Marc 9
Louis Segond
9 Il leur dit encore: Je vous le dis en vérité, quelques-uns de ceux qui sont ici ne mourront point, qu'ils n'aient vu le royaume de Dieu venir avec puissance.
2 Six jours après, Jésus prit avec lui Pierre, Jacques et Jean, et il les conduisit seuls à l'écart sur une haute montagne. Il fut transfiguré devant eux;
3 ses vêtements devinrent resplendissants, et d'une telle blancheur qu'il n'est pas de foulon sur la terre qui puisse blanchir ainsi.
4 Élie et Moïse leur apparurent, s'entretenant avec Jésus.
5 Pierre, prenant la parole, dit à Jésus: Rabbi, il est bon que nous soyons ici; dressons trois tentes, une pour toi, une pour Moïse, et une pour Élie.
6 Car il ne savait que dire, l'effroi les ayant saisis.
7 Une nuée vint les couvrir, et de la nuée sortit une voix: Celui-ci est mon Fils bien-aimé: écoutez-le!
8 Aussitôt les disciples regardèrent tout autour, et ils ne virent que Jésus seul avec eux.
9 Comme ils descendaient de la montagne, Jésus leur recommanda de ne dire à personne ce qu'ils avaient vu, jusqu'à ce que le Fils de l'homme fût ressuscité des morts.
10 Ils retinrent cette parole, se demandant entre eux ce que c'est que ressusciter des morts.
11 Les disciples lui firent cette question: Pourquoi les scribes disent-ils qu'il faut qu'Élie vienne premièrement?
12 Il leur répondit: Élie viendra premièrement, et rétablira toutes choses. Et pourquoi est-il écrit du Fils de l'homme qu'il doit souffrir beaucoup et être méprisé?
13 Mais je vous dis qu'Élie est venu, et qu'ils l'ont traité comme ils ont voulu, selon qu'il est écrit de lui.
14 Lorsqu'ils furent arrivés près des disciples, ils virent autour d'eux une grande foule, et des scribes qui discutaient avec eux.
15 Dès que la foule vit Jésus, elle fut surprise, et accourut pour le saluer.
16 Il leur demanda: Sur quoi discutez-vous avec eux?
17 Et un homme de la foule lui répondit: Maître, j'ai amené auprès de toi mon fils, qui est possédé d'un esprit muet.
18 En quelque lieu qu'il le saisisse, il le jette par terre; l'enfant écume, grince des dents, et devient tout raide. J'ai prié tes disciples de chasser l'esprit, et ils n'ont pas pu.
19 Race incrédule, leur dit Jésus, jusques à quand serai-je avec vous? jusques à quand vous supporterai-je? Amenez-le-moi. On le lui amena.
20 Et aussitôt que l'enfant vit Jésus, l'esprit l'agita avec violence; il tomba par terre, et se roulait en écumant.
21 Jésus demanda au père: Combien y a-t-il de temps que cela lui arrive? Depuis son enfance, répondit-il.
22 Et souvent l'esprit l'a jeté dans le feu et dans l'eau pour le faire périr. Mais, si tu peux quelque chose, viens à notre secours, aie compassion de nous.
23 Jésus lui dit: Si tu peux!... Tout est possible à celui qui croit.
24 Aussitôt le père de l'enfant s'écria: Je crois! viens au secours de mon incrédulité!
25 Jésus, voyant accourir la foule, menaça l'esprit impur, et lui dit: Esprit muet et sourd, je te l'ordonne, sors de cet enfant, et n'y rentre plus.
26 Et il sortit, en poussant des cris, et en l'agitant avec une grande violence. L'enfant devint comme mort, de sorte que plusieurs disaient qu'il était mort.
27 Mais Jésus, l'ayant pris par la main, le fit lever. Et il se tint debout.
28 Quand Jésus fut entré dans la maison, ses disciples lui demandèrent en particulier: Pourquoi n'avons-nous pu chasser cet esprit?
29 Il leur dit: Cette espèce-là ne peut sortir que par la prière.
30 Ils partirent de là, et traversèrent la Galilée. Jésus ne voulait pas qu'on le sût.
31 Car il enseignait ses disciples, et il leur dit: Le Fils de l'homme sera livré entre les mains des hommes; ils le feront mourir, et, trois jours après qu'il aura été mis à mort, il ressuscitera.
32 Mais les disciples ne comprenaient pas cette parole, et ils craignaient de l'interroger.
33 Ils arrivèrent à Capernaüm. Lorsqu'il fut dans la maison, Jésus leur demanda: De quoi discutiez-vous en chemin?
34 Mais ils gardèrent le silence, car en chemin ils avaient discuté entre eux pour savoir qui était le plus grand.
35 Alors il s'assit, appela les douze, et leur dit: Si quelqu'un veut être le premier, il sera le dernier de tous et le serviteur de tous.
36 Et il prit un petit enfant, le plaça au milieu d'eux, et l'ayant pris dans ses bras, il leur dit:
37 Quiconque reçoit en mon nom un de ces petits enfants me reçoit moi-même; et quiconque me reçoit, reçoit non pas moi, mais celui qui m'a envoyé.
38 Jean lui dit: Maître, nous avons vu un homme qui chasse des démons en ton nom; et nous l'en avons empêché, parce qu'il ne nous suit pas.
39 Ne l'en empêchez pas, répondit Jésus, car il n'est personne qui, faisant un miracle en mon nom, puisse aussitôt après parler mal de moi.
40 Qui n'est pas contre nous est pour nous.
41 Et quiconque vous donnera à boire un verre d'eau en mon nom, parce que vous appartenez à Christ, je vous le dis en vérité, il ne perdra point sa récompense.
42 Mais, si quelqu'un scandalisait un de ces petits qui croient, il vaudrait mieux pour lui qu'on lui mît au cou une grosse meule de moulin, et qu'on le jetât dans la mer.
43 Si ta main est pour toi une occasion de chute, coupe-la; mieux vaut pour toi entrer manchot dans la vie,
44 que d'avoir les deux mains et d'aller dans la géhenne, dans le feu qui ne s'éteint point.
45 Si ton pied est pour toi une occasion de chute, coupe-le; mieux vaut pour toi entrer boiteux dans la vie,
46 que d'avoir les deux pieds et d'être jeté dans la géhenne, dans le feu qui ne s'éteint point.
47 Et si ton oeil est pour toi une occasion de chute, arrache-le; mieux vaut pour toi entrer dans le royaume de Dieu n'ayant qu'un oeil, que d'avoir deux yeux et d'être jeté dans la géhenne,
48 où leur ver ne meurt point, et où le feu ne s'éteint point.
49 Car tout homme sera salé de feu.
50 Le sel est une bonne chose; mais si le sel devient sans saveur, avec quoi l'assaisonnerez-vous? (9:51) Ayez du sel en vous-mêmes, et soyez en paix les uns avec les autres.
马可福音 9
Chinese Union Version Modern Punctuation (Simplified)
9 耶稣又对他们说:“我实在告诉你们:站在这里的,有人在没尝死味以前,必要看见神的国大有能力临到。”
改变形象
2 过了六天,耶稣带着彼得、雅各、约翰暗暗地上了高山,就在他们面前变了形象, 3 衣服放光,极其洁白,地上漂布的没有一个能漂得那样白。 4 忽然,有以利亚同摩西向他们显现,并且和耶稣说话。 5 彼得对耶稣说:“拉比[a],我们在这里真好!可以搭三座棚:一座为你,一座为摩西,一座为以利亚。” 6 彼得不知道说什么才好,因为他们甚是惧怕。 7 有一朵云彩来遮盖他们,也有声音从云彩里出来说:“这是我的爱子,你们要听他!” 8 门徒忽然周围一看,不再见一人,只见耶稣同他们在那里。
以约翰譬以利亚
9 下山的时候,耶稣嘱咐他们说:“人子还没有从死里复活,你们不要将所看见的告诉人。” 10 门徒将这话存记在心,彼此议论从死里复活是什么意思。 11 他们就问耶稣说:“文士为什么说以利亚必须先来?” 12 耶稣说:“以利亚固然先来复兴万事。经上不是指着人子说,他要受许多的苦、被人轻慢呢? 13 我告诉你们:以利亚已经来了,他们也任意待他,正如经上所指着他的话。”
害癫痫病的孩子
14 耶稣到了门徒那里,看见有许多人围着他们,又有文士和他们辩论。 15 众人一见耶稣,都甚稀奇,就跑上去问他的安。 16 耶稣问他们说:“你们和他们辩论的是什么?” 17 众人中间有一个人回答说:“夫子,我带了我的儿子到你这里来,他被哑巴鬼附着。 18 无论在哪里,鬼捉弄他,把他摔倒,他就口中流沫,咬牙切齿,身体枯干。我请过你的门徒把鬼赶出去,他们却是不能。” 19 耶稣说:“唉!不信的世代啊,我在你们这里要到几时呢?我忍耐你们要到几时呢?把他带到我这里来吧!” 20 他们就带了他来。他一见耶稣,鬼便叫他重重地抽风,倒在地上翻来覆去,口中流沫。 21 耶稣问他父亲说:“他得这病有多少日子呢?”回答说:“从小的时候。 22 鬼屡次把他扔在火里、水里,要灭他。你若能做什么,求你怜悯我们,帮助我们!”
在信的人凡事都能
23 耶稣对他说:“你若能信,在信的人,凡事都能。” 24 孩子的父亲立时喊着说[b]:“我信!但我信不足,求主帮助!” 25 耶稣看见众人都跑上来,就斥责那污鬼,说:“你这聋哑的鬼,我吩咐你从他里头出来,再不要进去!” 26 那鬼喊叫,使孩子大大地抽了一阵风,就出来了。孩子好像死了一般,以致众人多半说:“他是死了。” 27 但耶稣拉着他的手,扶他起来,他就站起来了。 28 耶稣进了屋子,门徒就暗暗地问他说:“我们为什么不能赶出他去呢?” 29 耶稣说:“非用祷告[c],这一类的鬼总不能出来[d]。”
预言受难
30 他们离开那地方,经过加利利,耶稣不愿意人知道。 31 于是教训门徒,说:“人子将要被交在人手里,他们要杀害他,被杀以后过三天他要复活。” 32 门徒却不明白这话,又不敢问他。
争论谁为大
33 他们来到迦百农,耶稣在屋里问门徒说:“你们在路上议论的是什么?” 34 门徒不作声,因为他们在路上彼此争论谁为大。 35 耶稣坐下,叫十二个门徒来,说:“若有人愿意做首先的,他必做众人末后的,做众人的用人。” 36 于是领过一个小孩子来,叫他站在门徒中间,又抱起他来,对他们说: 37 “凡为我名接待一个像这小孩子的,就是接待我;凡接待我的,不是接待我,乃是接待那差我来的。”
奉主名的不易谤主
38 约翰对耶稣说:“夫子,我们看见一个人奉你的名赶鬼,我们就禁止他,因为他不跟从我们。” 39 耶稣说:“不要禁止他,因为没有人奉我名行异能,反倒轻易毁谤我。 40 不敌挡我们的,就是帮助我们的。 41 凡因你们是属基督,给你们一杯水喝的,我实在告诉你们:他不能不得赏赐。 42 凡使这信我的一个小子跌倒的,倒不如把大磨石拴在这人的颈项上,扔在海里。 43 倘若你一只手叫你跌倒,就把它砍下来! 44 你缺了肢体进入永生,强如有两只手落到地狱,入那不灭的火里去。 45 倘若你一只脚叫你跌倒,就把它砍下来! 46 你瘸腿进入永生,强如有两只脚被丢在地狱里。 47 倘若你一只眼叫你跌倒,就去掉它!你只有一只眼进入神的国,强如有两只眼被丢在地狱里。 48 在那里,虫是不死的,火是不灭的。 49 因为必用火当盐腌各人[e]。 50 盐本是好的,若失了味,可用什么叫它再咸呢?你们里头应当有盐,彼此和睦。”
Mác 9
Bản Dịch 2011
9 Ngài nói với họ, “Quả thật, Ta nói với các ngươi, vài người đứng đây sẽ không nếm trải sự chết cho đến khi thấy vương quốc Ðức Chúa Trời đến trong quyền năng.”
Chúa Hóa Hình
(Mat 17:1-8; Lu 9:28-36)
2 Sáu ngày sau Ðức Chúa Jesus đem Phi-rơ, Gia-cơ, và Giăng theo Ngài. Ngài dẫn riêng họ lên núi cao, và Ngài biến hóa trước mặt họ. 3 Y phục Ngài tỏa rực hào quang và trở nên cực trắng mà không thợ giặt nào trên đất có thể làm cho trắng được như thế. 4 Có Ê-li và Môi-se hiện ra với họ, và các vị ấy đàm đạo với Ðức Chúa Jesus.
5 Bấy giờ Phi-rơ cất tiếng và thưa với Ðức Chúa Jesus, “Thưa Thầy, chúng ta ở đây tốt quá. Ðể chúng con dựng ba cái lều, một cái cho Thầy, một cái cho Môi-se, và một cái cho Ê-li.” 6 Ông nói mà không biết mình nói gì, bởi vì họ quá đỗi kinh hoàng.
7 Một đám mây kéo đến bao phủ họ; và từ trong đám mây có tiếng phán, “Ðây là Con yêu dấu của Ta, hãy nghe lời Người!” 8 Bất chợt họ nhìn quanh và không thấy ai ở với họ nữa ngoại trừ một mình Ðức Chúa Jesus.
Chúa Dạy về Việc Ê-li Ðến
(Mat 17:9-13)
9 Khi xuống núi Ngài ra lịnh cho họ không được nói với ai những gì họ đã thấy cho đến khi Con Người từ cõi chết sống lại. 10 Họ ghi nhớ điều ấy trong lòng và bàn bạc với nhau về những lời “từ cõi chết sống lại” có nghĩa gì. 11 Họ hỏi Ngài, “Tại sao các thầy dạy giáo luật lại bảo rằng Ê-li phải đến trước?”
12 Ngài trả lời họ, “Ê-li thật phải đến trước để tái lập mọi sự. Còn những gì đã viết về Con Người phải chịu nhiều đau khổ và bị miệt thị thì sao? 13 Này, Ta nói với các ngươi, Ê-li quả đã đến rồi, và họ đã đối xử với ông ấy theo ý họ muốn, y như lời đã viết về ông ấy.”
Chúa Chữa Lành Cậu Bé Bị Quỷ Ám
(Mat 17:14-21; Lu 9:37-43)
14 Khi họ đến gặp các môn đồ, họ thấy một đám đông bao quanh các môn đồ ấy, và có mấy thầy dạy giáo luật đang tranh luận với các môn đồ ấy. 15 Vừa thấy Ngài cả đám đông rất ngạc nhiên, họ chạy đến chào Ngài. 16 Ngài hỏi họ, “Các ngươi đang tranh luận với họ về việc gì thế?”
17 Một người trong đám đông đáp, “Thưa Thầy, tôi đem con trai tôi đến nhờ Thầy cứu chữa. Cháu bị quỷ ám làm cháu không nói được. 18 Mỗi khi quỷ bắt lấy cháu, nó vật cháu xuống; cháu trào bọt mép, nghiến răng, và cứng người. Tôi đã xin các môn đồ Thầy đuổi quỷ ấy ra, nhưng họ không đuổi được.”
19 Ngài nói với họ, “Hỡi thế hệ vô tín, Ta phải ở với các ngươi bao lâu nữa? Ta phải chịu đựng các ngươi bao lâu nữa? Hãy đem đứa trẻ đến với Ta.” 20 Họ đem nó đến với Ngài. Vừa khi thấy Ngài, quỷ liền hành hạ đứa trẻ; nó ngã xuống đất, lăn lộn, và trào bọt mép.
21 Ngài hỏi cha đứa trẻ, “Nó bị như thế đã bao lâu rồi?”
Ông đáp, “Thưa từ khi cháu còn bé. 22 Cháu thường bị quỷ quăng vào lửa và vào nước để giết cháu. Nhưng nếu Thầy có thể làm được gì, xin Thầy dủ lòng thương xót chúng tôi và giúp chúng tôi.”
23 Ðức Chúa Jesus phán, “Nếu có thể à? Mọi sự đều có thể xảy ra cho người có lòng tin.”
24 Người cha của đứa trẻ liền bật khóc lớn tiếng,[a] “Tôi tin. Xin giúp tôi khắc phục sự vô tín của tôi.”
25 Khi Ðức Chúa Jesus thấy đám đông kéo nhau chạy đến, Ngài quở trừ uế linh và bảo nó, “Hỡi quỷ câm và điếc, Ta ra lệnh cho ngươi, hãy ra khỏi đứa trẻ này và không được nhập lại vào nó nữa.” 26 Con quỷ thét lên một tiếng lớn, vật mạnh đứa trẻ khiến nó co giật dữ dội, rồi xuất ra. Ðứa trẻ trở nên như người chết đến nỗi nhiều người nói, “Ðứa nhỏ đã chết rồi.” 27 Nhưng Ðức Chúa Jesus nắm tay nó, đỡ nó dậy, và nó đứng dậy.
28 Sau khi đã vào trong nhà, các môn đồ Ngài đến hỏi riêng Ngài, “Tại sao chúng con không thể đuổi quỷ ấy ra được?
29 Ngài đáp, “Thứ quỷ ấy không thể đuổi ra ngoại trừ cầu nguyện.”[b]
Chúa Nói Trước về Sự Chết và Sự Sống Lại của Ngài
(lần thứ hai)
(Mat 17:22-23; Lu 9:43-45)
30 Từ nơi đó họ đi ngang qua miền Ga-li-lê, nhưng Ngài không muốn ai biết, 31 vì Ngài muốn dạy dỗ các môn đồ Ngài. Ngài bảo họ, “Con Người sẽ bị phản nộp vào tay người ta. Họ sẽ giết Người, và Người sẽ bị giết, nhưng ba ngày sau Người sẽ sống lại.” 32 Tuy nhiên các môn đồ Ngài không hiểu những lời đó, và họ ngại nên không hỏi Ngài.
Người Lớn Nhất
(Mat 18:1-5; Lu 9:46-48)
33 Sau đó họ đến Thành Ca-bê-na-um. Khi đã vào trong nhà, Ngài hỏi họ, “Các ngươi đã bàn cãi với nhau việc gì ở dọc đường thế?” 34 Họ đều nín thinh, vì dọc đường họ đã cãi với nhau xem ai là người lớn hơn hết giữa họ. 35 Sau khi ngồi xuống, Ngài gọi mười hai môn đồ lại và nói với họ, “Nếu ai muốn làm đầu, người ấy phải làm kẻ cuối rốt của tất cả và làm đầy tớ của tất cả.”
36 Ngài đem một em bé để đứng giữa các môn đồ. Ðoạn Ngài ôm đứa bé vào lòng và nói, 37 “Ai vì danh Ta tiếp một đứa bé như đứa bé này tức là tiếp Ta. Ai tiếp Ta thì không phải chỉ tiếp Ta mà cũng tiếp Ðấng đã sai Ta.”
Không Chống Là Ủng Hộ
(Lu 9:49-50)
38 Giăng nói với Ngài, “Thưa Thầy, chúng con thấy có người nhân danh Thầy để đuổi quỷ. Chúng con đã cấm người ấy, vì người ấy không theo chúng ta.”
39 Nhưng Ðức Chúa Jesus đáp, “Ðừng cấm cản người ấy, vì không ai nhân danh Ta làm một việc quyền năng phép lạ lại có thể vội vàng nói xấu Ta. 40 Vì ai không chống chúng ta là ủng hộ chúng ta. 41 Quả thật, Ta nói với các ngươi, ai cho các ngươi uống một chén nước vì các ngươi mang danh là người của Ðấng Christ, người ấy sẽ không mất phần thưởng của mình đâu.”
Gây Cớ Vấp Ngã
(Mat 18:6-9; Lu 17:1-2)
42 “Kẻ nào làm cho một trong những đứa trẻ này đã tin Ta bị vấp ngã, thà kẻ ấy bị buộc một cối đá lớn vào cổ và bị quăng xuống biển còn hơn.
43 Nếu tay ngươi gây cho ngươi vấp ngã, hãy chặt nó đi; thà cụt một tay mà vào sự sống còn hơn có cả hai tay mà vào hỏa ngục, nơi lửa không hề tắt.[c]
44-45 Nếu chân ngươi gây cho ngươi vấp ngã, hãy chặt nó đi. Thà què chân mà vào sự sống còn hơn có cả hai chân mà bị ném vào hỏa ngục.
46-47 Nếu mắt ngươi gây cho ngươi vấp ngã, hãy móc nó đi; thà chột mắt mà vào vương quốc Ðức Chúa Trời còn hơn có đủ hai mắt mà bị ném vào hỏa ngục, 48 nơi giòi bọ của chúng không hề chết và lửa không hề tắt. 49 Vì mỗi người sẽ bị muối bằng lửa.
50 Muối là vật tốt, nhưng nếu muối bị mất mặn, các ngươi sẽ làm sao cho nó mặn lại? Hãy có muối trong các ngươi, và hãy sống hòa bình với nhau.”
Copyright © 2011 by Global Bible Initiative
Copyright © 2011 by Bau Dang