Conquests in Northern Canaan

11 When Jabin, king of Hazor, heard of this, he (A)sent to Jobab king of Madon, and to the king of Shimron, and to the king of Achshaph, and to the kings who were in the northern hill country, and in the (B)Arabah south of (C)Chinneroth, and in the lowland, and (D)in Naphoth-dor on the (E)west, to the Canaanites in the east and the west, the Amorites, the Hittites, the Perizzites, and the (F)Jebusites in the hill country, and the (G)Hivites under (H)Hermon in the land of (I)Mizpah. And they came out with all their troops, a great horde, in number (J)like the sand that is on the seashore, with very many horses and chariots. And all these kings joined their forces and came and encamped together at the waters of Merom to fight against Israel.

And the Lord said to Joshua, (K)“Do not be afraid of them, for tomorrow at this time I will give over all of them, slain, to Israel. You shall (L)hamstring their horses and burn their (M)chariots with fire.” So Joshua and all his warriors came (N)suddenly against them by the waters of Merom and fell upon them. And the Lord gave them into the hand of Israel, who struck them and chased them as far as (O)Great Sidon and (P)Misrephoth-maim, and eastward as far as the Valley of (Q)Mizpeh. And they struck them until he left none remaining. And Joshua did to them (R)just as the Lord said to him: he hamstrung their horses and burned their chariots with fire.

10 And Joshua turned back at that time and captured (S)Hazor and struck its king with the sword, for Hazor formerly was the head of all those kingdoms. 11 And they struck with the sword all who were in it, devoting them to destruction;[a] (T)there was none left that breathed. And he burned Hazor with fire. 12 And all the cities of those kings, and all their kings, Joshua captured, and struck them with the edge of the sword, devoting them to destruction, (U)just as Moses the servant of the Lord had commanded. 13 But none of the cities that stood on mounds did Israel burn, except Hazor alone; that Joshua burned. 14 And all the spoil of these cities and the livestock, the people of Israel took for their plunder. But every person they struck with the edge of the sword until they had destroyed them, and they did not leave any who breathed. 15 (V)Just as the Lord had commanded Moses his servant, (W)so Moses commanded Joshua, (X)and so Joshua did. He left nothing undone of all that the Lord had commanded Moses.

16 So Joshua took all that land, (Y)the hill country and all the Negeb and (Z)all the land of Goshen (AA)and the lowland (AB)and the Arabah (AC)and the hill country of Israel and its lowland 17 (AD)from Mount Halak, which rises toward Seir, as far as (AE)Baal-gad in the Valley of Lebanon below (AF)Mount Hermon. And he captured (AG)all their kings and struck them and put them to death. 18 Joshua made war (AH)a long time with all those kings. 19 There was not a city that made peace with the people of Israel except (AI)the Hivites, the inhabitants of Gibeon. They took them all in battle. 20 For it was the Lord's doing (AJ)to harden their hearts that they should come against Israel in battle, in order that they should be devoted to destruction and should receive no mercy but be destroyed, (AK)just as the Lord commanded Moses.

21 And Joshua came at that time and cut off (AL)the Anakim from the hill country, from Hebron, from Debir, from Anab, and from all the hill country of Judah, and from all the hill country of Israel. Joshua devoted them to destruction with their cities. 22 There was none of the Anakim left in the land of the people of Israel. Only in Gaza, (AM)in Gath, and in Ashdod did some remain. 23 So Joshua took the whole land, (AN)according to all that the Lord had spoken to Moses. (AO)And Joshua gave it for an inheritance to Israel (AP)according to their tribal allotments. And the land had rest from war.

Footnotes

  1. Joshua 11:11 That is, setting apart (devoting) as an offering to the Lord (for destruction); also verses 12, 20, 21

Các Vua Miền Bắc Ca-na-an Bị Ðánh Bại

11 Khi Vua Gia-bin của Ha-xơ nghe điều ấy, ông sai các sứ giả đến với Vua Giô-báp của Ma-đôn, đến với vua Sim-rôn, vua Ách-sáp, và các vua cai trị trên vùng cao nguyên miền bắc của xứ trong miền A-ra-ba, phía nam của Kin-nê-rốt, trong miền đồng bằng, trong miền Na-phót Ðo ở phía tây, đến với các dân Ca-na-an ở miền đông và miền tây, các dân A-mô-ri, Hít-ti, Pê-ri-xi, và Giê-bu-si trong miền cao nguyên, và dân Hi-vi sống ở chân Núi Hẹt-môn trong vùng Mích-pa. Chúng kéo ra cùng với toàn thể quân đội của chúng, một đại quân đông đảo, đông như cát nơi bờ biển; các chiến mã và các xe chiến mã nhiều vô số. Tất cả các vua ấy kết hợp lực lượng với nhau; chúng kéo ra và hạ trại tại vùng có nhiều nước ở Mê-rôm để giao chiến với Giô-suê.

Chúa phán với Giô-suê, “Chớ sợ chúng, vì ngày mai, vào lúc nầy, Ta sẽ trao tất cả chúng cho I-sơ-ra-ên để bị giết. Ngươi sẽ cắt các nhượng ngựa của chúng và thiêu các xe chiến mã của chúng trong lửa.”

Vậy Giô-suê tấn công chúng và xông vào chúng thình lình với tất cả lực lượng chiến đấu của ông tại vùng có nhiều nước ở Mê-rôm. Chúa trao chúng cho I-sơ-ra-ên. Họ đã đánh giết chúng và đuổi theo chúng đến tận thành lớn Si-đôn và miền Mít-rê-phô Ma-im, về phía đông thì đến tận Thung Lũng Mít-pê. Họ đánh giết chúng cho đến khi không còn người nào sống sót. Giô-suê làm cho chúng như Chúa đã truyền cho ông. Ông cắt các nhượng ngựa của chúng và đốt các xe chiến mã của chúng trong lửa.

10 Sau đó Giô-suê trở lại và chiếm lấy Thành Ha-xơ. Ông dùng gươm giết vua thành ấy. Trước đó Ha-xơ là thủ đô của các vương quốc đó. 11 Ðoạn họ dùng gươm giết mọi người trong thành, hoàn toàn tiêu diệt chúng, không chừa ai còn thở, rồi ông dùng lửa phóng hỏa thành.

12 Giô-suê đánh hạ tất cả các thành của các vua ấy, rồi dùng gươm giết tất cả các vua của chúng và hoàn toàn tiêu diệt chúng, như Môi-se tôi tớ Chúa đã truyền. 13 Nhưng I-sơ-ra-ên không phóng hỏa các thành xây trên các gò, ngoại trừ Thành Ha-xơ mà Giô-suê đã thiêu. 14 Tất cả của cải trong các thành ấy và tất cả súc vật của chúng dân I-sơ-ra-ên lấy làm chiến lợi phẩm cho mình; nhưng tất cả dân trong các thành ấy họ dùng gươm giết cho đến khi hoàn toàn tiêu diệt chúng, không chừa ai còn hơi thở. 15 Chúa đã truyền cho Môi-se, rồi Môi-se truyền lại cho Giô-suê thế nào, thì Giô-suê đã thi hành y thế đó. Ông không bỏ sót điều gì trong mọi điều Chúa đã truyền cho Môi-se mà không làm.

Tổng Kết Các Cuộc Chinh Phạt của Giô-suê

16 Vậy Giô-suê chiếm lấy toàn xứ: miền cao nguyên, tất cả miền nam, tất cả miền đồng bằng ở Gô-sen, miền dọc theo bờ sông, miền A-ra-ba, miền đồi núi của I-sơ-ra-ên và những thung lũng thấp của nó, 17 từ Núi Ha-lác đi lên hướng Sê-i-rơ, cho đến tận miền Ba-anh Gát trong Thung Lũng Li-băng dưới chân Núi Hẹt-môn. Ông bắt tất cả các vua của chúng, đánh hạ chúng, và giết chúng. 18 Giô-suê giao chiến nhiều ngày với các vua đó. 19 Không có thành nào muốn sống chung hòa bình với I-sơ-ra-ên, ngoại trừ người Hi-vi ở Ghi-bê-ôn. Tất cả những thành dân I-sơ-ra-ên có được là nhờ đánh nhau mà chiếm lấy. 20 Ðó là vì Chúa đã để cho lòng các dân trong xứ trở nên cứng cỏi, nên chúng đã kéo ra giao chiến với I-sơ-ra-ên, hầu chúng phải bị tiêu diệt hoàn toàn, và không được hưởng ơn thương xót, nhưng phải bị tận diệt, như Chúa đã truyền cho Môi-se.

21 Lúc đó Giô-suê cũng đến và diệt sạch người A-na-kim sống trên các cao nguyên, từ Hếp-rôn, Ðê-bi, A-náp, cho đến các cao nguyên của Giu-đa và tất cả các cao nguyên của I-sơ-ra-ên; Giô-suê tận diệt chúng cùng với các thành của chúng. 22 Không còn người A-na-kim nào sót lại trong đất của người I-sơ-ra-ên, ngoại trừ ở Ga-xa, Gát, và Ách-đốt. 23 Vậy Giô-suê chiếm lấy toàn xứ, theo như mọi điều Chúa đã phán với Môi-se; rồi Giô-suê ban nó làm sản nghiệp cho dân I-sơ-ra-ên theo sự bắt thăm để chia cho từng chi tộc. Sau đó xứ được yên ổn, hết nạn chiến tranh.