Lu-ca 24
Bản Dịch 2011
Chúa Sống Lại
(Mat 28:1-10; Mác 16:1-8; Gg 20:1-10)
24 Ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn mờ sáng, các bà ấy đến thăm mộ, đem theo hương liệu họ đã chuẩn bị. 2 Ðến nơi họ thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi cửa mộ. 3 Họ vào trong mộ nhưng không thấy thi thể của Ðức Chúa Jesus đâu cả. 4 Trong khi họ còn hoang mang về việc ấy, này, hai người đàn ông với y phục sáng lòa đột nhiên xuất hiện đứng bên họ. 5 Họ hoảng sợ và sấp mặt xuống đất, nhưng hai người đó nói với họ, “Tại sao các ngươi tìm người sống trong vòng kẻ chết? 6 Ngài không có ở đây, nhưng Ngài đã sống lại rồi. Hãy nhớ lại những gì Ngài đã nói với các ngươi khi Ngài còn ở Ga-li-lê 7 rằng, ‘Con Người phải bị phản nộp vào tay những kẻ tội lỗi, chịu đóng đinh, rồi ngày thứ ba sẽ sống lại.’ ”
8 Họ nhớ lại những lời Ngài. 9 Họ rời ngôi mộ trở về và thuật lại mọi điều đó cho mười một sứ đồ và mọi người khác. 10 Các bà đó là Ma-ry Mạc-đa-len, Giô-an-na, Ma-ry mẹ của Gia-cơ, và các bà khác cùng đi với họ; họ thuật lại cho các sứ đồ về những việc ấy. 11 Nhưng các sứ đồ cho những lời ấy là chuyện viễn vông, và họ không tin các bà ấy. 12 Tuy nhiên Phi-rơ đứng dậy và chạy đến mộ. Ông cúi xuống nhìn vào trong và chỉ thấy có vải liệm nằm không ở đó. Ông ra về và phân vân, không biết chuyện gì đã xảy ra.[a]
Chúa Hiện Ra với Hai Môn Ðồ Trên Ðường Ðến Em-ma-út
(Mác 16:12-13)
13 Cũng ngày hôm đó, hai người trong số các môn đồ đi đến một làng tên là Em-ma-út, cách Giê-ru-sa-lem chừng mười một cây số.[b] 14 Họ nói với nhau về những việc vừa mới xảy ra. 15 Ðang khi họ nói chuyện và bàn tán với nhau, chính Ðức Chúa Jesus đến gần và đi với họ. 16 Nhưng mắt họ bị che khuất nên họ không nhận ra Ngài. 17 Ngài hỏi họ, “Các ngươi bàn tán với nhau việc gì trong khi đi đường vậy?”
Họ dừng lại, nét mặt buồn rầu. 18 Bấy giờ Cơ-lê-ô-pa, một trong hai người, trả lời, “Bộ chỉ ông là khách lạ duy nhất ở Giê-ru-sa-lem không biết những gì đã xảy ra trong mấy ngày qua sao?”
19 Ngài hỏi, “Việc gì vậy?”
Họ đáp, “Ðó là những việc về Ðức Chúa Jesus, người Na-xa-rét; Ngài là một đấng tiên tri có việc làm và lời nói đầy quyền năng trước mặt Ðức Chúa Trời và mọi người. 20 Không hiểu tại sao các trưởng tế và các quan chức của chúng ta lại kết án tử hình Ngài và đóng đinh Ngài trên cây thập tự. 21 Chúng tôi hy vọng rằng Ngài sẽ cứu chuộc dân I-sơ-ra-ên. Nhưng dù sao đi nữa, những việc ấy đã xảy ra ba ngày rồi. 22 Tuy nhiên có mấy bà trong chúng tôi đã khiến chúng tôi lấy làm lạ. Sáng sớm hôm nay họ đến mộ 23 và không thấy thi thể Ngài ở đó; họ trở về nói rằng họ thấy các thiên sứ hiện ra bảo Ngài đang sống. 24 Có mấy người trong chúng tôi đã đến mộ và cũng thấy y như lời các bà ấy nói, còn Ngài thì họ không thấy.”
25 Ngài phán với họ, “Ôi những kẻ khờ khạo và có lòng chậm hiểu về mọi điều các đấng tiên tri đã báo trước. 26 Há chẳng phải Ðấng Christ cần phải chịu khổ như vậy rồi mới vào vinh hiển của Ngài sao?” 27 Rồi Ngài bắt đầu từ Môi-se và tất cả Các Tiên Tri mà giải nghĩa cho họ những gì liên quan đến Ngài trong cả Kinh Thánh.
28 Khi họ đến gần làng, nơi họ muốn đến, thì Ngài tỏ vẻ như thể Ngài muốn đi xa hơn. 29 Nhưng họ nhất định nài ép Ngài rằng, “Xin ông hãy ở lại với chúng tôi, vì trời đã sắp tối rồi, và ngày đã gần tàn.” Ngài đi vào và ở lại với họ.
30 Khi Ngài ngồi vào bàn ăn với họ, Ngài lấy bánh, cảm tạ, bẻ ra, rồi trao cho họ. 31 Mắt họ mở ra, và họ nhận ra Ngài, nhưng Ngài biến mất khỏi họ. 32 Họ nói với nhau, “Dọc đường, khi Ngài nói chuyện với chúng ta và giải nghĩa Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng nóng cháy sao?”
33 Nội giờ đó họ đứng dậy và đi trở lại Giê-ru-sa-lem. Họ gặp mười một sứ đồ và những người ở với các vị ấy đang nhóm. 34 Họ nói, “Chúa thật sự đã sống lại và đã hiện ra cho Si-môn.” 35 Kế đó họ kể lại những gì đã xảy ra trên đường, và thể nào họ đã nhận ra Ngài khi Ngài bẻ bánh.
Chúa Hiện Ra với Các Môn Ðồ
(Mat 28:16-20; Mác 16:14-18; Gg 20:19-23; Công 1:6-8)
36 Ðang khi họ còn nói về việc ấy, chính Ngài hiện ra đứng giữa họ, và nói, “Bình an cho các ngươi.” 37 Họ đều hoảng hồn, kinh hãi, và tưởng rằng đang thấy ma. 38 Nhưng Ngài nói với họ, “Tại sao các ngươi sợ, và tại sao lòng các ngươi nảy ra nỗi nghi ngờ? 39 Hãy xem hai tay Ta và hai chân Ta; chính là Ta đây. Hãy rờ Ta và xem, vì ma đâu có thịt và xương như các ngươi thấy Ta có.” 40 Sau khi nói như thế, Ngài đưa tay và chân cho họ xem. 41 Họ quá đỗi vui mừng, nhưng vẫn còn thấy khó tin và lấy làm lạ. Ngài bảo họ, “Các ngươi có gì ăn không?” 42 Họ đưa cho Ngài một miếng cá nướng. 43 Ngài cầm lấy và ăn trước mặt họ.
44 Sau đó Ngài nói với họ, “Ðây là những lời Ta đã nói với các ngươi khi Ta còn ở với các ngươi: Tất cả những gì đã viết về Ta trong Luật Pháp của Môi-se, Các Tiên Tri, và Các Thánh Thi phải được ứng nghiệm.” 45 Ðoạn Ngài mở trí họ để họ thông hiểu Kinh Thánh. 46 Ngài nói với họ, “Như đã chép, Ðấng Christ phải chịu đau khổ, đến ngày thứ ba sẽ từ cõi chết sống lại, 47 và sự ăn năn để được tha tội phải được nhân danh Người rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem. 48 Các ngươi là những nhân chứng cho những điều đó. 49 Này, Ta sẽ phái đến các ngươi những gì Cha Ta đã hứa; nhưng các ngươi phải ở trong thành cho đến khi mặc lấy quyền năng từ trên cao.”
Chúa Thăng Thiên
(Mác 16:19-20; Công 1:9-11)
50 Sau đó Ðức Chúa Jesus dẫn họ ra tận Bê-tha-ni; Ngài đưa tay ban phước cho họ. 51 Ðang khi ban phước, Ngài rời họ và được cất lên trời. 52 Họ thờ lạy Ngài rồi trở về Giê-ru-sa-lem, lòng tràn ngập niềm vui. 53 Họ tiếp tục vào đền thờ để chúc tụng Ðức Chúa Trời.
Footnotes
- Lu-ca 24:12 Một số bản cổ không có câu 12
- Lu-ca 24:13 nt: 60 stadia, khoảng 7 dặm
Luke 24
Living Bible
24 But very early on Sunday morning they took the ointments to the tomb— 2 and found that the huge stone covering the entrance had been rolled aside. 3 So they went in—but the Lord Jesus’ body was gone.
4 They stood there puzzled, trying to think what could have happened to it. Suddenly two men appeared before them, clothed in shining robes so bright their eyes were dazzled. 5 The women were terrified and bowed low before them.
Then the men asked, “Why are you looking in a tomb for someone who is alive? 6-7 He isn’t here! He has come back to life again! Don’t you remember what he told you back in Galilee—that the Messiah[a] must be betrayed into the power of evil men and be crucified and that he would rise again the third day?”
8 Then they remembered 9 and rushed back to Jerusalem[b] to tell his eleven disciples—and everyone else—what had happened. 10 (The women who went to the tomb were Mary Magdalene and Joanna and Mary the mother of James, and several others.) 11 But the story sounded like a fairy tale to the men—they didn’t believe it.
12 However, Peter ran to the tomb to look. Stooping, he peered in and saw the empty linen wrappings; and then he went back home again, wondering what had happened.
13 That same day, Sunday, two of Jesus’ followers were walking to the village of Emmaus, seven miles out of Jerusalem. 14 As they walked along they were talking of Jesus’ death, 15 when suddenly Jesus himself came along and joined them and began walking beside them. 16 But they didn’t recognize him, for God kept them from it.
17 “You seem to be in a deep discussion about something,” he said. “What are you so concerned about?” They stopped short, sadness written across their faces. 18 And one of them, Cleopas, replied, “You must be the only person in Jerusalem who hasn’t heard about the terrible things that happened there last week.”[c]
19 “What things?” Jesus asked.
“The things that happened to Jesus, the Man from Nazareth,” they said. “He was a Prophet who did incredible miracles and was a mighty Teacher, highly regarded by both God and man. 20 But the chief priests and our religious leaders arrested him and handed him over to the Roman government to be condemned to death, and they crucified him. 21 We had thought he was the glorious Messiah and that he had come to rescue Israel.
“And now, besides all this—which happened three days ago— 22-23 some women from our group of his followers were at his tomb early this morning and came back with an amazing report that his body was missing, and that they had seen some angels there who told them Jesus is alive! 24 Some of our men ran out to see, and sure enough, Jesus’ body was gone, just as the women had said.”
25 Then Jesus said to them, “You are such foolish, foolish people! You find it so hard to believe all that the prophets wrote in the Scriptures! 26 Wasn’t it clearly predicted by the prophets that the Messiah would have to suffer all these things before entering his time of glory?”
27 Then Jesus quoted them passage after passage from the writings of the prophets, beginning with the book of Genesis and going right on through the Scriptures, explaining what the passages meant and what they said about himself.
28 By this time they were nearing Emmaus and the end of their journey. Jesus would have gone on, 29 but they begged him to stay the night with them, as it was getting late. So he went home with them. 30 As they sat down to eat, he asked God’s blessing on the food and then took a small loaf of bread and broke it and was passing it over to them, 31 when suddenly—it was as though their eyes were opened—they recognized him! And at that moment he disappeared!
32 They began telling each other how their hearts had felt strangely warm as he talked with them and explained the Scriptures during the walk down the road. 33-34 Within the hour they were on their way back to Jerusalem, where the eleven disciples and the other followers of Jesus greeted them with these words, “The Lord has really risen! He appeared to Peter!”
35 Then the two from Emmaus told their story of how Jesus had appeared to them as they were walking along the road and how they had recognized him as he was breaking the bread.
36 And just as they were telling about it, Jesus himself was suddenly standing there among them, and greeted them. 37 But the whole group was terribly frightened, thinking they were seeing a ghost!
38 “Why are you frightened?” he asked. “Why do you doubt that it is really I? 39 Look at my hands! Look at my feet! You can see that it is I, myself! Touch me and make sure that I am not a ghost! For ghosts don’t have bodies, as you see that I do!” 40 As he spoke, he held out his hands for them to see the marks of the nails,[d] and showed them the wounds in his feet.
41 Still they stood there undecided, filled with joy and doubt.
Then he asked them, “Do you have anything here to eat?”
42 They gave him a piece of broiled fish, 43 and he ate it as they watched!
44 Then he said, “When I was with you before, don’t you remember my telling you that everything written about me by Moses and the prophets and in the Psalms must all come true?” 45 Then he opened their minds to understand at last these many Scriptures! 46 And he said, “Yes, it was written long ago that the Messiah must suffer and die and rise again from the dead on the third day; 47
49 “And now I will send the Holy Spirit[e] upon you, just as my Father promised. Don’t begin telling others yet—stay here in the city until the Holy Spirit comes and fills you with power from heaven.”
50 Then Jesus led them out along the road to Bethany,[f] and lifting his hands to heaven, he blessed them, 51 and then began rising into the sky, and went on to heaven. 52 And they worshiped him, and returned to Jerusalem filled with mighty joy, 53 and were continually in the Temple, praising God.
Footnotes
- Luke 24:6 the Messiah, literally, “the Son of Man.”
- Luke 24:9 rushed back to Jerusalem, literally, “returned from the tomb.”
- Luke 24:18 last week, literally, “in these days.”
- Luke 24:40 the marks of the nails and the wounds in, implied.
- Luke 24:49 the Holy Spirit, implied; literally, “the promise of my Father.” Don’t begin telling others yet—stay here in the city until, literally, “But wait here in the city until.” The paraphrase relates this to v. 47.
- Luke 24:50 along the road to Bethany, implied; Bethany was a mile or so away, across the valley on the Mount of Olives.
Copyright © 2011 by Bau Dang
The Living Bible copyright © 1971 by Tyndale House Foundation. Used by permission of Tyndale House Publishers Inc., Carol Stream, Illinois 60188. All rights reserved.