Add parallel Print Page Options

Ê-xê-chia Khoe Của

(2 Vua 20:12-19)

39 Trong lúc ấy vua Ba-by-lôn là Mê-rô-đác Ba-la-đan con của Ba-la-đan sai các sứ giả đem thư và quà đến biếu Vua Ê-xê-chia, vì vua ấy có nghe tin Vua Ê-xê-chia bị bịnh và đã được hồi phục. Ề-xê-chia đón tiếp họ rất nồng hậu và chỉ cho họ xem các bửu vật chứa trong kho báu của ông, nào là bạc, vàng, hương liệu, dầu quý, và mọi thứ binh khí của ông; nói chung là tất cả những gì chứa trong các kho báu của nhà vua. Không có gì quý báu trong cung điện ông và trong toàn lãnh thổ ông mà Ê-xê-chia không chỉ cho họ xem.

Bấy giờ Tiên Tri Ê-sai đến gặp Vua Ê-xê-chia và hỏi nhà vua, “Thưa, những người này từ đâu đến, và họ đã nói gì với ngài?”

Ê-xê-chia đáp, “Họ từ một xứ xa xôi đến thăm tôi, từ mãi tận Ba-by-lôn.”

Ông hỏi tiếp, “Họ đã thấy gì trong cung điện của ngài?”

Ê-xê-chia đáp, “Họ đã thấy mọi vật trong cung điện của tôi. Không bửu vật gì trong các kho báu của tôi mà tôi không chỉ cho họ xem.”

Bấy giờ Ê-sai nói với Ê-xê-chia, “Xin ngài hãy nghe lời của Chúa các đạo quân: ‘Này, trong những ngày đến, tất cả những gì có trong cung điện của ngươi, tất cả những gì tổ tiên ngươi đã tích trữ đến ngày nay sẽ bị mang qua Ba-by-lôn, không chừa lại một món nào,’” Chúa phán vậy. “Chúng cũng sẽ bắt đi một số con cháu ngươi, tức dòng dõi ngươi, do chính ngươi sinh ra. Chúng sẽ trở thành những thái giám trong cung điện của vua Ba-by-lôn.”

Nghe vậy Ê-xê-chia nói với Ê-sai, “Lời của Chúa mà ông nói thật tốt.” Vì ông nghĩ, “Miễn sao trong thời của mình có hòa bình và an ninh là được rồi.”

Con Dân Chúa Ðược An Ủi

40 Ðức Chúa Trời của các ngươi phán rằng,
“Hãy an ủi, hãy an ủi dân Ta.
Hãy nói với Giê-ru-sa-lem cách trìu mến,
Và rao báo cho nó biết rằng,
Nó đã chịu hình phạt đủ rồi;
Nó đã đền tội xong rồi;
Nó đã nhận gấp đôi từ tay Chúa vì những tội của nó.”

Có tiếng kêu lên rằng,
“Hãy mở cho Chúa một con đường trong đồng hoang;
Hãy làm một đại lộ thẳng bằng cho Ðức Chúa Trời chúng ta trong sa mạc.
Mọi thung lũng phải lấp cho đầy;
Mọi núi đồi phải san cho phẳng;
Mọi gò nổng phải ủi cho bằng;
Những nơi gồ ghề phải làm cho bằng phẳng,
Bấy giờ vinh quang của Chúa sẽ hiển lộ,
Và mọi loài xác thịt sẽ cùng nhau xem thấy,
Vì miệng Chúa đã phán vậy.”

Có tiếng phán rằng, “Ngươi hãy kêu lên!”
Tôi thưa rằng, “Con phải nói gì?”

Mọi loài xác thịt như cỏ dại,
Vẻ đẹp của chúng như hoa ngoài đồng.
Cỏ héo, hoa tàn,
Vì hơi thở của Chúa thổi qua trên chúng.
Thật vậy loài người chẳng khác gì cỏ dại.
Cỏ héo, hoa tàn,
Nhưng lời của Ðức Chúa Trời chúng ta đứng vững đời đời.

Hỡi các ngươi, những người đem tin mừng đến Si-ôn,
Hãy lên núi cao.
Hỡi các ngươi, những người đem tin mừng đến Giê-ru-sa-lem,
Hãy hết sức nói lớn tiếng lên,
Hãy cất tiếng lên, đừng sợ hãi,
Hãy nói cho các thành của Giu-đa biết rằng, “Ðây là Ðức Chúa Trời của các ngươi.”
10 Này, Chúa Hằng Hữu ngự đến với uy quyền;
Ngài sẽ trị vì bằng cánh tay Ngài.
Này, Ngài đem phần thưởng theo với Ngài;
Các vật tưởng thưởng của Ngài đi trước Ngài.
11 Ngài sẽ chăn giữ bầy chiên của Ngài như một người chăn;
Ngài sẽ bồng ẵm các chiên con trong tay Ngài;
Ngài sẽ ôm chúng vào lòng Ngài,
Và Ngài sẽ chăm sóc các chiên mẹ có con còn thơ dại.

12 Ai đã dùng lòng bàn tay lường nước biển,
Dùng gang tay đo các tầng trời,
Lấy cái đấu đong bụi đất?
Ai lấy bàn cân cân núi lớn,
Hoặc dùng dĩa cân cân các đồi cao?
13 Ai có thể hướng dẫn được Thần của Chúa,
Hoặc làm quân sư để chỉ dạy Ngài?
14 Ngài đã tham khảo mưu kế của ai?
Ai đã chỉ dạy Ngài?
Ai đã dạy Ngài con đường công lý?
Ai đã dạy Ngài tri thức vô biên?
Ai đã chỉ cho Ngài đường nào để được trí tuệ?

15 Này, các quốc gia khác nào giọt nước trong thùng,
Họ bị xem như chút bụi dính nơi dĩa cân;
Này, Ngài nhấc bổng các đảo như một vật bé nhỏ.
16 Gỗ của núi Li-băng không đủ đốt dâng của lễ;
Các thú trên núi ấy cũng không đủ làm của lễ thiêu.

17 Tất cả các quốc gia chẳng có nghĩa lý gì trước mặt Ngài;
Ðối với Ngài, mọi quốc gia trên thế giới chẳng là gì cả và chỉ là hư vô.

18 Thế thì các ngươi ví sánh Ðức Chúa Trời với ai?
Hay lấy hình ảnh nào để so sánh với Ngài được?
19 Phải chăng một pho tượng do thợ đúc tượng đúc ra?
Rồi thợ dát vàng thếp một lớp vàng mỏng lên trên,
Và người thợ bạc đúc thêm một dây chuyền bạc.
20 Người nghèo không đủ khả năng làm tượng như thế để thờ thì chọn một khúc gỗ chưa mục,
Rồi tìm một người thợ mộc khéo tay,
Mướn thợ ấy đục đẽo thành một tượng gỗ không bị ngã.

21 Các ngươi chưa biết sao?
Các ngươi chưa nghe sao?
Từ lúc ban đầu các ngươi chưa được bảo cho biết sao?
Từ lúc lập nền trái đất các ngươi há chưa hiểu sao?
22 Ðấng ngự trên vòm trái đất,
Nhìn xuống nhân gian như châu chấu cào cào;
Ngài giăng bầu trời ra như giăng một tấm màn;
Ngài căng chúng ra như người ta căng lều để ở.
23 Ngài biến những kẻ quyền thế ra hư không;
Những kẻ cầm quyền xét đoán trên đất trở thành hư ảo.

24 Chúng vừa mới được trồng;
Chúng vừa mới được gieo;
Chúng vừa đâm rễ vào đất;
Ngài thổi qua chúng một hơi,
Chúng liền héo khô ngay,
Và một cơn lốc đùa chúng đi như gốc rạ.

25 Ðấng Thánh phán hỏi:
Các ngươi ví sánh Ta với ai?
Các ngươi cho Ta bằng ai?
26 Hãy ngước mắt nhìn lên trời,
Xem ai đã tạo nên những thiên thể ấy?
Ai đã làm chúng hiện hữu vô sốnhư vậy?
Thế mà Ngài gọi chúng theo từng tên riêng.
Nhờ quyền năng lớn lao của Ngài,
Nhờ sức mạnh vô hạn của Ngài,
Không một thiên thể nào bị bỏ sót.

27 Hỡi Gia-cốp, tại sao ngươi nói,
Hỡi I-sơ-ra-ên, tại sao ngươi bảo:
“Ðường lối tôi đã bị che khuất khỏi mắt Chúa,
Công lý dành cho tôi Ðức Chúa Trời đã chẳng đoái hoài.”
28 Các ngươi chưa biết sao?
Các ngươi chưa nghe sao?
Chúa là Ðức Chúa Trời đời đời,
Ðấng Tạo Hóa của toàn cả địa cầu;
Ngài không kiệt lực và không mệt mỏi;
Trí tuệ Ngài thật khôn dò.
29 Ngài ban năng lực cho người kiệt lực;
Ngài ban sức mạnh cho người đuối sức.
30 Ngay cả những người trẻ tuổi cũng sẽ kiệt lực và mệt mỏi;
Các thanh niên cũng sẽ đuối sức ngã dài;
31 Nhưng ai trông cậy Chúa sẽ được sức mới;
Họ sẽ cất cánh bay cao như phượng hoàng;
Họ sẽ chạy mà không mệt mỏi;
Họ sẽ đi mà không kiệt lực.

Lời Khuyên Các Chủ Nhân

Hỡi các chủ nhân, xin anh chị em hãy đối xử công bằng và hợp lý với các công nhân của mình, vì biết rằng anh chị em cũng đang có một Chủ trên trời.

Lời Khuyên Nhủ Chung

Xin anh chị em hãy dốc lòng cầu nguyện, hãy thức canh cầu nguyện với lòng biết ơn. Xin cũng cầu nguyện cho chúng tôi, để Ðức Chúa Trời mở cho chúng tôi một cánh cửa giảng đạo, hầu chúng tôi có thể nói ra lẽ huyền nhiệm của Ðấng Christ, vì huyền nhiệm đó mà tôi đang bị giam cầm. Xin cầu nguyện để tôi có thể trình bày huyền nhiệm đó rõ ràng như tôi đáng phải nói.

Xin anh chị em hãy ăn ở khôn ngoan với người ngoài. Hãy tận dụng thì giờ. Lời nói của anh chị em phải luôn có ân hậu và mặn mà, để anh chị em biết phải đối đáp thế nào cho thích hợp với mỗi người.

Giới Thiệu Ty-chi-cơ và Ô-nê-sim

Ty-chi-cơ, người anh em yêu dấu, một người phục vụ trung thành, và một bạn đồng lao trong Chúa, sẽ nói cho anh chị em biết mọi sự về tôi. Tôi nhờ anh ấy đến với anh chị em với mục đích ấy, để anh chị em có thể biết hoàn cảnh của chúng tôi hiện nay ra sao, và cũng để anh ấy có thể khích lệ lòng anh chị em. Cùng đi với anh ấy có Ô-nê-sim, một anh em trung thành và yêu dấu, một người đồng hương của anh chị em. Hai anh em ấy sẽ nói cho anh chị em biết mọi sự ở đây.

Lời Chào Cuối Thư

10 A-ri-tạc bạn đồng tù với tôi và Mác anh em họ của Ba-na-ba gởi lời chào thăm anh chị em; về Mác, anh chị em đã nhận được lời dặn dò rồi: nếu anh ấy đến với anh chị em, hãy ân cần tiếp đón anh ấy. 11 Giê-su, cũng có tên là Giúc-tu, gởi lời chào thăm anh chị em. Trong vòng những người được cắt-bì chỉ có các anh em nầy là bạn đồng lao với tôi cho vương quốc Ðức Chúa Trời, và họ quả là niềm an ủi cho tôi.

12 Ê-pháp-ra, người đồng hương của anh chị em, một đầy tớ của Ðức Chúa Jesus Christ, gởi lời chào thăm anh chị em. Anh ấy luôn chiến đấu cho anh chị em trong khi cầu nguyện để anh chị em được đứng vững, trưởng thành, và hoàn toàn vâng theo mọi ý muốn của Ðức Chúa Trời. 13 Tôi xin làm chứng cho anh ấy rằng anh ấy đã làm việc khó nhọc vì anh chị em và vì các anh chị em ở Lao-đi-xê và Hi-ê-ra-pô-li.

14 Lu-ca người y sĩ yêu dấu và Ðê-ma gởi lời chào thăm anh chị em.

15 Xin cho tôi kính lời chào thăm các anh chị em ở Lao-đi-xê và bà Nim-pha, cùng hội thánh nhóm họp trong nhà bà ấy.

16 Sau khi anh chị em nghe đọc bức thư nầy, xin hãy đọc nó cho anh chị em ở Hội Thánh Lao-đi-xê nghe nữa, và anh chị em cũng hãy đọc thư tôi đã gởi cho Hội Thánh Lao-đi-xê. 17 Xin anh chị em nhắn giùm với Ạc-khíp-pu rằng, “Xin hãy chú tâm vào chức vụ anh đã lãnh nhận nơi Chúa, mà chu toàn nó.”

18 Tôi, Phao-lô, viết lời chào thăm nầy bằng chính tay tôi. Xin anh chị em nhớ rằng tôi vẫn còn mang xiềng xích. Nguyện xin ân sủng ở cùng anh chị em. A-men.