Add parallel Print Page Options

19 Sau đó Phi-lát ra lệnh mang Chúa Giê-xu đi và cho đánh đòn Ngài. Bọn lính đan một mão triều bằng cành gai đội lên đầu Ngài và mặc cho Ngài một cái áo choàng tím. Rồi chúng bước đến gần Ngài và hô mấy lần: “Vua dân Do-thái vạn tuế!” xong tát Ngài mấy cái.

Phi-lát lại đi ra một lần nữa và tuyên bố với quần chúng, “Đây nầy, tôi mang ông ta ra cho các anh để các anh biết tôi không tìm thấy ông ta có tội gì cả.” Chúa Giê-xu đi ra đầu đội mão gai, mình mặc áo choàng tím. Phi-lát bảo họ, “Ông ta đây!”

Khi các giới trưởng tế và các tên lính thấy Ngài thì đồng thanh hét lớn, “Hãy đóng đinh hắn! Đóng đinh hắn lên cây thập tự đi!”

Phi-lát bảo, “Mấy anh hãy tự tay bắt ông ta mà đóng đinh đi, vì tôi chẳng thấy ông ta có tội tình gì.”

Dân Do-thái trả lời, “Chúng tôi có luật, chiếu theo luật đó hắn phải chết vì hắn dám tự xưng mình là Con Trời.”

Phi-lát nghe vậy càng đâm ra sợ hãi. Ông ta trở vào dinh và hỏi Chúa Giê-xu, “Anh từ đâu đến?” Nhưng Chúa Giê-xu làm thinh, không trả lời tiếng nào. 10 Phi-lát bảo, “Anh không đối đáp gì hết với tôi sao? Anh không biết rằng tôi có quyền thả anh và cũng có quyền đóng đinh anh sao?”

11 Chúa Giê-xu đáp, “Nếu Thượng Đế không cho thì ngài chẳng có quyền gì trên tôi cả. Cho nên người giải giao tôi cho ngài lại càng nặng tội hơn.”

12 Từ lúc ấy trở đi, Phi-lát tìm cách thả Chúa Giê-xu. Nhưng người Do-thái la hét, “Nếu ngài thả tên nầy thì ngài không phải là bạn của Hoàng đế! Ai tự xưng là Vua tức nhiên phản nghịch lại với Hoàng đế!”

13 Khi Phi-lát nghe họ nói, ông cho mang Chúa Giê-xu ra và ngồi nơi ghế xử án, chỗ gọi là “Thềm Đá,” tiếng Do-thái gọi là Ga-ba-tha. 14 Lúc ấy khoảng giữa trưa của Ngày Chuẩn Bị cho tuần lễ Vượt Qua. Phi-lát bảo người Do-thái, “Vua của các anh đây!”

15 Họ gào thét, “Giết hắn đi! Diệt hắn đi! Đóng đinh hắn trên cây thập tự đi!”

Phi-lát hỏi họ, “Các anh muốn tôi đóng đinh vua của các anh sao?”

Các giới trưởng tế trả lời, “Chúng tôi chỉ có một vua duy nhất là Hoàng đế mà thôi!”

16 Phi-lát đành giao Chúa Giê-xu cho chúng để đóng đinh.

Chúa Giê-xu bị đóng đinh vào cây thập tự(A)

Bọn lính liền bắt Chúa Giê-xu mang đi.

17 Chúa Giê-xu vác cây thập tự đi đến một nơi gọi là “Đồi Sọ,” tiếng Do-thái gọi là Gô-gô-tha. 18 Họ đóng đinh Ngài tại đó. Họ cũng đóng đinh hai người nữa, mỗi người một bên, còn Chúa Giê-xu ở chính giữa. 19 Phi-lát viết một tấm bảng treo trên thập giá, bảng đề: giê-xu người na-xa-rét, vua dân do-thái. 20 Bảng ấy viết bằng tiếng Do-thái, La tinh, và Hi-lạp. Có nhiều người Do-thái đọc thấy vì nơi Chúa Giê-xu bị đóng đinh không xa thành phố bao nhiêu. 21 Các giới trưởng tế bảo Phi-lát, “Xin đừng viết ‘Vua dân Do-thái’ mà hãy viết, ‘Người nầy xưng, ta là Vua dân Do-thái.’”

22 Phi-lát trả lời, “Điều gì ta viết rồi thì để yên như thế.”

23 Sau khi bọn lính đã đóng đinh Chúa Giê-xu, chúng lấy áo xống Ngài và chia làm bốn phần, mỗi tên lính lấy một phần. Chúng cũng lấy áo dài của Ngài, áo đó không có đường may vì dệt bằng một tấm vải nguyên, từ trên xuống dưới. 24 Chúng bàn nhau, “Đừng xé áo nầy ra mà hãy bắt thăm, ai trúng nấy được.” Như thế để thực hiện lời Thánh Kinh viết:

“Chúng chia áo xống ta,
    và bắt thăm áo dài ta.” (B)

Đó là việc bọn lính làm.

25 Đứng gần thập tự giá của Chúa Giê-xu có mẹ Ngài, em gái của mẹ Ngài, Ma-ri là vợ của Cơ-lô-ba, và Ma-ri Ma-đơ-len. 26 Khi Chúa Giê-xu thấy mẹ Ngài và môn đệ Ngài yêu đứng bên cạnh thì nói với mẹ Ngài rằng, “Mẹ ơi, đó là con của mẹ.” 27 Rồi Ngài bảo môn đệ, “Đó là mẹ của con.” Kể từ giờ đó, môn đệ ấy rước mẹ Ngài về ở với mình.

Chúa Giê-xu chết(C)

28 Sau đó, Chúa Giê-xu biết mọi việc đã xong và để hoàn thành lời Thánh Kinh, Ngài thốt lên, “Tôi khát nước.” [a] 29 Ở đó có một cái bầu đựng đầy giấm nên mấy tên lính liền lấy một miếng bông đá, nhúng vào giấm rồi lấy nhánh cây kinh giới đưa lên miệng Ngài. 30 Sau khi Chúa Giê-xu nếm giấm liền nói, “Sứ mạng đã xong!” Rồi Ngài gục đầu xuống và tắt hơi.

31 Hôm ấy là Ngày Chuẩn bị, và hôm sau là ngày Sa-bát đặc biệt. Các người Do-thái không muốn để xác chết còn trên cây thập tự trong ngày Sa-bát, nên họ xin Phi-lát ra lệnh đánh gãy chân những người bị đóng đinh để mang xác xuống. 32 Vì thế bọn lính đến đánh gãy chân [b] người thứ nhất rồi người thứ nhì là hai người bị đóng đinh bên cạnh Chúa Giê-xu. 33 Nhưng khi họ đến nơi Chúa Giê-xu thì thấy Ngài đã chết nên không đánh gãy chân Ngài. 34 Tuy nhiên có một tên lính phóng cây giáo đâm qua hông Ngài thì máu và nước liền tuôn ra. 35 Người chứng kiến chuyện nầy là người kể lại cho chúng ta và điều gì người kể là thật. Người biết mình nói thật và thuật lại để các ngươi tin. 36 Những sự việc nầy xảy ra để hoàn thành lời Thánh Kinh: “Sẽ không có một cái xương nào của Ngài bị gãy.” [c] 37 Và cũng có lời Thánh Kinh nữa viết, “Họ sẽ nhìn thấy người mà họ đã đâm.” [d]

Chúa Giê-xu được chôn cất(D)

38 Sau đó, Giô-xép người thành A-ri-ma-thê, đến xin Phi-lát để nhận xác Chúa Giê-xu. Giô-xép là một môn đệ kín của Chúa Giê-xu, vì ông sợ các người Do-thái. Phi-lát cho phép nên Giô-xép đến lấy xác Ngài. 39 Ni-cô-đem, người trước kia có thăm Chúa Giê-xu vào buổi tối cũng đến. Ông mang theo khoảng 30 lít [e] mộc dược và trầm hương. [f] 40 Hai người lấy xác Chúa Giê-xu, quấn trong vải liệm cùng với hương liệu theo tục lệ chôn cất của người Do-thái. 41 Nơi Chúa Giê-xu bị đóng đinh có một cái vườn. Trong vườn ấy có một ngôi mộ mới chưa chôn ai. 42 Vì là ngày Chuẩn bị của ngày lễ Do-thái, và ngôi mộ lại ở gần, nên hai ông chôn Chúa Giê-xu tại đó.

Footnotes

  1. Giăng 19:28 “Tôi khát nước.” Xem Thi 22:15; 69:21.
  2. Giăng 19:32 đánh gãy chân Đánh gãy chân để nạn nhân chết mau hơn.
  3. Giăng 19:36 Sẽ không … bị gãy Thi 34:20. Ý niệm nầy lấy trong Xuất 12:46; Dân 9:12.
  4. Giăng 19:37 Họ sẽ … đã đâm Xa 12:10.
  5. Giăng 19:39 30 lít Nguyên văn, “100 litra” hay “cân La-mã” (khoảng 32,7 kí-lô).
  6. Giăng 19:39 mộc dược và trầm hương Những loại hương thơm dùng để tẩm xác, chuẩn bị chôn cất.

“Behold the Man!”

19 Then Pilate took Jesus and had him flogged. The soldiers also twisted together a crown of thorns and placed it on his head. Then they threw a purple robe around him. They kept coming to him, saying, “Hail, King of the Jews!” And they kept hitting him in the face.

Pilate went outside again and said to them, “Look, I am bringing him out to you to let you know that I find no basis for a charge against him.”

So Jesus came out wearing the crown of thorns and the purple robe. Pilate said to them, “Behold the man!”

When the chief priests and guards saw him, they shouted, “Crucify! Crucify!”

Pilate told them, “Take him yourselves and crucify him, for I find no basis for a charge against him.”

The Jews answered him, “We have a law, and according to that law he ought to die, because he claimed to be the Son of God.”

When Pilate heard this statement, he was even more afraid. He went back inside the palace again and asked Jesus, “Where are you from?”

But Jesus gave him no answer.

10 So Pilate asked him, “Are you not talking to me? Don’t you know that I have the authority to release you or to crucify you?”

11 Jesus answered, “You would have no authority over me at all if it had not been given to you from above. Therefore the one who handed me over to you has the greater sin.”

12 From then on Pilate tried to release Jesus. But the Jews shouted, “If you let this man go, you are no friend of Caesar! Anyone who claims to be a king opposes Caesar!”

13 When Pilate heard these words, he brought Jesus outside. He sat down on the judge’s seat at a place called the Stone Pavement, or Gabbatha in Aramaic. 14 It was about the sixth hour[a] on the Preparation Day for the Passover. Pilate said to the Jews, “Here is your king!”

15 They shouted, “Away with him! Away with him! Crucify him!”

Pilate said to them, “Should I crucify your king?”

“We have no king but Caesar!” the chief priests answered.

16 So then Pilate handed Jesus over to them to be crucified.

“They Crucified Him”

So they took Jesus away. 17 Carrying his own cross, he went out to what is called the Place of a Skull, which in Aramaic is called Golgotha. 18 There they crucified him with two others, one on each side, and Jesus in the middle.

19 Pilate also had a notice written and fastened on the cross. It read, “Jesus the Nazarene, the King of the Jews.”

20 Many of the Jews read this notice, because the place where Jesus was crucified was near the city, and it was written in Aramaic, Latin, and Greek.

21 So the chief priests of the Jews said to Pilate, “Do not write, ‘The King of the Jews,’ but that ‘this man said, “I am the King of the Jews.”’”

22 Pilate answered, “What I have written, I have written.”

23 When the soldiers crucified Jesus, they took his clothes and divided them into four parts, one part for each soldier. They also took his tunic, which was seamless, woven in one piece from top to bottom. 24 So they said to one another, “Let’s not tear it. Instead, let’s cast lots to see who gets it.” This was so that the Scripture might be fulfilled which says:

They divided my garments among them
and cast lots for my clothing.[b]

So the soldiers did these things.

Jesus’ Compassion for His Mother

25 Jesus’ mother, his mother’s sister, Mary the wife of Clopas, and Mary Magdalene were standing near the cross.

26 When Jesus saw his mother and the disciple whom he loved standing nearby, he said to his mother, “Woman, here is your son!” 27 Then he said to the disciple, “Here is your mother!” And from that time this disciple took her into his own home.

Jesus Gives Up His Life

28 After this, knowing that everything had now been finished, and to fulfill the Scripture, Jesus said, “I thirst.”

29 A jar full of sour wine was sitting there. So they put a sponge soaked in sour wine on a hyssop branch and held it to his mouth.

30 When Jesus had received the sour wine, he said, “It is finished!” Then, bowing his head, he gave up his spirit.

The Piercing of Jesus’ Side

31 Since it was the Preparation Day, the Jews did not want the bodies left on the crosses over the Sabbath (because that Sabbath was a particularly important day). They asked Pilate to have the men’s legs broken and the bodies taken away. 32 So the soldiers came and broke the legs of the first man who was crucified with Jesus, and then those of the other man.

33 But when they came to Jesus and saw that he was already dead, they did not break his legs. 34 Instead, one of the soldiers pierced his side with a spear. Immediately blood and water came out. 35 The one who saw it has testified, and his testimony is true. He knows that he is telling the truth, so that you also may believe. 36 Indeed, these things happened so that the Scripture would be fulfilled, “Not one of his bones will be broken.”[c] 37 Again another Scripture says, “They will look at the one they pierced.”[d]

Jesus’ Burial

38 After this, Joseph of Arimathea, who was a disciple of Jesus, but secretly for fear of the Jews, asked Pilate to let him remove Jesus’ body. When Pilate gave him permission, he came and took Jesus’ body away. 39 Nicodemus, who earlier had come to Jesus at night, also came bringing a mixture of myrrh and aloes, about seventy-two pounds.[e]

40 They took Jesus’ body and bound it with linen strips along with the spices, in accord with Jewish burial customs.

41 There was a garden at the place where Jesus was crucified. And in the garden was a new tomb in which no one had ever been laid. 42 So they laid Jesus there, because it was the Jewish Preparation Day, and the tomb was near.

Footnotes

  1. John 19:14 The word about indicates an approximate time reference. Likely this was in the first part of the day, between 6 am and 9 am, using the time system of the Roman civil day, which began at 12 midnight. Mark 15:25 states that Jesus was crucified at 9 am. John also seems to use Roman civil time to calculate the day in John 20:19 (because the evening is considered part of the first day of the week; Jewish time regarded sunset as the beginning of the next day).
  2. John 19:24 Psalm 22:18
  3. John 19:36 Exodus 12:46; Numbers 9:12
  4. John 19:37 Zechariah 12:10
  5. John 19:39 Literally one hundred litras. Greek litra is the Roman pound (327.45 grams or 11.55 ounces, by weight).