Add parallel Print Page Options

Cung hiến đền thờ cho Chúa

Khi Sô-lô-môn cầu nguyện xong thì lửa từ trời loè xuống thiêu đốt các của lễ thiêu và các sinh tế. Sự vinh hiển của Thượng Đế đầy dẫy đền thờ. Các thầy tế lễ không thể vào đền thờ CHÚA được vì vinh hiển CHÚA đầy dẫy trong đó. Khi toàn dân Ít-ra-en thấy lửa loè ra từ trời cùng vinh hiển CHÚA ngự trên đền thờ thì họ liền sấp mặt xuống đất bái lạy Thượng Đế và thưa rằng,

“Ngài thật nhân từ;
    tình yêu Ngài còn đến đời đời.” [a]

Rồi vua Sô-lô-môn cùng toàn dân dâng sinh tế cho CHÚA. Vua Sô-lô-môn dâng 22.000 con bò và 120.000 con chiên. Vậy vua và toàn dân cung hiến đền thờ cho Thượng Đế. Các thầy tế lễ sẵn sàng thi hành nhiệm vụ. Các người Lê-vi cũng đứng bên các nhạc cụ mà vua Đa-vít đã làm cùng với nhạc để ca ngợi CHÚA. Các thầy tế lễ và người Lê-vi đồng nói rằng, “Hãy ca tụng CHÚA vì tình yêu Ngài còn đời đời.” [b] Các thầy tế lễ đứng đối diện người Lê-vi, thổi kèn, còn toàn dân Ít-ra-en thì đứng.

Sô-lô-môn biệt riêng ra thánh phần giữa của sân trước đền thờ CHÚA. Tại đó ông dâng của lễ thiêu và mỡ của lễ thân hữu. Ông dâng các của lễ đó trong sân trước vì bàn thờ bằng đồng mà ông đã làm không đủ chỗ chứa các của lễ thiêu, của lễ chay, và mỡ.

Sô-lô-môn cùng toàn dân kỷ niệm lễ [c] trong bảy ngày. Có rất đông người đến từ nơi rất xa như Lê-bô Ha-mát và suối Ai-cập. Trong bảy ngày họ kỷ niệm lễ cung hiến bàn thờ để thờ phụng Thượng Đế. Rồi họ kỷ niệm lễ trong bảy ngày. Đến ngày thứ tám họ có buổi họp chung. 10 Vào ngày thứ hai mươi ba tháng bảy thì Sô-lô-môn cho dân chúng về, mọi người đều hớn hở. Họ vui mừng vì CHÚA đã tỏ lòng nhân từ cùng Đa-vít, Sô-lô-môn, và dân Ít-ra-en của Ngài.

Chúa hiện ra cùng Sô-lô-môn

11 Sô-lô-môn hoàn tất đền thờ của CHÚA và cung điện của ông. Ông thành công trong mọi việc đã hoạch định cho đền thờ CHÚA và cung điện mình. 12 Sau đó CHÚA hiện ra cùng Sô-lô-môn trong ban đêm và bảo ông rằng, “Ta đã nghe lời cầu nguyện ngươi và ta đã chọn nơi nầy riêng cho ta để làm đền thờ dâng sinh tế. 13 Ta có thể ngăn trời mưa xuống hay sai cào cào tàn phá xứ. Ta cũng có thể sai bệnh tật đến trên dân ta. 14 Nhưng nếu dân ta là dân được gọi bằng danh ta ăn năn việc làm của họ, nếu họ khẩn nguyện và vâng lời ta, ngưng các hành vi gian ác của họ thì ta sẽ từ trời nghe họ. Ta sẽ tha tội cho họ và chữa lành cho xứ. 15 Mắt ta sẽ nhìn, tai ta sẽ mở để nghe lời cầu nguyện nơi nầy. 16 Ta đã chọn đền thờ nầy và thánh hoá nó. Đó là nơi ta sẽ được sùng bái đời đời. Thật vậy, ta sẽ luôn luôn trông chừng nó và yêu thích nó. 17 Nhưng ngươi phải phục vụ ta như Đa-vít, cha ngươi. Ngươi phải vâng theo mọi mệnh lệnh ta, giữ luật lệ và qui tắc của ta. 18 Nếu ngươi làm như thế, ta sẽ củng cố nước ngươi. Đây là giao ước ta đã lập với Đa-vít, cha ngươi, ‘Trong gia đình ngươi sẽ luôn luôn có người trị vì trên Ít-ra-en.’

19 Nhưng ngươi phải theo ta, vâng giữ các luật lệ và mệnh lệnh ta truyền cho ngươi. Ngươi không được phục vụ và thờ phụng các thần khác. 20 Nếu không ta sẽ kéo Ít-ra-en ra khỏi xứ ta, xứ mà ta ban cho họ, ta sẽ rời bỏ đền thờ nầy là thành ta đã biệt ra thánh. Các dân sẽ chế diễu và bêu xấu nó. 21 Đền thờ nầy hiện được tôn kính nhưng lúc đó người qua kẻ lại sẽ sửng sốt. Họ sẽ hỏi, ‘Tại sao CHÚA làm chuyện kinh khủng cho đất và đền thờ nầy?’ 22 Người ta sẽ trả lời, ‘Đó tại vì họ lìa bỏ CHÚA, Thượng Đế của tổ tiên mình, Đấng đã mang họ ra khỏi Ai-cập. Họ đi theo các thần khác và phục vụ các thần đó, bởi vậy cho nên Ngài giáng thảm hoạ nầy trên họ.’”

Footnotes

  1. II Sử Ký 7:3 Ngài thật nhân từ; … đến đời đời Xem Thi 118 và 136.
  2. II Sử Ký 7:6 Hãy ca tụng … còn đời đời Xem I Sử 16:41; Thi 118 và 136.
  3. II Sử Ký 7:8 lễ Đây rất có thể là Lễ Vượt Qua.

Solomon Dedicates the Temple(A)

When (B)Solomon had finished praying, (C)fire came down from heaven and consumed the burnt offering and the sacrifices; and (D)the glory of the Lord filled the [a]temple. (E)And the priests could not enter the house of the Lord, because the glory of the Lord had filled the Lord’s house. When all the children of Israel saw how the fire came down, and the glory of the Lord on the temple, they bowed their faces to the ground on the pavement, and worshiped and praised the Lord, saying:

(F)“For He is good,
(G)For His mercy endures forever.”

(H)Then the king and all the people offered sacrifices before the Lord. King Solomon offered a sacrifice of twenty-two thousand bulls and one hundred and twenty thousand sheep. So the king and all the people dedicated the house of God. (I)And the priests attended to their services; the Levites also with instruments of the music of the Lord, which King David had made to praise the Lord, saying, “For His mercy endures forever,” whenever David offered praise by their [b]ministry. (J)The priests sounded trumpets opposite them, while all Israel stood.

Furthermore (K)Solomon consecrated the middle of the court that was in front of the house of the Lord; for there he offered burnt offerings and the fat of the peace offerings, because the bronze altar which Solomon had made was not able to receive the burnt offerings, the grain offerings, and the fat.

(L)At that time Solomon kept the feast seven days, and all Israel with him, a very great assembly (M)from the entrance of Hamath to (N)the[c] Brook of Egypt. And on the eighth day they held a (O)sacred assembly, for they observed the dedication of the altar seven days, and the feast seven days. 10 (P)On the twenty-third day of the seventh month he sent the people away to their tents, joyful and glad of heart for the good that the Lord had done for David, for Solomon, and for His people Israel. 11 Thus (Q)Solomon finished the house of the Lord and the king’s house; and Solomon successfully accomplished all that came into his heart to make in the house of the Lord and in his own house.

God’s Second Appearance to Solomon(R)

12 Then the Lord (S)appeared to Solomon by night, and said to him: “I have heard your prayer, (T)and have chosen this (U)place for Myself as a house of sacrifice. 13 (V)When I shut up heaven and there is no rain, or command the locusts to devour the land, or send pestilence among My people, 14 if My people who are (W)called by My name will (X)humble themselves, and pray and seek My face, and turn from their wicked ways, (Y)then I will hear from heaven, and will forgive their sin and heal their land. 15 Now (Z)My eyes will be open and My ears attentive to prayer made in this place. 16 For now (AA)I have chosen and [d]sanctified this house, that My name may be there forever; and [e]My eyes and [f]My heart will be there perpetually. 17 (AB)As for you, if you walk before Me as your father David walked, and do according to all that I have commanded you, and if you keep My statutes and My judgments, 18 then I will establish the throne of your kingdom, as I covenanted with David your father, saying, (AC)‘You shall not fail to have a man as ruler in Israel.’

19 (AD)“But if you turn away and forsake My statutes and My commandments which I have set before you, and go and serve other gods, and worship them, 20 (AE)then I will uproot them from My land which I have given them; and this house which I have [g]sanctified for My name I will cast out of My sight, and will make it a proverb and a (AF)byword among all peoples.

21 “And as for (AG)this [h]house, which [i]is exalted, everyone who passes by it will be (AH)astonished and say, (AI)‘Why has the Lord done thus to this land and this house?’ 22 Then they will answer, ‘Because they forsook the Lord God of their fathers, who brought them out of the land of Egypt, and embraced other gods, and worshiped them and served them; therefore He has brought all this calamity on them.’ ”

Footnotes

  1. 2 Chronicles 7:1 Lit. house
  2. 2 Chronicles 7:6 Lit. hand
  3. 2 Chronicles 7:8 The Shihor, 1 Chr. 13:5
  4. 2 Chronicles 7:16 set apart
  5. 2 Chronicles 7:16 My attention
  6. 2 Chronicles 7:16 My concern
  7. 2 Chronicles 7:20 set apart
  8. 2 Chronicles 7:21 Temple
  9. 2 Chronicles 7:21 Or was