约翰福音 12
Chinese Contemporary Bible (Simplified)
香膏抹脚
12 逾越节前六天,耶稣来到伯大尼,就是祂叫拉撒路从死里复活的村子。 2 村里有人为耶稣预备了晚饭,拉撒路也与耶稣同席,玛大在旁边伺候。 3 玛丽亚拿出一瓶[a]珍贵的纯哪哒香膏来抹耶稣的脚,又用自己的头发去擦,屋里顿时充满了香气。
4 有一个门徒,就是将要出卖耶稣的加略人犹大说: 5 “为什么不把香膏卖三百个银币[b]去周济穷人呢?” 6 他这样说不是因为他真的关心穷人,其实他是个贼,常常借管钱的机会中饱私囊。
7 耶稣说:“由她吧!她这是为我安葬作预备。 8 因为你们身边总会有穷人,可是你们身边不会总有我。”
9 有许多犹太人知道耶稣在那里,就来看祂,不单是为了看耶稣,也想看看从死里复活的拉撒路。 10 于是,祭司长计划连拉撒路也杀掉, 11 因为有许多犹太人因为拉撒路的缘故离开他们,去信了耶稣。
光荣进圣城
12 第二天,很多上来过节的人听见耶稣快到耶路撒冷了, 13 就拿着棕树枝出去迎接祂,并且高声欢呼:
“和散那[c]!
奉主名来的以色列王当受称颂!”
14 那时,耶稣找到一头驴驹,就骑上它,正如圣经记载:
15 “锡安的居民啊,不要害怕!
你的君王骑着驴驹来了。”
16 起初门徒不明白这些事,后来耶稣得了荣耀,他们才想起圣经上这些有关耶稣的记载果然在祂身上应验了。 17 那些亲眼看见耶稣叫拉撒路复活、走出坟墓的人不断传扬这件事。 18 许多听过耶稣行这神迹的人都去迎接祂。 19 法利赛人彼此议论说:“我们真是枉费心思!你看,整个世界都跟着祂跑了。”
耶稣预言自己的死
20 有几个希腊人也上耶路撒冷过节。 21 他们找到了加利利的伯赛大人腓力,请求说:“先生,我们想见见耶稣。” 22 腓力把这件事告诉安得烈,二人去转告耶稣。
23 耶稣说:“人子得荣耀的时候到了。 24 我实实在在地告诉你们,一粒麦子如果不落在地里死了,仍是一粒,如果死了,就会结出许多麦粒来。 25 爱惜自己生命的,必会失掉生命;憎恶自己今世生命的,才能保住生命,直到永生。 26 谁要事奉我,就要跟从我。我在哪里,事奉我的人也要在哪里。我父必尊重事奉我的人。
27 “我现在心里忧伤,说什么才好呢?求父救我离开这个时刻吗?然而,我原是为这个时刻来的。 28 父啊!愿你使自己的名得荣耀!”
当时天上有声音说:“我已使自己的名得了荣耀,并且还要得荣耀。”
29 站在那里的人群中有人听见就说:“打雷了!”也有人说:“是天使在跟祂说话。”
30 耶稣说:“这声音不是为我发出的,是为你们发出的。 31 现在是这世界受审判的时候,世界的王[d]要被赶出去了。 32 至于我,当我从地上被举起来时,必吸引万人归向我。” 33 耶稣这句话指的是祂会怎样死。
34 众人问:“我们从律法书上知道,基督是永远长存的,你怎么说‘人子要被举起来’呢?这人子是谁呢?”
35 耶稣对他们说:“光在你们中间照耀的时候不多了,你们要趁着有光的时候走路,免得黑暗来临后,走在黑暗里的人不知道要往哪里去。 36 所以你们当趁着有光的时候信从光,好成为光明的儿女。”
耶稣说完后,便离开他们,隐藏起来。
犹太人不信祂
37 耶稣虽然在他们面前行了许多神迹,他们还是不信祂。 38 这是要应验以赛亚先知的话:
“主啊,谁相信我们所传的呢?主的能力[e]向谁显现呢?”
39 接着,以赛亚又说出他们不能信的缘故:
40 “主使他们眼瞎、心硬,
免得他们眼睛看见,
心里明白,回心转意,
就得到我的医治。”
41 以赛亚看见了祂的荣耀,所以才这样说。 42 虽然这样,仍有很多犹太的官员信了耶稣,只是在法利赛人面前不敢公开承认,因为害怕会被赶出会堂。 43 因为他们爱从世人而来的荣耀,胜过爱从上帝而来的荣耀。
耶稣的道要审判人
44 耶稣高声说:“信我的,其实不只是信我,而是信差我来的那位。 45 人看见了我,就是看见了差我来的那位。 46 我来是要作世界的光,好叫信我的人脱离黑暗。 47 听了我的话却不遵守的人,我不审判他,因为我来不是要审判世人,而是要拯救世人。 48 弃绝我、不接受我话的人将受到审判,我讲过的道在末日要审判他, 49 因为我不是凭自己讲的,我说什么、讲什么都是差我来的父吩咐的。 50 我知道祂的命令能带来永生。所以祂怎么告诉我,我就怎么说。”
Giăng 12
New Vietnamese Bible
Chúa Được Xức Dầu(A)
12 Nhưng sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su vẫn đến Bê-tha-ni, nơi có La-xa-rơ, người mà Đức Giê-su đã khiến sống lại. 2 Người ta làm tiệc đãi Chúa tại đó. Ma-thê hầu bàn, còn La-xa-rơ cùng những người khác dự tiệc với Ngài. 3 Lúc ấy, Ma-ri lấy ra một cân dầu cam tùng tinh chất quý giá xức chân Đức Giê-su và lấy tóc mình lau chân Ngài. Mùi thơm tỏa khắp nhà.
4 Nhưng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, môn đệ sau này phản Chúa, lên tiếng: 5 “Sao không đem dầu này đi bán, lấy ba trăm đồng đê-na-ri để bố thí cho kẻ nghèo?” 6 Anh ta nói vậy chẳng phải vì quan tâm gì đến người nghèo, nhưng vì vốn là tay trộm cắp mà lại giữ túi tiền, nên hễ có tiền vào là lấy bớt.
7 Nhưng Đức Giê-su bảo: “Cứ để yên nàng, vì nàng đã để dành dầu này cho ngày tẩm liệm Ta! 8 Các ngươi lúc nào cũng có người nghèo bên mình, nhưng không có Ta luôn đâu!”
9 Khi người Do Thái biết Đức Giê-su đang có mặt ở đó, họ liền kéo đến thật đông, không những để gặp Ngài, mà cũng để xem La-xa-rơ, người mà Ngài đã khiến sống lại. 10 Nhưng các thượng tế bàn định với nhau để giết cả La-xa-rơ nữa, 11 vì tại ông, nhiều người Do Thái đã bỏ họ mà tin theo Đức Giê-su.
Chúa Giê-su Vào Thành Giê-ru-sa-lem(B)
12 Hôm sau, nghe tin Đức Giê-su cũng lên Giê-ru-sa-lem, đoàn người đông đảo đã về dự lễ, 13 lấy tàu lá chà là ra đón Ngài, tung hô:
“Hô-sa-na!
Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến!
Vua của Y-sơ-ra-ên!”[a]
14 Tìm được một con lừa con, Đức Giê-su cưỡi lên đúng như Kinh Thánh chép:
15 “Con gái thành Si-ôn đừng sợ nữa!
Kìa, Vua ngươi ngự đến,
Cưỡi lừa con!”[b]
16 Lúc đầu các môn đệ Ngài chưa hiểu rõ, nhưng về sau, khi Đức Giê-su được hiển vinh, họ mới nhớ lại câu Kinh Thánh trên viết về Ngài và thấy ứng nghiệm đúng cho Ngài.
17 Nhóm người có mặt lúc Ngài gọi La-xa-rơ ra khỏi mộ và khiến ông sống lại cứ tiếp tục làm chứng về việc này. 18 Cũng chính vì nghe nói Ngài làm dấu lạ đó mà đoàn dân đông đảo đã ra nghênh đón Ngài. 19 Nhưng nhóm Pha-ri-si bảo nhau: “Thấy chưa? Các ông chẳng được tích sự gì! Kìa, cả thiên hạ đều kéo theo hắn!”
20 Nhân kỳ lễ này cũng có mấy người Hy Lạp trong số khách hành hương lên thờ phượng Đức Chúa Trời. 21 Họ đến gặp Phi-líp, người thành Bết-sai-đa, vùng Ga-li-lê, mà thỉnh cầu: “Thưa ông, chúng tôi mong được gặp Đức Giê-su!” 22 Phi-líp đi nói với An-rê, rồi cả An-rê và Phi-líp cùng đến thưa lại với Đức Giê-su.
23 Đức Giê-su đáp: “Giờ phút hiển vinh của Con Người đã đến! 24 Thật vậy, Ta bảo các con: Hạt giống lúa mì gieo xuống đất không chết đi thì hạt giống vẫn hoàn hạt giống, còn nếu chết đi thì mới kết quả thêm nhiều! 25 Ai quý chuộng mạng sống mình thì sẽ mất, còn ai liều bỏ mạng sống mình ở đời này sẽ giữ lại được trong cõi sống vĩnh phúc! 26 Người nào phục vụ Ta thì phải theo Ta. Ta ở đâu thì kẻ phục vụ Ta cũng sẽ ở đó. Ai phục vụ Ta sẽ được Cha Ta quý trọng.
27 Giờ đây, tâm hồn Ta phiền não. Ta sẽ nói làm sao? Thưa Cha, xin cứu con khỏi giờ phút này! Nhưng cũng chính vì giờ phút này, nên Con đã đến? 28 Cha ơi, xin hãy tôn vinh danh Ngài!” Bỗng có tiếng đến từ trời rằng: “Ta đã tôn vinh rồi, lại sẽ còn tôn vinh nữa!” 29 Đoàn dân đứng quanh nghe tiếng ấy thì bảo là sấm; những người khác lại nói: “Một thiên sứ vừa nói với Ngài đó!”
30 Đức Giê-su bảo: “Tiếng này đã đến chính vì các con chứ chẳng phải vì Ta! 31 Bây giờ là lúc của sự phán xét thế gian, đây là lúc chúa đời này sẽ phải bị truất quyền. 32 Còn phần Ta, khi thân bị treo lên khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người đến cùng Ta!” 33 Đức Giê-su bảo vậy để ám chỉ Ngài sắp chịu chết cách nào.
34 Đoàn dân lại nói: “Chính chúng tôi có nghe Kinh Luật dạy rằng Chúa Cứu Thế còn mãi muôn đời, sao Thầy lại nói Con Người phải bị treo lên? Con Người đó là ai vậy?”
35 Đức Giê-su đáp: “Sự sáng chỉ còn ở giữa các ngươi ít lâu nữa mà thôi! Hãy bước đi trong khi các ngươi còn có sự sáng kẻo bóng tối bất chợt bao trùm các ngươi! Người đi trong tối tăm không biết mình đi đâu. 36 Hãy tin cậy nơi sự sáng trong khi các ngươi còn có sự sáng để được trở thành con cái của sự sáng.”
Dạy bảo xong, Đức Giê-su ẩn mặt, lánh xa họ.
37 Ngài đã làm bao nhiêu dấu lạ trước mặt họ như vậy mà họ vẫn không chịu tin Ngài, 38 để cho lời tiên tri I-sa được ứng nghiệm:
“Lạy Chúa, ai đã tin nhận lời chúng con tường trình,
Và cánh tay Chúa đã được tỏ cho ai?”[c]
39 Bởi vì họ không thể nào tin được I-sa đã nói nữa:
40 “Ngài đã làm cho mắt họ mù,
lòng họ chai,
Để có mắt mà không thấy,
Có tâm trí mà không hiểu,
Và chẳng hối cải để Ta chữa lành họ!”[d]
41 I-sa đã nói những điều này khi thấy vinh quang Ngài và nói về Ngài.
42 Dù sao, cũng có nhiều người trong giới lãnh đạo tin Ngài, nhưng vì cớ người Pha-ri-si, họ không dám tuyên xưng, sợ bị khai trừ khỏi hội đường; 43 và vì họ chuộng vinh quang của loài người hơn vinh quang của Đức Chúa Trời.
44 Đức Giê-su lên tiếng tuyên bố: “Người nào tin Ta, thật ra không phải chỉ tin Ta, nhưng tin Đấng đã sai Ta đến. 45 Còn người nào thấy Ta chính là thấy Đấng đã sai Ta. 46 Ta là sự sáng đã đến trong thế gian để những ai tin Ta không còn ở trong tối tăm nữa!
47 Nếu ai nghe lời Ta mà không vâng giữ, thì không phải Ta xét xử kẻ ấy, vì Ta đến không phải để xét xử, nhưng để cứu vớt thế gian. 48 Ai khước từ Ta và không tiếp nhận lời Ta thì đã bị xét xử rồi; chính lời Ta phán dạy sẽ kết án họ trong ngày sau cùng. 49 Vì Ta không tự mình giảng dạy, nhưng Cha là Đấng sai Ta đã truyền cho Ta điều răn phải giảng và phải dạy. 50 Ta biết điều răn Ngài là sự sống vĩnh phúc. Vậy, những lời Ta nói đều do Cha truyền bảo Ta phải nói.”
Chinese Contemporary Bible Copyright © 1979, 2005, 2007, 2011 by Biblica® Used by permission. All rights reserved worldwide.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)