, “Ngươi không trả lời gì sao? Hãy xem, họ cáo buộc ngươi biết bao nhiêu tội.” 5 Nhưng Ðức Chúa Jesus không trả lời gì cả, khiến Phi-lát phải ngạc nhiên.
Phi-lát Kết Án Chúa
(Mat 27:15-26; Lu 23:13-25; Gg 18:39-19:16)
6 Vào thuở ấy cứ mỗi dịp lễ lớn, Phi-lát có thông lệ phóng thích một tù nhân cho dân, bất cứ người nào họ yêu cầu. 7 Lúc ấy có một người tên là Ba-ra-ba đang bị giam trong ngục với những kẻ dấy loạn; ông ấy đã can tội sát nhân trong cuộc nổi loạn. 8 Vậy dân đến và bắt đầu yêu cầu Phi-lát ban ân xá theo thông lệ. 9 Phi-lát hỏi họ, “Các ngươi muốn ta phóng thích Vua dân Do-thái cho các ngươi không?” 10 Bởi ông biết chỉ vì ganh tị mà các trưởng tế đã nộp Ngài cho ông. 11 Nhưng các trưởng tế xúi giục dân, yêu cầu ông phóng thích Ba-ra-ba cho họ. 12 Phi-lát hỏi lại họ, “Vậy các ngươi muốn ta làm gì với người các ngươi gọi là Vua dân Do-thái?”
13 Họ la to, “Hãy đóng đinh hắn trên cây thập tự!”
14 Phi-lát hỏi họ, “Tại sao? Người này đã làm điều ác gì?”
Nhưng họ lại gào to hơn, “Hãy đóng đinh hắn trên cây thập tự!”
15 Vậy để làm vừa lòng đám đông, Phi-lát sai thả Ba-ra-ba cho họ. Sau khi cho đánh Ðức Chúa Jesus bằng roi có móc gai, ông trao Ngài cho họ để đem đóng đinh vào cây thập tự.
Lính La-mã Hành Hạ Chúa
(Mat 27:27-31; Gg 19:2-3)
16 Bọn lính dẫn Ngài vào sân (cũng gọi là bản doanh của tổng trấn), rồi tập họp cả đơn vị lại. 17 Chúng mặc cho Ngài một áo choàng màu đỏ điều; sau khi lấy nhánh gai kết thành một vương miện, chúng đội nó lên đầu Ngài, 18 đoạn chúng chào Ngài rằng, “Vạn tuế Vua dân Do-thái!” 19 Chúng lấy gậy đập đầu Ngài, phun nhổ trên Ngài, rồi quỳ xuống lạy Ngài. 20 Sau khi đã chế nhạo Ngài, chúng lột chiếc áo choàng màu đỏ điều ra và mặc áo của Ngài lại cho Ngài, đoạn chúng dẫn Ngài ra để đóng đinh trên cây thập tự.
Chúa Chịu Ðóng Ðinh
(Mat 27:32-34; Lu 23:26-43; Gg 19:17-27)
21 Dọc đường chúng bắt một người vừa từ dưới quê lên, tình cờ đi ngang qua đó tên là Si-môn, quê ở Sy-ren, cha của A-léc-xan-đơ và Ru-phu, vác cây thập tự cho Ngài. 22 Chúng dẫn Ngài đến một chỗ gọi là Gô-gô-tha, nghĩa là Ðồi Sọ. 23 Chúng cho Ngài uống rượu pha với mộc dược, nhưng Ngài không uống. 24 Kế đó chúng đóng đinh Ngài vào cây thập tự và chia nhau y phục Ngài bằng cách bắt thăm để xem ai được gì.
25 Chúng đóng đinh Ngài vào lúc chín giờ sáng.[a] 26 Bản án kết tội Ngài ghi rằng, “Vua dân Do-thái.”
27 Cùng với Ngài chúng đóng đinh hai tên trộm cướp, một tên ở bên phải và một tên ở bên trái. 28 Thế là ứng nghiệm lời Kinh Thánh,
“Ngài đã bị liệt vào hàng những kẻ phạm pháp.”[b]
29 Những người đi qua đó mỉa mai Ngài; họ lắc đầu và nói, “Ủa, ông là người muốn phá đền thờ và xây lại trong ba ngày đấy à? 30 Hãy cứu chính ông đi và hãy xuống khỏi cây thập tự đi!”
31 Tương tự, các trưởng tế và các thầy dạy giáo luật cũng nhạo báng Ngài. Họ nói với nhau, “Hắn đã cứu người khác mà không cứu được chính mình. 32 Bây giờ hãy để Ðấng Christ, Vua của I-sơ-ra-ên, xuống khỏi cây thập tự, để chúng ta thấy và tin.” Những kẻ bị đóng đinh với Ngài cũng nhiếc móc Ngài.
Chúa Chết
(Mat 27:45-56; Lu 23:44-49; Gg 19:28-30)
33 Từ mười hai giờ trưa đến ba giờ chiều[c] cả xứ đều tối tăm. 34 Lúc ba giờ chiều, Ðức Chúa Jesus kêu lớn tiếng, “Ê-lô-i! Ê-lô-i! Lê-ma Sa-bách-tha-ni?” Nghĩa là “Ðức Chúa Trời của con ôi! Ðức Chúa Trời của con ôi! Sao Ngài lìa bỏ con?”
35 Mấy người đứng gần đó nghe thế bèn nói, “Kìa, ông ấy đang gọi Ê-li.”
36 Một người chạy đi lấy một miếng xốp, thấm đầy giấm, buộc vào đầu cây sậy, đưa cho Ngài uống, và nói, “Cứ để vậy, xem Ê-li sẽ đến cứu ông ấy xuống chăng.”
37 Ðức Chúa Jesus kêu một tiếng lớn, rồi trút hơi thở cuối cùng. 38 Bức màn trong đền thờ bị xé ra làm hai, từ trên xuống dưới.
39 Khi viên đại đội trưởng đứng đối diện Ngài thấy Ngài tắt thở như vậy, ông nói, “Người này quả thật là Con Ðức Chúa Trời!”
40 Lúc ấy cũng có mấy phụ nữ đứng nhìn từ xa, trong đó có Ma-ry Mạc-đa-len, Ma-ry mẹ của Gia-cơ trẻ và Giô-sê, và Sa-lô-mê. 41 Các bà ấy thường đi theo Ngài và hầu việc Ngài khi Ngài còn ở Ga-li-lê. Nhiều bà khác đã đi với Ngài lên Giê-ru-sa-lem cũng có mặt tại đó.
Sự An Táng Chúa
(Mat 27:56-61; Lu 23:50-56; Gg 19:38-42)
42 Ðến chiều tối, vì hôm đó là Ngày Chuẩn Bị, tức ngày trước ngày Sa-bát, 43 Giô-sép người A-ri-ma-thê, một hội viên được kính trọng của Hội Ðồng, cũng là người hằng trông đợi vương quốc Ðức Chúa Trời, đã bạo dạn đến gặp Phi-lát để xin thi thể Ðức Chúa Jesus. 44 Phi-lát thắc mắc vì không rõ Ngài đã chết chưa nên sai gọi viên đại đội trưởng đến; ông hỏi ông ấy phải chăng Ngài đã chết khá lâu rồi. 45 Sau khi nghe viên đại đội trưởng xác nhận, ông cho Giô-sép thi thể Ngài. 46 Giô-sép mua một cuộn vải gai, đem thi thể Ngài xuống, lấy cuộn vải gai quấn lại, rồi đặt vào một ngôi mộ đã đục sẵn trong vách đá; đoạn ông lăn một tảng đá chận cửa mộ lại. 47 Ma-ry Mạc-đa-len và Ma-ry mẹ của Giô-sê thấy rõ nơi họ an táng Ngài.
Mác 15
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version
Phi-lát gạn hỏi Chúa Giê-xu(A)
15 Sáng sớm hôm sau các giới trưởng tế, các bô lão, các giáo sư luật và toàn thể hội đồng Do-thái lập mưu. Họ trói Ngài lại, dẫn đi giải qua cho Phi-lát là quan tổng đốc.
2 Phi-lát hỏi Ngài, “Anh có phải là vua dân Do-thái không?”
Chúa Giê-xu đáp, “Đúng như lời quan nói.”
3 Các giới trưởng tế tố cáo Ngài đủ điều. 4 Phi-lát hỏi Chúa Giê-xu một câu nữa, “Anh thấy họ tố cáo anh đủ thứ không? Anh không chịu đối đáp gì cả sao?”
5 Nhưng Chúa Giê-xu im lặng khiến Phi-lát vô cùng ngạc nhiên.
Phi-lát tìm cách tha Chúa Giê-xu(B)
6 Cứ mỗi năm vào dịp lễ Vượt qua, quan tổng đốc thường hay ân xá cho một tên tù phạm theo ý dân xin. 7 Lúc ấy có tên Ba-ra-ba đang ngồi tù với mấy tên phản loạn. Chúng đã phạm tội giết người trong một vụ bạo động. 8 Dân chúng đến xin Phi-lát ân xá cho một tù nhân theo thông lệ.
9 Nên Phi-lát hỏi họ, “Các ông có muốn tôi ân xá vua dân Do-thái không?” 10 Phi-lát biết rõ là do lòng ganh ghét mà các trưởng tế giải Chúa Giê-xu đến cho mình. 11 Nhưng các trưởng tế xúi giục dân chúng xin tha Ba-ra-ba chứ đừng tha Chúa Giê-xu.
12 Phi-lát lại hỏi dân chúng một lần nữa, “Còn người mà các anh gọi là vua dân Do-thái thì tôi phải xử làm sao đây?”
13 Dân chúng quát lớn, “Đóng đinh hắn đi!”
14 Phi-lát hỏi, “Tại sao? Ông ta đã làm điều gì phạm pháp đâu?”
Nhưng họ lại hét lớn hơn nữa, “Đóng đinh hắn đi!”
15 Phi-lát muốn làm vừa lòng dân chúng nên tha Ba-ra-ba cho họ. Sau khi cho đánh đòn Chúa Giê-xu, ông giao Ngài cho các tên lính mang đi đóng đinh.
16 Bọn lính mang Chúa Giê-xu vào trong dinh tổng đốc gọi là tổng dinh, và tập họp tất cả các quân sĩ lại. 17 Chúng lấy áo dài tím mặc cho Chúa Giê-xu và dùng nhành gai nhọn làm mão đội lên đầu Ngài. 18 Rồi chúng bắt đầu kêu, “Muôn tâu, vua dân Do-thái!” 19 Bọn lính lấy gậy đập đầu Ngài nhiều lần. Chúng nhổ vào mặt Ngài và chế giễu Ngài bằng cách quì gối xuống giả vờ bái lạy Ngài. 20 Sau khi chế giễu xong bọn lính cởi áo tím của Ngài ra và mặc lại áo quần cho Ngài. Rồi chúng dẫn Ngài ra khỏi dinh để mang đi đóng đinh.
Chúa Giê-xu bị đóng đinh(C)
21 Có một người tên Xi-môn gốc xứ Xi-ren, cha của A-lịch-sơn và Ru-phu, từ ngoài đồng trở về thành. Bọn lính bắt ông ta phải vác cây thập tự thế cho Chúa Giê-xu. 22 Chúng đưa Ngài đến một nơi gọi là Gô-gô-tha nghĩa là Đồi Sọ. 23 Bọn lính định cho Chúa Giê-xu uống rượu trộn với mộc dược, nhưng Ngài không chịu uống. 24 Các tên lính đóng đinh Chúa Giê-xu và chia áo quần của Ngài bằng cách bắt thăm xem ai được phần nào.
25 Lúc chúng đóng đinh Chúa Giê-xu là chín giờ sáng. 26 Có một bảng treo lên ghi án Ngài như sau: vua dân do-thái. 27 Chúng cũng treo hai tên cướp lên hai cây thập tự kế bên Ngài, một tên bên phải, một tên bên trái. 28 [a] 29 Người qua kẻ lại sỉ nhục Ngài và lắc đầu, “Ê, anh nói anh sẽ phá đền thờ rồi xây lại trong ba ngày, 30 Bây giờ hãy tự cứu mình đi! Hãy xuống khỏi cây thập tự đi!”
31 Các giới trưởng tế và các giáo sư luật cũng chế giễu Ngài. Họ bảo nhau, “Hắn cứu người khác được mà cứu mình không được. 32 Nếu hắn thật là Đấng Cứu Thế, vua dân Ít-ra-en thì có giỏi nhảy xuống khỏi cây thập tự đi. Làm được vậy chúng ta mới tin.” Hai tên cướp bị đóng đinh hai bên Ngài cũng sỉ nhục Ngài.
Chúa Giê-xu Chết(D)
33 Từ giữa trưa, khắp xứ đều tối mịt hơn ba tiếng đồng hồ. 34 Đến ba giờ chiều Chúa Giê-xu kêu lớn, “Ê-lô-i, Ê-lô-i, la-ma xa-bách-tha-ni.” Nghĩa là, “Thượng Đế của tôi ơi, Thượng Đế của tôi ơi, sao Ngài bỏ tôi?” [b]
35 Mấy người đứng đó nghe vậy bảo nhau rằng, “Nghe kìa, hắn đang kêu Ê-li.” [c]
36 Có người ở đó chạy đi lấy một miếng bông đá, nhúng đầy giấm, cột vào một cái que đưa lên cho Ngài uống và bảo, “Chúng ta hãy xem thử Ê-li có đến đem hắn xuống khỏi cây thập tự không.”
37 Chúa Giê-xu kêu lên một tiếng lớn nữa rồi qua đời.
38 Cái màn trong đền thờ bị xé toạc làm đôi từ trên xuống dưới. 39 Viên sĩ quan đứng trước cây thập tự của Chúa Giê-xu thấy Ngài chết như thế liền bảo, “Người nầy đúng là Con Thượng Đế!”
40 Có mấy người đàn bà đứng xa xa nhìn; trong số đó có Ma-ri Ma-đơ-len, Xa-lô-mê, Ma-ri mẹ của Gia-cơ (Gia-cơ là con út của Ma-ri) và Giô-xê. 41 Các bà nầy đã theo Chúa Giê-xu từ khi Ngài ở miền Ga-li-lê và phục vụ Ngài. Nhiều người đàn bà khác lên Giê-ru-sa-lem với Ngài cũng có mặt ở đó.
Chúa Giê-xu được chôn cất(E)
42 Hôm ấy là Ngày Chuẩn Bị, nghĩa là hôm trước ngày Sa-bát. Buổi chiều ngày ấy, 43 Giô-xép vùng A-ri-ma-thia can đảm đến gặp Phi-lát xin xác Chúa Giê-xu. Giô-xép, một hội viên quan trọng của Hội Đồng Do-thái, là một trong những người trông chờ Nước Trời hiện đến. 44 Phi-lát ngạc nhiên khi nghe Chúa Giê-xu chết nhanh như thế, nên ông gọi một sĩ quan hỏi để biết Ngài đã chết lâu chưa. 45 Sau khi nghe viên sĩ quan báo cáo thì Phi-lát giao xác Ngài cho Giô-xép. 46 Giô-xép có mua vải liệm, nên sau khi mang xác Chúa Giê-xu xuống khỏi cây thập tự thì quấn trong vải ấy. Ông đặt xác Ngài vào ngôi mộ đục từ vách đá. Rồi ông lăn một tảng đá lớn chận cửa mộ lại. 47 Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri mẹ của Giô-xê nhìn thấy chỗ chôn Chúa.
Footnotes
- Mác 15:28 Vài bản cũ Hi-lạp thêm câu 28: “Đúng như lời Thánh Kinh viết, ‘Chúng đặt Ngài chung với phạm nhân.’”
- Mác 15:34 Ê-lô-i … lam-ma xa-bách-tha-ni Thi 22:1.
- Mác 15:35 “Nghe kìa, hắn đang kêu Ê-li.” Từ ngữ “Thượng Đế của tôi ơi” ( Ê-li trong tiếng Hê-bơ-rơ hay Ê-lô-i trong tiếng A-ram) nghe giống như tên Ê-li, một nhân vật nổi danh nói thay cho Thượng Đế vào khoảng năm 850 trước công nguyên.
Chinese New Version (CNV). Copyright © 1976, 1992, 1999, 2001, 2005 by Worldwide Bible Society.
Copyright © 2011 by Bau Dang
© 2010 Bible League International