Add parallel Print Page Options

Ít-ra-en quay mặt khỏi Thượng Đế

20 Vào ngày mười, tháng năm, năm lưu đày thứ bảy [a], thì một số bô lão của Ít-ra-en đến ngồi trước mặt tôi để hỏi thăm về CHÚA.

CHÚA phán cùng tôi như sau: “Hỡi con người, hãy nói cùng các bô lão Ít-ra-en rằng: ‘CHÚA là Thượng Đế phán: Có phải các ngươi đến cầu hỏi ta không? Thật như ta hằng sống, ta chẳng để các ngươi hỏi đâu.’

Ngươi sẽ xét xử chúng không? Hỡi con người, ngươi sẽ xét xử chúng không? Hãy cho chúng biết những điều gớm ghiếc tổ tiên chúng nó làm. Hãy bảo chúng: Chúa là Thượng Đế phán: Khi ta chọn Ít-ra-en, ta hứa cùng con cháu Gia-cốp. Ta tỏ mình ta ra cho chúng ở Ai-cập và hứa cùng chúng, ‘Ta là CHÚA và là Thượng Đế các ngươi.’ Lúc đó ta hứa sẽ mang chúng ra khỏi Ai-cập vào một xứ ta đã tìm được cho chúng, một xứ phì nhiêu [b], xứ tốt nhất trên thế giới. Ta bảo chúng, ‘Mỗi người trong các ngươi phải ném bỏ các tượng chạm gớm ghiếc mà các ngươi đã thấy và thích. Đừng làm ô dơ mình bằng các thần giả của Ai-cập. Ta là CHÚA và là Thượng Đế các ngươi.’

Nhưng chúng phản nghịch ta, không thèm nghe ta. Chúng không chịu ném bỏ các tượng chạm gớm ghiếc mà chúng đã thấy và thích; chúng không từ bỏ các thần tượng của Ai-cập. Vì thế ta quyết định đổ cơn thịnh nộ ta trên chúng trong khi chúng còn ở Ai-cập. Ta đã hành động bảo vệ danh ta để danh ta không bị nhục mạ trước các dân tộc mà Ít-ra-en sinh sống. Ta tỏ mình ta ra cho Ít-ra-en và hứa mang chúng ra khỏi xứ Ai-cập trước sự chứng kiến của các dân tộc khác. 10 Cho nên ta mang chúng ra khỏi Ai-cập và đưa chúng vào trong sa mạc. 11 Ta cho chúng các qui tắc và dạy chúng các luật lệ để ai vâng giữ thì được sống. 12 Ta cũng ban cho chúng ngày Sa-bát để làm dấu hiệu giữa chúng ta để chúng biết ta là CHÚA, Đấng khiến chúng ra thánh.

13 Nhưng trong sa mạc chúng phản nghịch ta, không vâng giữ các qui tắc, gạt bỏ các luật lệ ta là luật lệ mà ai vâng giữ thì sẽ sống. Chúng khinh thường ngày Sa-bát ta. Vì thế ta định đổ cơn giận ta trên chúng và tiêu diệt chúng trong sa mạc. 14 Nhưng ta đã hành động để bảo vệ danh ta để danh đó không bị xem thường giữa các dân đang chứng kiến khi ta mang Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập. 15 Trong sa mạc ta thề cùng dân Ít-ra-en rằng ta sẽ không mang chúng vào trong xứ mà ta đã ban cho chúng, một xứ phì nhiêu, tốt nhất trên thế giới 16 vì chúng đã gạt bỏ các luật lệ và không vâng giữ các qui tắc ta. Chúng khinh thường ngày Sa-bát ta và chỉ muốn thờ các hình tượng mình. 17 Nhưng ta thương hại chúng. Ta không tiêu diệt và thanh toán chúng trong sa mạc. 18 Ta nói cùng con cái chúng trong sa mạc, ‘Đừng sống theo các qui tắc của cha mẹ các ngươi hay vâng theo các luật lệ chúng. Đừng làm cho chính mình ô dơ vì các thần tượng của chúng. 19 Ta là CHÚA và Thượng Đế các ngươi. Hãy sống theo các qui tắc ta, vâng giữ các luật lệ ta, noi theo các luật lệ và qui tắc đó. 20 Hãy giữ ngày Sa-bát ta ra thánh thì chúng sẽ làm dấu hiệu giữa ta với các ngươi. Rồi các ngươi sẽ biết ta là CHÚA và Thượng Đế ngươi.’

21 Nhưng con cháu chúng phản nghịch ta. Chúng không sống theo các qui tắc ta, không cẩn thận vâng giữ các luật lệ ta là luật lệ mà ai vâng giữ thì sẽ sống. Chúng khinh thường ngày Sa-bát cho nên ta định đổ cơn giận ta trên chúng trong sa mạc. 22 Nhưng ta nén giận. Ta hành động như vậy vì danh ta để danh đó không bị xem thường giữa các dân đang chứng kiến khi ta mang dân Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập. 23 Trong sa mạc ta đã thề cùng dân Ít-ra-en rằng ta sẽ phân tán chúng ra khắp các dân và trải chúng ra khắp các nước, 24 vì chúng không vâng theo luật lệ ta. Chúng đã gạt bỏ các qui tắc và khinh thường các ngày Sa-bát ta và thờ phụng các thần tượng của cha mẹ chúng. 25 Ta cũng đã để chúng đi theo các qui tắc không tốt và các luật lệ mà chúng không thể nhờ đó mà sống. 26 Ta để cho dân Ít-ra-en tự làm ô dơ mình bằng những của lễ mà chúng dâng cho tà thần của chúng khi chúng thiêu các con đầu lòng mình trong lửa. Ta muốn làm cho chúng kinh hoảng để chúng biết rằng ta là CHÚA.

27 Vì vậy hỡi con người, hãy nói cùng dân Ít-ra-en rằng, CHÚA là Thượng Đế phán: Tổ tiên các ngươi đã nói phạm đến ta khi tỏ ra bất trung theo kiểu khác. 28 Lúc ta mang chúng vào trong xứ ta hứa thì chúng nhìn hết các ngọn đồi và các cây xanh rậm lá. Chúng dâng các của lễ cho những tà thần mình trên các nơi đó. Chúng mang của lễ để chọc giận ta [c], rồi đốt hương và đổ của lễ uống ra. 29 Ta hỏi chúng: ‘Đồi cao nầy mà các ngươi đến thờ phụng là gì?’ Ngày nay chỗ đó vẫn gọi là Đồi Cao.

30 Cho nên hãy bảo dân Ít-ra-en: CHÚA là Thượng Đế phán: Các ngươi sẽ tự làm ô uế bản thân như tổ tiên mình sao? Các ngươi sẽ bất trung và muốn thờ phụng các thần tượng đáng gớm ghiếc sao? 31 Khi các ngươi dâng con cái mình lên và thiêu chúng trong lửa, các ngươi tự làm ô uế bản thân cùng với các thần tượng mình, cho đến ngày nay cũng y như vậy. Cho nên hỡi dân Ít-ra-en, ta có nên cho phép các ngươi hỏi không? CHÚA là Thượng Đế phán, thật như ta hằng sống, ta sẽ không nhận bất cứ câu hỏi nào từ các ngươi đâu.

32 Những điều các ngươi muốn sẽ không thành sự thật. Các ngươi nói, ‘Chúng tôi muốn như các dân khác, như dân tộc của các xứ khác. Chúng tôi muốn thờ các tượng chạm bằng gỗ và bằng đá. 33 Thật như ta hằng sống, CHÚA là Thượng Đế phán, ta sẽ dùng quyền năng lớn lao, sức mạnh của cơn thịnh nộ ta để cai trị các ngươi. 34 Ta sẽ mang các ngươi ra khỏi các nước ngoại quốc. Ta sẽ dùng quyền năng lớn lao, sức mạnh và cơn thịnh nộ ta để gom các ngươi lại từ các nước mà các ngươi đã bị phân tán. 35 Ta sẽ mang các ngươi ra nơi sa mạc không dân ở. Nơi đó ta sẽ phân xử các ngươi mặt đối mặt. 36 Ta sẽ trừng phạt các ngươi như ta đã trừng phạt tổ tiên các ngươi trong sa mạc của xứ Ai-cập, CHÚA là Thượng Đế phán vậy. 37 Ta sẽ đếm các ngươi như chiên và sẽ mang các ngươi vào trong giao ước ta. 38 Ta sẽ diệt hết những kẻ không vâng lời ta hay chống nghịch ta. Ta sẽ mang chúng ra khỏi xứ hiện đang sống nhưng chúng sẽ không bao giờ được vào xứ Ít-ra-en. Rồi các ngươi sẽ biết ta là CHÚA.’”

39 CHÚA là Thượng Đế phán: “Hỡi dân Ít-ra-en, hãy đi thờ thần tượng của các ngươi đi. Nhưng sau nầy các ngươi sẽ nghe ta; các ngươi sẽ không còn khinh thường danh thánh của ta bằng các của lễ và tà thần của mình nữa. 40 Trên núi thánh ta, núi cao của Ít-ra-en, toàn dân Ít-ra-en sẽ phục vụ ta trong xứ, CHÚA là Thượng Đế phán vậy. Ta sẽ chấp nhận các ngươi ở đó. Ta sẽ chờ đợi các của lễ của các ngươi, của lễ đầu mùa gặt và của lễ thánh của các ngươi. 41 Ta sẽ chấp nhận các ngươi như mùi thơm của lễ khi ta mang các ngươi ra khỏi các xứ ngoại quốc và thu các ngươi về từ các xứ mà ngươi đã bị tản lạc. Rồi qua các ngươi ta sẽ tỏ ra cho mọi dân tộc khác thấy ta thánh khiết ra sao. 42 Khi ta mang các ngươi vào xứ Ít-ra-en, xứ mà ta đã hứa cùng tổ tiên các ngươi thì các ngươi sẽ biết rằng ta là CHÚA. 43 Tại đó các ngươi sẽ nhớ lại mọi điều mình làm đã khiến mình ô dơ, và các ngươi sẽ tự ghét mình vì những điều ác mình đã làm. 44 Ta sẽ đối xử với các ngươi vì danh thánh ta, chẳng phải vì những hành vi ác độc hay việc làm dơ bẩn của các ngươi. Rồi các ngươi sẽ biết ta là CHÚA, hỡi dân Ít-ra-en. CHÚA là Thượng Đế phán vậy.”

Ba-by-lôn là gươm của Chúa

45 CHÚA phán cùng tôi rằng: 46 “Hỡi con người, hãy nhìn về phía Nam. Hãy nói tiên tri nghịch cùng phương Nam và khu rừng Nê-ghép [d]. 47 Hãy nói cùng rừng rằng: ‘Hãy nghe lời CHÚA. CHÚA là Thượng Đế phán: Ta sẵn sàng châm lửa đốt ngươi và tiêu diệt mọi cây xanh và cây khô của ngươi. Sẽ không thể nào dập tắt đám lửa đó được. Mọi phía từ Nam đến Bắc sẽ cảm biết sức nóng của nó. 48 Rồi mọi người sẽ thấy rằng ta, CHÚA, đã châm lửa đó. Không ai dập tắt được.’”

49 Rồi tôi thưa, “Ôi, CHÚA là Thượng Đế! Dân chúng nói về tôi rằng, ‘Ông ta chỉ kể chuyện bịa đặt đó thôi.’”

Footnotes

  1. Ê-xê-ki-ên 20:1 năm lưu đày thứ bảy Đây là mùa hè năm 591 trước Công nguyên.
  2. Ê-xê-ki-ên 20:6 xứ phì nhiêu Nguyên văn, “Xứ chảy sữa và mật.” Xem câu 15.
  3. Ê-xê-ki-ên 20:28 của lễ để chọc giận ta Dân chúng gọi là “của lễ thân hữu,” nhưng Ê-xê-chiên chế giễu họ bằng cách nói rằng các của lễ ấy chỉ khiến Chúa nổi giận mà thôi.
  4. Ê-xê-ki-ên 20:46 rừng Nê-ghép Có lẽ Thượng Đế mỉa mai dân chúng. Nê-ghép là một vùng sa mạc, không có rừng nào cả.

I-sơ-ra-ên Tiếp Tục Phản Loạn

20 Ngày mồng mười, tháng năm, năm thứ bảy, một số trưởng lão của I-sơ-ra-ên đến thỉnh ý Chúa. Họ ngồi xuống trước mặt tôi. Lời của Chúa đến với tôi, “Hỡi con người, hãy nói với các trưởng lão của I-sơ-ra-ên, hãy nói với chúng, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Tại sao các ngươi đến thỉnh ý Ta?”’” Chúa Hằng Hữu phán, “Ta lấy mạng sống Ta mà thề rằng Ta sẽ không cho các ngươi thỉnh ý Ta đâu. Hỡi con người, ngươi sẽ lên án chúng; ngươi sẽ lên án chúng phải không? Hãy cho chúng biết những hành động gớm ghiếc tổ tiên chúng đã làm, và bảo chúng, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Trong ngày Ta chọn I-sơ-ra-ên, Ta đã đưa tay lên thề với con cháu của nhà Gia-cốp và tỏ cho chúng biết Ta tại đất Ai-cập. Ta đưa tay lên thề với chúng rằng Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi. Trong ngày Ta đưa tay lên thề với chúng để đem chúng ra khỏi đất Ai-cập và đưa chúng vào một xứ Ta đã tìm cho chúng, một xứ đượm sữa và mật, một xứ tốt đẹp trong các xứ, Ta đã phán với chúng, ‘Mỗi người trong các ngươi hãy quăng đi những thần gớm ghiếc mà mắt các ngươi ngưỡng vọng. Chớ để cho các ngươi bị ô uế vì các thần tượng trong đất Ai-cập. Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi.’ Nhưng chúng nổi loạn chống lại Ta và không nghe Ta. Không ai trong chúng quăng đi các thần tượng gớm ghiếc mà mắt chúng ngưỡng vọng, và không ai lìa bỏ các thần tượng của Ai-cập.

Lúc ấy Ta định trút cơn thịnh nộ của Ta trên chúng và đổ cơn giận của Ta trên chúng trong đất Ai-cập. Tuy nhiên Ta đã hành động vì cớ danh Ta, để danh Ta không bị xúc phạm giữa các dân ngoại, tức giữa các dân mà chúng đã sống chung; trước mắt chúng, Ta đã tỏ cho chúng biết rằng Ta sẽ đem chúng ra khỏi đất Ai-cập. 10 Ta đã dẫn chúng ra khỏi đất Ai-cập và đem chúng vào đồng hoang. 11 Ta đã ban cho chúng các luật lệ của Ta và chỉ cho chúng các mạng lịnh của Ta, để người nào vâng theo sẽ sống. 12 Ngoài ra Ta đã ban cho chúng những ngày Sa-bát để làm dấu hiệu giữa Ta với chúng, hầu chúng biết rằng Ta là Chúa, Ðấng thánh hóa chúng. 13 Nhưng nhà I-sơ-ra-ên đã nổi loạn chống lại Ta trong đồng hoang. Chúng không vâng giữ các luật lệ Ta, nhưng loại bỏ các mạng lịnh Ta, những điều người nào vâng giữ sẽ được sống; hơn nữa chúng đã làm ra phàm tục những ngày Sa-bát của Ta. Bấy giờ Ta định trút cơn thịnh nộ của Ta trên chúng trong đồng hoang để tiêu diệt chúng. 14 Tuy nhiên Ta đã hành động vì cớ danh Ta, để danh Ta không bị xúc phạm giữa các dân ngoại, tức trước mắt các dân Ta đã đem chúng ra đi. 15 Ngoài ra Ta đã thề với chúng trong đồng hoang rằng Ta sẽ không đem chúng vào trong xứ Ta định ban cho chúng, một xứ đượm sữa và mật, một xứ tốt đẹp trong các xứ, 16 bởi vì chúng đã loại bỏ các mạng lịnh Ta, không vâng giữ các luật lệ Ta, và làm cho ngày Sa-bát của Ta ra phàm tục, vì lòng chúng đi theo các thần tượng của chúng. 17 Tuy nhiên mắt Ta vẫn còn đoái đến chúng, nên Ta đã không tiêu diệt chúng. Ta đã không tuyệt diệt chúng trong đồng hoang.

18 Ta đã phán với các con cháu của chúng trong đồng hoang, ‘Chớ đi theo các luật lệ của ông bà cha mẹ các ngươi, chớ vâng giữ các mạng lịnh của chúng, chớ tự làm ô uế bằng cách thờ phượng các thần tượng của chúng. 19 Ta, Chúa, là Ðức Chúa Trời của các ngươi. Hãy vâng theo các luật lệ Ta, hãy cẩn thận vâng giữ các mạng lịnh Ta, 20 và hãy làm ra thánh những ngày Sa-bát của Ta, để chúng trở thành dấu hiệu giữa Ta và các ngươi, hầu các ngươi biết rằng Ta, Chúa, là Ðức Chúa Trời của các ngươi.’ 21 Nhưng các con cháu ấy đã nổi loạn chống lại Ta. Chúng không vâng theo các luật lệ Ta và không cẩn thận vâng giữ các mạng lịnh Ta, để ai vâng theo sẽ sống. Chúng đã làm ra phàm tục các ngày Sa-bát của Ta. Lúc ấy Ta định trút cơn thịnh nộ của Ta trên chúng và đổ cơn giận của Ta trên chúng trong đồng hoang. 22 Nhưng Ta đã rút tay Ta lại, và Ta đã hành động vì danh Ta, để danh Ta không bị xúc phạm trước mắt các dân ngoại, tức trước mắt các dân Ta đã đem chúng ra đi. 23 Ngoài ra Ta đã thề với chúng trong đồng hoang rằng Ta sẽ rải chúng ra giữa các dân và làm tan lạc chúng ra giữa các nước, 24 bởi vì chúng đã không thi hành các mạng lịnh Ta, nhưng loại bỏ các luật lệ Ta, làm ra phàm tục các ngày Sa-bát của Ta, và mắt chúng cứ gắn chặt vào các thần tượng của tổ tiên chúng. 25 Vì thế Ta đã phó mặc chúng sống theo các luật lệ không tốt và các mạng lịnh chẳng đem đến sự sống. 26 Ta đã làm ra ô uế các của lễ của chúng, vì chúng đã bắt con đầu lòng của chúng thiêu dâng, để chúng phải kinh hãi, hầu chúng biết rằng Ta là Chúa.”’

27 Vì vậy hỡi con người, hãy nói với nhà I-sơ-ra-ên, hãy nói với chúng, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Tổ tiên các ngươi đã làm điều nầy: Chúng đã xúc phạm đến Ta và đã bất trung với Ta, 28 vì khi Ta đem chúng vào trong xứ Ta đã thề ban cho chúng, hễ nơi nào chúng thấy có một đồi cao hay có một cây sum suê, nơi đó chúng dâng các con vật hiến tế và các của lễ cho các thần tượng của chúng để chọc giận Ta, nơi đó chúng dâng các của lễ có mùi thơm, và nơi đó chúng lấy các của lễ quán đổ ra để dâng cúng. 29 Ta đã hỏi chúng, ‘Nơi cao mà các ngươi đến cúng tế là gì vậy?’ Thế là chúng gọi các nơi ấy là ‘Nơi Cao’ cho đến ngày nay.”’ 30 Vậy hãy nói với nhà I-sơ-ra-ên, Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, ‘Các ngươi tính sẽ làm ô uế chính mình giống như cách tổ tiên các ngươi đã làm khi làm điếm với các thứ gớm ghiếc ấy sao?’ 31 Khi các ngươi dâng các của lễ cho các thần tượng và thiêu con cái các ngươi trong lửa để dâng cho các thần tượng, các ngươi đã làm ô uế chính mình cho đến ngày nay. Hỡi nhà I-sơ-ra-ên, thế mà các ngươi còn muốn thỉnh ý Ta sao?” Chúa Hằng Hữu phán, “Ta lấy mạng sống Ta mà thề rằng Ta sẽ không để cho các ngươi thỉnh ý Ta đâu. 32 Những gì đầu óc các ngươi suy nghĩ sẽ không bao giờ xảy ra, tức những gì các ngươi nói, ‘Chúng ta sẽ giống như các quốc gia khác, giống như các bộ lạc của các dân, những kẻ thờ phượng gỗ và đá.’”

I-sơ-ra-ên Sẽ Ðược Tái Lập

33 Chúa Hằng Hữu phán, “Ta lấy mạng sống Ta mà thề rằng bằng cánh tay quyền năng, bằng cánh tay đưa thẳng ra, và bằng cơn giận tuôn đổ ra, Ta sẽ cai trị các ngươi. 34 Bằng cánh tay quyền năng, bằng cánh tay đưa thẳng ra, và bằng cơn giận tuôn đổ ra, Ta sẽ đem các ngươi ra khỏi các dân và gom các ngươi lại từ các nước, những nơi các ngươi đã bị tản lạc. 35 Ta sẽ đưa các ngươi vào đồng hoang của các dân, tại đó Ta sẽ đoán xét các ngươi mặt đối mặt. 36 Như Ta đã đoán xét tổ tiên các ngươi trong đồng hoang ở đất Ai-cập thể nào, Ta cũng sẽ đoán xét các ngươi thể ấy,” Chúa Hằng Hữu phán. 37 “Ta sẽ đếm các ngươi khi các ngươi đi qua dưới cây gậy và sẽ đem các ngươi vào trong sự ràng buộc của giao ước Ta. 38 Ta sẽ trừ bỏ những kẻ dấy loạn và những kẻ cố tình vi phạm giao ước giữa các ngươi. Ta sẽ đem chúng ra khỏi các xứ chúng đã sống với thân phận kiều dân, nhưng chúng sẽ không được vào trong đất I-sơ-ra-ên. Bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa.” 39 “Về phần các ngươi,” Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Hỡi nhà I-sơ-ra-ên, nếu các ngươi không nghe Ta, hãy đi và thờ phượng các thần tượng của các ngươi, nhưng các ngươi sẽ không còn xúc phạm đến danh Ta bằng các của lễ và bằng các thần tượng của các ngươi nữa.”

40 Chúa Hằng Hữu phán, “Vì trên núi thánh của Ta, tức trên núi cao của I-sơ-ra-ên, tại đó toàn thể nhà I-sơ-ra-ên, tức mọi người trong nước, sẽ thờ phượng Ta, tại đó Ta sẽ nhận chúng, và tại đó Ta sẽ đòi các của lễ, các lễ vật bằng hoa quả đầu mùa, và mọi vật thánh của các ngươi. 41 Ta sẽ nhận các ngươi như một thức hương thơm khi Ta đem các ngươi ra khỏi các dân và gom các ngươi lại từ các nước các ngươi đã bị tản lạc, rồi Ta sẽ thể hiện đức thánh khiết của Ta giữa các ngươi ngay trước mắt các dân. 42 Bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa, khi Ta đem các ngươi vào trong đất I-sơ-ra-ên, vào trong xứ mà Ta đã đưa tay lên thề sẽ ban cho tổ tiên các ngươi. 43 Tại đó các ngươi sẽ nhớ lại mọi đường lối của các ngươi và mọi hành vi đã làm cho các ngươi ra ô uế; bấy giờ các ngươi sẽ ghét chính mình vì những việc xấu xa tội lỗi các ngươi đã phạm. 44 Bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa, khi các ngươi thấy cách Ta đối xử với các ngươi vì danh Ta, chứ không đối xử với các ngươi theo các đường lối xấu xa tội lỗi của các ngươi, hoặc theo các hành vi băng hoại của các ngươi, hỡi nhà I-sơ-ra-ên,” Chúa Hằng Hữu phán.

Lời Tiên Tri Nghịch Lại Miền Nam

45 Lời của Chúa đến với tôi, 46 “Hỡi con người, hãy quay mặt ngươi về hướng nam. Hãy tuyên bố sứ điệp chống lại phương nam; hãy nói tiên tri nghịch lại cao nguyên ở miền nam. 47 Hãy nói với cao nguyên ở miền nam rằng, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy: Hãy nghe lời của Chúa, “Nầy, Ta sẽ dấy lên một ngọn lửa ở giữa ngươi. Nó sẽ thiêu rụi mọi cây xanh và mọi cây khô ở nơi ngươi. Ngọn lửa hừng đó sẽ không bị dập tắt. Mọi mặt từ nam ra bắc đều sẽ bị cháy sém. 48 Mọi loài xác thịt sẽ thấy rằng chính Ta, Chúa, đã dấy lên ngọn lửa ấy, và nó sẽ không bị dập tắt.”’”

49 Bấy giờ tôi nói, “Ôi lạy Chúa Hằng Hữu, người ta đã nói về con rằng, ‘Không phải ông ấy cứ nói chuyện vớ vẩn[a] đấy sao?’”

Footnotes

  1. Ê-xê-chi-ên 20:49 nt: ngụ ngôn