Add parallel Print Page Options

Sự Xung Ðột giữa Các Nước và Quyền Lực Thiên Thượng

10 Trong năm thứ ba của triều đại Sy-ru vua Ba-tư, một sứ điệp đã được bày tỏ cho Ða-ni-ên, cũng có tên là Bên-tê-sác-xa. Sứ điệp ấy là thật và liên quan đến chiến tranh khủng khiếp về sau. Ông hiểu ý nghĩa của sứ điệp ấy và cũng hiểu ý nghĩa của khải tượng.

Trong những ngày ấy, tôi, Ða-ni-ên, đã than khóc trọn ba tuần. Tôi không ăn những thức ăn ngon; thịt và rượu không vào miệng tôi; tôi cũng không xức dầu cho mình trọn ba tuần.

Vào ngày hai mươi bốn, tháng giêng, đang khi đứng bên bờ Sông Cả, Sông Khít-đê-ken,[a] tôi ngước mắt lên nhìn, và nầy, có một người mặc y phục bằng vải gai, lưng thắt đai bằng vàng ròng U-pha. Thân hình người ấy như lục bích ngọc, mặt người ấy tỏa rạng hào quang như sét chớp, đôi mắt người ấy như hai đuốc đang rực cháy, hai tay và hai chân người ấy như đồng đánh bóng, và tiếng nói của người ấy như tiếng gào của một đám đông.

Tôi, Ða-ni-ên, chỉ một mình tôi thấy khải tượng ấy; những người ở với tôi lúc đó không thấy khải tượng ấy. Tuy nhiên một cơn run rẩy hãi hùng giáng trên họ, họ bỏ chạy tìm chỗ lẩn trốn. Vì thế chỉ còn lại một mình tôi và tôi đã thấy khải tượng kinh khủng đó. Tôi không còn chút sức lực nào; mặt tôi có lẽ đã tái ngắt như người chết, và tôi bủn rủn cả người. Bấy giờ tôi nghe tiếng người ấy nói. Vừa khi tôi nghe những lời người ấy nói, mặt tôi như kẻ mất hồn, và tôi nằm sấp mặt xuống đất. 10 Này, một bàn tay chạm vào tôi, khiến tôi chổm dậy mà hai tay và hai đầu gối tôi cứ run lẩy bẩy. 11 Người ấy nói với tôi, “Hỡi Ða-ni-ên, người rất được yêu thương, hãy hiểu những lời ta sắp nói với ngươi. Hãy đứng thẳng dậy, vì bây giờ ta được sai đến với ngươi.” Khi người ấy nói với tôi như thế, tôi đứng thẳng dậy nhưng vẫn còn run lập cập. 12 Người ấy nói tiếp, “Hỡi Ða-ni-ên, đừng sợ, vì từ ngày đầu tiên khi ngươi để lòng tìm hiểu và hạ mình xuống trước mặt Ðức Chúa Trời của ngươi, những lời cầu xin của ngươi đã được nhậm, và ta đến để đáp lời cầu nguyện của ngươi. 13 Nhưng thủ lĩnh của vương quốc Ba-tư đã cản trở ta hai mươi mốt ngày. Vì thế Mi-chên, một trong những vị thống soái, đã đến giúp ta, vì ta đã bị bỏ lại đó với các vua Ba-tư. 14 Bây giờ ta đến để giúp ngươi hiểu những gì sẽ xảy đến cho dân ngươi trong những ngày cuối cùng, vì khải tượng ấy liên quan đến những ngày còn xa lắm trong tương lai.”

15 Khi người ấy nói những lời ấy với tôi, tôi cúi đầu xuống đất và im lặng.

16 Nầy, một đấng có hình dáng giống con cái loài người chạm vào môi tôi; tôi mở miệng và nói được. Tôi nói với vị đứng trước mặt tôi, “Thưa ngài, khải tượng tôi thấy đã làm tôi đau đớn đến nỗi chẳng còn sức lực nữa. 17 Làm thể nào tôi tớ ngài có thể nói gì với ngài được? Vì sức lực, ngay cả hơi thở dường như cũng không còn trong tôi.”

18 Ðấng có hình dáng loài người chạm vào tôi một lần nữa và ban sức lực cho tôi. 19 Ðấng ấy nói, “Hỡi người rất được yêu quý, đừng sợ, ngươi hãy an tâm. Hãy mạnh mẽ và hãy can đảm lên!”

Khi đấng ấy nói với tôi, tôi liền được phục sức và nói, “Thưa ngài, xin ngài nói, vì ngài đã làm cho tôi được mạnh khỏe.”

20 Bấy giờ người ấy nói, “Ngươi có biết tại sao ta đến với ngươi không? Nhưng bây giờ ta phải trở lại để giao chiến với thủ lĩnh của vương quốc Ba-tư. Khi ta đi rồi, này, thủ lĩnh của vương quốc Hy-lạp sẽ đến. 21 Nhưng trước khi đi ta phải nói cho ngươi biết những gì đã ghi trong Sách Chân Lý. Không ai hiệp với ta để đối phó với các thủ lĩnh ấy cả, ngoại trừ Mi-chên, thủ lĩnh của các ngươi.

Footnotes

  1. Ða-ni-ên 10:4 Sông Tigris

Khải Tượng Cuối Cùng

10 Năm thứ ba triều vua Si-ru, nước Ba-tư, Đa-ni-ên, cũng gọi là Bên-tơ-sát-xa, nhận được sự mặc khải. Sự mặc khải này đáng tin cậy[a] và liên quan đến một cuộc chiến lớn. Đa-ni-ên chú tâm đến lời mặc khải nên am hiểu khải tượng.

Trong những ngày ấy, tôi, Đa-ni-ên, kiêng ăn buồn thảm như thể chịu tang suốt ba tuần liền: tôi không ăn cao lương mỹ vị, tôi không hề nếm thịt và rượu, tôi cũng không xức dầu thơm cho đến khi đầy ba tuần.

Ngày hai mươi bốn tháng giêng,[b] tôi đang đứng bên bờ sông lớn, tức là sông Tích-rít, bỗng tôi ngước mắt lên nhìn, thấy một người mặc áo vải sợi lanh, lưng thắt đai vàng U-pha, thân mình sáng như bích ngọc, mặt chói như chớp nhoáng, đôi mắt rực lên như đuốc cháy hừng, cánh tay và đôi bàn chân như đồng đánh bóng, và tiếng nói vang ầm như tiếng đám đông.

Chỉ một mình tôi, Đa-ni-ên, thấy khải tượng này. Còn những người ở bên tôi tuy không thấy khải tượng, nhưng đều sợ hãi run rẩy chạy đi tìm chỗ ẩn. Vậy chỉ mình tôi còn lại khi tôi nhìn thấy khải tượng trọng đại này. Tôi không còn sức nữa. Mặt tôi tái xanh như người sắp chết. Tôi đã kiệt sức. Bấy giờ tôi nghe tiếng người phán. Vừa khi nghe, tôi ngã sấp mặt xuống đất, bất tỉnh.

10 Nhưng một bàn tay đụng đến tôi và nâng tôi quỳ dậy trên hai bàn tay và hai đầu gối. 11 Người bảo tôi: “Đa-ni-ên, người rất được yêu quý, hãy chú tâm đến những lời ta sắp truyền cho ngươi. Hãy đứng thẳng lên, vì ta đã được sai đến cùng ngươi.” Khi người phán lời ấy với tôi, tôi run rẩy đứng dậy.

12 Người nói tiếp: “Đa-ni-ên, đừng sợ. Ngay từ ngày đầu, khi ngươi quyết tâm tìm hiểu và hạ mình xuống trước mặt Đức Chúa Trời ngươi, Ngài đã nghe lời ngươi cầu xin, và chính vì lời cầu nguyện của ngươi mà ta đã đến. 13 Hoàng tử của vương quốc Ba-tư đã chống nghịch lại ta hai mươi mốt ngày, cho đến khi Mi-ca-ên, một trong các thiên sứ trưởng, đến giúp đỡ ta, vì ta đã bị kẹt lại đấy, trong vương quốc Ba-tư.[c] 14 Và bây giờ ta đến đây để giúp ngươi hiểu việc gì sẽ xảy ra cho dân ngươi trong tương lai, vì khải tượng đó liên quan đến những ngày tương lai.”

15 Nghe những lời ấy, tôi cúi mặt xuống đất, nín lặng, không thốt nên lời. 16 Bấy giờ, một vị hình dáng như con người sờ môi tôi. Tôi liền mở miệng thưa với vị đứng trước mặt tôi: “Thưa chúa, khải tượng làm tôi đau quặn đến nỗi kiệt sức. 17 Làm thể nào tôi tớ của chúa như tôi đây có thể thưa chuyện cùng chúa tôi được, vì hiện giờ tôi không còn sức, còn hơi gì nữa.”

18 Bấy giờ vị có hình dáng như con người lại chạm đến tôi một lần nữa và thêm sức cho tôi. 19 Người bảo: “Người được yêu quý, đừng sợ. Hãy an tâm. Hãy mạnh mẽ và can đảm lên.”

Trong khi người nói với tôi, tôi được thêm sức và thưa: “Lạy chúa, xin truyền dạy tôi, vì ngài đã thêm sức cho tôi.”

20 Người nói: “Ngươi có biết vì sao ta đến với ngươi không? Bây giờ ta phải quay lại nghênh chiến với hoàng tử Ba-tư. Ta vừa ra đi,[d] hoàng tử Hy-lạp sẽ đến. 21 Nhưng ta sẽ báo cho ngươi biết điều đã ghi chép trong sách sự thật. Chẳng có ai hiệp sức với ta chống lại các người này, ngoại trừ Mi-ca-ên là hoàng tử của dân ngươi.

Footnotes

  1. 10:1 Nt: chân thật
  2. 10:4 Theo niên lịch Do-thái, tháng giêng là tháng Ni-san, tương đương với 15 tháng 3 đến 15 tháng 4 tây lịch
  3. 10:13 Có bản dịch: Ta để người (Mi-ca-ên) ở lại đấy với các vua Ba-tư (hoặc: trong nước Ba-tư), vua tượng trưng cho vương quốc
  4. 10:20 Nt: ta vừa ra đi. Có bản dịch sửa lại: người (thiên sứ Ba-tư) vừa ra đi

Dị tượng Đa-niên thấy bên bờ sông Ti-gờ-rít

10 Trong năm thứ ba triều đại vua Xi-ru vua Ba-tư, Đa-niên, cũng có tên là Bên-tơ-sát-xa, thấy một hiện tượng về một cuộc đại chiến. Điều nầy Đa-niên hiểu được.

“Lúc đó, tôi, Đa-niên, đã buồn rầu trong ba tuần. Tôi không dùng thức ăn hay thịt ngon, uống rượu hay xức nước hoa trong ba tuần.

Vào ngày hai mươi bốn tháng giêng, tôi đang đứng bên bờ sông lớn Ti-gờ-rít. Trong khi đang đứng đó nhìn lên thì tôi thấy một người mặc áo bằng vải gai, có đai vàng ròng [a] thắt ngang hông. Thân thể người lóng lánh như hoàng ngọc. Mặt người sáng như chớp, mắt người như ngọn lửa. Hai tay và chân người như đồng đánh bóng, và tiếng người vang lên như tiếng hò hét của đám đông.

Tôi, Đa-niên, là người duy nhất trông thấy hiện tượng ấy. Những người ở với tôi không nhìn thấy gì cả nhưng vì họ quá hoảng sợ nên chạy trốn hết. Còn lại một mình, tôi nhìn dị tượng vĩ đại nầy. Tôi đuối sức, mặt tôi tái xanh như người chết, và tôi hoàn toàn kiệt sức. Rồi tôi nghe tiếng người trong dị tượng nói. Đang khi nghe, tôi sấp mặt xuống đất mê man.

10 Có một bàn tay chạm vào tôi đỡ tôi dậy. Tôi sợ hãi đến nỗi run lẩy bẩy. 11 Người trong dị tượng bảo tôi, ‘Đa-niên ơi, Thượng Đế yêu ngươi lắm. Hãy suy nghĩ cho kỹ những lời ta sẽ nói với ngươi, hãy đứng dậy, vì ta được sai đến với ngươi.’ Khi người nói như vậy, tôi liền đứng lên nhưng vẫn còn run.

12 Người ấy bảo tôi, ‘Đa-niên ơi, đừng sợ. Trước đây khi ngươi muốn hiểu biết và hạ mình trước mặt Thượng Đế thì Ngài nghe lời của ngươi, và ta được sai đến vì lời cầu nguyện ngươi. 13 Nhưng quan trưởng Ba-tư đã tranh chiến với ta trong hai mươi mốt ngày. Rồi Mi-chen, một trong những thiên sứ cao cấp đến giúp ta, còn ta bị để lại đó để chiến đấu với vua Ba-tư. 14 Bây giờ ta đã đến để giải thích cho ngươi những gì sẽ xảy ra cho dân tộc ngươi, vì hiện tượng nầy là về thời tương lai.’

15 Trong khi người nói với tôi thì tôi gục đầu xuống cấm khẩu. 16 Rồi có ai giống như con người sờ vào môi tôi nên tôi mở miệng nói. Tôi nói với người đứng trước mặt tôi, ‘Thưa thầy, tôi rất băn khoăn và lo sợ vì dị tượng nầy. Tôi cảm thấy đuối sức. 17 Thưa thầy, làm thế nào tôi, kẻ tôi tớ thầy, có thể thưa chuyện cùng thầy? Tôi không còn sức lực, và thở không ra hơi nữa.’

18 Rồi vị giống như con người sờ vào tôi và phục hồi sức lực cho tôi. 19 Người nói, ‘Đa-niên ơi, đừng sợ. Thượng Đế yêu ngươi lắm. Cầu cho ngươi được an lành. Hãy mạnh bạo và can đảm lên.’

Khi người nói với tôi thì tôi cảm thấy mạnh thêm, nên tôi thưa cùng người, ‘Thưa thầy, xin hãy nói, vì thầy đã thêm sức cho tôi.’

20 Rồi người bảo, ‘Đa-niên ơi, ngươi có biết tại sao ta đến với ngươi không? Ít lâu nữa đây ta sẽ trở lại chiến đấu chống quan tướng Ba-tư. Khi ta đi thì quan tướng Hi-lạp sẽ đến, 21 nhưng ta phải bảo trước cho ngươi biết những điều ghi chép trong Sách Chân lý. Không ai giúp ta chống các kẻ thù nầy ngoại trừ Mi-chen, vị thiên sứ cai quản dân chúng của ngươi.’”

Footnotes

  1. Ða-ni-ên 10:5 vàng ròng Nguyên văn, “vàng từ U-phia.”