Ma-thi-ơ 26
Bản Dịch 2011
SỰ THƯƠNG KHÓ, SỰ CHẾT, VÀ SỰ PHỤC SINH CỦA ÐỨC CHÚA JESUS
(26:1 - 28:20)
Âm Mưu Giết Chúa
(Mác 14:1-2; Lu 22:1-2; Gg 11:45-53)
26 Khi Ðức Chúa Jesus đã nói xong những điều ấy, Ngài nói với các môn đồ Ngài, 2 “Các ngươi biết rằng còn hai ngày nữa là đến Lễ Vượt Qua, và Con Người sẽ bị phản nộp để bị đóng đinh.”
3 Khi ấy các trưởng tế và các trưởng lão trong dân họp lại trong dinh Thượng Tế Cai-a-pha 4 để bàn mưu lén bắt Ðức Chúa Jesus và giết đi. 5 Nhưng họ lại nói, “Ðừng làm trong kỳ lễ kẻo dân sẽ nổi loạn.”
Chúa Ðược Xức Dầu tại Bê-tha-ni
(Mác 14:3-9; Gg 12:1-8)
6 Khi Ðức Chúa Jesus ở tại Bê-tha-ni, trong nhà của Si-môn, người mắc bịnh ngoài da,[a] 7 một phụ nữ đến gần Ngài, mang theo một bình ngọc đựng dầu thơm rất đắt giá. Nàng đổ dầu thơm ấy trên đầu Ngài trong khi Ngài đang ngồi dùng bữa. 8 Khi các môn đồ Ngài thấy vậy, họ nổi giận và nói, “Tại sao lại phí của như thế? 9 Vì dầu ấy có thể bán được một số tiền lớn để giúp đỡ người nghèo.”
10 Nhưng Ðức Chúa Jesus biết điều ấy, Ngài phán với họ, “Tại sao các ngươi làm khó nàng? Nàng đã làm một việc tốt cho Ta. 11 Vì các ngươi luôn có người nghèo với mình, nhưng các ngươi không có Ta luôn đâu. 12 Khi nàng đổ dầu trên mình Ta, nàng chuẩn bị Ta để chôn cất. 13 Quả thật, Ta nói với các ngươi, trong khắp thế gian, nơi nào Tin Mừng này được rao giảng, những gì nàng đã làm cho Ta cũng sẽ được nhắc lại để tưởng nhớ nàng.”
Giu-đa Ích-ca-ri-ốt Phản Chúa
(Mác 14:10-11; Lu 22:3-6)
14 Bấy giờ một trong mười hai sứ đồ tên là Giu-đa Ích-ca-ri-ốt đến gặp các trưởng tế, 15 và nói, “Các ông sẽ trả cho tôi bao nhiêu tiền nếu tôi nộp Người ấy cho các ông?” Họ thỏa thuận trả cho hắn ba mươi miếng bạc. 16 Từ lúc ấy hắn bắt đầu tìm dịp để phản nộp Ngài.
Chúa Ăn Lễ Vượt Qua với Các Môn Ðồ của Ngài
(Mác 14:12-21; Lu 22:7-14, 21-23; Gg 13:21-30)
17 Vào ngày thứ nhất của Lễ Bánh Không Men, các môn đồ đến với Ðức Chúa Jesus và hỏi, “Thầy muốn chúng con chuẩn bị cho Thầy ăn Lễ Vượt Qua ở đâu?”
18 Ngài đáp, “Hãy vào trong thành, gặp một người, và nói với người ấy, ‘Thầy bảo: Giờ Ta sắp đến. Ta sẽ giữ Lễ Vượt Qua với các môn đồ Ta ở nhà ngươi.’”
19 Các môn đồ làm y như lời Ðức Chúa Jesus đã bảo, và họ chuẩn bị bữa ăn cho Lễ Vượt Qua.
20 Tối đến Ngài ngồi vào bàn với mười hai môn đồ. 21 Trong bữa ăn, Ngài nói, “Quả thật, Ta nói với các ngươi, một người trong các ngươi sẽ phản Ta.”
22 Các môn đồ buồn lắm. Họ bắt đầu lần lượt hỏi Ngài, “Lạy Chúa, chắc chắn không phải là con, phải không?”
23 Ngài trả lời và nói, “Người đã đưa tay chấm bánh vào tô với Ta sẽ phản Ta. 24 Con Người sẽ đi y như lời đã viết về Người, nhưng khốn thay cho kẻ phản bội Con Người! Thà nó đừng sinh ra thì hơn.”[b]
25 Giu-đa, kẻ phản Ngài, đáp lời và nói, “Thưa Thầy, không lẽ là con sao?”
Ngài nói với hắn, “Chính ngươi đã nói thế.”
Chúa Thiết Lập Lễ Tiệc Thánh
(Mác 14:22-26; Lu 22:14-20; 1Cô 11:23-25)
26 Trong khi họ dùng bữa, Ðức Chúa Jesus lấy bánh, tạ ơn, bẻ ra, trao cho các môn đồ, và nói, “Hãy lấy và ăn; đây là thân thể Ta.”
27 Kế đó Ngài lấy chén, tạ ơn, trao cho các môn đồ, và nói, “Hãy uống chén này, tất cả các ngươi, 28 vì đây là huyết Ta, huyết của giao ước mới[c] đã đổ ra cho nhiều người được tha tội. 29 Ta nói với các ngươi, Ta sẽ không uống nước nho này nữa cho đến ngày đó, ngày Ta uống nước nho mới với các ngươi trong vương quốc của Cha Ta.”
30 Sau khi hát một bài thánh ca, họ đi ra để lên Núi Ô-liu.
Chúa Nói Trước Về Việc Phi-rơ Chối Ngài
(Mác 14:27-31; Lu 22:31-34; Gg 13:36-38)
31 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Ðêm nay, tất cả các ngươi sẽ lìa bỏ Ta, vì có lời chép rằng,
‘Ta sẽ đánh người chăn, và bầy chiên sẽ tản lạc.’
32 Nhưng sau khi Ta sống lại, Ta sẽ đến Ga-li-lê trước các ngươi.”
33 Phi-rơ lên tiếng và nói với Ngài, “Dù tất cả bỏ đi[d] vì cớ Thầy, con sẽ không bao giờ lìa bỏ Thầy đâu.”
34 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Quả thật, Ta nói với ngươi, chính đêm nay, trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối Ta ba lần.”
35 Phi-rơ thưa với Ngài, “Dù con phải chết với Thầy, con sẽ không chối Thầy đâu.” Tất cả các môn đồ đều nói như vậy.
Chúa Cầu Nguyện trong Vườn Ghết-sê-ma-nê
(Mác 14:32-42; Lu 22:39-46)
36 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus đi với họ đến một chỗ gọi là Ghết-sê-ma-nê. Ngài nói với các môn đồ, “Hãy ngồi đây trong khi Ta lại đằng kia cầu nguyện.”
37 Ngài đem Phi-rơ và hai con trai của Xê-bê-đê theo, rồi Ngài bắt đầu buồn bã và sầu não. 38 Ngài nói với họ, “Linh hồn Ta quá buồn bã, gần chết. Hãy ở đây và thức canh với Ta.”
39 Ngài đi xa hơn một quãng nữa, sấp mình xuống đất, và cầu nguyện rằng, “Lạy Cha của con, nếu có thể được, xin cho chén này qua khỏi con; nhưng không theo ý con mà theo ý Cha.”
40 Sau đó Ngài trở lại chỗ các môn đồ và thấy họ đang ngủ. Ngài nói với Phi-rơ, “Thế thì các ngươi không thể thức canh với Ta một giờ sao? 41 Hãy thức canh và cầu nguyện kẻo các ngươi sa vào chước cám dỗ. Tâm linh thì muốn lắm, mà xác thịt thì yếu đuối.”
42 Ngài lại đi lần thứ hai và cầu nguyện, “Lạy Cha của con, nếu chén này không thể qua khỏi con, mà con phải uống, thì xin ý Cha được nên.”
43 Ngài trở lại lần nữa và thấy các môn đồ vẫn còn ngủ, vì mắt họ đã nặng trĩu quá rồi. 44 Ngài rời họ một lần nữa, đi cách ra một khoảng, và cầu nguyện lần thứ ba. Ngài cũng cầu nguyện như lần trước. 45 Sau đó Ngài trở lại với các môn đồ và nói, “Bây giờ mà các ngươi vẫn còn ngủ và nghỉ ư? Này, giờ đã đến, Con Người sẽ bị phản nộp vào tay những kẻ tội lỗi. 46 Hãy đứng dậy, chúng ta đi. Này, kẻ phản Ta đã đến.”
Chúa Phó Mình cho Kẻ Ác
(Mác 14:43-50; Lu 22:47-53; Gg 18:3-12)
47 Khi Ngài còn đang nói thì Giu-đa, một trong mười hai môn đồ, tiến đến; hắn dẫn theo một đám đông với gươm giáo gậy gộc do các trưởng tế và các trưởng lão trong dân sai đi. 48 Trước đó tên phản bội đã cho họ một ám hiệu, “Hễ người nào tôi ôm hôn, các ông hãy bắt ngay người ấy.”
49 Lập tức hắn đến gần Ðức Chúa Jesus và nói, “Chào Thầy,” rồi hắn ôm hôn Ngài.
50 Ðức Chúa Jesus nói với hắn, “Bạn ơi, bạn đến đây để làm gì thì hãy làm đi.” Bấy giờ chúng đến gần, tra tay trên Ðức Chúa Jesus, và bắt Ngài.
51 Kìa, một trong những người đang ở với Ðức Chúa Jesus vung tay rút gươm của mình ra và chém một đầy tớ của vị thượng tế, chặt đứt vành tai người ấy. 52 Ðức Chúa Jesus phán với người ấy, “Hãy tra gươm ngươi vào vỏ, vì ai sử dụng gươm sẽ chết bằng gươm. 53 Ngươi không nghĩ rằng Ta có thể cầu xin Cha Ta, và Ngài sẽ lập tức sai hơn mười hai đạo thiên binh đến cho Ta sao? 54 Nhưng nếu thế, làm sao điều Kinh Thánh chép phải xảy ra như thế này có thể được ứng nghiệm?”
55 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus nói với đám người ấy, “Sao các ngươi cầm gươm giáo gậy gộc đến bắt Ta như bắt trộm cướp vậy? Hằng ngày Ta ngồi giảng dạy trong đền thờ mà các ngươi không bắt Ta. 56 Nhưng tất cả những điều này phải xảy ra, để lời các đấng tiên tri nói trước trong Kinh Thánh được ứng nghiệm.”
Bấy giờ tất cả môn đồ Ngài đều bỏ Ngài mà trốn hết.
Hội Ðồng Lãnh Ðạo Do-thái Xét Xử Chúa
(Mác 14:53-65; Lu 22:54-55, 63-71; Gg 18:13-14, 19-24)
57 Những kẻ bắt Ðức Chúa Jesus dẫn Ngài đến dinh Thượng Tế Cai-a-pha. Các thầy dạy giáo luật và các trưởng lão đã tề tựu sẵn tại đó. 58 Trong khi đó Phi-rơ đi theo Ngài xa xa; ông vào tận trong sân của dinh thượng tế. Khi vào được trong sân rồi, ông ngồi xuống với các cảnh binh để xem kết cuộc sẽ ra sao.
59 Bấy giờ các trưởng tế và cả Hội Ðồng tìm chứng dối để vu cáo Ðức Chúa Jesus hầu có thể kết án tử hình Ngài, 60 nhưng họ không tìm được điều nào, mặc dầu có lắm kẻ đứng ra làm chứng dối. Sau cùng có hai kẻ bước ra 61 và nói, “Người này đã nói rằng, ‘Ta có thể phá đền thờ của Ðức Chúa Trời và xây lại trong ba ngày.’”
62 Vị thượng tế đứng dậy và nói với Ngài, “Ngươi không trả lời sao? Những người này tố cáo ngươi điều gì thế?”
63 Nhưng Ðức Chúa Jesus vẫn im lặng. Vị thượng tế nói với Ngài, “Ta buộc ngươi thề trước mặt Ðức Chúa Trời hằng sống, rồi nói cho chúng ta biết: Có phải ngươi là Ðấng Christ, Con Ðức Chúa Trời không?”
64 Ðức Chúa Jesus trả lời ông, “Ðúng như ngươi đã nói. Hơn nữa, Ta nói với các ngươi, từ nay trở đi, các ngươi sẽ thấy Con Người ngồi bên phải Ðấng Quyền Năng và sẽ ngự trên mây trời mà đến.”
65 Bấy giờ vị thượng tế xé toạc áo choàng của ông ra và nói, “Hắn đã phạm thượng! Tại sao chúng ta phải cần người làm chứng nữa? Ðấy, quý vị đã nghe những lời phạm thượng của hắn rồi đó. 66 Quý vị nghĩ sao?”
Họ trả lời, “Hắn thật đáng chết.”
67 Bấy giờ họ nhổ vào mặt Ngài và đánh Ngài. Có mấy kẻ tát Ngài 68 và nói, “Hỡi Ðấng Christ, hãy nói tiên tri cho chúng tôi biết, ai đã đánh ông đó?”
Phi-rơ Chối Chúa
(Mác 14:66-72; Lu 22:56-62; Gg 18:15-18, 25-27)
69 Khi ấy Phi-rơ đang ngồi ở ngoài sân; một cô tớ gái đến gần ông và nói, “Ông cũng là người của ông Jesus người Ga-li-lê.”
70 Nhưng Phi-rơ chối phăng trước mặt mọi người rằng, “Tôi không biết cô nói gì.” 71 Nói xong ông bỏ đi ra cổng.
Một cô tớ gái khác thấy ông, cô ấy nói với những người đứng đó, “Ông này là người của ông Jesus ở Na-xa-rét đó.”
72 Ông lại chối nữa và thề, “Tôi không biết người ấy.”
73 Một lát sau những người đứng đó đến gần và nói với Phi-rơ, “Chắc chắn ông là người trong bọn đó rồi. Giọng địa phương của ông đã tố cáo ông.”
74 Bấy giờ Phi-rơ bắt đầu nguyền rủa và thề, “Tôi không biết người ấy.” Ngay lúc đó có tiếng gà gáy. 75 Phi-rơ nhớ lại những lời Ðức Chúa Jesus đã nói, “Trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối Ta ba lần.” Ông đi ra và khóc lóc đắng cay.
Footnotes
- Ma-thi-ơ 26:6 nt: phung. Chữ "phung" ở đây chỉ chung cho các thứ bịnh ngoài da, chứ không nhất thiết là bịnh cùi
- Ma-thi-ơ 26:24 nt: “Tốt hơn cho người ấy nếu nó chẳng sinh ra”
- Ma-thi-ơ 26:28 Bản Byzantine có chữ “mới”
- Ma-thi-ơ 26:33 nt: skandalizo, sợ bị liên lụy mà bỏ đi
Matthew 26
King James Version
26 And it came to pass, when Jesus had finished all these sayings, he said unto his disciples,
2 Ye know that after two days is the feast of the passover, and the Son of man is betrayed to be crucified.
3 Then assembled together the chief priests, and the scribes, and the elders of the people, unto the palace of the high priest, who was called Caiaphas,
4 And consulted that they might take Jesus by subtilty, and kill him.
5 But they said, Not on the feast day, lest there be an uproar among the people.
6 Now when Jesus was in Bethany, in the house of Simon the leper,
7 There came unto him a woman having an alabaster box of very precious ointment, and poured it on his head, as he sat at meat.
8 But when his disciples saw it, they had indignation, saying, To what purpose is this waste?
9 For this ointment might have been sold for much, and given to the poor.
10 When Jesus understood it, he said unto them, Why trouble ye the woman? for she hath wrought a good work upon me.
11 For ye have the poor always with you; but me ye have not always.
12 For in that she hath poured this ointment on my body, she did it for my burial.
13 Verily I say unto you, Wheresoever this gospel shall be preached in the whole world, there shall also this, that this woman hath done, be told for a memorial of her.
14 Then one of the twelve, called Judas Iscariot, went unto the chief priests,
15 And said unto them, What will ye give me, and I will deliver him unto you? And they covenanted with him for thirty pieces of silver.
16 And from that time he sought opportunity to betray him.
17 Now the first day of the feast of unleavened bread the disciples came to Jesus, saying unto him, Where wilt thou that we prepare for thee to eat the passover?
18 And he said, Go into the city to such a man, and say unto him, The Master saith, My time is at hand; I will keep the passover at thy house with my disciples.
19 And the disciples did as Jesus had appointed them; and they made ready the passover.
20 Now when the even was come, he sat down with the twelve.
21 And as they did eat, he said, Verily I say unto you, that one of you shall betray me.
22 And they were exceeding sorrowful, and began every one of them to say unto him, Lord, is it I?
23 And he answered and said, He that dippeth his hand with me in the dish, the same shall betray me.
24 The Son of man goeth as it is written of him: but woe unto that man by whom the Son of man is betrayed! it had been good for that man if he had not been born.
25 Then Judas, which betrayed him, answered and said, Master, is it I? He said unto him, Thou hast said.
26 And as they were eating, Jesus took bread, and blessed it, and brake it, and gave it to the disciples, and said, Take, eat; this is my body.
27 And he took the cup, and gave thanks, and gave it to them, saying, Drink ye all of it;
28 For this is my blood of the new testament, which is shed for many for the remission of sins.
29 But I say unto you, I will not drink henceforth of this fruit of the vine, until that day when I drink it new with you in my Father's kingdom.
30 And when they had sung an hymn, they went out into the mount of Olives.
31 Then saith Jesus unto them, All ye shall be offended because of me this night: for it is written, I will smite the shepherd, and the sheep of the flock shall be scattered abroad.
32 But after I am risen again, I will go before you into Galilee.
33 Peter answered and said unto him, Though all men shall be offended because of thee, yet will I never be offended.
34 Jesus said unto him, Verily I say unto thee, That this night, before the cock crow, thou shalt deny me thrice.
35 Peter said unto him, Though I should die with thee, yet will I not deny thee. Likewise also said all the disciples.
36 Then cometh Jesus with them unto a place called Gethsemane, and saith unto the disciples, Sit ye here, while I go and pray yonder.
37 And he took with him Peter and the two sons of Zebedee, and began to be sorrowful and very heavy.
38 Then saith he unto them, My soul is exceeding sorrowful, even unto death: tarry ye here, and watch with me.
39 And he went a little farther, and fell on his face, and prayed, saying, O my Father, if it be possible, let this cup pass from me: nevertheless not as I will, but as thou wilt.
40 And he cometh unto the disciples, and findeth them asleep, and saith unto Peter, What, could ye not watch with me one hour?
41 Watch and pray, that ye enter not into temptation: the spirit indeed is willing, but the flesh is weak.
42 He went away again the second time, and prayed, saying, O my Father, if this cup may not pass away from me, except I drink it, thy will be done.
43 And he came and found them asleep again: for their eyes were heavy.
44 And he left them, and went away again, and prayed the third time, saying the same words.
45 Then cometh he to his disciples, and saith unto them, Sleep on now, and take your rest: behold, the hour is at hand, and the Son of man is betrayed into the hands of sinners.
46 Rise, let us be going: behold, he is at hand that doth betray me.
47 And while he yet spake, lo, Judas, one of the twelve, came, and with him a great multitude with swords and staves, from the chief priests and elders of the people.
48 Now he that betrayed him gave them a sign, saying, Whomsoever I shall kiss, that same is he: hold him fast.
49 And forthwith he came to Jesus, and said, Hail, master; and kissed him.
50 And Jesus said unto him, Friend, wherefore art thou come? Then came they, and laid hands on Jesus and took him.
51 And, behold, one of them which were with Jesus stretched out his hand, and drew his sword, and struck a servant of the high priest's, and smote off his ear.
52 Then said Jesus unto him, Put up again thy sword into his place: for all they that take the sword shall perish with the sword.
53 Thinkest thou that I cannot now pray to my Father, and he shall presently give me more than twelve legions of angels?
54 But how then shall the scriptures be fulfilled, that thus it must be?
55 In that same hour said Jesus to the multitudes, Are ye come out as against a thief with swords and staves for to take me? I sat daily with you teaching in the temple, and ye laid no hold on me.
56 But all this was done, that the scriptures of the prophets might be fulfilled. Then all the disciples forsook him, and fled.
57 And they that had laid hold on Jesus led him away to Caiaphas the high priest, where the scribes and the elders were assembled.
58 But Peter followed him afar off unto the high priest's palace, and went in, and sat with the servants, to see the end.
59 Now the chief priests, and elders, and all the council, sought false witness against Jesus, to put him to death;
60 But found none: yea, though many false witnesses came, yet found they none. At the last came two false witnesses,
61 And said, This fellow said, I am able to destroy the temple of God, and to build it in three days.
62 And the high priest arose, and said unto him, Answerest thou nothing? what is it which these witness against thee?
63 But Jesus held his peace, And the high priest answered and said unto him, I adjure thee by the living God, that thou tell us whether thou be the Christ, the Son of God.
64 Jesus saith unto him, Thou hast said: nevertheless I say unto you, Hereafter shall ye see the Son of man sitting on the right hand of power, and coming in the clouds of heaven.
65 Then the high priest rent his clothes, saying, He hath spoken blasphemy; what further need have we of witnesses? behold, now ye have heard his blasphemy.
66 What think ye? They answered and said, He is guilty of death.
67 Then did they spit in his face, and buffeted him; and others smote him with the palms of their hands,
68 Saying, Prophesy unto us, thou Christ, Who is he that smote thee?
69 Now Peter sat without in the palace: and a damsel came unto him, saying, Thou also wast with Jesus of Galilee.
70 But he denied before them all, saying, I know not what thou sayest.
71 And when he was gone out into the porch, another maid saw him, and said unto them that were there, This fellow was also with Jesus of Nazareth.
72 And again he denied with an oath, I do not know the man.
73 And after a while came unto him they that stood by, and said to Peter, Surely thou also art one of them; for thy speech bewrayeth thee.
74 Then began he to curse and to swear, saying, I know not the man. And immediately the cock crew.
75 And Peter remembered the word of Jesus, which said unto him, Before the cock crow, thou shalt deny me thrice. And he went out, and wept bitterly.
Copyright © 2011 by Bau Dang