Add parallel Print Page Options

Thượng Đế truyền lệnh cho Giô-suê

Sau khi tôi tớ Mô-se của Chúa qua đời thì Ngài phán cùng Giô-suê, phụ tá của ông và là con trai của Nun rằng, “Mô-se, tôi tớ ta đã chết. Vậy bây giờ con và toàn thể đoàn dân nầy hãy băng qua sông Giô-đanh, tiến vào đất mà ta sẽ ban cho dân Ít-ra-en. Ta đã hứa với Mô-se là ta sẽ ban cho các con đất nầy. Vậy hễ nơi nào các con đi đến thì ta ban cho. Tất cả vùng đất từ sa mạc phía nam cho đến Li-băng, về phía bắc, sẽ thuộc về các con. Vùng đất chạy từ sông Lớn tức sông Ơ-phơ-rát nằm về phía đông cho đến Địa-trung-hải về phía tây, cũng sẽ thuộc về các con, luôn cả đất của dân Hê-tít nữa. Trọn đời con sẽ không ai có thể thắng con được. Ta đã ở với Mô-se ra sao thì ta cũng sẽ ở với con như vậy. Ta sẽ không bao giờ quên hay bỏ con đâu.

Giô-suê ơi, hãy mạnh dạn và can đảm lên! Con là người sẽ hướng dẫn dân nầy nhận lấy đất mà ta đã hứa với tổ tiên họ. Hãy can đảm và mạnh dạn lên. Con phải vâng theo các lời Mô-se, tôi tớ ta, đã chỉ dạy cho con. Nếu theo đúng các lời chỉ dạy đó, con sẽ may mắn trong mọi việc. Hãy luôn luôn ghi nhớ những lời trong Sách Giáo Huấn nầy. Hãy nghiên cứu sách đó đêm ngày đặng làm theo những lời đã được ghi chép. Làm như vậy con sẽ khôn ngoan và thành công trong mọi việc. Nhớ rằng ta khuyên con hãy mạnh dạn và can đảm. Đừng sợ hãi gì, vì Chúa là Thượng Đế của con sẽ luôn ở cùng con bất cứ nơi nào con đi.”

Giô-suê đảm trách vai trò lãnh đạo

10 Sau đó Giô-suê ra lệnh cho các cấp chỉ huy dân chúng như sau: 11 “Hãy đi khắp các doanh trại và bảo dân chúng rằng: Hãy chuẩn bị lương thực, vì ba ngày nữa các ngươi sẽ băng qua sông Giô-đanh để chiếm xứ mà Chúa là Thượng Đế sẽ ban cho.”

12 Rồi Giô-suê bảo người Ru-bên, người Gát và chi tộc Ma-na-xe miền đông rằng, 13 “Các anh em hãy nhớ lại điều Mô-se, tôi tớ Chúa dặn bảo. Mô-se bảo rằng Chúa là Thượng Đế sẽ ban cho các anh em sự an nghỉ và miền đất nầy. 14 Chúa đã ban cho các anh em vùng đất phía đông sông Giô-đanh. Vợ con và bầy súc vật các anh em có thể ở lại đây, nhưng tất cả các chiến sĩ trong anh em phải sẵn sàng chiến đấu và băng qua sông Giô-đanh trước đồng bào mình và giúp đỡ họ. 15 Chúa đã ban cho các anh em một nơi an nghỉ và Ngài cũng sẽ ban cho thân thuộc các anh em nơi an nghỉ, nhưng các anh em phải giúp đỡ họ chiếm phần đất mà Chúa là Thượng Đế sẽ ban cho họ. Sau đó các anh em có thể trở về vùng đất của mình ở phía đông sông Giô-đanh, đất mà Mô-se, tôi tớ Chúa đã cấp cho các anh em.”

16 Dân chúng đáp với Giô-suê, “Những gì ông dặn bảo, chúng tôi sẽ tuân theo. Nơi nào ông sai đi, chúng tôi sẽ đi. 17 Trước kia chúng tôi vâng lời Mô-se ra sao, bây giờ chúng tôi cũng sẽ vâng lời ông như thế. Chúng tôi mong rằng Chúa là Thượng Đế sẽ ở cùng ông, như Ngài đã ở cùng Mô-se. 18 Ai không vâng lời ông hay chống nghịch lại ông sẽ bị xử tử. Ông hãy mạnh dạn và can đảm lên!”

Phái các người thám thính đến Giê-ri-cô

Giô-suê, con trai của Nun, từ A-ca-xia [a] bí mật phái hai người thám thính đi và dặn họ, “Các anh hãy đi thám thính xứ, nhất là thành Giê-ri-cô.”

Vậy các người thám thính đến Giê-ri-cô và vào nhà của một gái điếm tên Ra-háp.

Có người trình lên vua xứ Giê-ri-cô rằng, “Có mấy người Ít-ra-en đã đến đây tối nay đặng do thám xứ.”

Vua Giê-ri-cô liền cho người bảo Ra-háp “Mang mấy người mới đến đang ở nhà ngươi, lại đây. Họ tới để do thám toàn thể bờ cõi chúng ta đó.”

Nhưng cô gái điếm đem giấu hai người ấy. Chị ta bảo, “Họ có đến đây, nhưng tôi chẳng biết họ từ đâu đến. Hồi chiều khi sắp đóng cổng thành thì họ ra đi. Tôi không biết họ đi đâu nữa, nhưng nếu các ông nhanh chân thì rất có thể đuổi kịp họ được.” Thật ra cô gái điếm đã mang hai người kia lên mái nhà và lấy rơm [b] trải ra phủ kín họ lại.

Mấy người được vua sai đi tìm hai người thám thính đến con đường sắp băng qua sông Giô-đanh. Khi họ vừa ra đi thì người ta đóng cửa thành.

Buổi tối, trước khi hai người thám thính đi ngủ, Ra-háp rón rén lên mái nhà bảo hai người ấy rằng, “Tôi biết Chúa đã ban đất nầy cho các ông. Các ông làm chúng tôi kinh hoàng. Ai sống trong vùng đất nầy cũng đều khiếp sợ các ông 10 vì chúng tôi đã nghe Chúa rẽ nước Hồng hải ra sao, khi các ông ra khỏi Ai-cập. Chúng tôi cũng nghe biết các ông đã tiêu diệt Xi-hon và Óc, hai vua dân A-mô-rít ở phía đông sông Giô-đanh. 11 Khi nghe những tin đó, chúng tôi đều kinh hãi. Các chiến sĩ của chúng tôi hết dám chiến đấu, vì Chúa, là Thượng Đế các ông, cầm quyền trên trời cao kia và dưới đất thấp nầy. 12 Vậy bây giờ trước mặt Chúa, xin hứa với tôi rằng các ông sẽ đối xử tử tế với gia đình tôi như tôi đã đối xử tử tế với các ông. Làm ơn cho tôi bằng chứng gì để biết các ông sẽ tôn trọng lời hứa. 13 Xin các ông làm ơn để cho cha mẹ, anh chị em tôi và tất cả gia đình họ được sống, không bị giết.”

14 Hai người đồng ý bảo, “Mạng chúng tôi sẽ thế cho mạng của chị, nếu chị không tiết lộ cho ai biết việc làm của chúng tôi. Sau khi Chúa ban cho chúng tôi đất nầy, chúng tôi sẽ đối xử tử tế với chị.”

15 Nhà của Ra-háp nằm ngay trên vách thành cho nên chị dùng dây thừng thả hai người xuống đất qua cửa sổ. 16 Chị bảo họ, “Các ông hãy đi mau vào vùng đồi núi để các người vua sai đi không bắt gặp các ông. Hãy trốn trong đó khoảng ba ngày. Sau khi họ trở về rồi, thì các ông hãy ra đi.”

17 Các thám thính dặn Ra-háp, “Chị phải làm theo như điều chúng tôi dặn. Nếu không chúng tôi sẽ khỏi mắc lời thề với chị hôm nay. 18 Khi chúng tôi trở lại đất nầy, chị phải cột sợi dây thừng đỏ nầy nơi cửa sổ mà chị đã thả chúng tôi xuống. Tập họp cha mẹ và tất cả các anh chị em và gia đình chị lại trong nhà chị. 19 Nếu ai ra khỏi nhà mà bị giết thì không phải lỗi tại chúng tôi. Nếu ai ở trong nhà chị mà bị việc gì thì chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm. 20 Còn nếu chị tiết lộ việc nầy ra thì chúng tôi sẽ không bị ràng buộc bởi lời thề hôm nay.”

21 Ra-háp bảo “Tôi đồng ý.” Rồi Ra-háp để họ lên đường. Xong, chị cột dây thừng đỏ nơi cửa sổ.

22 Hai người ra đi vào vùng đồi núi, trốn trong đó ba ngày. Các người được vua sai đi, tìm họ khắp các nẻo đường mà không thấy. Sau ba ngày họ trở về thành. 23 Rồi hai người thám thính trở về trại quân. Họ ra khỏi vùng đồi núi, băng qua sông, đến gặp Giô-suê con trai của Nun và báo cáo lại những sự việc xảy ra. 24 Họ bảo, “Chắc chắn Chúa đã ban cho chúng ta xứ nầy. Toàn thể dân cư trong xứ rất khiếp sợ chúng ta.”

Băng qua sông Giô-đanh

Sáng sớm hôm sau, Giô-suê và toàn dân Ít-ra-en rời A-ca-xia [c]. Họ đi đến sông Giô-đanh và đóng lều bên bờ trước khi băng qua sông. Sau ba ngày các cấp chỉ huy đi khắp lều quân thông báo lệnh nầy cho dân chúng: “Khi các ngươi thấy mấy thầy tế lễ và người Lê-vi khiêng Rương của Chúa, là Thượng Đế của đồng bào, thì hãy lên đường đi theo sau. Như thế các ngươi sẽ biết đi lối nào, vì các ngươi chưa hề đến đó bao giờ. Nhưng đừng đi theo sát quá. Phải đi sau cách Rương ít nhất một ngàn thước.”

Rồi Giô-suê dặn dân chúng, “Hãy dọn mình ra thánh vì ngày mai Chúa sẽ làm những việc lạ lùng trước mặt các ngươi.”

Giô-suê bảo các thầy tế lễ, “Hãy khiêng Rương đi trước dân chúng.” Các thầy tế lễ liền nâng Rương mang đi trước dân chúng.

Rồi Chúa bảo Giô-suê, “Hôm nay ta sẽ khiến cho con được toàn dân Ít-ra-en kính trọng để họ biết rằng ta ở cùng con như ta đã ở cùng Mô-se. Bảo các thầy tế lễ mang Rương bước đến mé sông Giô-đanh và đứng dưới nước.”

Giô-suê liền bảo dân Ít-ra-en, “Hãy lại đây nghe lời Chúa là Thượng Đế của đồng bào phán. 10 Đây là bằng chứng cho thấy Thượng Đế hằng sống ở giữa đồng bào. Ngài sẽ đánh đuổi hết các dân Ca-na-an, Hi-tít, Hê-vít, Phê-ri-sít, Ghi-ga-sít, A-mô-rít và Giê-bu-sít. 11 Rương của Chúa cả thế gian sẽ đi trước đồng bào xuống sông Giô-đanh. 12 Vậy bây giờ hãy chọn mười hai người trong các ngươi, mỗi chi tộc Ít-ra-en một người. 13 Các thầy tế lễ sẽ khiêng Rương của Chúa, là Chủ tể cả thế gian, đi xuống sông Giô-đanh trước đồng bào. Khi họ đặt chân xuống mé nước, sông sẽ ngưng chảy và dồn lại thành một khối.”

14 Vậy dân chúng nhổ lều và đi theo các thầy tế lễ đang mang Rương đi qua sông Giô-đanh. 15 Vào mùa gặt, nước sông Giô-đanh tràn lên bờ. Khi chân các thầy tế lễ mang Rương đến gần mé sông và vừa bước xuống nước, 16 thì nước trên nguồn liền ngưng chảy và dồn lại thành một khối, ngược đến tận A-đam, một thành nhỏ gần Xa-rê-than. Dòng nước từ đó chảy xuôi xuống biển A-ra-ba (tức Biển Chết) hoàn toàn bị cắt đứt. Thế là dân chúng băng qua sông gần Giê-ri-cô. 17 Các thầy tế lễ mang Rương của Chúa đi đến đứng giữa sông trên đất khô. Họ đứng đó chờ, cho đến khi toàn thể dân Ít-ra-en đi ngang qua sông Giô-đanh và bước lên đất liền.

Các tảng đá làm dấu hiệu nhắc nhở

Sau khi dân chúng đã băng qua sông Giô-đanh rồi, Chúa phán bảo Giô-suê, “Hãy chọn mười hai người trong dân chúng, mỗi chi tộc một người. Bảo họ lượm mười hai tảng đá lấy từ giữa sông, nơi các thầy tế lễ đang đứng. Mang các tảng đá đó theo, và đặt xuống nơi các ngươi nghỉ đêm nay.”

Cho nên Giô-suê chọn mỗi chi tộc một người. Rồi ông gọi mười hai người lại dặn, “Các anh em hãy đi xuống sông, nơi Rương Giao Ước của Chúa, Thượng Đế anh em, đang dừng lại. Mỗi người lượm một tảng đá đại diện cho mười hai chi tộc Ít-ra-en rồi vác lên vai. Các tảng đá nầy sẽ làm dấu hiệu giữa các anh em. Trong tương lai khi con cháu các anh em hỏi, ‘Các tảng đá nầy có nghĩa gì?’ thì hãy thuật cho chúng nó biết là nước sông Giô-đanh ngưng chảy khi Rương của Chúa băng qua sông. Các tảng đá nầy sẽ nhắc nhở dân chúng Ít-ra-en về chuyện ấy.”

Dân Ít-ra-en vâng lời Giô-suê và mang mười hai tảng đá lấy từ giữa sông Giô-đanh, mỗi tảng đại diện cho một chi tộc Ít-ra-en, như Chúa đã truyền cho Giô-suê. Họ mang các tảng đá đó theo mình và đặt xuống nơi dựng lều. Giô-suê cũng dựng lên mười hai tảng đá ở giữa sông Giô-đanh, nơi các thầy tế lễ đã đứng đang khi khiêng Rương. Các tảng đá đó ngày nay vẫn còn.

10 Các thầy tế lễ vẫn cứ đứng giữa sông cho đến chừng mọi việc mà Chúa truyền cho Giô-suê bảo dân chúng, đã thực hiện xong, như Mô-se đã bảo Giô-suê. Trong khi ấy dân chúng vội vàng băng qua sông. 11 Sau khi họ qua sông rồi, các thầy tế lễ mang Rương qua bên kia bờ, trước sự chứng kiến của toàn thể dân chúng.

12 Các trai tráng thuộc chi tộc Ru-bên, Gát và miền đông Ma-na-xe làm theo điều Mô-se đã dặn bảo họ. Họ sẵn sàng chiến đấu. 13 Có khoảng bốn mươi ngàn chiến sĩ, sẵn sàng ra trận, đi ngang trước mặt Chúa khi họ băng qua sông hướng về phía đồng bằng Giê-ri-cô.

14 Ngày hôm đó, Chúa tôn Giô-suê lên trước mặt toàn dân Ít-ra-en. Suốt đời Giô-suê, họ kính trọng ông như đã kính trọng Mô-se.

15 Sau đó Chúa nói với Giô-suê, 16 “Bảo các thầy tế lễ khiêng Rương ra khỏi sông.”

17 Nên Giô-suê bảo các thầy tế lễ, “Hãy bước lên khỏi sông Giô-đanh.”

18 Các thầy tế lễ khiêng Rương của Chúa bước lên khỏi sông. Khi chân họ vừa chạm đất khô thì nước bắt đầu chảy trở lại. Nước sông tràn lên bờ y như trước khi họ băng qua.

19 Dân chúng băng qua sông Giô-đanh vào ngày mười tháng giêng và dựng trại tại Ghinh-ganh, phía đông Giê-ri-cô. 20 Họ mang theo mười hai tảng đá lấy từ sông Giô-đanh. Giô-suê chất các tảng đá đó ở Ghinh-ganh. 21 Rồi ông nói cùng dân Ít-ra-en: “Trong tương lai, khi con cháu các ngươi hỏi, ‘Các tảng đá nầy có ý nghĩa gì?’ 22 thì hãy nói với chúng nó, ‘Dân Ít-ra-en đã băng qua sông Giô-đanh như đi trên đất khô. 23 Chúa là Thượng Đế khiến nước ngưng chảy cho đến chừng dân chúng qua sông hết, như Ngài đã làm ở Hồng hải. Ngài chận nước lại cho đến chừng chúng ta đã qua sông hết.’ 24 Chúa làm điều nầy để dân chúng biết rằng Ngài có quyền năng lớn lao, và cũng để cho các ngươi luôn luôn kính sợ Chúa, là Thượng Đế của các ngươi.”

Footnotes

  1. Giô-sua 2:1 A-ca-xia Hay “Si-tim.” Tên của một thị trấn nằm về phía Đông sông Giô-đanh. Xem thêm 3:1.
  2. Giô-sua 2:6 rơm Nguyên văn, “cọng đay.” Một loại cây dùng để dệt vải.
  3. Giô-sua 3:1 A-ca-xia Hay “Si-tim.”

Joshua Installed as Leader

After the death of Moses the servant of the Lord,(A) the Lord said to Joshua(B) son of Nun, Moses’ aide: “Moses my servant is dead. Now then, you and all these people, get ready to cross the Jordan River(C) into the land(D) I am about to give to them(E)—to the Israelites. I will give you every place where you set your foot,(F) as I promised Moses.(G) Your territory will extend from the desert to Lebanon,(H) and from the great river, the Euphrates(I)—all the Hittite(J) country—to the Mediterranean Sea in the west.(K) No one will be able to stand against you(L) all the days of your life. As I was with(M) Moses, so I will be with you; I will never leave you nor forsake(N) you. Be strong(O) and courageous,(P) because you will lead these people to inherit the land I swore to their ancestors(Q) to give them.

“Be strong and very courageous. Be careful to obey(R) all the law(S) my servant Moses(T) gave you; do not turn from it to the right or to the left,(U) that you may be successful wherever you go.(V) Keep this Book of the Law(W) always on your lips;(X) meditate(Y) on it day and night, so that you may be careful to do everything written in it. Then you will be prosperous and successful.(Z) Have I not commanded you? Be strong and courageous. Do not be afraid;(AA) do not be discouraged,(AB) for the Lord your God will be with you wherever you go.”(AC)

10 So Joshua ordered the officers of the people:(AD) 11 “Go through the camp(AE) and tell the people, ‘Get your provisions(AF) ready. Three days(AG) from now you will cross the Jordan(AH) here to go in and take possession(AI) of the land the Lord your God is giving you for your own.’”

12 But to the Reubenites, the Gadites and the half-tribe of Manasseh,(AJ) Joshua said, 13 “Remember the command that Moses the servant of the Lord gave you after he said, ‘The Lord your God will give you rest(AK) by giving you this land.’ 14 Your wives,(AL) your children and your livestock may stay in the land(AM) that Moses gave you east of the Jordan, but all your fighting men, ready for battle,(AN) must cross over ahead of your fellow Israelites.(AO) You are to help them 15 until the Lord gives them rest, as he has done for you, and until they too have taken possession of the land the Lord your God is giving them. After that, you may go back and occupy your own land, which Moses the servant of the Lord gave you east of the Jordan toward the sunrise.”(AP)

16 Then they answered Joshua, “Whatever you have commanded us we will do, and wherever you send us we will go.(AQ) 17 Just as we fully obeyed Moses, so we will obey you.(AR) Only may the Lord your God be with you as he was with Moses. 18 Whoever rebels against your word and does not obey(AS) it, whatever you may command them, will be put to death. Only be strong and courageous!(AT)

Rahab and the Spies

Then Joshua son of Nun secretly sent two spies(AU) from Shittim.(AV) “Go, look over(AW) the land,” he said, “especially Jericho.(AX)” So they went and entered the house of a prostitute named Rahab(AY) and stayed there.

The king of Jericho was told, “Look, some of the Israelites have come here tonight to spy out the land.” So the king of Jericho sent this message to Rahab:(AZ) “Bring out the men who came to you and entered your house, because they have come to spy out the whole land.”

But the woman had taken the two men(BA) and hidden them.(BB) She said, “Yes, the men came to me, but I did not know where they had come from. At dusk, when it was time to close the city gate,(BC) they left. I don’t know which way they went. Go after them quickly. You may catch up with them.”(BD) (But she had taken them up to the roof and hidden them under the stalks of flax(BE) she had laid out on the roof.)(BF) So the men set out in pursuit of the spies on the road that leads to the fords of the Jordan,(BG) and as soon as the pursuers(BH) had gone out, the gate was shut.

Before the spies lay down for the night, she went up on the roof(BI) and said to them, “I know that the Lord has given you this land and that a great fear(BJ) of you has fallen on us, so that all who live in this country are melting in fear because of you. 10 We have heard how the Lord dried up(BK) the water of the Red Sea[a] for you when you came out of Egypt,(BL) and what you did to Sihon and Og,(BM) the two kings of the Amorites(BN) east of the Jordan,(BO) whom you completely destroyed.[b](BP) 11 When we heard of it, our hearts melted in fear(BQ) and everyone’s courage failed(BR) because of you,(BS) for the Lord your God(BT) is God in heaven above and on the earth(BU) below.

12 “Now then, please swear to me(BV) by the Lord that you will show kindness(BW) to my family, because I have shown kindness to you. Give me a sure sign(BX) 13 that you will spare the lives of my father and mother, my brothers and sisters, and all who belong to them(BY)—and that you will save us from death.”

14 “Our lives for your lives!”(BZ) the men assured her. “If you don’t tell what we are doing, we will treat you kindly and faithfully(CA) when the Lord gives us the land.”

15 So she let them down by a rope(CB) through the window,(CC) for the house she lived in was part of the city wall. 16 She said to them, “Go to the hills(CD) so the pursuers(CE) will not find you. Hide yourselves there three days(CF) until they return, and then go on your way.”(CG)

17 Now the men had said to her, “This oath(CH) you made us swear will not be binding on us 18 unless, when we enter the land, you have tied this scarlet cord(CI) in the window(CJ) through which you let us down, and unless you have brought your father and mother, your brothers and all your family(CK) into your house. 19 If any of them go outside your house into the street, their blood will be on their own heads;(CL) we will not be responsible. As for those who are in the house with you, their blood will be on our head(CM) if a hand is laid on them. 20 But if you tell what we are doing, we will be released from the oath you made us swear.(CN)

21 “Agreed,” she replied. “Let it be as you say.”

So she sent them away, and they departed. And she tied the scarlet cord(CO) in the window.(CP)

22 When they left, they went into the hills and stayed there three days,(CQ) until the pursuers(CR) had searched all along the road and returned without finding them. 23 Then the two men started back. They went down out of the hills, forded the river and came to Joshua son of Nun and told him everything that had happened to them. 24 They said to Joshua, “The Lord has surely given the whole land into our hands;(CS) all the people are melting in fear(CT) because of us.”

Crossing the Jordan

Early in the morning Joshua and all the Israelites set out from Shittim(CU) and went to the Jordan,(CV) where they camped before crossing over. After three days(CW) the officers(CX) went throughout the camp,(CY) giving orders to the people: “When you see the ark of the covenant(CZ) of the Lord your God, and the Levitical(DA) priests(DB) carrying it, you are to move out from your positions and follow it. Then you will know which way to go, since you have never been this way before. But keep a distance of about two thousand cubits[c](DC) between you and the ark; do not go near it.”

Joshua told the people, “Consecrate yourselves,(DD) for tomorrow the Lord will do amazing things(DE) among you.”

Joshua said to the priests, “Take up the ark of the covenant and pass on ahead of the people.” So they took it up and went ahead of them.

And the Lord said to Joshua, “Today I will begin to exalt you(DF) in the eyes of all Israel, so they may know that I am with you as I was with Moses.(DG) Tell the priests(DH) who carry the ark of the covenant: ‘When you reach the edge of the Jordan’s waters, go and stand in the river.’”

Joshua said to the Israelites, “Come here and listen to the words of the Lord your God. 10 This is how you will know that the living God(DI) is among you(DJ) and that he will certainly drive out before you the Canaanites, Hittites,(DK) Hivites, Perizzites,(DL) Girgashites, Amorites and Jebusites.(DM) 11 See, the ark of the covenant of the Lord of all the earth(DN) will go into the Jordan ahead of you.(DO) 12 Now then, choose twelve men(DP) from the tribes of Israel, one from each tribe. 13 And as soon as the priests who carry the ark of the Lord—the Lord of all the earth(DQ)—set foot in the Jordan, its waters flowing downstream(DR) will be cut off(DS) and stand up in a heap.(DT)

14 So when the people broke camp to cross the Jordan, the priests carrying the ark of the covenant(DU) went ahead(DV) of them. 15 Now the Jordan(DW) is at flood stage(DX) all during harvest.(DY) Yet as soon as the priests who carried the ark reached the Jordan and their feet touched the water’s edge, 16 the water from upstream stopped flowing.(DZ) It piled up in a heap(EA) a great distance away, at a town called Adam in the vicinity of Zarethan,(EB) while the water flowing down(EC) to the Sea of the Arabah(ED) (that is, the Dead Sea(EE)) was completely cut off.(EF) So the people crossed over opposite Jericho.(EG) 17 The priests(EH) who carried the ark of the covenant of the Lord stopped in the middle of the Jordan and stood on dry ground,(EI) while all Israel passed by until the whole nation had completed the crossing on dry ground.(EJ)

When the whole nation had finished crossing the Jordan,(EK) the Lord said to Joshua, “Choose twelve men(EL) from among the people, one from each tribe, and tell them to take up twelve stones(EM) from the middle of the Jordan,(EN) from right where the priests are standing, and carry them over with you and put them down at the place where you stay tonight.(EO)

So Joshua called together the twelve men(EP) he had appointed from the Israelites, one from each tribe, and said to them, “Go over before the ark of the Lord your God into the middle of the Jordan.(EQ) Each of you is to take up a stone on his shoulder, according to the number of the tribes of the Israelites, to serve as a sign(ER) among you. In the future, when your children(ES) ask you, ‘What do these stones mean?’(ET) tell them that the flow of the Jordan was cut off(EU) before the ark of the covenant of the Lord. When it crossed the Jordan, the waters of the Jordan were cut off. These stones are to be a memorial(EV) to the people of Israel forever.”

So the Israelites did as Joshua commanded them. They took twelve stones(EW) from the middle of the Jordan,(EX) according to the number of the tribes of the Israelites, as the Lord had told Joshua;(EY) and they carried them over with them to their camp, where they put them down. Joshua set up the twelve stones(EZ) that had been[d] in the middle of the Jordan at the spot where the priests who carried the ark of the covenant had stood. And they are there to this day.(FA)

10 Now the priests who carried the ark remained standing in the middle of the Jordan until everything the Lord had commanded Joshua was done by the people, just as Moses had directed Joshua. The people hurried over, 11 and as soon as all of them had crossed, the ark of the Lord and the priests came to the other side while the people watched. 12 The men of Reuben,(FB) Gad(FC) and the half-tribe of Manasseh(FD) crossed over, ready for battle, in front of the Israelites,(FE) as Moses had directed them.(FF) 13 About forty thousand armed for battle(FG) crossed over(FH) before the Lord to the plains of Jericho for war.

14 That day the Lord exalted(FI) Joshua in the sight of all Israel; and they stood in awe of him all the days of his life, just as they had stood in awe of Moses.

15 Then the Lord said to Joshua, 16 “Command the priests carrying the ark of the covenant law(FJ) to come up out of the Jordan.”

17 So Joshua commanded the priests, “Come up out of the Jordan.”

18 And the priests came up out of the river carrying the ark of the covenant of the Lord. No sooner had they set their feet on the dry ground than the waters of the Jordan returned to their place(FK) and ran at flood stage(FL) as before.

19 On the tenth day of the first month the people went up from the Jordan and camped at Gilgal(FM) on the eastern border of Jericho. 20 And Joshua set up at Gilgal the twelve stones(FN) they had taken out of the Jordan. 21 He said to the Israelites, “In the future when your descendants ask their parents, ‘What do these stones mean?’(FO) 22 tell them, ‘Israel crossed the Jordan on dry ground.’(FP) 23 For the Lord your God dried up the Jordan before you until you had crossed over. The Lord your God did to the Jordan what he had done to the Red Sea[e] when he dried it up before us until we had crossed over.(FQ) 24 He did this so that all the peoples of the earth might know(FR) that the hand of the Lord is powerful(FS) and so that you might always fear the Lord your God.(FT)

Footnotes

  1. Joshua 2:10 Or the Sea of Reeds
  2. Joshua 2:10 The Hebrew term refers to the irrevocable giving over of things or persons to the Lord, often by totally destroying them.
  3. Joshua 3:4 That is, about 3,000 feet or about 900 meters
  4. Joshua 4:9 Or Joshua also set up twelve stones
  5. Joshua 4:23 Or the Sea of Reeds