Add parallel Print Page Options

Ðóng Vai Người Bị Lưu Ðày

12 Lời của Chúa đến với tôi, “Hỡi con người, ngươi đang sống giữa một nhà phản loạn; ngươi đang ở giữa những kẻ có mắt để nhìn nhưng không thấy, những kẻ có tai để nghe nhưng không nghe, vì chúng là nhà phản loạn. Do đó hỡi con người, hãy chuẩn bị cho ngươi một bao hành lý để đi lưu đày, rồi ra đi lưu đày một cách công khai trước mắt chúng. Ngươi sẽ làm như kẻ bị đi lưu đày từ nơi ngươi ở đến nơi khác trước mắt chúng. Biết đâu chúng sẽ hiểu, dù chúng là nhà phản loạn. Ban ngày ngươi sẽ mang bao hành lý đó ra đi trước mắt chúng như thể vác bao đi lưu đày. Tối lại ngươi sẽ mang bao hành lý ra đi trước mắt chúng như thể bị đi lưu đày. Ngươi hãy khoét tường trước mắt chúng, rồi vác bao chui qua lỗ hổng đó mà đi. Ngươi hãy vác bao lên vai trước mắt chúng và ra đi trong đêm tối. Ngươi hãy che mặt lại để khỏi phải nhìn thấy đất nước, vì Ta muốn ngươi làm một dấu hiệu để báo trước cho nhà I-sơ-ra-ên.”

Tôi làm y như đã được truyền. Ban ngày tôi mang bao hành lý ra đi như thể bị đi lưu đày; tối lại tôi dùng tay mình đào tường, rồi tôi mang bao ấy ra đi trong đêm tối. Tôi vác nó trên vai ra đi trước mắt họ.

Ðến sáng ngày lời của Chúa đến với tôi, “Hỡi con người, há chẳng phải nhà I-sơ-ra-ên, nhà phản loạn, đã hỏi ngươi, ‘Ông làm gì thế?’ hay chăng? 10 Ngươi hãy bảo chúng, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Sứ điệp nầy liên quan đến người cầm quyền tại Giê-ru-sa-lem và toàn thể nhà I-sơ-ra-ên do những người trong thành đó lãnh đạo.” 11 Hãy bảo, “Tôi là dấu hiệu cho anh chị em. Những gì tôi làm cũng sẽ xảy ra cho họ. Rồi đây họ sẽ bị bắt đi lưu đày. 12 Người cầm quyền giữa họ sẽ vác bao đồ của mình trên vai và ra đi lúc trời sụp tối. Người ta sẽ đào một lỗ hổng ở chân tường để ông ấy vác bị chui qua đó mà đi. Ông ấy sẽ che mặt mình lại để mắt ông khỏi phải nhìn thấy xứ sở.”’

13 Nhưng Ta sẽ giăng lưới của Ta ra để bắt nó, và nó sẽ bị sập vào bẫy lưới. Ta sẽ đem nó qua Ba-by-lôn, xứ của dân Canh-đê. Tuy nhiên nó sẽ không được thấy xứ ấy, dù nó sẽ chết ở đó. 14 Ta sẽ rải những kẻ theo phò nó ra khắp các hướng gió, tức các cận thần của nó và toàn thể quân sĩ của nó, và Ta sẽ tuốt gươm trần ra đuổi theo chúng. 15 Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa, khi Ta rải chúng ra giữa các dân và phân tán chúng ra khắp các nước. 16 Nhưng Ta sẽ chừa lại một ít người trong bọn chúng để chúng được thoát khỏi gươm đao, nạn đói, và ôn dịch, hầu chúng sẽ rao báo trong các nước chúng đến ở những việc gớm ghiếc chúng đã làm. Rồi người ta sẽ biết rằng Ta là Chúa.”

Ðóng Vai Người Lo Sợ

17 Lời của Chúa đến với tôi, 18 “Hỡi con người, hãy vừa ăn vừa run; hãy vừa uống vừa phập phồng lo sợ. 19 Hãy nói với dân trong xứ, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy về dân cư ở Giê-ru-sa-lem và toàn dân trong nước I-sơ-ra-ên, “Chúng sẽ ăn bánh trong lo âu và uống nước trong sợ sệt, vì xứ sở của chúng sẽ bị làm cho hoang vu bởi sự bạo tàn của tất cả những kẻ ở trong đó. 20 Những thành có dân ở sẽ trở nên hoang vắng; ruộng đất sẽ bị bỏ hoang.”’ Bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa.”

Không Trì Hoãn Án Phạt

21 Lời của Chúa đến với tôi, 22 “Hỡi con người, tại sao trong I-sơ-ra-ên người ta hay nói với nhau câu tục ngữ nầy, ‘Thời gian cứ trôi qua và không một khải tượng nào được ứng nghiệm cả?’ 23 Vậy, ngươi hãy bảo chúng, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Ta sẽ làm cho câu tục ngữ ấy không còn có giá trị nữa. Trong I-sơ-ra-ên không ai sẽ nói đến câu tục ngữ ấy nữa.” Ngươi hãy bảo chúng, “Sắp đến ngày rồi, và khải tượng nào cũng sẽ được ứng nghiệm. 24 Thật vậy rồi đây sẽ không còn khải tượng giả hoặc sứ điệp nhằm tâng bốc người trong nhà I-sơ-ra-ên nữa. 25 Vì Ta là Chúa; Ta sẽ phán, và những lời Ta phán sẽ được ứng nghiệm. Nó sẽ không chậm trễ đâu. Hỡi nhà phản loạn, nó sẽ được ứng nghiệm ngay trong thời của các ngươi. Những gì Ta nói Ta sẽ làm cho ứng nghiệm,”’” Chúa Hằng Hữu phán.

26 Lời của Chúa đến với tôi, 27 “Hỡi con người, này, nhà I-sơ-ra-ên nói rằng, ‘Những gì ông ấy thấy còn lâu lắm mới xảy ra. Ông ấy nói tiên tri về những thời còn xa tít trong tương lai.’ 28 Vì thế ngươi hãy nói với chúng, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Không một lời nào của Ta sẽ bị hoãn lại nữa, nhưng những lời Ta phán sẽ được ứng nghiệm,”’” Chúa Hằng Hữu phán.

12 The word of the Lord also came unto me, saying, Son of man, thou dwellest in the midst of a rebellious house, which have eyes to see, and see not; they have ears to hear, and hear not: for they are a rebellious house. Therefore, thou son of man, prepare thee stuff for removing, and remove by day in their sight; and thou shalt remove from thy place to another place in their sight: it may be they will consider, though they be a rebellious house. Then shalt thou bring forth thy stuff by day in their sight, as stuff for removing: and thou shalt go forth at even in their sight, as they that go forth into captivity. Dig thou through the wall in their sight, and carry out thereby. In their sight shalt thou bear it upon thy shoulders, and carry it forth in the twilight: thou shalt cover thy face, that thou see not the ground: for I have set thee for a sign unto the house of Israel.

And I did so as I was commanded: I brought forth my stuff by day, as stuff for captivity, and in the even I digged through the wall with mine hand; I brought it forth in the twilight, and I bare it upon my shoulder in their sight.

And in the morning came the word of the Lord unto me, saying, Son of man, hath not the house of Israel, the rebellious house, said unto thee, What doest thou? 10 Say thou unto them, Thus saith the Lord God; This burden concerneth the prince in Jerusalem, and all the house of Israel that are among them. 11 Say, I am your sign: like as I have done, so shall it be done unto them: they shall remove and go into captivity. 12 And the prince that is among them shall bear upon his shoulder in the twilight, and shall go forth: they shall dig through the wall to carry out thereby: he shall cover his face, that he see not the ground with his eyes. 13 My net also will I spread upon him, and he shall be taken in my snare: and I will bring him to Babylon to the land of the Chaldeans; yet shall he not see it, though he shall die there. 14 And I will scatter toward every wind all that are about him to help him, and all his bands; and I will draw out the sword after them. 15 And they shall know that I am the Lord, when I shall scatter them among the nations, and disperse them in the countries. 16 But I will leave a few men of them from the sword, from the famine, and from the pestilence; that they may declare all their abominations among the heathen whither they come; and they shall know that I am the Lord.

17 Moreover the word of the Lord came to me, saying, 18 Son of man, eat thy bread with quaking, and drink thy water with trembling and with carefulness; 19 and say unto the people of the land, Thus saith the Lord God of the inhabitants of Jerusalem, and of the land of Israel; They shall eat their bread with carefulness, and drink their water with astonishment, that her land may be desolate from all that is therein, because of the violence of all them that dwell therein. 20 And the cities that are inhabited shall be laid waste, and the land shall be desolate; and ye shall know that I am the Lord.

21 And the word of the Lord came unto me, saying, 22 Son of man, what is that proverb that ye have in the land of Israel, saying, The days are prolonged, and every vision faileth? 23 Tell them therefore, Thus saith the Lord God; I will make this proverb to cease, and they shall no more use it as a proverb in Israel; but say unto them, The days are at hand, and the effect of every vision. 24 For there shall be no more any vain vision nor flattering divination within the house of Israel. 25 For I am the Lord: I will speak, and the word that I shall speak shall come to pass; it shall be no more prolonged: for in your days, O rebellious house, will I say the word, and will perform it, saith the Lord God.

26 Again the word of the Lord came to me, saying, 27 Son of man, behold, they of the house of Israel say, The vision that he seeth is for many days to come, and he prophesieth of the times that are far off. 28 Therefore say unto them, Thus saith the Lord God; There shall none of my words be prolonged any more, but the word which I have spoken shall be done, saith the Lord God.