Add parallel Print Page Options

Ngụ Ngôn về Các Tá Ðiền Gian Ác

(Mat 21:33-46; Lu 20:9-19)

12 Ngài bắt đầu dùng ngụ ngôn nói với họ, “Một người kia trồng một vườn nho, dựng hàng rào chung quanh, đào một hầm ép rượu, và xây một tháp canh. Ðoạn người ấy cho các tá điền thuê vườn nho đó, rồi đi phương xa. Ðến mùa thu hoạch, người ấy sai một đầy tớ đến gặp các tá điền để thu nhận hoa lợi của vườn nho mình. Nhưng các tá điền túm lấy người đầy tớ ấy, đánh người ấy, rồi đuổi người ấy về tay không. Chủ điền lại sai một đầy tớ khác. Chúng đập đầu người ấy và làm nhục người ấy. Sau đó ông lại sai một đầy tớ khác nữa, nhưng chúng giết người ấy; và đối với các đầy tớ khác được sai đến, chúng đều đối xử như vậy, kẻ thì chúng đánh, người thì chúng giết. Ông còn một người nữa, đó là con trai yêu dấu của ông. Cuối cùng ông sai con trai ông đến gặp họ; ông tự nhủ, ‘Họ sẽ nể con ta.’ Nhưng các tá điền đó nói với nhau, ‘Con thừa kế đây rồi. Hãy đến, chúng ta hãy giết nó đi, như vậy sản nghiệp của nó sẽ thuộc về chúng ta.’ Thế là chúng bắt lấy con trai của chủ, giết đi, rồi ném xác ra ngoài vườn nho. Khi ấy chủ của vườn nho sẽ làm gì? Ông sẽ đến tiêu diệt bọn tá điền đó và trao vườn nho cho người khác. 10 Các ngươi chưa đọc lời Kinh Thánh này sao,

‘Tảng đá bị thợ xây nhà loại ra đã trở thành tảng đá góc nhà.
11 Ðây quả là công việc của Chúa;
Thật quá diệu kỳ đối với mắt chúng ta’Thi 118:22-23 ?”

12 Khi những người lãnh đạo dân Do-thái nghe ngụ ngôn ấy, họ biết rằng Ngài muốn ám chỉ họ. Vì thế họ tìm cách bắt Ngài, nhưng vì sợ dân, họ đành phải bỏ Ngài mà đi.

Chúa Giải Ðáp về Việc Ðóng Thuế

(Mat 22:15-22; Lu 20:20-26)

13 Sau đó họ sai một số người Pha-ri-si và một số người của Hê-rốt đến gài bẫy để Ðức Chúa Jesus lỡ lời. 14 Họ đến với Ngài và nói, “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật và không thiên vị ai, vì Thầy không cả nể ai, nhưng cứ theo chân lý dạy dỗ đường lối của Ðức Chúa Trời. Có nên nộp thuế cho Sê-sa không? Chúng tôi nên nộp hay không nên nộp?”

15 Nhưng khi thấy vẻ đạo đức giả của họ, Ngài nói với họ, “Tại sao các ngươi muốn thử Ta? Hãy đem cho Ta xem một đồng tiền.”[a]

16 Họ đem cho Ngài một đồng tiền. Ngài hỏi họ, “Hình ảnh và danh hiệu này của ai?”

Họ trả lời Ngài, “Của Sê-sa.”

17 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Hãy trả cho Sê-sa những gì của Sê-sa, và hãy trả cho Ðức Chúa Trời những gì của Ðức Chúa Trời.” Họ đều sững sờ về câu trả lời của Ngài.

Sự Sống Lại của Người Chết

(Mat 22:23-33; Lu 20:27-40)

18 Những người Sa-đu-sê, những người nói rằng không có sự sống lại, đến gặp Ngài và hỏi, 19 “Thưa Thầy, Môi-se đã viết cho chúng ta rằng nếu anh hoặc em trai của ai qua đời, để lại vợ góa mà không con nối dõi, thì em trai hoặc anh của người ấy phải lấy người vợ góa để sinh con cho người quá cố, hầu lưu truyền dòng giống của anh hoặc em mình. 20 Có bảy anh em trai kia. Người anh cả cưới vợ, rồi chết, không con nối dõi. 21 Người thứ hai lấy góa phụ ấy, rồi cũng chết, không con nối dõi; người thứ ba cũng vậy. 22 Cả bảy anh em đều không để lại một con nối dõi. Cuối cùng người đàn bà ấy cũng chết. 23 Vậy khi sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ của ai, vì bảy người đều đã lấy bà?”

24 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Há chẳng phải các ngươi sai lầm vì các ngươi không hiểu Kinh Thánh và quyền năng của Ðức Chúa Trời sao? 25 Vì khi từ cõi chết sống lại người ta sẽ không cưới không gả, nhưng sẽ như các thiên sứ trên trời. 26 Còn về sự sống lại của người chết, các ngươi chưa đọc trong sách của Môi-se, thể nào Ðức Chúa Trời đã phán với ông ấy qua bụi gai cháy rằng, ‘Ta là Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Ðức Chúa Trời của I-sác, và Ðức Chúa Trời của Gia-cốp’Xuất 3:6 sao? 27 Ngài không phải là Ðức Chúa Trời của những kẻ chết nhưng của những người sống. Các ngươi đã sai lầm rất trầm trọng.”

Ðiều Răn Lớn Nhất

(Mat 22:34-40; Lu 10:25-28)

28 Một trong các thầy dạy giáo luật đến gần để nghe họ tranh luận. Khi thấy Ngài đối đáp quá hay, ông hỏi Ngài, “Thưa Thầy, điều răn nào là lớn hơn hết?”

29 Ðức Chúa Jesus đáp, “Ðiều răn lớn nhất là, ‘Hãy nghe đây, hỡi I-sơ-ra-ên: Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, là Chúa có một không hai. 30 Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết trí, và hết sức yêu kính Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi.’ 31 Còn đây là điều răn thứ hai, ‘Ngươi phải yêu người lân cận như mình.’ Chẳng có điều răn nào lớn hơn hai điều răn đó.”

32 Thầy dạy giáo luật đó nói với Ngài, “Thưa Thầy, Thầy nói rất đúng. ‘Ðức Chúa Trời là Ðấng độc nhất vô nhị; ngoài Ngài, không có Ðấng nào khác,’ 33 và ‘yêu kính Chúa hết lòng, hết trí, và hết sức,’ cùng ‘thương người lân cận như mình’ thật quan trọng hơn mọi của lễ thiêu và các của lễ khác.”

34 Khi Ðức Chúa Jesus thấy người ấy trả lời cách khôn ngoan, Ngài bảo, “Ngươi không xa vương quốc Ðức Chúa Trời đâu.” Sau đó không ai dám chất vấn Ngài điều gì nữa.

Liên Hệ Giữa Chúa và Vua Ða-vít

(Mat 22:41-46; Lu 20:41-44)

35 Khi Ðức Chúa Jesus đang giảng dạy trong đền thờ, Ngài hỏi, “Làm thể nào các thầy dạy giáo luật bảo rằng Ðấng Christ là Con của Ða-vít? 36 Chính Ða-vít đã được Ðức Thánh Linh cảm thúc và nói,

‘Chúa phán với Chúa của tôi,
“Con hãy ngồi bên phải Ta cho đến khi Ta đặt những kẻ thù của Con làm bệ chân Con.”Thi 110:1

37 Vậy nếu chính Ða-vít đã gọi Ngài là ‘Chúa,’ thì thể nào Ngài là Con của Ða-vít được?”

Ðoàn dân đông lấy làm thích thú lắng nghe Ngài.

Chúa Quở Trách Các Thầy Dạy Giáo Luật

(Mat 23:1-36; Lu 20:45-47)

38 Trong lúc giảng dạy, Ngài nói, “Các ngươi hãy coi chừng những thầy dạy giáo luật, những người thích đi dạo trong chiếc áo dài lụng thụng, muốn được chào hỏi kính cẩn giữa chợ, 39 luôn giành những chỗ ngồi tôn trọng nhất trong các hội đường, và thích ngồi ở bàn danh dự trong các đám tiệc. 40 Họ nuốt nhà các bà góa, nhưng lúc nào cũng làm ra vẻ đạo mạo bằng những bài cầu nguyện dài lê thê. Những người ấy sẽ nhận bản án nặng nề hơn.”

Bà Góa Dâng Hiến

(Lu 21:1-4)

41 Ngài ngồi đối diện với thùng tiền dâng và xem người ta đến bỏ tiền vào đó ra sao. Nhiều người giàu bỏ vào thùng đó những số tiền lớn, 42 nhưng một bà góa nghèo đến bỏ vào đó chỉ hai đồng xu,[b] trị giá một cắc bạc.[c]

43 Ngài gọi các môn đồ Ngài lại và nói với họ, “Quả thật, Ta nói với các ngươi, bà góa nghèo này đã bỏ vào thùng tiền dâng nhiều hơn ai hết, 44 vì mọi người khác đã dâng bằng tiền dư của mình, nhưng bà này, tuy nghèo, đã lấy tất cả tiền bà có bỏ vào đó; đó là tất cả số tiền bà có để sống.”

Footnotes

  1. Mác 12:15 nt: một đồng đơ-na-ri
  2. Mác 12:42 nt: hai lepta
  3. Mác 12:42 nt: một kodrantes

上帝派遣他的儿子

12 耶稣开始用比喻对他们说∶“有个人种了一个葡萄园,他把葡萄园用篱芭围起来,挖好了榨葡萄汁的槽,还盖了一座塔楼。他把园子租给了农户,然后出门旅行去了。 到了收葡萄的季节,他派了一个奴仆来向农户们要他应得的葡萄园里的那份果实, 但是农户们抓住奴仆,殴打了他一顿,还把他两手空空地撵了回去。 园主又派了一个奴仆去,农户们痛打了奴仆的脑袋,还羞辱了他一番。 园主再派另一个人去,农户们把他杀了。园主又派了许多人去,结果有的被打,有的被杀。

园主只剩下自己心爱的儿子了,最后他派去了自己的儿子。他说∶‘他们会尊敬我的儿子。’

但是农户们议论说∶‘这是园主的继承人,来啊,咱们把他杀掉,这份产业就归咱们了。’ 于是他们就抓住他,把他杀了,把尸体扔到园子外面。

“现在园主会怎么做呢?他会来杀掉那些农户,把园子转租给别人。 10 你们一定读过《经》上的这段话:

‘那块被建筑师舍弃的石头,
现在变成了基石。
11 这是主的安排,
在我们眼里,这是多么奇妙啊!” (A)

12 这些犹太首领知道耶稣讲的比喻是针对他们的,他们想设法逮捕耶稣,但是又害怕民众,他们便离开他走了。

犹太人首领企图对耶稣耍花招

13 后来,他们派了一些法利赛人和希律党人去抓挑耶稣的话柄。 14 这些人对耶稣说∶“老师,我们知道您很诚实。您不在乎别人的看法,您待人一视同仁,忠实地传播上帝的真理之道。请您告诉我们:向凯撒纳税是对还是错?我们该不该向凯撒交税?”

15 耶稣已经识破了他们的假意,就对他们说∶“你们为什么要来试探我呢?拿出一块银币来让我看一看。” 16 那些人递给耶稣一块银币。耶稣问∶“这上面刻着谁的头像和名字?”那些人答道∶“是凯撒的。”

17 耶稣说∶“那么,就应该把属于凯撒的东西给凯撒 [a],把属于上帝的东西给上帝。”人们听了这话都惊奇不已。

一些撒都该人企图对耶稣耍花招

18 此后,有一些撒都该人来见耶稣。(他们不相信人会复活。)他们问耶稣一个问题: 19 “老师,摩西写道∶‘如果一个结了婚的男子死了,没留下儿女,他的兄弟就应该和他的遗孀结婚,代兄长生儿育女。 20 从前一家有七个兄弟,老大结婚后死了,没留下孩子。 21 老二就娶了那寡妇。可是他也没有生下孩子就死了。接着是老三,结果也一样。 22 就这样,兄弟七人都没有和这个女子生下孩子就死了。最后,这个女子也死了。 23 既然七个人都娶过这个女子,那么在他们复活后,她应该是谁的妻子呢?”

24 耶稣说∶“这是你们大错的原因,你们既不理解《经》,也不了解上帝的力量。。 25 人们死而复活之后,人们像天上的天使一样,不娶也不嫁。 26 针对从死里复活,你们难道没读过摩西的书中关于燃烧的荆棘 [b]吗?上帝对摩西说∶‘我是亚伯拉罕的上帝,我是以撒的上帝,我是雅各的上帝。 [c] 27 上帝不是死人的上帝,而是活人的上帝。 [d]你们完全错了。”

最重要的诫命

28 当时,有个律法师听见了耶稣他们的辩论。他见耶稣回答得很精彩,就问他说∶“诫命中的哪条最重要?”

29 耶稣答道∶“最重要一条是∶‘以色列人,你听着,主是我们唯一的上帝。 30 要全心全意,尽智、尽力地去爱主-你的上帝。’ [e] 31 第二条是‘爱人如爱己。’ [f]再没有哪条诫命比这两条更重要了。”

32 律法师听了,对耶稣说∶“老师,您讲得非常好。您说的对,只有一位上帝,除他之外没有别的上帝。 33 要全心全意、尽力地爱上帝,并且爱人如爱己。这比任何牺牲和贡品都重要。”

34 耶稣见他回答得聪明,就对他说∶“你离上帝的王国不远了。”从此以后,再也没有人敢向耶稣提问题了。

基督是大卫的子孙,还是他的主?

35 耶稣在大殿院里教导人们时说∶“律法师们怎么可以说基督是大卫的子孙呢? 36 大卫受圣灵的启示,曾经说过:

‘主(上帝)对我的主说:
坐在我的右边,
直到我把你的敌人置于你的脚下。’ (B)

37 大卫本人称基督为‘主,’那么基督怎么可能是大卫的子孙呢?”一大群人兴奋地听他讲道。

耶稣批评律法师

38 耶稣继续教导人们,说∶“要提防那些律法师。他们喜欢穿着长袍到处招摇,喜欢在集市上,受到人们的致敬, 39 他们喜欢在犹太会堂里坐高位,在宴席上坐首位。 40 他们侵吞寡妇的财产,做长篇祈祷以炫耀自己。这些人将来要受到严厉的惩罚。”

真正的奉献

41 耶稣坐在布施箱对面,看着人们把钱投进箱中。很多有钱人向箱子里投了很多钱。 42 一个寡妇走来,向箱子里扔了两枚小铜钱 [g],这两枚硬币只值一分钱。

43 耶稣把门徒们叫到一起,对他们说∶“我实话告诉你们:在所有捐钱的人当中,这个穷寡妇给的最多。 44 因为别人捐的都是多余的钱,这个寡妇很穷,却把自己所有的钱都拿了出来,她是要靠这点钱维持生活的。”

Footnotes

  1. 馬 可 福 音 12:17 凯撒: 罗马皇帝的统称。
  2. 馬 可 福 音 12:26 燃烧的荆棘: 请读《出埃及记》3:1-12。
  3. 馬 可 福 音 12:26 亚伯拉罕: 以撒和雅各是旧约时代的重要领袖中的三位。
  4. 馬 可 福 音 12:27 这句话的意思是亚伯拉罕、以撒和雅各都还活着。
  5. 馬 可 福 音 12:30 引自旧约《申命记》6:4-5。
  6. 馬 可 福 音 12:31 引自旧约《利未记》19:18。
  7. 馬 可 福 音 12:42 铜钱: 古罗马最小的硬币。

The Parable of the Tenants(A)

12 Jesus then began to speak to them in parables: “A man planted a vineyard.(B) He put a wall around it, dug a pit for the winepress and built a watchtower. Then he rented the vineyard to some farmers and moved to another place. At harvest time he sent a servant to the tenants to collect from them some of the fruit of the vineyard. But they seized him, beat him and sent him away empty-handed. Then he sent another servant to them; they struck this man on the head and treated him shamefully. He sent still another, and that one they killed. He sent many others; some of them they beat, others they killed.

“He had one left to send, a son, whom he loved. He sent him last of all,(C) saying, ‘They will respect my son.’

“But the tenants said to one another, ‘This is the heir. Come, let’s kill him, and the inheritance will be ours.’ So they took him and killed him, and threw him out of the vineyard.

“What then will the owner of the vineyard do? He will come and kill those tenants and give the vineyard to others. 10 Haven’t you read this passage of Scripture:

“‘The stone the builders rejected
    has become the cornerstone;(D)
11 the Lord has done this,
    and it is marvelous in our eyes’[a]?”(E)

12 Then the chief priests, the teachers of the law and the elders looked for a way to arrest him because they knew he had spoken the parable against them. But they were afraid of the crowd;(F) so they left him and went away.(G)

Paying the Imperial Tax to Caesar(H)

13 Later they sent some of the Pharisees and Herodians(I) to Jesus to catch him(J) in his words. 14 They came to him and said, “Teacher, we know that you are a man of integrity. You aren’t swayed by others, because you pay no attention to who they are; but you teach the way of God in accordance with the truth. Is it right to pay the imperial tax[b] to Caesar or not? 15 Should we pay or shouldn’t we?”

But Jesus knew their hypocrisy. “Why are you trying to trap me?” he asked. “Bring me a denarius and let me look at it.” 16 They brought the coin, and he asked them, “Whose image is this? And whose inscription?”

“Caesar’s,” they replied.

17 Then Jesus said to them, “Give back to Caesar what is Caesar’s and to God what is God’s.”(K)

And they were amazed at him.

Marriage at the Resurrection(L)

18 Then the Sadducees,(M) who say there is no resurrection,(N) came to him with a question. 19 “Teacher,” they said, “Moses wrote for us that if a man’s brother dies and leaves a wife but no children, the man must marry the widow and raise up offspring for his brother.(O) 20 Now there were seven brothers. The first one married and died without leaving any children. 21 The second one married the widow, but he also died, leaving no child. It was the same with the third. 22 In fact, none of the seven left any children. Last of all, the woman died too. 23 At the resurrection[c] whose wife will she be, since the seven were married to her?”

24 Jesus replied, “Are you not in error because you do not know the Scriptures(P) or the power of God? 25 When the dead rise, they will neither marry nor be given in marriage; they will be like the angels in heaven.(Q) 26 Now about the dead rising—have you not read in the Book of Moses, in the account of the burning bush, how God said to him, ‘I am the God of Abraham, the God of Isaac, and the God of Jacob’[d]?(R) 27 He is not the God of the dead, but of the living. You are badly mistaken!”

The Greatest Commandment(S)

28 One of the teachers of the law(T) came and heard them debating. Noticing that Jesus had given them a good answer, he asked him, “Of all the commandments, which is the most important?”

29 “The most important one,” answered Jesus, “is this: ‘Hear, O Israel: The Lord our God, the Lord is one.[e] 30 Love the Lord your God with all your heart and with all your soul and with all your mind and with all your strength.’[f](U) 31 The second is this: ‘Love your neighbor as yourself.’[g](V) There is no commandment greater than these.”

32 “Well said, teacher,” the man replied. “You are right in saying that God is one and there is no other but him.(W) 33 To love him with all your heart, with all your understanding and with all your strength, and to love your neighbor as yourself is more important than all burnt offerings and sacrifices.”(X)

34 When Jesus saw that he had answered wisely, he said to him, “You are not far from the kingdom of God.”(Y) And from then on no one dared ask him any more questions.(Z)

Whose Son Is the Messiah?(AA)(AB)

35 While Jesus was teaching in the temple courts,(AC) he asked, “Why do the teachers of the law say that the Messiah is the son of David?(AD) 36 David himself, speaking by the Holy Spirit,(AE) declared:

“‘The Lord said to my Lord:
    “Sit at my right hand
until I put your enemies
    under your feet.”’[h](AF)

37 David himself calls him ‘Lord.’ How then can he be his son?”

The large crowd(AG) listened to him with delight.

Warning Against the Teachers of the Law

38 As he taught, Jesus said, “Watch out for the teachers of the law. They like to walk around in flowing robes and be greeted with respect in the marketplaces, 39 and have the most important seats in the synagogues and the places of honor at banquets.(AH) 40 They devour widows’ houses and for a show make lengthy prayers. These men will be punished most severely.”

The Widow’s Offering(AI)

41 Jesus sat down opposite the place where the offerings were put(AJ) and watched the crowd putting their money into the temple treasury. Many rich people threw in large amounts. 42 But a poor widow came and put in two very small copper coins, worth only a few cents.

43 Calling his disciples to him, Jesus said, “Truly I tell you, this poor widow has put more into the treasury than all the others. 44 They all gave out of their wealth; but she, out of her poverty, put in everything—all she had to live on.”(AK)

Footnotes

  1. Mark 12:11 Psalm 118:22,23
  2. Mark 12:14 A special tax levied on subject peoples, not on Roman citizens
  3. Mark 12:23 Some manuscripts resurrection, when people rise from the dead,
  4. Mark 12:26 Exodus 3:6
  5. Mark 12:29 Or The Lord our God is one Lord
  6. Mark 12:30 Deut. 6:4,5
  7. Mark 12:31 Lev. 19:18
  8. Mark 12:36 Psalm 110:1