路加福音 18
Chinese Contemporary Bible (Simplified)
恒心祷告
18 耶稣讲了一个比喻来教导门徒要常常祷告,不要灰心。
2 祂说:“某城有一位既不敬畏上帝也不尊重人的审判官。 3 那城里有一位寡妇常常来哀求这位审判官,说,‘求你为我申冤,惩办我的对头。’ 4 审判官总是充耳不闻,但后来心里想,‘虽然我不怕上帝,也不在乎人, 5 可是这寡妇一直来烦我,还是替她申冤好了,免得她再来烦我!’”
6 主接着说:“你们听,这不义的审判官尚且这么说, 7 难道上帝听到祂拣选的人昼夜呼求,不替他们申冤吗?难道祂会一直耽延不理吗? 8 我告诉你们,祂必很快为他们申冤。不过当人子来的时候,在世上找得到有信心的人吗?”
两种祷告
9 耶稣对那些自以为义、藐视别人的人讲了一个比喻: 10 “有两个人到圣殿里祷告,一个是法利赛人,一个是税吏。 11 法利赛人站在那里自言自语地祷告说,‘上帝啊!我感谢你,因为我不像别人那样勒索、不义、通奸,也不像这税吏。 12 我每周禁食两次,奉献全部收入的十分之一。’
13 “但那税吏却远远地站着,连头也不敢抬起来,捶着胸说,‘上帝啊,求你怜悯我这个罪人!’
14 “我告诉你们,二人回家后,被上帝算为义的是税吏而不是法利赛人,因为自高的人必遭贬抑,谦卑的人必得尊荣。”
祝福孩子
15 有许多人把婴孩带来要让耶稣摸一摸他们,为他们祝福,门徒看见,就责备这些人。 16 耶稣却招呼他们过来,并对门徒说:“让小孩子到我这里来,不要阻止他们,因为上帝的国属于这样的人。 17 我实在告诉你们,人若不像小孩子一样接受上帝的国,绝不能进去。”
富豪求问永生
18 一位官长问耶稣:“良善的老师,我该做什么才能承受永生?”
19 耶稣说:“你为什么称呼我‘良善的老师’呢?只有上帝是良善的。 20 你知道‘不可通奸,不可杀人,不可偷盗,不可作伪证,要孝敬父母’这些诫命”。
21 那人说:“我从小就遵行这些诫命。”
22 耶稣听了就对他说:“你还有一件事没有做,就是变卖你所有的产业,分给穷人,你必有财宝存在天上,然后你还要来跟从我。” 23 那人听了,极其忧愁,因为他非常富有。
24 耶稣见状,就说;“有钱人进上帝的国真难啊! 25 骆驼穿过针眼比有钱人进上帝的国还容易呢!”
26 听见的人就问:“这样,谁能得救呢?”
27 耶稣回答说:“对人而言,这不可能,但对上帝而言,凡事都可能。”
28 彼得说:“你看!我们已经撇下一切来跟从你了。”
29 耶稣说:“我实在告诉你们,任何人为了上帝的国而撇下房屋、妻子、弟兄、父母或儿女, 30 今世必得百倍的奖赏,来世必得永生。”
再次预言受害和复活
31 耶稣把十二使徒带到一边,对他们说:“你们要留意,我们现在前往耶路撒冷,先知书上有关人子的记载都要应验, 32 人子将被交在外族人的手里,被他们嘲弄、虐待、吐唾沫、 33 鞭打和杀害,但第三天祂必复活。” 34 使徒却一点也不明白,因为这番话的含意是隐藏的,他们听不明白。
治愈耶利哥的瞎子
35 耶稣快到耶利哥的时候,有一个瞎子坐在路旁讨饭。 36 他听见许多人经过,就询问是怎么回事。 37 有人告诉他是拿撒勒人耶稣经过此地, 38 他就高声呼喊:“大卫的后裔耶稣啊,可怜我吧!”
39 走在前面的人责备他,让他安静,但他反而叫得更大声:“大卫的后裔啊,可怜我吧!”
40 耶稣停下脚步,命人把他带过来,然后问他: 41 “你要我为你做什么?”
他说:“主啊!我想能够看见。”
42 耶稣对他说:“你看见吧!你的信心救了你。” 43 他立刻得见光明,并跟随耶稣,一路赞美上帝。目睹这事的人也都赞美上帝。
Lu-ca 18
New Vietnamese Bible
Ngụ Ngôn Về Thẩm Phán Và Quả Phụ
18 Đức Giê-su kể cho các môn đệ một ngụ ngôn[a] để dạy họ phải cầu nguyện luôn và đừng mỏi mệt. 2 Ngài nói: “Trong thành phố kia, có một thẩm phán không kính sợ Đức Chúa Trời, cũng chẳng kiêng nể loài người. 3 Ở đó cũng có một bà góa cứ đến nài nỉ với ông: ‘Xin ngài xét xử công minh cho tôi đối lại kẻ chống nghịch tôi!’
4 Thẩm phán từ khước đã lâu. Sau đó, ông tự nhủ: ‘Dù ta không sợ Đức Chúa Trời cũng chẳng nể loài người, 5 nhưng vì mụ góa này quấy rầy ta, nên ta sẽ xét xử công minh cho mụ, kẻo mụ cứ trở lại mãi, thì rốt cuộc ta cũng bị bực mình!’ ”[b]
6 Chúa bảo: “Các con hãy nghe lời thẩm phán bất lương ấy nói! 7 Lẽ nào Đức Chúa Trời lại không xét xử công minh cho những kẻ được Ngài chọn, là những kẻ ngày đêm kêu xin Ngài mà Ngài còn trì hoãn hay sao?[c] 8 Ta bảo các con: Ngài sẽ nhanh chóng xét xử công minh cho họ. Tuy nhiên, khi Con Người trở lại, Ngài sẽ còn tìm thấy đức tin như thế trên mặt đất không?”
Ví Dụ Về Người Pha-ri-si Và Kẻ Thu Thuế
9 Đức Giê-su kể ngụ ngôn này về những kẻ tự cho mình là công chính rồi cậy mình mà khinh dể người khác:[d] 10 “Có hai người lên đền thờ cầu nguyện, một người Pha-ri-si và một người thu thuế. 11 Người Pha-ri-si đứng cầu nguyện như vầy: ‘Lạy Đức Chúa Trời, tôi tạ ơn Ngài vì tôi đây không phải như bọn người phàm, tham ô, bất lương, gian dâm, hoặc như tên thu thuế này. 12 Tôi kiêng ăn mỗi tuần lễ hai lần.[e] Tôi dâng phần mười tất cả các lợi tức.’
13 Nhưng người thu thuế đứng đàng xa, không dám ngước mắt lên trời, đấm ngực mà thưa: ‘Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót con là kẻ tội lỗi!’
14 Ta bảo các con, người này về nhà được kể là công chính chứ không phải người kia. Vì ai tự tôn cao sẽ bị hạ xuống, còn ai tự hạ mình xuống sẽ được tôn cao.”
Trẻ Em Đến Với Chúa(A)
15 Người ta đem trẻ em đến với Đức Giê-su để Ngài đặt tay ban phước.[f] Các môn đệ thấy thế, quở trách họ. 16 Nhưng Đức Giê-su gọi chúng đến bảo: “Hãy để trẻ thơ đến cùng Ta, đừng ngăn cấm chúng nó; vì Nước Đức Chúa Trời thuộc về những người giống như chúng vậy. 17 Thật Ta bảo cho các con biết: Ai không tiếp nhận Nước Đức Chúa Trời như trẻ thơ thì không cách nào vào đó được.”
Một Quan Chức Giàu Có(B)
18 Một viên quan hỏi Ngài: “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống vĩnh phúc?”
19 Đức Giê-su đáp: “Tại sao ông gọi Ta là nhân lành? Không có ai nhân lành ngoại trừ Đức Chúa Trời. 20 Ông đã biết các điều răn: Đừng ngoại tình, đừng giết người, đừng trộm cắp, đừng làm chứng dối, hãy hiếu kính cha mẹ.”
21 Ông ấy thưa: “Tôi đã giữ tất cả những điều đó từ khi còn trẻ.”
22 Nghe vậy, Đức Giê-su dạy: “Ông còn thiếu một điều: Hãy bán tất cả tài sản, đem phân phát cho người nghèo khổ, ông sẽ có kho tàng trên trời, rồi hãy đến mà theo Ta.”
23 Nghe lời ấy, ông ta trở nên buồn rầu, vì ông giàu có lắm. 24 Đức Giê-su nhìn ông bảo: “Người giàu có[g] khó vào Nước Đức Chúa Trời biết bao! 25 Thật thế, lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Đức Chúa Trời.”
26 Những người nghe câu ấy hỏi Chúa: “Thế thì ai mới được cứu rỗi?” 27 Ngài đáp: “Việc loài người không làm được, Đức Chúa Trời làm được cả!”
28 Phê-rơ thưa: “Chúng con đã bỏ tất cả những gì mình có để theo Thầy!”
29 Ngài đáp: “Thật, Ta bảo các con, không ai bỏ nhà cửa hoặc vợ chồng,[h] hoặc anh em, hoặc cha mẹ, hoặc con cái vì Nước Đức Chúa Trời, 30 mà lại không lãnh được gấp nhiều lần hơn trong đời này và được sự sống vĩnh phúc trong đời sau!”
Chúa Báo Trước Sự Hy Sinh Của Ngài Lần Thứ Ba(C)
31 Đức Giê-su đem mười hai sứ đồ riêng ra mà bảo: “Này, chúng ta lên Giê-ru-sa-lem; tất cả những điều các tiên tri đã viết về Con Người sẽ được ứng nghiệm. 32 Vì Ngài sẽ bị nộp cho người ngoại quốc, bị chế nhạo, mắng nhiếc, phỉ nhổ 33 và sau khi đánh đòn, họ sẽ giết Ngài đi, nhưng đến ngày thứ ba, Ngài sẽ sống lại.”
34 Nhưng các sứ đồ không hiểu nổi những lời này. Ý nghĩa lời ấy bị giấu kín,[i] nên họ không biết Ngài nói gì cả.
Người Hành Khất Mù Được Chữa Lành Ở Giê-ri-cô(D)
35 Khi gần đến thành Giê-ri-cô, Đức Giê-su gặp một người mù ngồi ăn xin bên vệ đường. 36 Nghe tiếng đoàn dân đông kéo qua, anh hỏi có việc gì vậy? 37 Họ bảo: “Đức Giê-su, người Na-xa-rét đang đi qua đây!”
38 Anh mù kêu lớn: “Lạy Đức Giê-su, Con vua Đa-vít, xin thương xót con!”
39 Những người đi trước quở trách người mù và bảo anh nín đi. Nhưng anh càng kêu to: “Lạy Con vua Đa-vít, xin thương xót con!”
40 Đức Giê-su dừng lại, truyền đem anh mù đến. Khi anh lại gần, Ngài hỏi: 41 “Con muốn Ta làm gì cho con?” Người mù đáp: “Lạy Chúa, xin cho con được sáng mắt!” 42 Đức Giê-su bảo anh: “Hãy sáng mắt lại! Đức tin con đã chữa lành con!” 43 Lập tức, người mù được sáng mắt, liền đi theo Ngài, tôn vinh Đức Chúa Trời. Tất cả dân chúng chứng kiến việc ấy cũng đều ca ngợi Đức Chúa Trời.
Luke 18
New King James Version
The Parable of the Persistent Widow
18 Then He spoke a parable to them, that men (A)always ought to pray and not lose heart, 2 saying: “There was in a certain city a judge who did not fear God nor [a]regard man. 3 Now there was a widow in that city; and she came to him, saying, [b]‘Get justice for me from my adversary.’ 4 And he would not for a while; but afterward he said within himself, ‘Though I do not fear God nor regard man, 5 (B)yet because this widow troubles me I will [c]avenge her, lest by her continual coming she weary me.’ ”
6 Then the Lord said, “Hear what the unjust judge said. 7 And (C)shall God not avenge His own elect who cry out day and night to Him, though He bears long with them? 8 I tell you (D)that He will avenge them speedily. Nevertheless, when the Son of Man comes, will He really find faith on the earth?”
The Parable of the Pharisee and the Tax Collector
9 Also He spoke this parable to some (E)who trusted in themselves that they were righteous, and despised others: 10 “Two men went up to the temple to pray, one a Pharisee and the other a tax collector. 11 The Pharisee (F)stood and prayed thus with himself, (G)‘God, I thank You that I am not like other men—extortioners, unjust, adulterers, or even as this tax collector. 12 I fast twice a week; I give tithes of all that I possess.’ 13 And the tax collector, standing afar off, would not so much as raise his eyes to heaven, but beat his breast, saying, ‘God, be merciful to me a sinner!’ 14 I tell you, this man went down to his house justified rather than the other; (H)for everyone who exalts himself will be [d]humbled, and he who humbles himself will be exalted.”
Jesus Blesses Little Children(I)
15 (J)Then they also brought infants to Him that He might touch them; but when the disciples saw it, they rebuked them. 16 But Jesus called them to Him and said, “Let the little children come to Me, and do not forbid them; for (K)of such is the kingdom of God. 17 (L)Assuredly, I say to you, whoever does not receive the kingdom of God as a little child will by no means enter it.”
Jesus Counsels the Rich Young Ruler(M)
18 (N)Now a certain ruler asked Him, saying, “Good Teacher, what shall I do to inherit eternal life?”
19 So Jesus said to him, “Why do you call Me good? No one is good but (O)One, that is, God. 20 You know the commandments: (P)‘Do not commit adultery,’ ‘Do not murder,’ ‘Do not steal,’ ‘Do not bear false witness,’ (Q)‘Honor your father and your mother.’ ”
21 And he said, “All (R)these things I have kept from my youth.”
22 So when Jesus heard these things, He said to him, “You still lack one thing. (S)Sell all that you have and distribute to the poor, and you will have treasure in heaven; and come, follow Me.”
23 But when he heard this, he became very sorrowful, for he was very rich.
With God All Things Are Possible(T)
24 And when Jesus saw that he became very sorrowful, He said, (U)“How hard it is for those who have riches to enter the kingdom of God! 25 For it is easier for a camel to go through the eye of a needle than for a rich man to enter the kingdom of God.”
26 And those who heard it said, “Who then can be saved?”
27 But He said, (V)“The things which are impossible with men are possible with God.”
28 (W)Then Peter said, “See, we have left [e]all and followed You.”
29 So He said to them, “Assuredly, I say to you, (X)there is no one who has left house or parents or brothers or wife or children, for the sake of the kingdom of God, 30 (Y)who shall not receive many times more in this present time, and in the age to come eternal life.”
Jesus a Third Time Predicts His Death and Resurrection(Z)
31 (AA)Then He took the twelve aside and said to them, “Behold, we are going up to Jerusalem, and all things (AB)that are written by the prophets concerning the Son of Man will be [f]accomplished. 32 For (AC)He will be delivered to the Gentiles and will be mocked and insulted and spit upon. 33 They will scourge Him and kill Him. And the third day He will rise again.”
34 (AD)But they understood none of these things; this saying was hidden from them, and they did not know the things which were spoken.
A Blind Man Receives His Sight(AE)
35 (AF)Then it happened, as He was coming near Jericho, that a certain blind man sat by the road begging. 36 And hearing a multitude passing by, he asked what it meant. 37 So they told him that Jesus of Nazareth was passing by. 38 And he cried out, saying, “Jesus, (AG)Son of David, have mercy on me!”
39 Then those who went before warned him that he should be quiet; but he cried out all the more, “Son of David, have mercy on me!”
40 So Jesus stood still and commanded him to be brought to Him. And when he had come near, He asked him, 41 saying, “What do you want Me to do for you?”
He said, “Lord, that I may receive my sight.”
42 Then Jesus said to him, “Receive your sight; (AH)your faith has made you well.” 43 And immediately he received his sight, and followed Him, (AI)glorifying God. And all the people, when they saw it, gave praise to God.
Footnotes
- Luke 18:2 respect
- Luke 18:3 Avenge me on
- Luke 18:5 vindicate
- Luke 18:14 put down
- Luke 18:28 NU our own
- Luke 18:31 fulfilled
Chinese Contemporary Bible Copyright © 1979, 2005, 2007, 2011 by Biblica® Used by permission. All rights reserved worldwide.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)
Scripture taken from the New King James Version®. Copyright © 1982 by Thomas Nelson. Used by permission. All rights reserved.