约翰福音 19
Chinese Contemporary Bible (Simplified)
19 于是彼拉多命人鞭打耶稣。 2 士兵用荆棘编成冠冕戴在祂头上,又拿紫袍给祂穿上, 3 来到祂面前说:“犹太人的王万岁!”然后又用手掌打祂。
4 彼拉多又走到外面对众人说:“我把祂带到你们面前,好让你们知道我查不出祂有什么罪。” 5 于是,耶稣戴着荆棘冠冕、穿着紫色长袍出来。彼拉多对众人说:“你们看这个人!”
6 祭司长和差役一见耶稣,就喊道:“把祂钉在十字架上!把祂钉在十字架上!”
彼拉多说:“你们自己把祂带去钉十字架吧!因为我查不出祂有什么罪。”
7 犹太人回答说:“我们有律法,按照那律法,祂应当被处死,因为祂自称是上帝的儿子。”
8 彼拉多听了这话,更加害怕, 9 连忙将耶稣带回总督府,问祂:“你到底是从哪里来的?”但耶稣没有回答。
10 彼拉多说:“你不回答我吗?难道你不知道我有权释放你,也有权把你钉在十字架上吗?”
11 耶稣回答说:“除非从上面赐下权柄给你,否则你无权处置我。因此,把我交给你的那人罪更大。”
12 从那时起,彼拉多想要释放耶稣,可是犹太人却一直喊叫:“如果你释放这个人,你就不是凯撒的忠臣[a]。凡自以为王的,就是背叛凯撒。”
13 彼拉多听了这话,就带着耶稣来到一个地方,名叫“铺石地”,那地方希伯来话叫厄巴大。彼拉多在那里开庭审判祂。 14 那天正是逾越节的预备日,大约在中午十二时,彼拉多对犹太人说:“看啊!你们的王。”
15 众人喊道:“除掉祂!除掉祂!把祂钉在十字架上!”
彼拉多说:“我可以把你们的王钉在十字架上吗?”
祭司长答道:“除了凯撒,我们没有别的王!”
16 于是,彼拉多将耶稣交给他们去钉十字架,他们就把耶稣带走了。
钉十字架
17 耶稣背着自己的十字架出来,前往髑髅地[b],那地方希伯来话叫各各他。 18 他们在那里把耶稣钉在十字架上。同时还钉了两个人,一边一个,耶稣在当中。 19 彼拉多写了一个告示,安在十字架上,上面写着“犹太人的王,拿撒勒人耶稣”。 20 因为耶稣被钉十字架的地方离城不远,告示上面的字是用希伯来、罗马、希腊三种文字写的,所以很多犹太人读了上面的字。
21 犹太人的祭司长对彼拉多说:“不要写‘犹太人的王’,应该写‘这人自称是犹太人的王’。”
22 彼拉多说:“我写了就写了。”
23 士兵把耶稣钉在十字架上,又把祂的衣服分成四份,每人一份。剩下的内衣从上到下是一块布,没有缝口。 24 他们就商量说:“不要撕破它,让我们抽签决定给谁吧。”这件事是要应验圣经上的话:“他们分了我的外衣,又为我的内衣抽签。”士兵果然这样做了。
25 耶稣的十字架旁边站着祂母亲、祂母亲的一个姊妹、革罗罢的妻子玛丽亚和抹大拉的玛丽亚。 26 耶稣看见祂的母亲和祂所爱的门徒都站在旁边,就对母亲说:“妇人,看啊,他是你的儿子。” 27 然后对门徒说:“看啊,她是你的母亲。”从那天起,那个门徒就把她接到自己家里去了。
耶稣之死
28 后来,耶稣知道一切的事已经完成,就说:“我渴了。”这是要应验圣经上的话。 29 那里有一个器皿盛满了醋酒。有人用海绵蘸满了醋酒绑在牛膝草上送到祂的嘴里, 30 耶稣尝了那醋酒,然后说:“成了!”就垂下头来,将灵魂交给了上帝。
31 因为那天是预备日,第二天的安息日是个大日子,为了避免在安息日有尸首留在十字架上,犹太人便求彼拉多叫人打断他们的腿,好把他们搬走。 32 于是,士兵上前把与耶稣同钉十字架的两个人的腿都打断了。 33 但是他们来到耶稣那里时,发现祂已经死了,就没有打断祂的腿, 34 只是有一个士兵用矛刺了一下祂的肋旁,顿时有血和水流了出来。 35 看见这事的人为此做见证,他的见证是真实的,他知道自己所说的是事实,好让你们可以相信。 36 这些事的发生是为了应验圣经上的话:“祂的骨头一根也不会折断”; 37 “他们要仰望自己所刺的那位。”
安葬耶稣
38 事后,有一个名叫约瑟的亚利马太人请求彼拉多让他为耶稣收尸。他因为畏惧犹太人,只是暗中做耶稣的门徒。彼拉多批准了,他就把耶稣的遗体领去。 39 曾经夜访耶稣的尼哥德慕也来了,他带来了没药和沉香调成的香料,重约三十四公斤。 40 他们按照犹太人殡葬的习俗,用细麻布加上香料把耶稣的遗体裹好。 41 在耶稣被钉十字架的地方有一个园子,里边有一座新坟墓,从来没有安葬过人。 42 因为那天是犹太人的预备日,这座新坟墓也在附近,他们就把耶稣安放在那里。
John 19
Jubilee Bible 2000
19 ¶ Then Pilate, therefore, took Jesus and scourged him.
2 And the soldiers platted a crown of thorns and put it on his head, and they put a purple robe on him
3 and said, Hail, King of the Jews! and they smote him with their hands.
4 Pilate therefore went forth again and said unto them, Behold, I bring him forth to you, that ye may know that I find no fault in him.
5 Then Jesus came forth, wearing the crown of thorns and the purple robe. And Pilate said unto them, Behold the man!
6 When the princes of the priests and the servants saw him, they cried out, saying, crucify him, crucify him. {Gr. stauroo – hang him on a stake} Pilate said unto them, Take him, and crucify him, for I find no fault in him.
7 The Jews answered him, We have a law, and by our law he ought to die because he made himself the Son of God.
8 Therefore when Pilate heard that word, he was the more afraid
9 and went again into the judgment hall and said unto Jesus, Where art thou from? But Jesus gave him no answer.
10 Then Pilate said unto him, Speakest thou not unto me? knowest thou not that I have power to crucify thee {Gr. stauroo – hang thee on a stake} and have power to release thee?
11 Jesus answered, Thou could have no power at all against me, unless it were given thee from above; therefore he that delivered me unto thee has the greater sin.
12 And from then on Pilate sought to release him, but the Jews cried out, saying, If thou let this man go, thou art not Caesar’s friend; whosoever makes himself a king speaks against Caesar.
13 Therefore when Pilate heard that word, he brought Jesus forth and sat down in the judgment seat in a place that is called the Pavement, but in the Hebrew, Gabbatha.
14 And it was the preparation of the passover and about the sixth hour; then he said unto the Jews, Behold your King!
15 But they cried out, Away with him, away with him, crucify him. Pilate said unto them, Shall I crucify your King? The high priests answered, We have no king but Caesar.
16 ¶ So that then, he delivered him unto them to be crucified. And they took Jesus and led him away.
17 And he, bearing his cross, {Gr. stauros – stake} went forth into a place called the place of a skull, which is called in the Hebrew, Golgotha,
18 where they crucified him and two others with him, one on either side and Jesus in the middle.
19 ¶ And Pilate also wrote a title and put it above the cross. {Gr. stauros – stake} And the writing was, JESUS OF NAZARETH THE KING OF THE JEWS.
20 And many of the Jews read this title, for the place where Jesus was crucified was near to the city; and it was written in Hebrew and Greek and Latin.
21 Then the high priests of the Jews said to Pilate, Write not, The King of the Jews, but that he said, I AM King of the Jews.
22 Pilate answered, What I have written I have written.
23 Then the soldiers, when they had crucified Jesus, took his garments and made four parts (to each soldier a part); and also his coat: now the coat was without seam, woven from the top throughout.
24 They said therefore among themselves, Let us not rend it, but cast lots for it, whose it shall be; that the scripture might be fulfilled, which says, They parted my garments among them, and for my raiment they did cast lots. These things therefore the soldiers did.
25 Now there stood by the cross {Gr. stauros – stake} of Jesus his mother and his mother’s sister, Mary the wife of Cleophas, and Mary Magdalene.
26 When Jesus therefore saw his mother and the disciple standing by, whom he loved, he said unto his mother, Woman, behold thy son!
27 Then he said to the disciple, Behold thy mother! And from that hour that disciple took her unto his own home.
28 After this, Jesus knowing that all things were now accomplished, that the scripture might be fulfilled, said, I thirst.
29 Now there was set a vessel full of vinegar, and they filled a sponge with vinegar and put it upon hyssop and put it to his mouth.
30 When Jesus therefore had received the vinegar, he said, It is finished, and he bowed his head and gave up the Spirit.
31 ¶ The Jews therefore, because it was the preparation, that the bodies should not remain upon the cross {Gr. stauros – stake} on the sabbath day (for that sabbath day was a high day) besought Pilate that their legs might be broken and that they might be taken away.
32 Then the soldiers came and broke the legs of the first and of the other who were crucified with him.
33 But when they came to Jesus and saw that he was dead already, they did not break his legs,
34 but one of the soldiers with a spear pierced his side, and forthwith blood and water came out.
35 And he that saw it gives testimony, and his testimony is true, and he knows that he says the truth, that ye also might believe.
36 For these things were done that the scripture should be fulfilled, A bone of him shall not be broken.
37 And again another scripture says, They shall look on him whom they pierced.
38 ¶ After these things, Joseph of Arimathaea, being a disciple of Jesus but secretly for fear of the Jews, besought Pilate that he might take away the body of Jesus, and Pilate gave him leave. He came therefore and took the body of Jesus.
39 Then Nicodemus came also, who at the first came to Jesus by night, and brought a mixture of myrrh and aloes, about one hundred pounds.
40 And they took the body of Jesus and wound it in linen clothes with the spices, as is the manner of the Jews to bury.
41 Now in the place where he was crucified there was a garden, and in the garden a new sepulchre, in which no one had yet been laid.
42 Therefore they laid Jesus there because of the Jews’ preparation day, for the sepulchre was near.
Giăng 19
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version
19 Sau đó Phi-lát ra lệnh mang Chúa Giê-xu đi và cho đánh đòn Ngài. 2 Bọn lính đan một mão triều bằng cành gai đội lên đầu Ngài và mặc cho Ngài một cái áo choàng tím. 3 Rồi chúng bước đến gần Ngài và hô mấy lần: “Vua dân Do-thái vạn tuế!” xong tát Ngài mấy cái.
4 Phi-lát lại đi ra một lần nữa và tuyên bố với quần chúng, “Đây nầy, tôi mang ông ta ra cho các anh để các anh biết tôi không tìm thấy ông ta có tội gì cả.” 5 Chúa Giê-xu đi ra đầu đội mão gai, mình mặc áo choàng tím. Phi-lát bảo họ, “Ông ta đây!”
6 Khi các giới trưởng tế và các tên lính thấy Ngài thì đồng thanh hét lớn, “Hãy đóng đinh hắn! Đóng đinh hắn lên cây thập tự đi!”
Phi-lát bảo, “Mấy anh hãy tự tay bắt ông ta mà đóng đinh đi, vì tôi chẳng thấy ông ta có tội tình gì.”
7 Dân Do-thái trả lời, “Chúng tôi có luật, chiếu theo luật đó hắn phải chết vì hắn dám tự xưng mình là Con Trời.”
8 Phi-lát nghe vậy càng đâm ra sợ hãi. 9 Ông ta trở vào dinh và hỏi Chúa Giê-xu, “Anh từ đâu đến?” Nhưng Chúa Giê-xu làm thinh, không trả lời tiếng nào. 10 Phi-lát bảo, “Anh không đối đáp gì hết với tôi sao? Anh không biết rằng tôi có quyền thả anh và cũng có quyền đóng đinh anh sao?”
11 Chúa Giê-xu đáp, “Nếu Thượng Đế không cho thì ngài chẳng có quyền gì trên tôi cả. Cho nên người giải giao tôi cho ngài lại càng nặng tội hơn.”
12 Từ lúc ấy trở đi, Phi-lát tìm cách thả Chúa Giê-xu. Nhưng người Do-thái la hét, “Nếu ngài thả tên nầy thì ngài không phải là bạn của Hoàng đế! Ai tự xưng là Vua tức nhiên phản nghịch lại với Hoàng đế!”
13 Khi Phi-lát nghe họ nói, ông cho mang Chúa Giê-xu ra và ngồi nơi ghế xử án, chỗ gọi là “Thềm Đá,” tiếng Do-thái gọi là Ga-ba-tha. 14 Lúc ấy khoảng giữa trưa của Ngày Chuẩn Bị cho tuần lễ Vượt Qua. Phi-lát bảo người Do-thái, “Vua của các anh đây!”
15 Họ gào thét, “Giết hắn đi! Diệt hắn đi! Đóng đinh hắn trên cây thập tự đi!”
Phi-lát hỏi họ, “Các anh muốn tôi đóng đinh vua của các anh sao?”
Các giới trưởng tế trả lời, “Chúng tôi chỉ có một vua duy nhất là Hoàng đế mà thôi!”
16 Phi-lát đành giao Chúa Giê-xu cho chúng để đóng đinh.
Chúa Giê-xu bị đóng đinh vào cây thập tự(A)
Bọn lính liền bắt Chúa Giê-xu mang đi.
17 Chúa Giê-xu vác cây thập tự đi đến một nơi gọi là “Đồi Sọ,” tiếng Do-thái gọi là Gô-gô-tha. 18 Họ đóng đinh Ngài tại đó. Họ cũng đóng đinh hai người nữa, mỗi người một bên, còn Chúa Giê-xu ở chính giữa. 19 Phi-lát viết một tấm bảng treo trên thập giá, bảng đề: giê-xu người na-xa-rét, vua dân do-thái. 20 Bảng ấy viết bằng tiếng Do-thái, La tinh, và Hi-lạp. Có nhiều người Do-thái đọc thấy vì nơi Chúa Giê-xu bị đóng đinh không xa thành phố bao nhiêu. 21 Các giới trưởng tế bảo Phi-lát, “Xin đừng viết ‘Vua dân Do-thái’ mà hãy viết, ‘Người nầy xưng, ta là Vua dân Do-thái.’”
22 Phi-lát trả lời, “Điều gì ta viết rồi thì để yên như thế.”
23 Sau khi bọn lính đã đóng đinh Chúa Giê-xu, chúng lấy áo xống Ngài và chia làm bốn phần, mỗi tên lính lấy một phần. Chúng cũng lấy áo dài của Ngài, áo đó không có đường may vì dệt bằng một tấm vải nguyên, từ trên xuống dưới. 24 Chúng bàn nhau, “Đừng xé áo nầy ra mà hãy bắt thăm, ai trúng nấy được.” Như thế để thực hiện lời Thánh Kinh viết:
“Chúng chia áo xống ta,
và bắt thăm áo dài ta.” (B)
Đó là việc bọn lính làm.
25 Đứng gần thập tự giá của Chúa Giê-xu có mẹ Ngài, em gái của mẹ Ngài, Ma-ri là vợ của Cơ-lô-ba, và Ma-ri Ma-đơ-len. 26 Khi Chúa Giê-xu thấy mẹ Ngài và môn đệ Ngài yêu đứng bên cạnh thì nói với mẹ Ngài rằng, “Mẹ ơi, đó là con của mẹ.” 27 Rồi Ngài bảo môn đệ, “Đó là mẹ của con.” Kể từ giờ đó, môn đệ ấy rước mẹ Ngài về ở với mình.
Chúa Giê-xu chết(C)
28 Sau đó, Chúa Giê-xu biết mọi việc đã xong và để hoàn thành lời Thánh Kinh, Ngài thốt lên, “Tôi khát nước.” [a] 29 Ở đó có một cái bầu đựng đầy giấm nên mấy tên lính liền lấy một miếng bông đá, nhúng vào giấm rồi lấy nhánh cây kinh giới đưa lên miệng Ngài. 30 Sau khi Chúa Giê-xu nếm giấm liền nói, “Sứ mạng đã xong!” Rồi Ngài gục đầu xuống và tắt hơi.
31 Hôm ấy là Ngày Chuẩn bị, và hôm sau là ngày Sa-bát đặc biệt. Các người Do-thái không muốn để xác chết còn trên cây thập tự trong ngày Sa-bát, nên họ xin Phi-lát ra lệnh đánh gãy chân những người bị đóng đinh để mang xác xuống. 32 Vì thế bọn lính đến đánh gãy chân [b] người thứ nhất rồi người thứ nhì là hai người bị đóng đinh bên cạnh Chúa Giê-xu. 33 Nhưng khi họ đến nơi Chúa Giê-xu thì thấy Ngài đã chết nên không đánh gãy chân Ngài. 34 Tuy nhiên có một tên lính phóng cây giáo đâm qua hông Ngài thì máu và nước liền tuôn ra. 35 Người chứng kiến chuyện nầy là người kể lại cho chúng ta và điều gì người kể là thật. Người biết mình nói thật và thuật lại để các ngươi tin. 36 Những sự việc nầy xảy ra để hoàn thành lời Thánh Kinh: “Sẽ không có một cái xương nào của Ngài bị gãy.” [c] 37 Và cũng có lời Thánh Kinh nữa viết, “Họ sẽ nhìn thấy người mà họ đã đâm.” [d]
Chúa Giê-xu được chôn cất(D)
38 Sau đó, Giô-xép người thành A-ri-ma-thê, đến xin Phi-lát để nhận xác Chúa Giê-xu. Giô-xép là một môn đệ kín của Chúa Giê-xu, vì ông sợ các người Do-thái. Phi-lát cho phép nên Giô-xép đến lấy xác Ngài. 39 Ni-cô-đem, người trước kia có thăm Chúa Giê-xu vào buổi tối cũng đến. Ông mang theo khoảng 30 lít [e] mộc dược và trầm hương. [f] 40 Hai người lấy xác Chúa Giê-xu, quấn trong vải liệm cùng với hương liệu theo tục lệ chôn cất của người Do-thái. 41 Nơi Chúa Giê-xu bị đóng đinh có một cái vườn. Trong vườn ấy có một ngôi mộ mới chưa chôn ai. 42 Vì là ngày Chuẩn bị của ngày lễ Do-thái, và ngôi mộ lại ở gần, nên hai ông chôn Chúa Giê-xu tại đó.
Footnotes
- Giăng 19:28 “Tôi khát nước.” Xem Thi 22:15; 69:21.
- Giăng 19:32 đánh gãy chân Đánh gãy chân để nạn nhân chết mau hơn.
- Giăng 19:36 Sẽ không … bị gãy Thi 34:20. Ý niệm nầy lấy trong Xuất 12:46; Dân 9:12.
- Giăng 19:37 Họ sẽ … đã đâm Xa 12:10.
- Giăng 19:39 30 lít Nguyên văn, “100 litra” hay “cân La-mã” (khoảng 32,7 kí-lô).
- Giăng 19:39 mộc dược và trầm hương Những loại hương thơm dùng để tẩm xác, chuẩn bị chôn cất.
Chinese Contemporary Bible Copyright © 1979, 2005, 2007, 2011 by Biblica® Used by permission. All rights reserved worldwide.
Copyright © 2013, 2020 by Ransom Press International
© 2010 Bible League International