路加福音 22
Chinese Contemporary Bible (Traditional)
猶大出賣耶穌
22 除酵節,又名逾越節,快到了。 2 祭司長和律法教師因為害怕百姓,便密謀如何殺害耶穌。 3 這時,撒旦進入加略人猶大的心,這人原是十二使徒之一。 4 他去見祭司長和聖殿護衛長,商議如何把耶穌出賣給他們, 5 他們喜出望外,答應給猶大一筆酬金。 6 猶大同意了,便伺機找百姓不在的場合將耶穌交給他們。
最後的晚餐
7 除酵節到了,那天要宰殺逾越羊羔。 8 耶穌差派彼得和約翰出去,說:「你們為我們準備逾越節吃的晚餐。」
9 他們問:「你要我們到哪裡去預備呢?」
10 耶穌回答說:「你們進城的時候,一個男子會扛著一瓶水迎面走來,你們要跟著他,他進哪所房子,你們也進去, 11 對房子的主人說,『老師問你客房在哪裡,祂要和門徒在裡面吃逾越節的晚餐。』 12 那主人會帶你們到樓上一間佈置整齊的大房間,你們就在那裡預備吧。」
13 他們進了城,所遇見的果然和耶穌所說的一樣。他們便在那裡預備逾越節的晚餐。
設立聖餐
14 晚餐時,耶穌和使徒們一同坐席。 15 耶穌對他們說:「我一直盼望在受難之前和你們同吃這個逾越節的宴席。 16 我告訴你們,在這宴席成就在上帝的國度之前,我不會再吃這宴席了。」
17 祂接過杯來,祝謝後,說:「你們拿去分著喝吧。 18 我告訴你們,在上帝的國降臨之前,我不會再喝這葡萄酒了。」
19 接著,祂拿起餅來,祝謝後,掰開遞給他們,說:「這是我為你們犧牲的身體,你們今後也要這樣做,以紀念我。」
20 飯後,祂又舉起杯來,說:「這杯是用我的血立的新約,這血是為你們流的。
21 「但是看啊,那出賣我之人的手和我的手都在桌子上。 22 按照所定的,人子要死去,但那出賣人子的人有禍了!」 23 他們開始彼此追問誰會出賣耶穌。
誰最偉大
24 門徒又開始爭論他們當中誰最偉大。 25 耶穌對他們說:「外族人有君王統治他們,那些統治者被稱為恩主, 26 但你們不可這樣。相反,你們中間地位最高的,要像最卑微的;做首領的,要像服侍人的。 27 坐著吃飯的和伺候的哪個地位高呢?難道不是坐著的那個嗎?然而,我在你們當中是服侍人的。
28 「在我患難之時,你們一直在我身邊, 29 所以,我父怎樣將國賜給我,我也照樣將國賜給你們, 30 使你們在我的國中和我一同坐席,並且坐在寶座上審判以色列的十二個支派。」
預言彼得不認主
31 耶穌說:「西門!西門!撒旦已經要求像篩麥子一樣篩你們, 32 但我已經為你禱告了,叫你不至於失去信心。你回頭以後,要讓你的弟兄剛強。」
33 西門·彼得說:「主啊,我願意和你一起坐牢,一起受死!」
34 耶穌說:「彼得,我告訴你,明早雞叫之前,你會三次不認我。」
35 耶穌又問門徒:「我派你們出去的時候,無錢袋、背包和鞋子,你們有任何缺乏嗎?」
他們答道:「沒有。」
36 耶穌說:「但現在如果有錢袋或背包,都要帶著;如果沒有刀劍,要賣掉衣服買刀劍。 37 我告訴你們,『祂要被列在罪犯中』這句經文必在我身上應驗,因為聖經上有關我的事情快要實現了。」
38 他們說:「主啊,請看,這裡有兩把刀。」耶穌說:「夠了。」
橄欖山上的禱告
39 耶穌離開,像往常一樣前往橄欖山,門徒也跟去了。 40 到了山上,祂對門徒說:「你們要禱告,以免陷入誘惑!」
41 然後,祂獨自走到離門徒約有扔一塊石頭那麼遠的地方跪下禱告: 42 「父啊,若你願意,求你撤去此杯,然而,願你的旨意成就,而非我的意願。」 43 有一位從天上來的天使向祂顯現,給祂加添力量。
44 祂心中極其悲痛,禱告更懇切,汗珠如血滴在地上。
45 祂禱告完後,便起身回到門徒那裡,看見他們因憂愁而疲憊地睡著了, 46 就說:「你們為什麼睡覺呢?要起來禱告,以免陷入誘惑!」
耶穌被捕
47 耶穌還在說話的時候,十二使徒中的猶大已帶著一群人趕到,他上前親吻耶穌。 48 耶穌對他說:「猶大,你用親吻的暗號來出賣人子嗎?」
49 跟隨耶穌的人見他們來勢洶洶,就說:「主啊,我們該拔刀抵抗嗎?」 50 其中一人拔刀朝大祭司的奴僕砍過去,削掉了他的右耳。
51 耶穌卻說:「住手!夠了!」於是祂摸那奴僕的耳朵,治好了他, 52 然後對前來抓祂的祭司長、聖殿護衛長和長老說:「你們像對付強盜一樣拿著刀棍來抓我嗎? 53 我天天和你們一起在聖殿裡,你們沒有抓我。但現在正是黑暗當權、你們得勢的時候了!」
彼得不認主
54 他們把耶穌押到大祭司的府第。彼得遠遠地跟在後面。
55 他們在庭院當中生起了火,圍坐取暖,彼得也坐在他們中間。 56 有個婢女看見彼得坐在火堆邊,打量他一番後,說:「這人是與耶穌一夥的!」
57 彼得卻否認說:「你這女子,我不認識祂。」
58 過了一會兒,又有個人看見了彼得,就說:「你也是跟他們一夥的!」
彼得說:「你這人,我不是!」
59 大約一小時之後,又有人指著彼得肯定地說:「這人確實是和耶穌一夥的,因為他也是加利利人。」
60 彼得說:「你這人,我不知道你在說什麼!」話才出口,雞就叫了。
61 這時,主轉過頭來望著彼得,彼得想起主對他說的話:「明早雞叫之前,你會三次不認我。」 62 他就到外面,痛哭起來。
在公會受審
63 看守耶穌的人嘲弄祂,毆打祂, 64 蒙住祂的眼睛,對祂說:「說預言吧!是誰在打你?」 65 還說了許多侮辱祂的話。
66 天亮後,民間的長老、祭司長和律法教師聚在一起,把耶穌押到他們的公會, 67 對祂說:「如果你是基督,就告訴我們。」
耶穌說:「即使我告訴你們,你們也不會相信。 68 如果我問你們,你們也不會回答。 69 但從今以後,人子要坐在全能上帝的右邊。」
70 他們都問:「那麼,你是上帝的兒子嗎?」耶穌回答說:「你們說我是。」
71 他們說:「我們還需要什麼見證呢?我們已經聽見祂自己說的了。」
Lu-ca 22
Bản Dịch 2011
Chúa CHỊU THƯƠNG KHÓ, CHỊU CHẾT, VÀ SỐNG LẠI
(22:1 – 24:53)
Âm Mưu Giết Chúa
(Mat 26:1-5, 14-16; Mác 14:1-2, 10-11;Gg 11:45-53)
22 Bấy giờ Lễ Bánh Không Men cũng gọi là Lễ Vượt Qua đến gần. 2 Các trưởng tế và các thầy dạy giáo luật tìm cách giết Ngài, vì họ sợ dân chúng. 3 Sa-tan đã nhập vào Giu-đa, cũng gọi là Ích-ca-ri-ốt, một trong mười hai sứ đồ. 4 Hắn đi bàn mưu với các trưởng tế và các sĩ quan chỉ huy cảnh binh đền thờ về cách nào hắn có thể nộp Ngài cho họ. 5 Họ rất mừng và đồng ý cho hắn một số tiền. 6 Vậy hắn ưng thuận và tìm dịp khi không có đám đông hiện diện để phản nộp Ngài cho họ.
Chúa Chuẩn Bị Dự Lễ Vượt Qua
(Mat 26:17-25; Mác 14:12-21; Gg 13:21-30)
7 Bấy giờ ngày Lễ Bánh Không Men đã đến, ấy là ngày người ta phải giết con chiên làm vật hiến tế trong Lễ Vượt Qua, 8 Ngài sai Phi-rơ và Giăng đi và dặn, “Hãy đi, chuẩn bị tiệc Lễ Vượt Qua cho chúng ta để chúng ta ăn.”
9 Họ hỏi Ngài, “Thưa Thầy, Thầy muốn chúng con dọn tiệc ấy ở đâu?”
10 Ngài đáp với họ, “Này, khi các ngươi vào thành, các ngươi sẽ gặp một người mang một vò nước, hãy đi theo người đó và vào nhà nào người đó vào. 11 Các ngươi hãy hỏi chủ nhà ấy rằng, ‘Thầy chúng tôi xin hỏi ông: “Phòng khách, nơi Ta sẽ dự tiệc Lễ Vượt Qua với các môn đồ Ta ở đâu?”’ 12 Người ấy sẽ chỉ cho các ngươi một phòng lớn, trên lầu, có bàn ghế sẵn sàng; hãy chuẩn bị bữa tiệc tại đó.”
13 Họ ra đi và gặp mọi sự y như Ngài đã bảo trước với họ; họ chuẩn bị bữa tiệc Lễ Vượt Qua tại đó.
Tiệc Thánh
(Mat 26:26-30; Mác 14:22-26; 1Cô 11:23-25)
14 Khi đến giờ, Ngài ngồi vào bàn ăn, các môn đồ cùng ngồi với Ngài. 15 Ngài nói với họ, “Ta rất muốn ăn Lễ Vượt Qua này với các ngươi trước khi Ta chịu khổ hình, 16 vì Ta nói với các ngươi, Ta sẽ không ăn lễ này nữa cho đến khi nó được làm trọn trong vương quốc Ðức Chúa Trời.”
17 Ðoạn Ngài lấy chén, tạ ơn, rồi nói, “Hãy lấy chén này và chia cho nhau, 18 vì Ta nói với các ngươi, từ nay Ta sẽ không uống nước nho nữa cho đến khi vương quốc Ðức Chúa Trời đến.”
19 Kế đó Ngài lấy bánh, tạ ơn, bẻ ra, đưa cho họ, và nói, “Ðây là thân thể Ta vì các ngươi mà phó cho; hãy làm điều này để nhớ Ta.” 20 Tương tự, sau khi ăn, Ngài lấy chén và bảo, “Chén này là giao ước mới trong huyết Ta, vì các ngươi mà đổ ra. [a] 21 Này, bàn tay kẻ phản Ta đang để trên bàn với Ta. 22 Con Người sẽ ra đi theo như đã định, nhưng khốn thay cho kẻ phản bội Con Người.” 23 Các môn đồ bắt đầu hỏi nhau, xem ai trong vòng họ toan làm điều đó.
Các Môn Ðồ Tranh Nhau Làm Lớn
24 Khi ấy các môn đồ nổi lên cãi nhau xem ai là người lớn nhất giữa vòng họ. 25 Ngài nói với họ, “Vua chúa các dân ngoại lấy quyền lực thống trị dân, những kẻ cầm quyền trên dân cho mình là những người làm ơn làm phước cho dân. 26 Nhưng các ngươi thì chẳng như vậy. Người lớn nhất giữa các ngươi phải trở nên như người non kém nhất, và người lãnh đạo phải như người phục vụ. 27 Vì giữa người ngồi ăn và người hầu bàn, ai là người lớn hơn? Há chẳng phải là người ngồi ăn sao? Nhưng ở giữa các ngươi, Ta như một người phục vụ.
28 Còn các ngươi là những người đã gắn bó trung thành với Ta giữa những cơn thử thách của Ta, 29 Ta ban cho các ngươi quyền trị vì như Cha đã ban quyền trị vì vương quốc cho Ta, 30 để các ngươi có thể ăn và uống tại bàn Ta trong vương quốc của Ta, và các ngươi sẽ ngồi trên các ngai để xét đoán mười hai chi tộc I-sơ-ra-ên.”
Chúa Báo Trước Phi-rơ Chối Ngài
(Mat 26:31-35; Mác 14:27-31; Gg 13:36-38)
31 “Hỡi Si-môn, Si-môn! Kìa Sa-tan đã đòi sàng sảy các ngươi như lúa mì. 32 Nhưng Ta đã cầu nguyện cho ngươi, để ngươi không mất đức tin. Phần ngươi, sau khi ngươi quay lại, hãy làm vững mạnh anh chị em[b] ngươi.”
33 Nhưng ông thưa với Ngài, “Lạy Chúa, con sẵn sàng đi với Ngài dù phải vào tù hay phải chết.”
34 Nhưng Ngài đáp, “Hỡi Phi-rơ, Ta nói với ngươi, hôm nay trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối không biết Ta ba lần.”
Mang Theo Túi, Bao, và Gươm
35 Ngài nói với họ, “Khi Ta sai các ngươi ra đi, không mang theo túi tiền, bao bị, hay giày dép, nhưng các ngươi có thiếu gì không?”
Họ đáp, “Thưa không thiếu gì.”
36 Ngài nói với họ, “Nhưng bây giờ ai có túi tiền, hãy lấy mang theo; ai có bao bị, cũng làm vậy; ai không có gươm, hãy bán áo choàng và mua một thanh gươm, 37 vì Ta nói với các ngươi, lời Kinh Thánh này về Ta phải được ứng nghiệm,
‘Người đã bị liệt vào hàng kẻ phạm pháp.’
Thật vậy những gì đã viết về Ta phải được ứng nghiệm.”
38 Họ đáp, “Lạy Chúa, này, ở đây chúng con có hai thanh gươm.”
Ngài nói, “Vậy cũng đủ rồi.”
Chúa Cầu Nguyện trên Núi Ô-liu
(Mat 26:36-46; Mác 14:32-42)
39 Ngài đi ra, và theo thường lệ, Ngài đi đến Núi Ô-liu, và các môn đồ cũng đi theo Ngài. 40 Khi đến nơi, Ngài nói với họ, “Hãy cầu nguyện để các ngươi không bị sa vào chước cám dỗ.” 41 Rồi Ngài đi cách xa họ khoảng chừng ném một hòn đá; Ngài quỳ xuống và cầu nguyện rằng, 42 “Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin Cha cất chén này khỏi Con. Dầu vậy, không theo ý Con, mà xin ý Cha được nên.”
[43 Bấy giờ một thiên sứ từ trời hiện ra với Ngài và thêm sức cho Ngài. 44 Trong cơn thống khổ Ngài cầu nguyện tha thiết, mồ hôi Ngài toát ra như những giọt máu nhỏ xuống đất.][c]
45 Khi cầu nguyện xong, Ngài đứng dậy, đến chỗ các môn đồ, và thấy họ đều ngủ vì sầu thảm. 46 Ngài nói với họ, “Sao các ngươi lại ngủ? Hãy thức dậy và cầu nguyện để các ngươi khỏi sa vào chước cám dỗ.”
Chúa Phó Mình cho Kẻ Ác
(Mat 26:47-56; Mác 14:43-50; Gg 18:3-11)
47 Ðang khi Ngài còn nói, kìa, một đám đông xuất hiện, có tên phản bội Giu-đa, một trong mười hai sứ đồ, dẫn đầu họ. Hắn lại gần Ðức Chúa Jesus và ôm hôn Ngài. 48 Ðức Chúa Jesus nói với hắn, “Giu-đa, ngươi dùng cái hôn để phản bội Con Người sao?”
49 Những người đang ở quanh Ngài thấy sự việc xảy ra liền hỏi, “Lạy Chúa, chúng con phải dùng gươm để đánh chăng?” 50 Một người trong nhóm họ chém đầy tớ của vị thượng tế đứt tai bên phải.
51 Nhưng Ðức Chúa Jesus trả lời và nói, “Ngừng tay lại! Ðừng đánh nữa.” Ngài sờ tai đầy tớ ấy và chữa lành cho. 52 Ðoạn Ðức Chúa Jesus nói với các trưởng tế, các sĩ quan chỉ huy cảnh binh đền thờ, và các trưởng lão đến bắt Ngài, “Sao các ngươi mang gươm giáo và gậy gộc đến bắt Ta như thể bắt trộm cướp vậy? 53 Hằng ngày Ta ở với các ngươi trong đền thờ, các ngươi không tra tay bắt Ta; nhưng bây giờ là thì giờ của các ngươi và của quyền lực tối tăm.”
Phi-rơ Chối Chúa
(Mat 26:57-58, 69-75; Mác 14:53-54, 66-72; Gg 18:12-18, 25-27)
54 Họ bắt Ngài, dẫn Ngài đi, và đưa Ngài đến nhà của vị thượng tế. Còn Phi-rơ, ông đi theo cách một khoảng xa xa. 55 Họ nhóm một đống lửa ở giữa sân, rồi ngồi xuống sưởi ấm với nhau. Phi-rơ cũng ngồi sưởi ấm với họ. 56 Một cô tớ gái thấy ông ngồi bên đống lửa, bèn nhìn chăm chăm vào ông, và nói, “Ông này cũng ở với ông ấy đây.”
57 Nhưng Phi-rơ chối phăng và nói, “Này bà, tôi không biết ông ấy.”
58 Một lát sau, một người khác thấy ông bèn nói, “Ông cũng là một người trong nhóm ông ấy.”
Nhưng Phi-rơ nói, “Này ông, không phải tôi đâu nhé.”
59 Khoảng một giờ sau, một người khác lại quả quyết, “Ông này đúng là người của ông ấy rồi, vì ông ta cũng là người Ga-li-lê.”
60 Nhưng Phi-rơ đáp, “Này ông, tôi không biết ông nói gì.”
Khi Phi-rơ còn đang nói, ngay lúc đó một con gà cất tiếng gáy. 61 Chúa quay lại nhìn Phi-rơ. Phi-rơ nhớ lại lời Chúa đã nói với ông, “Hôm nay, trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối không biết Ta ba lần.” 62 Ông đi ra và khóc lóc đắng cay.
Chúa Chịu Khổ Nhục
(Mat 26:67-68; Mác 14:65)
63 Bấy giờ những kẻ canh giữ Ðức Chúa Jesus chế giễu Ngài và đánh Ngài. 64 Chúng bịt mắt Ngài và hỏi Ngài rằng, “Hãy nói tiên tri đi, ai đánh ông đó?” 65 Chúng còn nói nhiều điều khác xúc phạm đến Ngài.
Hội Ðồng Lãnh Ðạo Do-thái Xử Chúa
(Mat 26:59-66; Mác 14:55-64; Gg 18:19-24)
66 Ðến sáng ngày, các trưởng lão của dân, các trưởng tế, và các thầy dạy giáo luật họp lại; họ đem Ngài ra trước Hội Ðồng của họ và hỏi rằng, 67 “Nếu ông là Ðấng Christ, hãy nói cho chúng tôi biết.”
Nhưng Ngài trả lời họ, “Nếu Ta nói với các ngươi, các ngươi sẽ không tin, 68 và nếu Ta hỏi, các ngươi sẽ không trả lời. 69 Nhưng từ bây giờ trở đi Con Người sẽ ngồi bên phải ngai quyền năng của Ðức Chúa Trời.”
70 Tất cả họ đều hỏi, “Vậy ông là Con Ðức Chúa Trời sao?”
Ngài trả lời họ, “Chính các ngươi nói rằng Ta là Ðấng ấy.”
71 Họ bèn nói, “Chúng ta đâu cần chứng cớ gì nữa? Chính chúng ta đã nghe miệng ông ấy nói rồi.”
Footnotes
- Lu-ca 22:20 Một số bản cổ không có các câu 19b-20
- Lu-ca 22:32 nt: anh em
- Lu-ca 22:44 Một số bản cổ không có hai câu 43 và 44 này
Luke 22
Living Bible
22 And now the Passover celebration was drawing near—the Jewish festival when only bread made without yeast was used. 2 The chief priests and other religious leaders were actively plotting Jesus’ murder, trying to find a way to kill him without starting a riot—a possibility they greatly feared.
3 Then Satan entered into Judas Iscariot, who was one of the twelve disciples, 4 and he went over to the chief priests and captains of the Temple guards to discuss the best way to betray Jesus to them. 5 They were, of course, delighted to know that he was ready to help them and promised him a reward. 6 So he began to look for an opportunity for them to arrest Jesus quietly when the crowds weren’t around.
7 Now the day of the Passover celebration arrived, when the Passover lamb was killed and eaten with the unleavened bread. 8 Jesus sent Peter and John ahead to find a place to prepare their Passover meal.
9 “Where do you want us to go?” they asked.
10 And he replied, “As soon as you enter Jerusalem,[a] you will see a man walking along carrying a pitcher of water. Follow him into the house he enters, 11 and say to the man who lives there, ‘Our Teacher says for you to show us the guest room where he can eat the Passover meal with his disciples.’ 12 He will take you upstairs to a large room all ready for us. That is the place. Go ahead and prepare the meal there.”
13 They went off to the city and found everything just as Jesus had said, and prepared the Passover supper.
14 Then Jesus and the others arrived, and at the proper time all sat down together at the table; 15 and he said, “I have looked forward to this hour with deep longing, anxious to eat this Passover meal with you before my suffering begins. 16 For I tell you now that I won’t eat it again until what it represents has occurred in the Kingdom of God.”
17 Then he took a glass of wine, and when he had given thanks for it, he said, “Take this and share it among yourselves. 18 For I will not drink wine again until the Kingdom of God has come.”
19 Then he took a loaf of bread; and when he had thanked God for it, he broke it apart and gave it to them, saying, “This is my body, given for you. Eat it in remembrance of me.”
20 After supper he gave them another glass of wine, saying, “This wine is the token of God’s new agreement to save you—an agreement sealed with the blood I shall pour out to purchase back your souls.[b] 21 But here at this table, sitting among us as a friend, is the man who will betray me. 22 I[c] must die. It is part of God’s plan. But, oh, the horror awaiting that man who betrays me.”
23 Then the disciples wondered among themselves which of them would ever do such a thing.
24 And they began to argue among themselves as to who would have the highest rank in the coming Kingdom.[d]
25 Jesus told them, “In this world the kings and great men order their slaves around, and the slaves have no choice but to like it![e] 26 But among you, the one who serves you best will be your leader. 27 Out in the world the master sits at the table and is served by his servants. But not here! For I am your servant. 28 Nevertheless, because you have stood true to me in these terrible days,[f] 29 and because my Father has granted me a Kingdom, I, here and now, grant you the right 30 to eat and drink at my table in that Kingdom; and you will sit on thrones judging the twelve tribes of Israel.
31 “Simon, Simon, Satan has asked to have you, to sift you like wheat, 32 but I have pleaded in prayer for you that your faith should not completely fail.[g] So when you have repented and turned to me again, strengthen and build up the faith of your brothers.”
33 Simon said, “Lord, I am ready to go to jail with you, and even to die with you.”
34 But Jesus said, “Peter, let me tell you something. Between now and tomorrow morning when the rooster crows, you will deny me three times, declaring that you don’t even know me.”
35 Then Jesus asked them, “When I sent you out to preach the Good News and you were without money, duffle bag, or extra clothing, how did you get along?”
“Fine,” they replied.
36 “But now,” he said, “take a duffle bag if you have one and your money. And if you don’t have a sword, better sell your clothes and buy one! 37 For the time has come for this prophecy about me to come true: ‘He will be condemned as a criminal!’ Yes, everything written about me by the prophets will come true.”
38 “Master,” they replied, “we have two swords among us.”
“Enough!” he said.
39 Then, accompanied by the disciples, he left the upstairs room and went as usual to the Mount of Olives. 40 There he told them, “Pray God that you will not be overcome by temptation.”[h]
41-42 He walked away, perhaps a stone’s throw, and knelt down and prayed this prayer: “Father, if you are willing, please take away this cup of horror from me. But I want your will, not mine.” 43 Then an angel from heaven appeared and strengthened him, 44 for he was in such agony of spirit that he broke into a sweat of blood, with great drops falling to the ground as he prayed more and more earnestly. 45 At last he stood up again and returned to the disciples—only to find them asleep, exhausted from grief.
46 “Asleep!” he said. “Get up! Pray God that you will not fall when you are tempted.”
47 But even as he said this, a mob approached, led by Judas, one of his twelve disciples. Judas walked over to Jesus and kissed him on the cheek in friendly greeting.[i]
48 But Jesus said, “Judas, how can you do this—betray the Messiah with a kiss?”
49 When the other disciples saw what was about to happen, they exclaimed, “Master, shall we fight? We brought along the swords!” 50 And one of them slashed at the high priest’s servant and cut off his right ear.
51 But Jesus said, “Don’t resist anymore.” And he touched the place where the man’s ear had been and restored it. 52 Then Jesus addressed the chief priests and captains of the Temple guards and the religious leaders who headed the mob. “Am I a robber,” he asked, “that you have come armed with swords and clubs to get me? 53 Why didn’t you arrest me in the Temple? I was there every day. But this is your moment—the time when Satan’s power reigns supreme.”
54 So they seized him and led him to the high priest’s residence, and Peter followed at a distance. 55 The soldiers lit a fire in the courtyard and sat around it for warmth, and Peter joined them there.
56 A servant girl noticed him in the firelight and began staring at him. Finally she spoke: “This man was with Jesus!”
57 Peter denied it. “Woman,” he said, “I don’t even know the man!”
58 After a while someone else looked at him and said, “You must be one of them!”
“No sir, I am not!” Peter replied.
59 About an hour later someone else flatly stated, “I know this fellow is one of Jesus’ disciples, for both are from Galilee.”
60 But Peter said, “Man, I don’t know what you are talking about.” And as he said the words, a rooster crowed.
61 At that moment Jesus turned and looked at Peter. Then Peter remembered what he had said—“Before the rooster crows tomorrow morning, you will deny me three times.” 62 And Peter walked out of the courtyard, crying bitterly.
63-64 Now the guards in charge of Jesus began mocking him. They blindfolded him and hit him with their fists and asked, “Who hit you that time, prophet?” 65 And they threw all sorts of other insults at him.
66 Early the next morning at daybreak the Jewish Supreme Court assembled, including the chief priests and all the top religious authorities of the nation. Jesus was led before this Council 67-68 and instructed to state whether or not he claimed to be the Messiah.
But he replied, “If I tell you, you won’t believe me or let me present my case. 69 But the time is soon coming when I, the Messiah,[j] shall be enthroned beside Almighty God.”
70 They all shouted, “Then you claim you are the Son of God?”
And he replied, “Yes, I am.”
71 “What need do we have for other witnesses?” they shouted. “For we ourselves have heard him say it.”
Footnotes
- Luke 22:10 Jerusalem, literally, “the city.”
- Luke 22:20 This wine is the token . . . to purchase back your souls, literally, “This cup of the new covenant in my blood, poured out for you.”
- Luke 22:22 I, literally, “The Son of Man.”
- Luke 22:24 in the coming Kingdom, implied.
- Luke 22:25 the slaves have no choice but to like it, literally, “they [the kings and great men] are called ‘benefactors.’”
- Luke 22:28 you have stood true to me in these terrible days, literally, “you have continued with me in my temptation.”
- Luke 22:32 not completely fail, literally, “fail not.”
- Luke 22:40 that you will not be overcome by temptation, literally, “that you enter not into temptation.”
- Luke 22:47 walked over to Jesus and kissed him on the cheek in friendly greeting, literally, “approached Jesus to kiss him.” This is still the traditional greeting among men in Eastern lands.
- Luke 22:69 the Messiah, literally, “the Son of Man.”
Copyright © 2011 by Bau Dang
The Living Bible copyright © 1971 by Tyndale House Foundation. Used by permission of Tyndale House Publishers Inc., Carol Stream, Illinois 60188. All rights reserved.