Add parallel Print Page Options

耶和华的荣光充满了殿

所罗门祷告完了,有火从天上降下来,烧尽了燔祭和其他的祭品;耶和华的荣光充满了那殿。 因为耶和华的荣光充满了耶和华的殿,祭司都不能进入耶和华的殿。 那火降下,耶和华的荣光停在殿上的时候,以色列众人都看见;于是他们在铺石地跪下,俯伏在地,敬拜称颂耶和华说:“耶和华是良善的,他的慈爱永远长存。”

所罗门和人民一起献祭守节(A)

王和全体人民都在耶和华面前献祭。 所罗门王献上了二万二千头牛、十二万只羊为祭。这样,王和全体人民为 神的殿举行了奉献礼。 祭司都站在自己的岗位上;利未人也站着,拿着大卫王所做的耶和华的乐器,称颂耶和华,因为他的慈爱永远长存;大卫借着他们赞美耶和华的时候,祭司在众人前面吹号;以色列众人都站着。 所罗门把耶和华殿前院子当中的地方分别为圣,在那里献上了燔祭和平安祭的脂肪,因为所罗门所做的铜坛容不下所有的燔祭、素祭和脂肪。

那时,所罗门和全体以色列人,就是来自哈马口,直到埃及小河的一群极大的会众,一起举行了七天的节期。 第八天举行了严肃会,又举行献坛礼七天,举行了七天的节期。 10 七月二十三日,王遣散众民回家;他们因看见耶和华向大卫、所罗门和他的子民以色列所施的恩惠,心里都欢喜快乐。

耶和华的警告与应许(B)

11 这样,所罗门完成了耶和华的殿宇和王宫。在耶和华的殿里或所罗门的宫中,所罗门心里要作的,都顺利地作成了。 12 夜间,耶和华向所罗门显现,对他说:“我已经听了你的祷告,也为我自己选择了这地方作献祭的殿。 13 如果我使天闭塞不下雨,或吩咐蝗虫吞吃这地的土产,或差遣瘟疫到我的子民中间来; 14 这称为我名下的子民,若是谦卑、祷告、寻求我的面,转离他们的恶行,我必从天上垂听,赦免他们的罪,医治他们的地。 15 现在我的眼睛必张开,我的耳朵必垂听在这地所发的祷告。 16 现在我拣选了这殿,把它分别为圣,使我的名永远在这殿中;我的眼和我的心也常常留在那里。 17 至于你,你若是在我面前行事为人像你的父亲大卫所行的那样,遵行我吩咐你的一切话,谨守我的律例和典章, 18 我就必巩固你的国位,好象我和你父亲大卫所立的约说:‘你的子孙必不会断人作君王统治以色列。’

19 “可是,如果你们转离我,丢弃我在你们面前颁布的律例和诫命,去事奉和敬拜别的神, 20 我就必把以色列人从我赐给他们的土地上拔出来,并且我为自己的名分别为圣的这殿,我也必从我面前舍弃,使这殿在万民中成为笑谈和讥笑的对象。 21 这殿虽然高大,但将来经过的人,都必惊讶,说:‘耶和华为甚么这样对待这地和这殿呢?’ 22 人必回答说:‘是因为这地的人离弃了耶和华他们列祖的 神,就是领他们从埃及地出来的 神,去亲近别的神,敬拜和事奉他们;所以,耶和华使这一切灾祸临到他们。’”

Tế Lễ Cung Hiến Ðền Thờ

(1 Vua 6:62-66)

Khi Sa-lô-môn cầu nguyện xong, lửa từ trời giáng xuống thiêu rụi các của lễ thiêu và các lễ vật hiến tế, và vinh quang của Chúa tràn ngập cả Ðền Thờ. Các tư tế không thể vào Ðền Thờ Chúa được, vì vinh quang của Chúa tràn ngập cả Ðền Thờ Chúa. Khi toàn dân I-sơ-ra-ên thấy lửa từ trời giáng xuống và vinh quang của Chúa ngự xuống Ðền Thờ, họ sấp mình xuống và úp mặt sát đất, để thờ phượng và chúc tụng Chúa, “vì Ngài thật tốt, vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.”

Sau đó vua và toàn dân dâng hiến các lễ vật trước thánh nhan Chúa. Vua Sa-lô-môn sát tế hai mươi hai ngàn con bò và một trăm hai mươi ngàn con chiên. Như vậy vua và toàn dân cung hiến Ðền Thờ lên Ðức Chúa Trời.

Các tư tế đứng tại vị trí đã chỉ định cho họ, trong khi những người Lê-vi sử dụng các nhạc khí do Ða-vít chế ra để ca ngợi Chúa trỗi vang tôn ngợi Chúa, “vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.” Họ hát các bài thánh ca do Ða-vít đã soạn cho ban thờ phượng. Ban kèn của các tư tế đứng đối diện trỗi nhạc vang lừng, trong khi toàn dân đứng đó hòa lòng thờ phượng.

Sa-lô-môn biệt riêng khu vực ở giữa sân phía trước Ðền Thờ Chúa cho việc dâng các của lễ. Tại đó ông dâng các của lễ thiêu và mỡ cho các của lễ cầu an, vì bàn thờ bằng đồng Sa-lô-môn đã làm không đủ chỗ để dâng các của lễ thiêu, các của lễ chay, và các phần mỡ phải thiêu dâng.

Khi ấy Sa-lô-môn cử hành lễ như thế liên tục bảy ngày. Toàn dân I-sơ-ra-ên hiệp chung với ông, một đoàn dân rất đông đảo; họ đã đến từ Ải Ha-mát ở miền bắc cho đến Suối Ai-cập ở miền nam. Vào ngày thứ tám họ có một lễ bế mạc rất trọng thể, bởi vì họ đã dự lễ cung hiến bàn thờ bảy ngày và Lễ Lều Tạm bảy ngày nữa. 10 Vào ngày hai mươi ba tháng bảy, vua tiễn chào dân, để ai về nhà nấy. Mọi người ra về với lòng vui mừng và phấn khởi, vì phước hạnh của Chúa đã ban cho Ða-vít, cho Sa-lô-môn, và cho dân I-sơ-ra-ên của Ngài.

11 Như vậy Sa-lô-môn đã hoàn tất công cuộc xây dựng Ðền Thờ Chúa và cung điện của vua. Tất cả những gì Sa-lô-môn dự tính sẽ làm cho Ðền Thờ Chúa và cho cung điện của ông, ông đã hoàn tất một cách thành công mỹ mãn.

Chúa Hiện Ra với Sa-lô-môn Lần Thứ Nhì

(1 Vua 9:1-9)

12 Sau đó Chúa đã hiện ra với Sa-lô-môn trong ban đêm và phán với ông, “Ta đã nghe lời cầu nguyện của ngươi và đã chọn nơi nầy làm một nơi để các ngươi dâng các của lễ lên Ta. 13 Rồi đây nếu Ta đóng các tầng trời không cho mưa xuống đất, hoặc nếu Ta truyền cho cào cào đến cắn phá cỏ cây trong xứ, hoặc nếu Ta sai ôn dịch đến giữa dân Ta; 14 nếu dân Ta, tức dân được gọi bằng danh Ta, hạ mình xuống, cầu nguyện, tìm kiếm mặt Ta, và bỏ con đường tà, thì Ta ở trên trời sẽ nghe, tha thứ tội của chúng, và chữa lành đất nước của chúng. 15 Từ nay mắt Ta sẽ đoái nhìn và tai Ta sẽ lắng nghe những lời cầu nguyện dâng lên ở nơi nầy. 16 Vì bây giờ Ta đã chọn và biệt Ðền Thờ nầy ra thánh, để danh Ta có thể ngự tại đó đời đời. Mắt Ta và lòng Ta sẽ ở đó luôn luôn. 17 Còn phần ngươi, nếu ngươi bước đi trước mặt Ta như Ða-vít cha ngươi đã đi, làm theo mọi điều Ta đã truyền cho ngươi, vâng giữ các luật lệ và mạng lịnh Ta, 18 thì Ta sẽ lập ngôi nước ngươi vững vàng, như Ta đã lập giao ước với Ða-vít cha ngươi rằng, ‘Ngươi sẽ chẳng hề thiếu người kế vị để trị vì trên I-sơ-ra-ên.’

19 Nhưng nếu các ngươi quay đi và lìa bỏ Ta, không giữ các luật lệ và các điều răn Ta đã để trước mặt các ngươi, rồi phục vụ các thần khác và thờ phượng chúng, 20 thì Ta sẽ nhổ các ngươi bật gốc khỏi xứ Ta đã ban cho các ngươi, Ta sẽ loại khỏi mắt Ta Ðền Thờ nầy mà Ta đã biệt riêng ra thánh cho danh Ta, và Ta sẽ biến nó thành một câu tục ngữ và đầu đề bị giễu cợt giữa các dân. 21 Về Ðền Thờ nầy, dù ngày nay được cao trọng đến đâu, cũng sẽ làm cho những ai đi qua đó phải lấy làm lạ mà hỏi rằng, ‘Tại sao Chúa đã làm điều ấy cho xứ nầy và cho dân nầy như thế?’ 22 Bấy giờ người ta sẽ đáp rằng, ‘Bởi vì họ đã lìa bỏ Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên họ, Ðấng đã đem tổ tiên họ ra khỏi xứ Ai-cập; bây giờ họ theo các thần khác, thờ phượng các thần ấy, và phục vụ chúng, vì thế Ngài đã khiến tai vạ nầy đến trên họ.’”

Now when Solomon had made an end of praying, the fire came down from heaven, and consumed the burnt offering and the sacrifices; and the glory of the Lord filled the house.

And the priests could not enter into the house of the Lord, because the glory of the Lord had filled the Lord's house.

And when all the children of Israel saw how the fire came down, and the glory of the Lord upon the house, they bowed themselves with their faces to the ground upon the pavement, and worshipped, and praised the Lord, saying, For he is good; for his mercy endureth for ever.

Then the king and all the people offered sacrifices before the Lord.

And king Solomon offered a sacrifice of twenty and two thousand oxen, and an hundred and twenty thousand sheep: so the king and all the people dedicated the house of God.

And the priests waited on their offices: the Levites also with instruments of musick of the Lord, which David the king had made to praise the Lord, because his mercy endureth for ever, when David praised by their ministry; and the priests sounded trumpets before them, and all Israel stood.

Moreover Solomon hallowed the middle of the court that was before the house of the Lord: for there he offered burnt offerings, and the fat of the peace offerings, because the brasen altar which Solomon had made was not able to receive the burnt offerings, and the meat offerings, and the fat.

Also at the same time Solomon kept the feast seven days, and all Israel with him, a very great congregation, from the entering in of Hamath unto the river of Egypt.

And in the eighth day they made a solemn assembly: for they kept the dedication of the altar seven days, and the feast seven days.

10 And on the three and twentieth day of the seventh month he sent the people away into their tents, glad and merry in heart for the goodness that the Lord had shewed unto David, and to Solomon, and to Israel his people.

11 Thus Solomon finished the house of the Lord, and the king's house: and all that came into Solomon's heart to make in the house of the Lord, and in his own house, he prosperously effected.

12 And the Lord appeared to Solomon by night, and said unto him, I have heard thy prayer, and have chosen this place to myself for an house of sacrifice.

13 If I shut up heaven that there be no rain, or if I command the locusts to devour the land, or if I send pestilence among my people;

14 If my people, which are called by my name, shall humble themselves, and pray, and seek my face, and turn from their wicked ways; then will I hear from heaven, and will forgive their sin, and will heal their land.

15 Now mine eyes shall be open, and mine ears attent unto the prayer that is made in this place.

16 For now have I chosen and sanctified this house, that my name may be there for ever: and mine eyes and mine heart shall be there perpetually.

17 And as for thee, if thou wilt walk before me, as David thy father walked, and do according to all that I have commanded thee, and shalt observe my statutes and my judgments;

18 Then will I stablish the throne of thy kingdom, according as I have covenanted with David thy father, saying, There shall not fail thee a man to be ruler in Israel.

19 But if ye turn away, and forsake my statutes and my commandments, which I have set before you, and shall go and serve other gods, and worship them;

20 Then will I pluck them up by the roots out of my land which I have given them; and this house, which I have sanctified for my name, will I cast out of my sight, and will make it to be a proverb and a byword among all nations.

21 And this house, which is high, shall be an astonishment to every one that passeth by it; so that he shall say, Why hath the Lord done thus unto this land, and unto this house?

22 And it shall be answered, Because they forsook the Lord God of their fathers, which brought them forth out of the land of Egypt, and laid hold on other gods, and worshipped them, and served them: therefore hath he brought all this evil upon them.