Add parallel Print Page Options

耶穌聽見拉撒路病了

11 有一個患病的人名叫拉撒路,住在伯大尼,就是馬利亞和她姐姐馬大的村莊。 馬利亞就是那用香膏抹主,又用頭髮擦他腳的,患病的拉撒路是她的兄弟。 她姐妹兩個就打發人去見耶穌,說:「主啊,你所愛的人病了。」 耶穌聽見就說:「這病不至於死,乃是為神的榮耀,叫神的兒子因此得榮耀。」 耶穌素來愛馬大和她妹子並拉撒路 聽見拉撒路病了,就在所居之地仍住了兩天。 然後對門徒說:「我們再往猶太去吧。」 門徒說:「拉比,猶太人近來要拿石頭打你,你還往那裡去嗎?」 耶穌回答說:「白日不是有十二小時嗎?人在白日走路,就不致跌倒,因為看見這世上的光。 10 若在黑夜走路,就必跌倒,因為他沒有光。」 11 耶穌說了這話,隨後對他們說:「我們的朋友拉撒路睡了,我去叫醒他。」 12 門徒說:「主啊,他若睡了,就必好了。」 13 耶穌這話是指著他死說的,他們卻以為是說照常睡了。 14 耶穌就明明地告訴他們說:拉撒路死了。 15 我沒有在那裡就歡喜,這是為你們的緣故,好叫你們相信。如今我們可以往他那裡去吧!」 16 多馬,又稱為低土馬,就對那同做門徒的說:「我們也去和他同死吧!」

復活在主

17 耶穌到了,就知道拉撒路在墳墓裡已經四天了。 18 伯大尼耶路撒冷不遠,約有六里路。 19 有好些猶太人來看馬大馬利亞,要為她們的兄弟安慰她們。 20 馬大聽見耶穌來了,就出去迎接他;馬利亞卻仍然坐在家裡。 21 馬大對耶穌說:「主啊,你若早在這裡,我兄弟必不死。 22 就是現在,我也知道,你無論向神求什麼,神也必賜給你。」 23 耶穌說:「你兄弟必然復活。」 24 馬大說:「我知道在末日復活的時候,他必復活。」 25 耶穌對她說:「復活在我,生命也在我。信我的人,雖然死了,也必復活; 26 凡活著信我的人必永遠不死。你信這話嗎?」 27 馬大說:「主啊,是的,我信你是基督,是神的兒子,就是那要臨到世界的。」 28 馬大說了這話,就回去暗暗地叫她妹子馬利亞,說:「夫子來了,叫你。」 29 馬利亞聽見了,就急忙起來,到耶穌那裡去。 30 那時耶穌還沒有進村子,仍在馬大迎接他的地方。 31 那些同馬利亞在家裡安慰她的猶太人,見她急忙起來出去,就跟著她,以為她要往墳墓那裡去哭。 32 馬利亞到了耶穌那裡,看見他,就俯伏在他腳前,說:「主啊,你若早在這裡,我兄弟必不死。」

耶穌哭了

33 耶穌看見她哭,並看見與她同來的猶太人也哭,就心裡悲嘆,又甚憂愁, 34 便說:「你們把他安放在哪裡?」他們回答說:「請主來看。」 35 耶穌哭了。 36 猶太人就說:「你看,他愛這人是何等懇切!」 37 其中有人說:「他既然開了瞎子的眼睛,豈不能叫這人不死嗎?」 38 耶穌又心裡悲嘆,來到墳墓前。那墳墓是個洞,有一塊石頭擋著。 39 耶穌說:「你們把石頭挪開!」那死人的姐姐馬大對他說:「主啊,他現在必是臭了,因為他死了已經四天了。」 40 耶穌說:「我不是對你說過,你若信,就必看見神的榮耀嗎?」

主叫拉撒路復活

41 他們就把石頭挪開。耶穌舉目望天,說:「父啊,我感謝你,因為你已經聽我。 42 我也知道你常聽我,但我說這話是為周圍站著的眾人,叫他們信是你差了我來。」 43 說了這話,就大聲呼叫說:拉撒路出來!」 44 那死人就出來了,手腳裹著布,臉上包著手巾。耶穌對他們說:「解開,叫他走!」

45 那些來看馬利亞猶太人見了耶穌所做的事,就多有信他的。 46 但其中也有去見法利賽人的,將耶穌所做的事告訴他們。

法利賽人用計要害死耶穌

47 祭司長和法利賽人聚集公會,說:「這人行好些神蹟,我們怎麼辦呢? 48 若這樣由著他,人人都要信他,羅馬人也要來奪我們的地土和我們的百姓。」 49 內中有一個人名叫該亞法,本年做大祭司,對他們說:「你們不知道什麼。 50 獨不想一個人替百姓死,免得通國滅亡,就是你們的益處。」 51 他這話不是出於自己,是因他本年做大祭司,所以預言耶穌將要替這一國死; 52 也不但替這一國死,並要將神四散的子民都聚集歸一。 53 從那日起,他們就商議要殺耶穌。

54 所以耶穌不再顯然行在猶太人中間,就離開那裡往靠近曠野的地方去,到了一座城,名叫以法蓮,就在那裡和門徒同住。 55 猶太人的逾越節近了,有許多人從鄉下上耶路撒冷去,要在節前潔淨自己。 56 他們就尋找耶穌,站在殿裡彼此說:「你們的意思如何,他不來過節嗎?」 57 那時,祭司長和法利賽人早已吩咐說,若有人知道耶穌在哪裡,就要報明,好去拿他。

Sự Sống Lại Của La-xa-rơ

11 Có một người bị bệnh tên là La-xa-rơ quê ở Bê-tha-ni, là làng của hai chị em Ma-thê và Ma-ri. Ma-ri là người đã đổ dầu thơm xức cho Chúa, rồi lấy tóc mình lau chân Ngài; còn La-xa-rơ, anh nàng, đang bị bệnh. Vậy, hai chị em gửi người đến trình: “Thưa Chúa, người Ngài yêu mến mắc bệnh.”

Khi nghe tin, Đức Giê-su lại bảo: “Bệnh này không đến nỗi phải chết, nhưng việc xảy ra để Đức Chúa Trời được hiển vinh và Con của Ngài cũng nhờ đó được hiển vinh!”

Đức Giê-su yêu quý Ma-thê, em nàng và La-xa-rơ. Nhưng khi nghe tin La-xa-rơ bệnh, Ngài nán lại nơi đang ở thêm hai ngày nữa!

Sau đó, Ngài bảo các môn đệ: “Chúng ta hãy trở lại vùng Giu-đê!”

Các môn đệ nói: “Thưa Thầy, người Do Thái mới vừa tìm cách ném đá Thầy mà bây giờ Thầy còn trở lại đó sao?”

Đức Giê-su đáp: “Chẳng phải ban ngày có mười hai giờ sao? Người nào đi giữa ban ngày sẽ không vấp ngã, vì thấy ánh sáng của thế giới này. 10 Nhưng nếu đi trong đêm tối sẽ vấp ngã vì không có ánh sáng!”

11 Rồi Ngài nói tiếp: “La-xa-rơ, bạn của chúng ta đang ngủ, nhưng Ta sắp đến đánh thức người dậy.”

12 Các môn đệ nói: “Thưa Chúa, nếu anh ấy ngủ chắc sẽ khỏi bệnh!” 13 Nhưng Đức Giê-su ngụ ý La-xa-rơ đã chết rồi, còn họ lại tưởng Ngài nói về giấc ngủ thường.

14 Cho nên Đức Giê-su mới nói rõ rằng: “La-xa-rơ đã chết rồi! 15 Nhưng vì các con, Ta mừng đã không có mặt ở đó để các con tin. Thôi, chúng ta hãy đi đến cùng người!”

16 Thô-ma, còn có tên Đi-đim, nghĩa là “sinh đôi”, bảo đồng bạn: “Chúng ta hãy cùng đi, dù phải chết thì chết chung với Thầy!”

17 Đến nơi, Đức Giê-su thấy La-xa-rơ nằm trong mộ đã bốn ngày rồi! 18 Bê-tha-ni gần Giê-ru-sa-lem, chỉ cách chừng ba cây số,[a] 19 nên có nhiều người Do Thái trong vùng đến thăm để chia buồn với Ma-thê và Ma-ri. 20 Khi nghe tin Đức Giê-su đến, Ma-thê đi ra đón Ngài, còn Ma-ri vẫn ngồi ở nhà.

21 Ma-thê nói với Đức Giê-su: “Thưa Chúa, nếu Chúa có ở đây, anh con chắc đã không chết! 22 Nhưng con vẫn biết dù bây giờ Ngài cầu xin bất cứ việc gì, Đức Chúa Trời cũng ban cho Ngài cả!”

23 Đức Giê-su bảo nàng: “Anh ngươi sẽ sống lại!”

24 Ma-thê đáp: “Con biết anh ấy sẽ sống lại trong sự phục sinh vào ngày cuối cùng!”

25 Đức Giê-su bảo: “Chính Ta là sự sống lại và sự sống, người nào tin Ta, dù có chết, cũng sẽ sống. 26 Còn ai sống mà tin Ta sẽ chẳng bao giờ chết, ngươi tin điều ấy không?”

27 Nàng đáp: “Vâng, lạy Chúa, con tin! Con tin Ngài chính là Chúa Cứu Thế, Con của Đức Chúa Trời, Đấng phải đến trần gian!”

28 Nói xong, Ma-thê trở về, gọi Ma-ri ra nói nhỏ: “Thầy đến rồi, đang gọi em đó!” 29 Nghe vậy, Ma-ri vội vàng đứng dậy, đi đến gặp Ngài. 30 Lúc ấy Đức Giê-su chưa vào làng nhưng vẫn còn ở tại chỗ Ma-thê vừa gặp Ngài. 31 Mấy người Do Thái đang ở trong nhà an ủi Ma-ri, thấy nàng vội đứng dậy đi ra ngoài, tưởng nàng đến mộ than khóc anh, nên đi theo.

32 Đến nơi, khi thấy Đức Giê-su, Ma-ri quỳ dưới chân Ngài nói: “Thưa Chúa, nếu Chúa có ở đây, anh con đã không chết!”

33 Đức Giê-su thấy Ma-ri khóc và những người Do Thái cùng đi với nàng cũng khóc, thì xót xa trong lòng, 34 và hỏi: “Các ngươi đặt anh ấy nằm ở đâu?” Họ đáp: “Thưa Chúa, mời Ngài đến xem!”

35 Đức Giê-su khóc!

36 Mấy người Do Thái bảo nhau: “Kìa, ông ấy thương La-xa-rơ biết bao!”

37 Nhưng cũng có vài người nói: “Ông ta đã làm cho mắt người mù được sáng, lại không có thể làm cho người này khỏi chết sao?”

38 Đức Giê-su lại xót xa trong lòng, bước đến trước mộ. Đây là một cái hang có tảng đá chặn lại. 39 Đức Giê-su bảo: “Hãy lăn tảng đá ra!” Ma-thê, em gái người chết nói: “Thưa Chúa, đã có mùi vì người chết đã bốn ngày rồi!”

40 Đức Giê-su bảo Ma-thê: “Ta đã chẳng bảo ngươi rằng nếu có lòng tin, ngươi sẽ thấy vinh quang của Đức Chúa Trời sao?”

41 Họ lăn tảng đá ra. Đức Giê-su ngước mắt lên nói rằng: “Thưa Cha, con cảm ơn Cha vì đã nhậm lời con! 42 Con biết Cha luôn luôn nghe lời con cầu xin, nhưng con phải nói ra vì đám đông đang đứng quanh đây, để họ tin rằng chính Cha đã sai con đến!”

43 Sau đó, Ngài gọi lớn tiếng: “La-xa-rơ! Hãy ra đây!” 44 Người chết đi ra, tay chân vẫn còn quấn vải liệm, mặt còn phủ khăn. Đức Giê-su bảo họ: “Hãy tháo ra cho anh ấy đi!”

45 Nhiều người Do Thái đến thăm Ma-ri, thấy việc Ngài làm, thì tin Ngài; 46 nhưng vài người trong đám họ đi đến các người Pha-ri-si, thuật lại việc Đức Giê-su đã làm. 47 Các thượng tế và nhóm Pha-ri-si liền họp hội đồng bảo nhau: “Người này làm quá nhiều dấu lạ, chúng ta phải tính sao đây? 48 Nếu chúng ta cứ để yên như vậy, mọi người sẽ tin theo hắn, rồi quân La Mã sẽ đến chiếm nơi này và cả quê hương xứ sở chúng ta!”

49 Nhưng một người trong nhóm là Cai-pha, đang giữ chức vụ trưởng tế năm đó, lý luận: “Quý vị chẳng hiểu gì cả! 50 Sao không nghiệm ra rằng: Thà để một người chết thay cho dân hơn là cả dân tộc phải bị hủy diệt?”

51 Không phải ông ta tự mình thốt ra như vậy, nhưng vì là vị trưởng tế, nên ông nói tiên tri về việc Đức Giê-su sắp phải chết vì dân; 52 chẳng những vì dân này thôi đâu, mà còn để hợp nhất các con cái của Đức Chúa Trời đang bị tản lạc. 53 Từ ngày đó trở đi, họ âm mưu giết Ngài.

54 Vì vậy, Đức Giê-su không còn công khai đi lại giữa vòng người Do Thái, nhưng lánh đến vùng gần đồng hoang, vào một thành tên là Ép-ra-im, ở đó với các môn đệ Ngài.

55 Lúc ấy, gần đến ngày lễ Vượt Qua của người Do Thái, dân chúng từ khắp các miền lên Giê-ru-sa-lem để chịu thanh tẩy trước kỳ lễ.[b] 56 Họ trông ngóng Đức Giê-su nên tụ họp trong đền thờ hỏi nhau: “Anh em đoán sao? Chắc ông ấy sẽ không lên dự lễ đâu, phải không?” 57 Các thượng tế và nhóm Pha-ri-si đã ra lệnh, hễ ai biết Ngài ở đâu, phải báo cho họ biết để họ bắt Ngài.

Footnotes

  1. 11:18 Nt: 15 ết-ta-đơ. Mỗi ết-ta-đơ chừng hai trăm mét
  2. 11:55 Nt: Lễ vượt qua

La-xa-rơ Bị Bịnh và Qua Ðời

11 Có một người bị bịnh tên là La-xa-rơ ở Bê-tha-ni, làng của Ma-ry và Ma-thê chị nàng. Ma-ry này là người đã xức dầu cho Chúa và lấy tóc nàng lau chân Ngài; La-xa-rơ anh nàng bị bịnh. Hai chị em nhờ người đến với Ngài và thưa, “Lạy Chúa, này, người Ngài mến thương đang bịnh.”

Khi Ðức Chúa Jesus nghe vậy, Ngài nói, “Bịnh này không đến nỗi chết, nhưng vì vinh hiển của Ðức Chúa Trời, để qua đó Con Ðức Chúa Trời được tôn vinh.”

Ðức Chúa Jesus yêu thương Ma-thê và em gái nàng và La-xa-rơ. Tuy nhiên khi nghe tin La-xa-rơ bị bịnh, Ngài vẫn ở nơi Ngài đang ở thêm hai ngày. Sau đó Ngài nói với các môn đồ, “Chúng ta hãy trở lại Giu-đê.”

Các môn đồ nói với Ngài, “Thưa Thầy, người Do-thái mới tìm cách ném đá Thầy ở đó, mà bây giờ Thầy muốn trở lại đó sao?”

Ðức Chúa Jesus đáp, “Ban ngày chẳng phải có mười hai giờ sao? Nếu ai đi giữa ban ngày, người ấy sẽ không vấp, vì nhờ ánh sáng mặt trời[a] người ấy trông thấy sự vật. 10 Nhưng nếu ai đi trong ban đêm, người ấy có thể vấp, vì không có ánh sáng cho mình.” 11 Nói như vậy xong, Ngài phán với họ, “La-xa-rơ bạn chúng ta đang ngủ. Ta phải đi đánh thức anh ấy dậy.”

12 Các môn đồ nói với Ngài, “Lạy Chúa, nếu anh ấy ngủ, anh ấy sẽ khỏe lại.” 13 Nhưng Ðức Chúa Jesus nói về cái chết của La-xa-rơ, mà họ tưởng Ngài nói về giấc ngủ thường. 14 Vì thế Ðức Chúa Jesus nói rõ với họ, “La-xa-rơ đã chết rồi. 15 Ta mừng cho các ngươi, vì Ta không có mặt ở đó để các ngươi tin. Bây giờ chúng ta hãy đến thăm anh ấy.”

16 Thô-ma, người được gọi là Con Sinh Ðôi,[b] nói với các bạn cùng làm môn đồ với ông, “Chúng ta hãy đến đó để chết chung với Thầy.”

Chúa Là Sự Sống Lại và Sự Sống

17 Khi Ðức Chúa Jesus đến nơi, Ngài được biết người ta đã chôn La-xa-rơ trong mộ bốn ngày rồi. 18 Vả Bê-tha-ni ở gần Giê-ru-sa-lem, chỉ cách thành chừng ba cây số.[c] 19 Có nhiều người Do-thái đến thăm Ma-thê và Ma-ry để an ủi họ về việc anh của họ qua đời. 20 Khi nghe tin Ðức Chúa Jesus đến, Ma-thê đi ra gặp Ngài, nhưng Ma-ry còn ngồi trong nhà. 21 Ma-thê nói với Ðức Chúa Jesus, “Lạy Chúa, nếu Ngài có ở đây, anh con đã không chết. 22 Nhưng con biết, ngay bây giờ, nếu Ngài xin Ðức Chúa Trời bất cứ điều gì, Ðức Chúa Trời sẽ ban cho Ngài.”

23 Ðức Chúa Jesus nói với nàng, “Anh ngươi sẽ sống lại.”

24 Ma-thê thưa với Ngài, “Con biết anh ấy sẽ sống lại trong cuộc phục sinh vào ngày cuối cùng.”

25 Ðức Chúa Jesus nói với nàng, “Ta là sự sống lại và sự sống. Ai tin Ta thì sẽ sống, mặc dù đã chết rồi. 26 Còn ai đang sống mà tin Ta thì sẽ không bao giờ chết. Ngươi tin điều đó chăng?”

27 Nàng trả lời Ngài, “Lạy Chúa, có, con tin rằng Ngài là Ðấng Christ, Con Ðức Chúa Trời, Ðấng phải đến thế gian.”

Chúa Khóc

28 Ma-thê nói xong, nàng đi về, và nói riêng với Ma-ry em nàng, “Thầy đang ở đây và gọi em.”

29 Khi nghe vậy, nàng vội vàng đứng dậy và đến gặp Ngài. 30 Lúc ấy Ðức Chúa Jesus chưa vào trong làng, nhưng Ngài còn đứng tại nơi đã gặp Ma-thê. 31 Những người Do-thái đang ở trong nhà để an ủi Ma-ry thấy nàng đứng dậy và vội vã ra đi, họ đi theo nàng, vì họ tưởng nàng muốn đến mộ để khóc. 32 Ma-ry đến nơi Ðức Chúa Jesus đứng. Vừa khi thấy Ngài, nàng phủ phục nơi chân Ngài và nói, “Lạy Chúa, nếu Ngài có ở đây, anh con đã không chết.”

33 Khi Ðức Chúa Jesus thấy nàng khóc, và những người Do-thái đi với nàng khóc, Ngài bồi hồi xúc động 34 và hỏi rằng, “Các ngươi chôn anh ấy ở đâu?”

Họ trả lời Ngài, “Lạy Chúa, xin Ngài đến xem.”

35 Ðức Chúa Jesus khóc. 36 Người Do-thái nói với nhau, “Xem kìa, Ngài yêu mến ông ấy biết bao!” 37 Nhưng một vài người trong họ nói, “Ngài đã mở mắt cho người mù thấy được mà không thể làm cho người này khỏi chết sao?”

Chúa Kêu La-xa-rơ Sống Lại

38 Ðức Chúa Jesus lại xúc động trong lòng; Ngài bước đến phần mộ. Vả phần mộ là một cái hang, và có một tảng đá nằm chắn ở cửa hang. 39 Ðức Chúa Jesus phán, “Hãy lăn tảng đá ấy đi.”

Ma-thê em gái người chết thưa với Ngài, “Lạy Chúa, anh ấy đã có mùi, vì anh ấy đã chết bốn ngày rồi.”

40 Ðức Chúa Jesus nói với nàng, “Ta chẳng nói với ngươi rằng nếu ngươi tin, ngươi sẽ thấy vinh hiển của Ðức Chúa Trời sao?”

41 Vậy họ lăn tảng đá ra. Ðức Chúa Jesus ngước mắt lên và nói, “Lạy Cha, Con cảm ơn Cha vì Cha nhậm lời Con. 42 Dù Con biết Cha luôn nhậm lời Con, nhưng Con nói ra như vậy để đám đông đứng quanh đây tin rằng chính Cha đã sai Con.”

43 Sau khi nói như thế, Ngài kêu lớn tiếng, “Hỡi La-xa-rơ, hãy ra!”

44 Người chết bước ra, tay chân còn quấn vải liệm, và mặt vẫn còn phủ khăn. Ðức Chúa Jesus phán, “Hãy gỡ ra và để anh ấy đi.”

Âm Mưu Giết Chúa

45 Nhiều người Do-thái đến thăm Ma-ry thấy việc Ðức Chúa Jesus đã làm thì tin Ngài. 46 Nhưng vài người trong họ đi gặp những người Pha-ri-si và báo cho họ những gì Ðức Chúa Jesus đã làm.

47 Các trưởng tế và những người Pha-ri-si triệu tập một phiên họp của Hội Ðồng Lãnh Ðạo và nói, “Chúng ta phải làm gì đây? Vì người này đã làm quá nhiều phép lạ. 48 Nếu chúng ta cứ để như thế, dân sẽ tin người ấy hết, rồi người Rô-ma sẽ đến hủy diệt nơi này và cả nước chúng ta.”

49 Một người trong Hội Ðồng tên là Cai-a-pha, làm thượng tế năm ấy, phát biểu, “Quý vị chẳng biết gì cả. 50 Sao không nghĩ rằng thà một người chết cho toàn dân có lợi cho chúng ta hơn là cả nước phải bị tiêu diệt?” 51 Ông ta nói điều đó chẳng phải tự ý mình, nhưng vì ông là thượng tế đương nhiệm, nên ông đã nói tiên tri về việc Ðức Chúa Jesus sẽ chịu chết cho cả nước, 52 và không những cho cả nước, nhưng cũng để quy tụ con cái của Ðức Chúa Trời tản lạc khắp nơi về làm một. 53 Vậy kể từ hôm đó họ âm mưu với nhau để giết Ngài.

54 Vì thế Ðức Chúa Jesus không còn đi lại công khai giữa người Do-thái nữa, nhưng Ngài đi về miền quê, đến một thành tên là Ép-ra-im, gần đồng hoang, và ở đó với các môn đồ Ngài.

55 Bấy giờ Lễ Vượt Qua của người Do-thái đến gần. Nhiều người từ các miền quê đi lên Giê-ru-sa-lem trước Lễ Vượt Qua để cử hành nghi thức thanh tẩy cho mình. 56 Họ tìm kiếm Ðức Chúa Jesus, và khi đứng trong đền thờ, họ nói với nhau, “Quý vị nghĩ thế nào? Ông ấy sẽ lên dự lễ không?” 57 Bấy giờ các trưởng tế và những người Pha-ri-si đã ra lịnh rằng hễ ai biết Ðức Chúa Jesus ở đâu, người ấy phải báo cáo cho họ ngay, để họ đến bắt Ngài.

Footnotes

  1. Giăng 11:9 nt: vũ trụ (kósmos), ctd: thế gian, không gian
  2. Giăng 11:16 nt: dýdumos (Ði-đim)
  3. Giăng 11:18 nt: 15 ếch-ta-đơ, tức khoảng hai dặm