Add parallel Print Page Options

雅各被杀,彼得被囚

12 约在那时候,希律王下手苦待教会中的一些人, 用刀杀了约翰的哥哥雅各 他见犹太人喜欢这事,也去拿住彼得。那时候正是除酵节期间。 希律捉了彼得,押在监里,交给四班士兵看守,每班四个人,企图要在逾越节后把他提出来,当着百姓办他。 于是彼得被囚在监里,教会却为他切切祷告 神。

彼得获救出监

希律将要提他出来的前一夜,彼得被两条铁链锁着,睡在两个士兵当中;门前还有警卫看守。 忽然,有主的一个使者显现,牢房里有光照耀;天使拍彼得的肋旁,叫醒了他,说:“快起来!”铁链就从他手上脱落下来。 天使对他说:“束上腰带,穿上鞋子。”他就照着做了。天使又对他说:“披上外衣,跟我来。” 彼得就出来跟着他走,不知道天使所做是真的,以为见了异象。 10 他们经过了第一层和第二层监牢,就来到往城内的铁门,那门就自动给他们开了。他们出来,走过一条街,忽然天使离开他去了。 11 彼得清醒过来,说:“现在我真知道主差遣他的使者,救我脱离希律的手,和犹太人所期待的一切。” 12 他明白了,就到那称为马可约翰的母亲马利亚家去,在那里已有好些人聚集祷告。 13 彼得敲外门时,有一个使女,名叫罗大,出来应门, 14 认出是彼得的声音,欢喜得顾不了开门,就跑进去报信,说彼得站在门外。 15 他们对她说:“你疯了!”使女坚持真有其事。他们说:“那是他的天使。” 16 彼得不停地敲门;他们开了门,一见是他,就很惊奇。 17 彼得做个手势,要他们不作声,就告诉他们主怎样领他出监;又说:“你们要把这些事告诉雅各和众弟兄。”然后,他离开往别处去了。

18 到了天亮,士兵中起了不少骚动,不知道彼得到哪里去了。 19 希律找他,找不着,就审问警卫,下令带走他们处死。后来希律离开犹太,下凯撒利亚去,住在那里。

希律之死

20 希律推罗西顿的人发怒。他们那一带地方是从王的土地供应粮食的,因此就托了王的内侍大臣伯拉斯都的情,一心来求和。 21 希律在所定的日子,穿上朝服,坐在位上,对他们演讲。 22 民众一直喊着:“这是神明的声音,不是人的声音。” 23 希律不归荣耀给 神,所以主的使者立刻击打他,他被虫咬,就断了气。

24  神的道日见兴旺,越发广传。 25 巴拿巴扫罗完成了供给的事,就回到耶路撒冷[a],带着称为马可约翰同去。

Footnotes

  1. 12.25 有古卷是“就从耶路撒冷回去”。

Sứ Ðồ Gia-cơ Tuẫn Ðạo

12 Trong lúc ấy Vua Hê-rốt[a] ra tay hãm hại một số người trong hội thánh. Ông dùng gươm giết chết Gia-cơ anh của Giăng.

Phi-rơ Bị Bắt và Ðược Giải Thoát

Khi Hê-rốt thấy điều đó làm hài lòng người Do-thái, ông cũng tiến hành việc bắt giam Phi-rơ. Việc ấy xảy ra trong kỳ Lễ Bánh Không Men. Sau khi bắt Phi-rơ, ông giam ông ấy vào ngục và giao cho bốn toán lính, mỗi toán bốn người, canh giữ ông ấy, và dự định sau Lễ Vượt Qua sẽ đem ông ấy ra xử trước dân.

Trong khi Phi-rơ bị giam trong ngục, hội thánh nhiệt thành dâng lời cầu nguyện lên Ðức Chúa Trời cho ông.

Trong đêm trước ngày Hê-rốt đem ông ra xử, Phi-rơ đang ngủ trong khi bị xiềng bằng hai dây xích giữa hai người lính, và bên ngoài các lính canh đang canh gác ngục. Thình lình một thiên sứ của Chúa xuất hiện, hào quang tỏa rạng khắp phòng giam. Thiên sứ vỗ nhẹ vào sườn Phi-rơ, đánh thức ông dậy, và bảo, “Hãy thức dậy, lẹ lên.” Những xiềng xích tự động rớt ra khỏi hai tay ông. Thiên sứ nói tiếp với ông, “Hãy thắt lưng và mang giày vào.” Ông làm theo như vậy. Thiên sứ lại bảo ông, “Hãy mặc áo choàng vào và đi theo tôi.” Ông đi theo thiên sứ và ra ngoài, mà không biết việc thiên sứ dẫn ông đi là thật; ông cứ ngỡ rằng ông đang thấy chiêm bao. 10 Khi hai vị đã qua khỏi trạm canh thứ nhất và trạm canh thứ nhì, họ đến cổng sắt dẫn vào thành phố, cổng ấy tự động mở ra trước mặt họ; hai vị đi ra và tiếp tục đi chung với nhau một đoạn đường, thình lình thiên sứ lìa khỏi ông. 11 Bấy giờ Phi-rơ mới hoàn tỉnh và nói, “Bây giờ tôi biết chắc rằng Chúa đã sai thiên sứ của Ngài đến giải cứu tôi khỏi tay Hê-rốt và khỏi mọi điều người Do-thái đang mong đợi.”

12 Khi đã nhận thức được điều đó, ông đi ngay đến nhà của Ma-ry mẹ của Giăng, cũng gọi là Mác, nơi ấy đang có nhiều người nhóm lại và cầu nguyện. 13 Ông gõ cửa ở ngoài cổng, một cô tớ gái tên là Rô-đa chạy ra nghe. 14 Vừa khi nhận ra tiếng của Phi-rơ, cô mừng quýnh và quên mất việc mở cửa, nhưng chạy trở vào báo rằng Phi-rơ đang đứng ngoài cổng. 15 Nhưng những người ấy nói với cô, “Bộ cô khùng rồi sao!” Nhưng cô ấy cứ quả quyết rằng đó là sự thật. Họ lại bảo, “Có lẽ là thiên sứ của ông ấy.”

16 Trong khi đó Phi-rơ cứ tiếp tục gõ cửa. Họ đi ra mở cửa; vừa trông thấy ông, ai nấy đều sửng sốt. 17 Ông dùng tay ra dấu cho họ im lặng, rồi thuật lại cho họ nghe thể nào Chúa đã đưa ông ra khỏi ngục. Ðoạn ông bảo, “Hãy báo cho Gia-cơ[b] và anh chị em[c] biết việc này.” Sau đó ông rời nơi ấy và đến một nơi khác.

18 Ðến sáng ngày trong đám quân canh có sự nhốn nháo không nhỏ về việc biến mất của Phi-rơ. 19 Hê-rốt cho lùng kiếm Phi-rơ khắp nơi nhưng không tìm ra được. Ông ra lịnh hỏi cung toán quân canh gác, rồi truyền đem họ đi xử tử. Sau đó ông rời Giu-đê đi xuống Sê-sa-rê và ở lại đó.

Hê-rốt Bị Chúa Phạt Chết

20 Lúc ấy Vua Hê-rốt[d] rất giận dân Ty-rơ và dân Si-đôn, vì họ đồng lòng kéo nhau đến yêu sách ông. Nhưng sau khi Ba-la-tút, quan hầu cận của vua, nhận lời giúp đỡ họ, họ xin làm hòa, vì xứ sở của họ bị lệ thuộc vào thực phẩm cung cấp từ lãnh thổ của vua. 21 Ðến ngày đã định, Hê-rốt mặc vương bào, ngồi trên ngai, và tuyên phán với họ.

22 Ðám đông tung hô, “Ðó là tiếng của một vị thần chớ không phải tiếng của loài người.” 23 Ngay lập tức, một thiên sứ của Chúa đánh ông gục xuống, vì ông đã không nhường vinh hiển cho Ðức Chúa Trời; và ông bị trùng đục mà chết. 24 Còn Ðạo[e] của Ðức Chúa Trời cứ tiếp tục lớn mạnh và phát triển.

Ba-na-ba và Sau-lơ Trở Về An-ti-ốt

25 Sau khi đã hoàn tất công tác, Ba-na-ba và Sau-lơ rời Giê-ru-sa-lem trở về, dẫn theo Giăng, cũng gọi là Mác.

Footnotes

  1. Công Vụ Các Sứ đồ 12:1 Herod Agrippa I, cháu nội của Hê-rốt Ðại Ðế. Ông là con của Aristobolus và bà Mariamne, cháu kêu Herod Antipas, kẻ giết Giăng Báp-tít, bằng chú.
  2. Công Vụ Các Sứ đồ 12:17 Gia-cơ này là em trai Chúa, con của Giô-sép và Ma-ry (Mác 6:3), tác giả thơ Gia-cơ
  3. Công Vụ Các Sứ đồ 12:17 nt: anh em
  4. Công Vụ Các Sứ đồ 12:20 Herod Agrippa I
  5. Công Vụ Các Sứ đồ 12:24 nt: Lời (Lógos)

Peter’s Miraculous Escape From Prison

12 It was about this time that King Herod(A) arrested some who belonged to the church, intending to persecute them. He had James, the brother of John,(B) put to death with the sword.(C) When he saw that this met with approval among the Jews,(D) he proceeded to seize Peter also. This happened during the Festival of Unleavened Bread.(E) After arresting him, he put him in prison, handing him over to be guarded by four squads of four soldiers each. Herod intended to bring him out for public trial after the Passover.(F)

So Peter was kept in prison, but the church was earnestly praying to God for him.(G)

The night before Herod was to bring him to trial, Peter was sleeping between two soldiers, bound with two chains,(H) and sentries stood guard at the entrance. Suddenly an angel(I) of the Lord appeared and a light shone in the cell. He struck Peter on the side and woke him up. “Quick, get up!” he said, and the chains fell off Peter’s wrists.(J)

Then the angel said to him, “Put on your clothes and sandals.” And Peter did so. “Wrap your cloak around you and follow me,” the angel told him. Peter followed him out of the prison, but he had no idea that what the angel was doing was really happening; he thought he was seeing a vision.(K) 10 They passed the first and second guards and came to the iron gate leading to the city. It opened for them by itself,(L) and they went through it. When they had walked the length of one street, suddenly the angel left him.

11 Then Peter came to himself(M) and said, “Now I know without a doubt that the Lord has sent his angel and rescued me(N) from Herod’s clutches and from everything the Jewish people were hoping would happen.”

12 When this had dawned on him, he went to the house of Mary the mother of John, also called Mark,(O) where many people had gathered and were praying.(P) 13 Peter knocked at the outer entrance, and a servant named Rhoda came to answer the door.(Q) 14 When she recognized Peter’s voice, she was so overjoyed(R) she ran back without opening it and exclaimed, “Peter is at the door!”

15 “You’re out of your mind,” they told her. When she kept insisting that it was so, they said, “It must be his angel.”(S)

16 But Peter kept on knocking, and when they opened the door and saw him, they were astonished. 17 Peter motioned with his hand(T) for them to be quiet and described how the Lord had brought him out of prison. “Tell James(U) and the other brothers and sisters(V) about this,” he said, and then he left for another place.

18 In the morning, there was no small commotion among the soldiers as to what had become of Peter. 19 After Herod had a thorough search made for him and did not find him, he cross-examined the guards and ordered that they be executed.(W)

Herod’s Death

Then Herod went from Judea to Caesarea(X) and stayed there. 20 He had been quarreling with the people of Tyre and Sidon;(Y) they now joined together and sought an audience with him. After securing the support of Blastus, a trusted personal servant of the king, they asked for peace, because they depended on the king’s country for their food supply.(Z)

21 On the appointed day Herod, wearing his royal robes, sat on his throne and delivered a public address to the people. 22 They shouted, “This is the voice of a god, not of a man.” 23 Immediately, because Herod did not give praise to God, an angel(AA) of the Lord struck him down,(AB) and he was eaten by worms and died.

24 But the word of God(AC) continued to spread and flourish.(AD)

Barnabas and Saul Sent Off

25 When Barnabas(AE) and Saul had finished their mission,(AF) they returned from[a] Jerusalem, taking with them John, also called Mark.(AG)

Footnotes

  1. Acts 12:25 Some manuscripts to