Add parallel Print Page Options

Luật về Năm Sa-bát và Sự Tha Nợ

(Lê 25:1-7)

15 Cứ mỗi bảy năm, anh chị em sẽ tha nợ một lần. Ðây là cách tha nợ: Mỗi người chủ nợ sẽ tha số nợ người lân cận mình đã vay mượn. Người chủ nợ chớ đòi nợ nơi người lân cận mình hay nơi đồng bào mình nữa, vì việc tha nợ để kính Chúa đã được công bố rồi. Ðối với dân ngoại, anh chị em có quyền đòi nợ, nhưng đối với đồng bào mình, anh chị em hãy tha nợ cho họ. Tuyệt nhiên ở giữa anh chị em không nên để có người nghèo, bởi vì Chúa chắc chắn sẽ ban phước cho anh chị em trong xứ mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban cho anh chị em chiếm lấy làm sản nghiệp, nếu anh chị em vâng lời Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, hết lòng vâng giữ toàn bộ điều răn mà tôi truyền cho anh chị em ngày nay.

Khi Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban phước cho anh chị em như Ngài đã hứa với anh chị em, anh chị em sẽ cho nhiều dân vay mượn, nhưng anh chị em sẽ không vay mượn của ai; anh chị em sẽ cầm quyền trên nhiều dân, nhưng họ sẽ không cầm quyền trên anh chị em.

Nếu có người ở trong thành nào trong xứ mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban cho anh chị em có nhu cầu, anh chị em chớ hẹp bụng, hay tay khư khư giữ chặt lấy của mà không giúp đỡ đồng bào mình đang gặp cảnh khó khăn. Anh chị em hãy mở rộng tay và sẵn lòng cho người ấy vay mượn đủ số đang cần để có thể đáp ứng nhu cầu. Khá cẩn thận để không có ý nghĩ xấu trong lòng rằng, ‘Năm thứ bảy, tức năm tha nợ, sắp đến gần,’ rồi vì thế mà nhìn anh em hay chị em đang túng thiếu với cặp mắt thiếu thiện cảm, và không cho vay mượn gì cả. Anh em hay chị em ấy có thể kêu van lên Chúa và phàn nàn về anh chị em, rồi anh chị em có thể mang tội. 10 Vậy hãy ban cho cách rộng rãi, và khi ban cho thì chớ cằn nhằn, vì Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, sẽ căn cứ vào đó mà ban phước cho anh chị em trong mọi việc anh chị em làm và mọi việc tay anh chị em nhúng vào. 11 Vì trong xứ sẽ không bao giờ hết người nghèo, do đó tôi truyền cho anh chị em, ‘Hãy mở rộng tay mình ra giúp đỡ đồng bào mình, hãy giúp người gặp cảnh túng thiếu, và hãy giúp người nghèo trong xứ của mình.’

Luật về Phóng Thích Nô Lệ

(Xuất 21:1-11)

12 Nếu một đồng bào của anh chị em, bất luận là một người nam Hê-bơ-rơ hay một người nữ Hê-bơ-rơ, bán mình làm nô lệ cho anh chị em, người ấy sẽ làm việc cho anh chị em sáu năm; năm thứ bảy anh chị em phải trả tự do cho người ấy. 13 Khi anh chị em trả tự do cho một nam nô lệ, anh chị em chớ để người ấy ra đi tay không. 14 Anh chị em nên lấy từ đàn chiên của mình, từ sân đập lúa của mình, và từ hầm ép rượu của mình mà cho người ấy một cách rộng rãi, tức anh chị em sẽ lấy một ít từ sự sung túc dồi dào mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã ban phước cho anh chị em mà cho người ấy. 15 Hãy nhớ rằng anh chị em đã từng làm nô lệ trong đất Ai-cập, và Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã chuộc anh chị em ra; vì lẽ đó tôi truyền lịnh nầy cho anh chị em ngày nay. 16 Nhưng nếu người ấy nói với anh chị em, ‘Tôi không muốn trở thành người được tự do,’ bởi người ấy yêu thương quyến luyến anh chị em và gia đình anh chị em, vì người ấy đã được đối xử tốt trong gia đình anh chị em, 17 anh chị em hãy đưa người ấy lại gần cửa, kê tai vào cửa, rồi lấy dùi xỏ thủng trái tai người ấy; người ấy sẽ trở thành nô lệ của anh chị em mãi mãi. Anh chị em cũng làm như vậy đối với những nữ nô lệ.

18 Ðừng xem việc trả tự do cho họ là mất mát, vì trong sáu năm họ đã làm việc cho anh chị em cũng đáng giá gấp đôi một người làm thuê rồi, và Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, sẽ ban phước cho anh chị em trong mọi việc anh chị em làm.

Con Ðầu Lòng của Ðàn Súc Vật

19 Anh chị em phải biệt riêng ra cho Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, mọi con đực đầu lòng sinh ra trong đàn bò hay đàn chiên của anh chị em. Anh chị em chớ bắt những con bò đực đầu lòng đi cày, và cũng đừng hớt lông những con chiên đực đầu lòng. 20 Anh chị em sẽ ăn thịt nó với mọi người trong gia đình mình trước thánh nhan Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, hằng năm tại nơi Chúa sẽ chọn. 21 Nhưng nếu con vật đầu lòng ấy có tật nguyền gì –chẳng hạn như què, mù, hoặc một tật nguyền gì khác– thì anh chị em chớ đem dâng nó lên Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em. 22 Anh chị em hãy ăn thịt nó trong thành mình, những người không thanh sạch và những người thanh sạch đều được ăn, như thể ăn thịt một con linh dương hay một con nai. 23 Tuy nhiên anh chị em không được ăn huyết nó; anh chị em phải đổ máu nó xuống đất như đổ nước.

安息年

15 “每逢第七年末,你们要免除他人的债务。 你们要这样做,所有债主都要免除同胞所欠的债务,不可向他们追讨,因为宣布免除债务的是耶和华。 你们可以向外族人讨债,但无论同胞欠你什么债务,都要免除。 4-5 只要你们听从你们上帝耶和华的话,谨遵我今天吩咐你们的诫命,祂必使你们在这片祂赐给你们作产业的土地上蒙福,你们中间不会有穷人。 你们的上帝耶和华必照祂的应许赐福给你们,你们必借贷给多国,却不需要向他们借贷。你们必统治多国,却不被他们统治。

“在进入你们的上帝耶和华将要赐给你们的土地后,如果你们居住的城中有贫穷的同胞,你们不可硬着心肠拒施援手。 他们所需要的,你们要慷慨地借给他们。 你们要谨慎,不可因为免除债务的第七年将近,就心怀恶念,对贫穷同胞冷眼相待,拒施援手。否则,他会求告耶和华,那时你们便有罪了。 10 你们要慷慨给予,并且无怨无悔,因为耶和华必在你们所做的一切事上赐福给你们。 11 你们居住的地方总会有穷人,所以我吩咐你们要慷慨地帮助贫穷或有需要的同胞。

12 “如果你们的希伯来同胞,不论男女,卖身给你们做奴隶,他们要服侍你们六年,到第七年,你们要给他们自由。 13 你们不可让他们空手离去, 14 要慷慨地把你们的上帝耶和华赐给你们的羊、五谷和酒分给他们。 15 要记住,你们曾在埃及做奴隶,你们的上帝耶和华拯救了你们。所以,我今天吩咐你们这样做。 16 如果你们的奴隶因为爱你们和你们的家人,与你们相处融洽,不愿意离去, 17 你们就要让他靠在门上,用锥子在他耳朵上扎个洞,他便终身成为你们的奴隶。对待婢女也要这样。 18 你们释放奴隶时,不要不情愿,因为他们服侍你们六年,所做的是普通雇工的两倍。而且,你们的上帝耶和华也会在你们所做的一切事上赐福给你们。

头生的牛羊

19 “你们要把头生的公牛和公羊分别出来,献给你们的上帝耶和华。不可用头生的公牛耕田,也不要剪头生公羊的毛。 20 每年,你们全家要去你们的上帝耶和华选定的地方,在祂面前吃这些头生的牛羊。 21 如果这些牛羊有什么残疾,如瘸腿、瞎眼或其他残疾,就不可献给你们的上帝耶和华。 22 要在你们的城里吃这些牛羊。洁净的人和不洁净的人都可以吃,就像吃羚羊和鹿一样。 23 但不可吃它们的血,要把血倒在地上,像倒水一样。