Add parallel Print Page Options

18 When Jethro, the Priest of Midian, Moses’ father-in-law, heard all that God had done for Moses and for Israel, His people (how the LORD had brought Israel out of Egypt),

then, Jethro, the father-in-law of Moses, took Zipporah, Moses’ wife, (after he had sent her away)

and her two sons, one of whom was called Gershom (for he said, ‘I have been an alien in a strange land’);

and the name of the other was Eliezer (for he said, ‘The God of my father was my help and delivered me from the sword of Pharaoh’).

And Jethro, Moses’ father-in-law, came into the wilderness, to Moses and his two sons and his wife, where he camped by the Mount of God.

And he said to Moses, “I, your father-in-law, Jethro, have come to you and your wife and her two sons with her.”

And Moses went out to meet his father-in-law, and bowed down, and kissed him. And each asked the other of his welfare. And they came into the tent.

Then Moses told his father-in-law all that the LORD had done to Pharaoh and to the Egyptians, for Israel’s sake, all the hardship that had come to them on the way, and how the LORD delivered them.

And Jethro rejoiced at all the goodness which the LORD had shown to Israel, because He had delivered them out of the hand of the Egyptians.

10 Therefore, Jethro said, “Blessed be the LORD, Who has delivered you out of the hand of the Egyptians, and out of the hand of Pharaoh; Who has delivered the people from under the hand of the Egyptians.

11 “Now I know that the LORD is greater than all the gods. For they had dealt proudly with them.”

12 Then, Jethro, Moses’ father-in-law, took burnt offerings and sacrifices to God. And Aaron, and all the elders of Israel, came to eat bread with Moses’ father-in-law before God.

13 Now, the next day, when Moses sat to judge the people, the people stood around Moses from morning to evening.

14 And when Moses’ father-in-law saw all that he did for the people, he said, “What is this that you do for the people? Why do you sit by yourself, and all the people stand around you from morning to evening?”

15 And Moses said to his father-in-law, “Because the people come to me to seek God.

16 “When they have a matter, they come to me; and I judge between one and another and declare the ordinances of God and His laws.”

17 But Moses’ father-in-law said to him, “The thing which you do is not good.

18 “You greatly weary both yourself and these people who are with you. For the thing is too heavy for you. You are not able to do it by yourself.

19 “Now, hear my voice. I will give you counsel; and God shall be with you. Represent the people before God, and report disputes to God,

20 “and warn them of the ordinances, and of the laws. And show them the way in which they must walk, and the work that they must do.

21 “Moreover, provide men of courage among all the people, men who fear God, dealing truly, hating covetousness. And appoint over them rulers over thousands, rulers over hundreds, rulers over fifties, and rulers over tens.

22 “And let them judge the people in all seasons. But, let them bring every great matter to you. And let them judge all small causes. So, it shall be easier for you when they shall bear the burden with you.

23 “If you do this thing, and God so commands you, you shall be able to endure and all these people shall also go quietly to their place.”

24 So, Moses obeyed the voice of his father-in-law and did all that he had said.

25 And Moses chose men of courage out of all Israel, and made them heads over the people, rulers over thousands, rulers over hundreds, rulers over fifties, and rulers over tens.

26 And they judged the people in all seasons; and they brought the hard causes to Moses. For they judged all small matters themselves.

27 Afterward, Moses let his father-in-law depart; and he went into his country.

Giê-trô Ðến Thăm Môi-se

18 Giê-trô, tư tế của người Mi-đi-an, nhạc phụ của Môi-se, đã nghe tất cả những gì Ðức Chúa Trời làm cho Môi-se và cho I-sơ-ra-ên dân Ngài, thể nào Chúa đã đem dân I-sơ-ra-ên ra khỏi Ai-cập. Số là trước đó Môi-se đã gởi vợ ông là Xíp-pô-ra về cho nhạc phụ ông. Ông cụ đã nhận bà lại với hai con trai của bà. Tên của một cậu là Ghẹt-sôm, (vì ông nói, “Tôi là một kiều dân nơi đất khách quê người”), còn tên của cậu kia là Ê-li-ê-xe[a] (vì ông nói, “Ðức Chúa Trời của tổ tiên tôi là Ðấng giúp đỡ tôi và đã giải cứu tôi thoát khỏi gươm của Pha-ra-ôn”). Giê-trô nhạc phụ của Môi-se đến trong đồng hoang, nơi Môi-se đang hạ trại trên núi của Ðức Chúa Trời, dẫn theo hai con trai và vợ Môi-se đến cho ông. Cụ cho người nhắn tin với Môi-se, “Cha là Giê-trô nhạc phụ của con đang trên đường đến thăm con; có vợ và hai con trai con đi với cha.”

Môi-se đi ra đón nhạc phụ ông. Ông sấp mình xuống trước mặt cụ và ôm hôn cụ. Hai người hỏi thăm nhau, rồi họ vào trong lều. Môi-se thuật lại cho nhạc phụ ông nghe mọi điều Chúa đã làm cho Pha-ra-ôn và cho dân Ai-cập vì cớ dân I-sơ-ra-ên. Ông cũng kể cho cụ nghe những khó khăn họ gặp phải dọc đường, và thể nào Chúa đã giải cứu họ. Giê-trô vui mừng về các ơn lành Chúa đã làm cho dân I-sơ-ra-ên trong việc giải thoát họ ra khỏi tay dân Ai-cập.

10 Giê-trô nói, “Chúc tụng Chúa, Ðấng đã giải thoát quý vị khỏi tay dân Ai-cập và khỏi tay Pha-ra-ôn. 11 Bây giờ tôi biết rằng Chúa là Ðấng vĩ đại hơn tất cả các thần, vì Ngài đã giải thoát dân I-sơ-ra-ên ra khỏi tay người Ai-cập, những kẻ đã đối xử với họ cách kiêu căng.”[b] 12 Sau đó Giê-trô nhạc phụ của Môi-se dâng một của lễ thiêu và các con vật hiến tế lên Ðức Chúa Trời. A-rôn và tất cả các trưởng lão của I-sơ-ra-ên đến dùng bữa với nhạc phụ của Môi-se trước thánh nhan Ðức Chúa Trời.

Lời Khuyên của Giê-trô

(Phục 1:9-18)

13 Hôm sau Môi-se ngồi xét xử dân, trong khi đoàn dân đứng đợi quanh Môi-se từ sáng sớm đến chiều tối. 14 Khi nhạc phụ của Môi-se trông thấy mọi điều ông làm cho dân, cụ nói, “Con làm gì cho dân vậy? Tại sao con ngồi xét xử một mình trong khi mọi người phải đứng đợi quanh con từ sáng sớm đến chiều tối như thế?”

15 Môi-se trả lời nhạc phụ ông, “Bởi vì dân muốn đến gặp con để thỉnh ý Ðức Chúa Trời. 16 Khi có chuyện tranh tụng, họ đến với con, và con phân xử đôi bên. Con cũng cho họ biết luật lệ và mệnh lệnh của Ðức Chúa Trời.”

17 Nhạc phụ của Môi-se nói với ông, “Những gì con đang làm đó không tốt. 18 Con sẽ làm cho mình sớm kiệt lực, không những con mà luôn cả những người dân đang chờ con, vì công việc nầy quá nặng nề cho con; con không thể giải quyết hết một mình được. 19 Bây giờ con hãy nghe cha nói. Cha muốn khuyên con mấy lời, và cầu xin Ðức Chúa Trời ở với con: Con là người đại diện cho dân trước mặt Ðức Chúa Trời, để con có thể trình dâng những nan đề của họ lên Ðức Chúa Trời. 20 Con nên dạy họ các luật lệ và mệnh lệnh của Ngài, để họ biết phải đi theo đường nào và phải làm gì. 21 Ngoài ra con cũng phải tìm trong dân những người có khả năng, những người kính sợ Ðức Chúa Trời, đáng tin cậy, ghét lợi lộc bất chính, rồi lập những người ấy lên làm những người chỉ huy trên ngàn người, trăm người, năm mươi người, và mười người. 22 Hãy để họ xét xử dân thường xuyên. Khi nào có việc quan trọng, họ sẽ đem đến con; còn những việc thường, con hãy để cho những người ấy xét xử. Như vậy công việc của con sẽ nhẹ đi, vì họ sẽ chia sẻ bớt gánh nặng cho con. 23 Nếu con làm được như thế, và Ðức Chúa Trời cũng truyền cho con như vậy, con mới có thể gánh vác nổi, và tất cả những người đến chờ để được xét xử nầy cũng sẽ sớm được về nhà họ bình an.”

24 Môi-se nghe theo lời khuyên của nhạc phụ ông và làm theo mọi điều cụ khuyên bảo. 25 Môi-se chọn những người có khả năng trong toàn dân I-sơ-ra-ên, rồi lập họ lên làm đầu trên dân, để họ chỉ huy ngàn người, trăm người, năm mươi người, và mười người. 26 Hằng ngày những người ấy xét xử dân. Những trường hợp khó xử họ đem đến Môi-se, còn những trường hợp thường, họ xét xử lấy.

27 Sau đó Môi-se tiễn nhạc phụ ông ra về, và cụ đã lên đường trở về xứ mình.

Footnotes

  1. Xuất Hành 18:4 Có nghĩa là Ðức Chúa Trời là Ðấng giúp đỡ tôi
  2. Xuất Hành 18:11 Phần sau của câu nầy trong Hebrew không rõ nghĩa