Saul Spares King Agag

15 Samuel also said to Saul, (A)“The Lord sent me to anoint you king over His people, over Israel. Now therefore, heed the voice of the words of the Lord. Thus says the Lord of hosts: ‘I will punish Amalek for what he did to Israel, (B)how he ambushed him on the way when he came up from Egypt. Now go and (C)attack[a] Amalek, and (D)utterly destroy all that they have, and do not spare them. But kill both man and woman, infant and nursing child, ox and sheep, camel and donkey.’ ”

So Saul gathered the people together and numbered them in Telaim, two hundred thousand foot soldiers and ten thousand men of Judah. And Saul came to a city of Amalek, and lay in wait in the valley.

Then Saul said to (E)the Kenites, (F)“Go, depart, get down from among the Amalekites, lest I destroy you with them. For (G)you showed kindness to all the children of Israel when they came up out of Egypt.” So the Kenites departed from among the Amalekites. (H)And Saul attacked the Amalekites, from (I)Havilah all the way to (J)Shur, which is east of Egypt. (K)He also took Agag king of the Amalekites alive, and (L)utterly destroyed all the people with the edge of the sword. But Saul and the people (M)spared Agag and the best of the sheep, the oxen, the fatlings, the lambs, and all that was good, and were unwilling to utterly destroy them. But everything despised and worthless, that they utterly destroyed.

Saul Rejected as King

10 Now the word of the Lord came to Samuel, saying, 11 (N)“I greatly regret that I have set up Saul as king, for he has (O)turned back from following Me, (P)and has not performed My commandments.” And it (Q)grieved Samuel, and he cried out to the Lord all night. 12 So when Samuel rose early in the morning to meet Saul, it was told Samuel, saying, “Saul went to (R)Carmel, and indeed, he set up a monument for himself; and he has gone on around, passed by, and gone down to Gilgal.” 13 Then Samuel went to Saul, and Saul said to him, (S)“Blessed are you of the Lord! I have performed the commandment of the Lord.”

14 But Samuel said, “What then is this bleating of the sheep in my ears, and the lowing of the oxen which I hear?”

15 And Saul said, “They have brought them from the Amalekites; (T)for the people spared the best of the sheep and the oxen, to sacrifice to the Lord your God; and the rest we have utterly destroyed.”

16 Then Samuel said to Saul, “Be quiet! And I will tell you what the Lord said to me last night.”

And he said to him, “Speak on.”

17 So Samuel said, (U)“When you were little in your own eyes, were you not head of the tribes of Israel? And did not the Lord anoint you king over Israel? 18 Now the Lord sent you on a mission, and said, ‘Go, and utterly destroy the sinners, the Amalekites, and fight against them until they are [b]consumed.’ 19 Why then did you not obey the voice of the Lord? Why did you swoop down on the [c]spoil, and do evil in the sight of the Lord?”

20 And Saul said to Samuel, (V)“But I have obeyed the voice of the Lord, and gone on the mission on which the Lord sent me, and brought back Agag king of Amalek; I have utterly destroyed the Amalekites. 21 (W)But the people took of the plunder, sheep and oxen, the best of the things which should have been utterly destroyed, to sacrifice to the Lord your God in Gilgal.”

22 So Samuel said:

(X)“Has the Lord as great delight in burnt offerings and sacrifices,
As in obeying the voice of the Lord?
Behold, (Y)to obey is better than sacrifice,
And to heed than the fat of rams.
23 For rebellion is as the sin of [d]witchcraft,
And stubbornness is as iniquity and idolatry.
Because you have rejected the word of the Lord,
(Z)He also has rejected you from being king.”

24 (AA)Then Saul said to Samuel, “I have sinned, for I have transgressed the commandment of the Lord and your words, because I (AB)feared the people and obeyed their voice. 25 Now therefore, please pardon my sin, and return with me, that I may worship the Lord.”

26 But Samuel said to Saul, “I will not return with you, (AC)for you have rejected the word of the Lord, and the Lord has rejected you from being king over Israel.”

27 And as Samuel turned around to go away, (AD)Saul seized the edge of his robe, and it tore. 28 So Samuel said to him, (AE)“The Lord has torn the kingdom of Israel from you today, and has given it to a neighbor of yours, who is better than you. 29 And also the Strength of Israel (AF)will not lie nor relent. For He is not a man, that He should relent.”

30 Then he said, “I have sinned; yet (AG)honor me now, please, before the elders of my people and before Israel, and return with me, that I may worship the Lord your God.” 31 So Samuel turned back after Saul, and Saul worshiped the Lord.

32 Then Samuel said, “Bring Agag king of the Amalekites here to me.” So Agag came to him cautiously.

And Agag said, “Surely the bitterness of death is past.”

33 But Samuel said, (AH)“As your sword has made women childless, so shall your mother be childless among women.” And Samuel hacked Agag in pieces before the Lord in Gilgal.

34 Then Samuel went to (AI)Ramah, and Saul went up to his house at (AJ)Gibeah of Saul. 35 And (AK)Samuel went no more to see Saul until the day of his death. Nevertheless Samuel mourned for Saul, and the Lord regretted that He had made Saul king over Israel.

Footnotes

  1. 1 Samuel 15:3 Lit. strike
  2. 1 Samuel 15:18 exterminated
  3. 1 Samuel 15:19 plunder
  4. 1 Samuel 15:23 divination

Giao Chiến Với Quân A-ma-léc

15 Ông Sa-mu-ên nói với vua Sau-lơ: “Tôi chính là người CHÚA sai đi xức dầu cho vua cai trị dân Ngài, tức là dân Y-sơ-ra-ên. Vậy bây giờ, xin vua nghe lời CHÚA phán.” CHÚA Toàn Năng phán như vầy: “Ta nhớ lại cách dân A-ma-léc đối xử với dân Y-sơ-ra-ên, thể nào chúng đã chận đường dân Y-sơ-ra-ên khi họ ra khỏi Ai-cập. Vậy bây giờ, con hãy đi đánh dân A-ma-léc, hủy diệt hết mọi người, mọi vật thuộc về chúng, đừng thương tiếc. Con phải giết cả đàn ông, đàn bà, trẻ em, con nít còn bú, bò chiên, lạc đà, lừa.”

Vua Sau-lơ triệu tập đạo quân tại Tê-la-im và điểm binh: có 200,000 bộ binh và 10,000 người Giu-đa. Vua Sau-lơ kéo quân đến thành của dân A-ma-léc và mai phục trong lòng sông cạn khô. Vua Sau-lơ cũng sai người báo với dân Kê-nít: “Anh chị em hãy đi, hãy tránh xa dân A-ma-léc, để khỏi bị hủy diệt chung với bọn chúng, vì anh chị em đối xử tử tế với toàn dân Y-sơ-ra-ên khi họ ra khỏi Ai-cập.” Vậy, dân Kê-nít tách ra khỏi dân A-ma-léc.

Vua Sau-lơ đánh bại quân A-ma-léc từ Ha-vi-la đến Su-rơ, phía đông Ai-cập. Vua Sau-lơ bắt sống A-ga, vua dân A-ma-léc, nhưng dùng gươm diệt sạch toàn dân. Vua Sau-lơ và binh sĩ tha chết cho A-ga; họ cũng tiếc và không chịu hủy diệt những con thú tốt nhất trong bầy chiên dê và bò, những con thú được nuôi cho mập,[a] những chiên con, và tất cả những con gì tốt; nhưng họ diệt hết tất cả những con thú vô dụng và không có giá trị.

CHÚA Từ Bỏ Vua Sau-lơ

10 CHÚA phán với ông Sa-mu-ên: 11 “Ta hối tiếc đã lập Sau-lơ làm vua, vì người đã bỏ, không theo Ta, và không thi hành mạng lệnh Ta.” Ông Sa-mu-ên giận lắm, ông kêu cầu CHÚA suốt đêm.

12 Sáng hôm sau, ông Sa-mu-ên thức dậy sớm đi gặp vua Sau-lơ. Có người báo tin cho ông Sa-mu-ên: “Vua Sau-lơ đã lên núi Cạt-mên, dựng đài kỷ niệm cho mình, rồi quay về, đi xuống Ghinh-ganh.”

13 Khi ông Sa-mu-ên đến gặp vua Sau-lơ, vua chào ông: “Xin CHÚA ban phước cho ông. Con đã thi hành xong mạng lệnh của CHÚA.” 14 Ông Sa-mu-ên hỏi: “Thế thì tiếng chiên dê be be kia bên tai tôi, và tiếng bò rống tôi nghe là gì vậy?” 15 Vua Sau-lơ đáp: “Các binh sĩ tiếc những con thú tốt nhất trong bầy chiên, dê, và bò của dân A-ma-léc nên mang về để dâng tế lễ cho CHÚA là Đức Chúa Trời của ông. Chúng con hủy diệt tất cả những gì còn lại.” 16 Ông Sa-mu-ên bảo vua Sau-lơ: “Đủ rồi! Để tôi thuật lại cho vua nghe điều gì CHÚA phán với tôi đêm qua.” Vua Sau-lơ thưa: “Xin ông dạy bảo.”

17 Ông Sa-mu-ên nói: “Trong khi vua tự thấy mình thấp hèn, CHÚA lập vua đứng dầu các bộ tộc trong Y-sơ-ra-ên, Ngài xức dầu cho vua cai trị dân Y-sơ-ra-ên. 18 CHÚA sai vua lên đường và truyền dặn: ‘Con hãy đi hủy diệt bọn người tội ác kia là dân A-ma-léc. Con hãy giao chiến với chúng cho đến khi chúng bị tận diệt.’ 19 Vậy, tại sao vua không vâng lời CHÚA mà lại cướp lấy chiến lợi phẩm, làm buồn lòng CHÚA?”[b]

20 Vua Sau-lơ thưa với ông Sa-mu-ên: “Nhưng con có vâng lời CHÚA, lên đường làm tròn sứ mạng CHÚA giao. Con đem A-ga, vua dân A-ma-léc, về đây, còn dân A-ma-léc, con đã diệt hết rồi. 21 Còn về chiến lợi phẩm phải bị tận diệt, các binh sĩ đã chọn những con chiên, dê, và bò tốt nhất mang về để dâng tế lễ cho CHÚA là Đức Chúa Trời của ông tại Ginh-ganh.”

22 Ông Sa-mu-ên nói:

“Dâng tế lễ toàn thiêu và sinh tế
    Có làm CHÚA vui lòng bằng sự vâng lời CHÚA không?
Vâng lời chắc chắn tốt hơn dâng sinh tế,
    Chú tâm nghe theo tốt hơn dâng mỡ chiên đực.
23 Vì phản nghịch khác nào tội bói toán,
    Kiêu ngạo khác nào tội thờ hình tượng.
Vì vua đã gạt bỏ lời CHÚA,
    Nên Ngài cũng gạt bỏ vua, không cho vua cai trị nữa.”

24 Vua Sau-lơ thú nhận với ông Sa-mu-ên: “Con có tội. Con đã vi phạm mạng lệnh CHÚA và lời ông dạy, vì con sợ các binh sĩ nên nghe theo lời họ. 25 Bây giờ xin ông tha tội cho con và trở về với con, để con sấp mình xuống thờ phượng CHÚA.” 26 Ông Sa-mu-ên đáp lời vua Sau-lơ: “Tôi không thể trở về với vua vì vua đã gạt bỏ lời CHÚA, và CHÚA cũng gạt bỏ vua, không cho vua cai trị dân Y-sơ-ra-ên nữa.”

27 Ông Sa-mu-ên quay lưng đi, nhưng vua Sau-lơ níu chặt chéo áo khoác của ông, khiến áo bị xé rách. 28 Ông Sa-mu-ên bảo vua Sau-lơ: “Hôm nay CHÚA cũng xé vương quốc Y-sơ-ra-ên ra khỏi tay vua như vậy và ban nó cho một người khác xứng đáng hơn vua. 29 Hơn nữa, CHÚA là vinh quang của Y-sơ-ra-ên, Ngài không hề nói dối, cũng chẳng đổi ý, vì Ngài không phải là người phàm để mà đổi ý.” 30 Vua Sau-lơ van nài: “Con có tội. Nhưng bây giờ xin ông tôn trọng con trước mặt các trưởng lão và toàn dân Y-sơ-ra-ên. Xin ông trở về với con để con sấp mình xuống thờ phượng CHÚA là Đức Chúa Trời của ông.” 31 Ông Sa-mu-ên quay trở về với vua Sau-lơ, và vua sấp mình xuống thờ phượng CHÚA.

32 Ông Sa-mu-ên bảo: “Hãy đem A-ga, vua dân A-ma-léc, lại đây cho tôi.” Vua A-ga nhẹ nhàng bước tới, lòng thầm nghĩ: “Sự chết cay đắng đã qua rồi!”[c] 33 Ông Sa-mu-ên bảo: “Lưỡi gươm của ngươi đã làm cho các bà mẹ mất con thế nào thì chính mẹ ngươi cũng sẽ mất con thể ấy.” Nói xong, ông Sa-mu-ên chém A-ga gục xuống[d] trước đền thờ CHÚA tại Ghinh-ganh.

34 Sau đó, ông Sa-mu-ên trở về Ra-ma, trong khi vua Sau-lơ về nhà mình tại Ghi-bê-a. 35 Ông Sa-mu-ên không hề gặp vua Sau-lơ nữa cho đến ngày ông qua đời. Ông đau buồn nhiều về vua Sau-lơ. CHÚA hối tiếc đã lập Sau-lơ làm vua cai trị dân Y-sơ-ra-ên.

Footnotes

  1. 15:9 Nt: những con thú thuộc lứa đẻ thứ nhì
  2. 15:19 Nt: Điều ác trước mặt CHÚA?
  3. 15:32 Nt: khó hiểu; ctd: Vua A-ga loạng choạng bước tới, lòng thầm nghĩ: “Sự chết cay đắng sắp đến rồi!”
  4. 15:33 Dịch theo các bản cổ; nt: không rõ nghĩa