Add parallel Print Page Options

Nhắc lại những sự giúp đỡ của Thượng Đế

Soạn cho nhạc trưởng theo điệu Giê-đu-thun. Một bài ca ngợi của A-sáp.

77 Tôi kêu la cùng Thượng Đế;
    tôi kêu cầu cùng Ngài,
    thì Ngài liền nghe tiếng tôi [a].
Trong ngày hoạn nạn tôi tìm kiếm Chúa.
    Suốt đêm tôi giơ tay ra, lòng tôi bất an.
Khi nhớ đến Thượng Đế;
    Tôi muốn nói nỗi lòng tôi ra nhưng không biết nói sao. Xê-la
Chúa không cho tôi chợp mắt.
    Tôi không nói nên lời vì quá bực dọc.
Tôi nhớ lại thuở xưa, những năm về trước.
Ban đêm tôi hồi tưởng lại
    các bài ca của tôi.
    Tôi suy nghĩ và tự hỏi:
“Chúa sẽ từ bỏ chúng ta mãi sao?
Ngài sẽ không còn tỏ lòng nhân từ
    đối với chúng ta nữa sao?
Tình yêu của Ngài tan biến rồi sao?
    Ngài không còn phán với chúng ta nữa sao?
Phải chăng Thượng Đế đã quên mất lòng thương xót Ngài?
    Phải chăng vì Ngài quá nóng giận,
    không còn tội nghiệp cho chúng ta nữa hay sao?” Xê-la

10 Rồi tôi suy nghĩ lại và nói,
    “Đây là điều khiến tôi buồn bã:
    Quyền năng của Thượng Đế Chí Cao đã lìa bỏ chúng ta.”

11 Tôi nhớ những điều Ngài làm;
    hồi tưởng lại những điều kỳ diệu Ngài làm xưa kia.
12 Tôi suy gẫm những điều ấy,
    và xem xét các điều Ngài đã làm.
13 Lạy Thượng Đế, các đường lối Ngài thật thánh thiện.
    Không có thần nào cao cả như Thượng Đế chúng ta.
14 Ngài là Thượng Đế của những việc diệu kỳ;
    Ngài chứng tỏ quyền năng Ngài
    cho người ta thấy.
15 Ngài đã dùng quyền năng giải cứu dân Ngài
    tức con cháu Gia-cốp và Giô-xép. Xê-la

16 Lạy Thượng Đế, các dòng nước trông thấy Ngài;
    chúng thấy Ngài liền đâm ra
    sợ hãi; đến nỗi các vực nước sâu cũng run rẩy.
17 Trời đổ mưa xuống. Mây rền sấm.
    Các tia chớp xẹt qua lại như tên bay.
18 Tiếng sấm Ngài vang rền
    trong gió lốc.
Chớp lòe sáng thế gian.
    Đất rung động mạnh.
19 Ngài bước đi qua biển,
    vạch lối qua các vực nước sâu,
    nhưng không để lại dấu chân.
20 Ngài dùng Mô-se và A-rôn dẫn dắt dân Ngài như bầy chiên.

Footnotes

  1. Thánh Thi 77:1 tôi kêu cầu … tôi Hay “Tôi kêu cầu cùng Chúa. Tôi trông mong Ngài nghe tiếng tôi.”

Tröst i tider av oro

77 (A) För körledaren, till Jedutun. En psalm av Asaf.

Jag höjer min röst till Gud och ropar,
    jag höjer min röst till Gud
        och han lyssnar till mig.
(B) På nödens dag söker jag Herren,
    om natten är min hand utsträckt
        utan att tröttna.
    Min själ vägrar låta sig tröstas.
(C) Jag tänker på Gud och suckar,
    jag grubblar och min ande
        mattas. Sela

(D) Mina ögonlock håller du öppna,
    jag är full av oro
        och kan inte tala.
(E) Jag tänker på forna dagar,
    sedan länge flydda år.
Jag minns min sång[a] i natten,
    jag grubblar i mitt hjärta
        och min ande undrar:
(F) Ska Herren förkasta för evigt
    och aldrig mer visa nåd?
(G) Är hans godhet borta för alltid?
    Är det slut med hans ord
        för alla tider?
10 Har Gud glömt att vara nådig?
    Eller har han i vrede hållit inne
        sin barmhärtighet? Sela

11 (H) Jag svarar: Detta är min plåga,
    att den Högstes högra hand
        inte är som förr.
12 Jag minns Herrens gärningar,
    jag minns dina forna under,
13 jag tänker på alla dina verk
    och begrundar det du har gjort.

14 (I) Gud, i helighet går din väg.
    Vilken gud är så stor som Gud?
15 (J) Du är den Gud som gör under,
    du har visat din makt bland folken.
16 (K) Med din arm har du
        återlöst ditt folk,
    Jakobs och Josefs barn. Sela

17 (L) Vattnen såg dig, Gud,
    vattnen såg dig och bävade,
        själva djupen darrade.
18 Från molnen strömmade vatten,
    skyarna höjde sin röst
        och dina pilar flög överallt.
19 Din åska dundrade i virvelstormen,
    blixtar lyste upp världen,
        jorden darrade och bävade.
20 (M) Genom havet gick din väg,
        din stig genom väldiga vatten,
    och ingen såg dina fotspår.
21 (N) Du förde ditt folk som en fårhjord
    genom Moses och Arons hand.

Footnotes

  1. 77:7 min sång   Andra handskrifter (Septuaginta): "mina tankar".