哥尼流邀请彼得

10 在凯撒利亚有一位隶属意大利营的百夫长名叫哥尼流。 他和全家都是虔诚敬畏上帝的人,他慷慨周济穷人,常常祷告。 一天,大约下午三点,他在异象中清楚地看见一位上帝的天使进来呼唤他:“哥尼流!”

哥尼流惊恐地注视着他,问:“主啊,什么事?”

天使回答说:“你的祷告和周济穷人的善行已经在上帝面前蒙悦纳。 如今你要派人去约帕,请一个叫西门·彼得的人来。 他住在一个叫西门的皮革匠家里,房子在海边。”

向他说话的天使离开后,哥尼流叫来两个家仆和自己的一个敬虔侍卫, 把刚才的事告诉他们,然后差他们去约帕。

彼得见异象

第二天中午,他们快要到达约帕时,彼得上屋顶去祷告。 10 他觉得肚子饿了,想吃东西。那家人正在预备午饭的时候,彼得进入异象, 11 看见天开了,有一样东西好像一大块布,四角吊着降到地上, 12 里面有各种天上的飞禽、地上的爬虫和四足的走兽。 13 然后有声音对他说:“彼得,起来,宰了吃!”

14 彼得却说:“主啊!这可不行!我从未吃过任何污秽不洁之物。”

15 那声音又一次对他说:“上帝已经洁净的,你不可再称之为不洁净。” 16 这样一连三次之后,那块布就被收回天上去了。

17 彼得不知所措,正在猜测这异象到底是什么意思,哥尼流的仆人们刚好找来了, 18 正站在门口大声问西门·彼得是否住在这里。

19 彼得还在苦苦思索的时候,圣灵又对他说:“彼得,外面有三个人来找你, 20 快下楼跟他们去,不必多虑,他们是我差来的。” 21 彼得就下去见他们,说:“我就是你们要找的人,有什么事?”

22 他们说:“哥尼流百夫长是个又正直又敬畏上帝的人,连犹太人都称赞他。上帝的天使指示他请你到他家里去,好听你的指教。”

23 彼得就留他们住了一夜。第二天,彼得和他们以及几个约帕的弟兄一同出发了。 24 又过了一天,他们到达凯撒利亚。哥尼流已经请来亲朋好友,在等候他们。 25 他一看见彼得,就迎上去俯伏在他脚前拜他。 26 彼得连忙把他扶起来,说:“快起来,我只不过是人。”

27 彼得和他边走边谈,进屋后,见聚集了许多人, 28 就对他们说:“你们都知道,按照犹太人的传统,我们不可以和外族人来往。但上帝已经指示我不可把任何人视为污秽不洁。 29 所以,我受到邀请后,毫不犹豫地来了。请问你们为什么请我来?”

30 哥尼流说:“四天前,大约也是下午三点这个时候,我在家里祷告,忽然有一个身穿明亮衣服的人站在我面前, 31 说,‘哥尼流,上帝已经垂听了你的祷告,也悦纳你周济穷人的善行。 32 你派人去约帕把那位叫西门·彼得的人请来,他住在海边一个叫西门的皮革匠家。’ 33 于是我立刻派人去请你。你能来,真是荣幸,现在我们都在上帝面前,想聆听主吩咐你传给我们的话。”

福音临到外族人

34 彼得说:“现在我深深地明白,上帝不偏待人。 35 无论哪一个民族,只要敬畏祂,秉公行义,都会蒙祂接纳。 36 上帝借着万物的主宰——耶稣基督把平安的福音传给以色列人。 37 你们都知道,自从约翰宣讲洗礼以来,从加利利开始,整个犹太地区发生了什么事。 38 你们也知道,拿撒勒人耶稣是上帝用圣灵和大能膏立的。祂周游四方,广行善事,医好被魔鬼压制的人,因为上帝与祂同在。 39 我们亲眼目睹了耶稣在犹太全境和耶路撒冷所做的一切。可是,世人却把祂钉死在十字架上。 40 但第三天,上帝使祂从死里复活,并且向人显现, 41 不是向所有的人显现,而是向被上帝预先拣选为祂做见证的人显现,就是我们这些在祂复活以后与祂一同吃喝过的人。 42 祂命令我们向世人传道,见证祂就是上帝指派来审判活人和死人的那位。 43 所有先知也都为祂做见证说,‘谁信祂,谁的罪就能借着祂的名得到赦免。’”

44 彼得还在说话的时候,圣灵就降临在每一个听道的人身上。 45 跟彼得一起来的那些严守割礼的信徒,看见圣灵的恩赐也浇灌到外族人身上,都很惊奇。 46 因为他们听见这些人又说方言又赞美上帝。于是彼得说: 47 “既然这些人已经和我们一样领受了圣灵,谁能阻止他们接受洗礼呢?” 48 彼得吩咐他们奉耶稣基督的名受洗。之后,他们又请彼得住了几天。

哥尼流邀請彼得

10 在凱撒利亞有一位隸屬義大利營的百夫長名叫哥尼流。 他和全家都是虔誠敬畏上帝的人,他慷慨賙濟窮人,常常禱告。 一天,大約下午三點,他在異象中清楚地看見一位上帝的天使進來呼喚他:「哥尼流!」

哥尼流驚恐地注視著他,問:「主啊,什麼事?」

天使回答說:「你的禱告和賙濟窮人的善行已經在上帝面前蒙悅納。 如今你要派人去約帕,請一個叫西門·彼得的人來。 他住在一個叫西門的皮革匠家裡,房子在海邊。」

向他說話的天使離開後,哥尼流叫來兩個家僕和自己的一個敬虔侍衛, 把剛才的事告訴他們,然後差他們去約帕。

彼得見異象

第二天中午,他們快要到達約帕時,彼得上屋頂去禱告。 10 他覺得肚子餓了,想吃東西。那家人正在預備午飯的時候,彼得進入異象, 11 看見天開了,有一樣東西好像一大塊布,四角吊著降到地上, 12 裡面有各種天上的飛禽、地上的爬蟲和四足的走獸。 13 然後有聲音對他說:「彼得,起來,宰了吃!」

14 彼得卻說:「主啊!這可不行!我從未吃過任何污穢不潔之物。」

15 那聲音又一次對他說:「上帝已經潔淨的,你不可再稱之為不潔淨。」 16 這樣一連三次之後,那塊布就被收回天上去了。

17 彼得不知所措,正在猜測這異象到底是什麼意思,哥尼流的僕人們剛好找來了, 18 正站在門口大聲問西門·彼得是否住在這裡。

19 彼得還在苦苦思索的時候,聖靈又對他說:「彼得,外面有三個人來找你, 20 快下樓跟他們去,不必多慮,他們是我差來的。」 21 彼得就下去見他們,說:「我就是你們要找的人,有什麼事?」

22 他們說:「哥尼流百夫長是個又正直又敬畏上帝的人,連猶太人都稱讚他。上帝的天使指示他請你到他家裡去,好聽你的指教。」

23 彼得就留他們住了一夜。第二天,彼得和他們以及幾個約帕的弟兄一同出發了。 24 又過了一天,他們到達凱撒利亞。哥尼流已經請來親朋好友,在等候他們。 25 他一看見彼得,就迎上去俯伏在他腳前拜他。 26 彼得連忙把他扶起來,說:「快起來,我只不過是人。」

27 彼得和他邊走邊談,進屋後,見聚集了許多人, 28 就對他們說:「你們都知道,按照猶太人的傳統,我們不可以和外族人來往。但上帝已經指示我不可把任何人視為污穢不潔。 29 所以,我受到邀請後,毫不猶豫地來了。請問你們為什麼請我來?」

30 哥尼流說:「四天前,大約也是下午三點這個時候,我在家裡禱告,忽然有一個身穿明亮衣服的人站在我面前, 31 說,『哥尼流,上帝已經垂聽了你的禱告,也悅納你賙濟窮人的善行。 32 你派人去約帕把那位叫西門·彼得的人請來,他住在海邊一個叫西門的皮革匠家。』 33 於是我立刻派人去請你。你能來,真是榮幸,現在我們都在上帝面前,想聆聽主吩咐你傳給我們的話。」

福音臨到外族人

34 彼得說:「現在我深深地明白,上帝不偏待人。 35 無論哪一個民族,只要敬畏祂,秉公行義,都會蒙祂接納。 36 上帝藉著萬物的主宰——耶穌基督把平安的福音傳給以色列人。 37 你們都知道,自從約翰宣講洗禮以來,從加利利開始,整個猶太地區發生了什麼事。 38 你們也知道,拿撒勒人耶穌是上帝用聖靈和大能膏立的。祂周遊四方,廣行善事,醫好被魔鬼壓制的人,因為上帝與祂同在。 39 我們親眼目睹了耶穌在猶太全境和耶路撒冷所做的一切。可是,世人卻把祂釘死在十字架上。 40 但第三天,上帝使祂從死裡復活,並且向人顯現, 41 不是向所有的人顯現,而是向被上帝預先揀選為祂做見證的人顯現,就是我們這些在祂復活以後與祂一同吃喝過的人。 42 祂命令我們向世人傳道,見證祂就是上帝指派來審判活人和死人的那位。 43 所有先知也都為祂做見證說,『誰信祂,誰的罪就能藉著祂的名得到赦免。』」

44 彼得還在說話的時候,聖靈就降臨在每一個聽道的人身上。 45 跟彼得一起來的那些嚴守割禮的信徒,看見聖靈的恩賜也澆灌到外族人身上,都很驚奇。 46 因為他們聽見這些人又說方言又讚美上帝。於是彼得說: 47 「既然這些人已經和我們一樣領受了聖靈,誰能阻止他們接受洗禮呢?」 48 彼得吩咐他們奉耶穌基督的名受洗。之後,他們又請彼得住了幾天。

Cọt-nây Thấy Khải Tượng

10 Tại Sê-sa-rê có một người tên là Cọt-nây, làm đại đội trưởng[a] trong Trung Ðoàn I-ta-ly. Ông và mọi người trong gia đình ông là những người sùng tín và kính sợ Ðức Chúa Trời. Ông hay bố thí rộng rãi cho những người nghèo khó trong dân và thường cầu nguyện với Ðức Chúa Trời.

Một ngày kia, vào khoảng ba giờ chiều,[b] ông thấy rất rõ ràng trong một khải tượng một vị thiên sứ của Ðức Chúa Trời bước vào và nói với ông, “Hỡi Cọt-nây!”

Ông nhìn chăm vào vị thiên sứ và bắt đầu sợ hãi, ông đáp, “Lạy chúa, thưa có chuyện gì?”

Vị thiên sứ nói với ông, “Những lời cầu nguyện và những hành động bố thí của ngươi đã lên thấu trước mặt Ðức Chúa Trời và được Ngài ghi nhận. Bây giờ hãy sai người đến Giốp-pa, mời một người tên là Si-môn, cũng gọi là Phi-rơ. Người ấy đang trú tại nhà của Si-môn thợ thuộc da, nhà của ông ấy ở bên bờ biển.”

Sau khi vị thiên sứ đến truyền cho ông đã rời, ông gọi hai người đầy tớ và một người lính có lòng sùng đạo trong số những người hầu cận ông đến; ông kể cho họ nghe mọi việc, rồi sai họ đến Giốp-pa.

Phi-rơ Thấy Khải Tượng

Khoảng giữa trưa[c] ngày hôm sau, trong khi những người đó đang đi đường và gần đến thành, Phi-rơ lên sân thượng để cầu nguyện. 10 Bỗng dưng ông đói bụng và muốn có gì ăn. Ðang khi người ta chuẩn bị thức ăn, ông bị xuất thần. 11 Ông thấy trời mở ra và có vật gì trông giống một tấm vải lớn buộc ở bốn góc từ từ hạ xuống đất. 12 Trong tấm vải đó có mọi loài thú bốn chân, những sinh vật thuộc loài bò sát trên mặt đất, và các loài chim trời. 13 Kế đó có tiếng phán với ông, “Hỡi Phi-rơ, hãy đứng dậy, làm thịt và ăn.”

14 Nhưng Phi-rơ đáp, “Lạy Chúa, không được đâu, vì con không bao giờ ăn những gì ô uế và không thanh sạch.”

15 Tiếng ấy lại nói với ông lần thứ hai, “Những gì Ðức Chúa Trời đã làm cho thanh sạch, ngươi không được coi là ô uế.” 16 Lời ấy được lặp lại ba lần, rồi tấm vải ấy lập tức được thu hồi lên trời.

Phi-rơ và Cọt-nây

17 Trong khi Phi-rơ còn đang phân vân tự hỏi khải tượng ông vừa thấy có ý nghĩa gì, kìa, những người do Cọt-nây sai đi đã hỏi ra được nhà của Si-môn và đang đứng trước cổng. 18 Họ cất tiếng và hỏi phải chăng Si-môn, cũng gọi là Phi-rơ, đang trọ ở đây. 19 Trong khi Phi-rơ còn đang ngẫm nghĩ về khải tượng ấy, Ðức Thánh Linh phán với ông, “Kìa, có ba người đang tìm ngươi. 20 Hãy đứng dậy, đi xuống, và đi với họ, chớ ngại chi cả, vì chính Ta đã sai họ đến.”

21 Phi-rơ đi xuống gặp những người ấy và nói, “Tôi là người các ông đang tìm; xin hỏi, vì lý do gì các ông đến đây?”

22 Họ trả lời, “Ðại đội trưởng Cọt-nây là một người ngay lành, kính sợ Ðức Chúa Trời, và được lòng mọi người Do-thái trong cả nước. Ông ấy được thiên sứ thánh truyền phải mời ông đến nhà ông ấy, để ông ấy được nghe những lời ông chỉ bảo.”

23 Vậy Phi-rơ mời họ vào nhà để tạm trú qua đêm.

Lời Giảng của Phi-rơ tại Nhà Cọt-nây

Hôm sau Phi-rơ đứng dậy và đi với họ; có mấy anh em tín hữu ở Giốp-pa cùng đi theo. 24 Qua ngày sau họ đến Sê-sa-rê. Lúc ấy Cọt-nây đang đợi họ; ông đã cho mời những bà con và bạn bè thân thiết họp lại sẵn sàng. 25 Khi Phi-rơ bước vào cổng, Cọt-nây đi ra rước, quỳ xuống nơi chân ông, và lạy. 26 Nhưng Phi-rơ đỡ ông dậy và nói, “Xin ông đứng dậy. Tôi cũng chỉ là người thôi.”

27 Phi-rơ vừa nói chuyện với ông ấy vừa đi vào nhà, bấy giờ ông thấy đã có đông người tụ họp. 28 Phi-rơ nói với họ, “Chắc quý vị biết rằng người Do-thái không được phép giao du hay vào nhà những người trong các dân ngoại. Nhưng Ðức Chúa Trời đã tỏ cho tôi biết rằng tôi không được coi ai là ô uế hay không thanh sạch. 29 Vì thế khi quý vị sai người đến mời, tôi đã không phản đối gì mà đến đây. Vậy bây giờ tôi xin hỏi, tại sao quý vị cho mời tôi đến đây?”

30 Cọt-nây đáp, “Bốn ngày trước đây, cũng vào giờ này, tức khoảng ba giờ chiều,[d] tôi đang cầu nguyện trong nhà, thình lình một người mặc y phục sáng lòa đứng trước mặt tôi. 31 Người ấy bảo, ‘Hỡi Cọt-nây, những lời cầu nguyện và những hành động bố thí của ngươi đã được ghi nhận trước mặt Ðức Chúa Trời. 32 Vậy hãy sai người đến Giốp-pa, mời Si-môn cũng gọi là Phi-rơ về đây; người ấy đang trú tại nhà của Si-môn thợ thuộc da ở bên bờ biển.’ 33 Vậy tôi lập tức sai người đến mời ông, và ông đã vui lòng tới đây. Bây giờ tất cả chúng tôi đang ở trước mặt Ðức Chúa Trời để nghe mọi điều Chúa đã truyền cho ông chỉ bảo.”

34 Bấy giờ Phi-rơ mở miệng và nói, “Quả thật, tôi biết Ðức Chúa Trời không thiên vị người nào. 35 Nhưng hễ ai kính sợ Ngài và ăn ở ngay lành, bất luận là dân tộc nào, đều được Ngài chấp nhận. 36 Có lẽ quý vị đã nghe phong phanh về Ðạo[e] mà Ngài đã truyền cho dân I-sơ-ra-ên để rao giảng Tin Mừng hòa bình qua Ðức Chúa Jesus Christ; Ngài là Chúa của tất cả.

37 Ðạo ấy, như quý vị đã biết, bắt đầu từ Ga-li-lê, sau khi Giăng giảng về phép báp-têm, đã tràn ra khắp miền Giu-đê. 38 Thể nào Ðức Chúa Trời đã xức dầu cho Ðức Chúa Jesus ở Na-xa-rét bằng Ðức Thánh Linh và quyền năng, để Ngài đi khắp nơi làm việc thiện và chữa lành mọi người bị Ác Quỷ khống chế, vì Ðức Chúa Trời ở với Ngài.

39 Chúng tôi đây là những nhân chứng cho mọi việc Ngài làm trong khắp miền Giu-đê và tại Giê-ru-sa-lem. Người ta đã giết Ngài bằng cách treo Ngài trên cây gỗ. 40 Nhưng ngày thứ ba, Ðức Chúa Trời đã làm cho Ngài sống lại và cho Ngài hiện ra cách tỏ tường, 41 không phải cho tất cả dân chúng, nhưng chỉ cho những nhân chứng đã được Ðức Chúa Trời chọn lựa từ trước, tức cho chúng tôi, những người đã cùng ăn và cùng uống với Ngài sau khi Ngài từ cõi chết sống lại. 42 Ngài đã truyền cho chúng tôi phải rao giảng cho mọi người và phải làm chứng rằng Ngài chính là Ðấng Ðức Chúa Trời đã chỉ định để làm Thẩm Phán của người sống và kẻ chết. 43 Tất cả các vị tiên tri đều đã làm chứng về Ngài rằng hễ ai tin Ngài sẽ nhận được sự tha tội nhờ danh Ngài.”

Dân Ngoại Nhận Lãnh Ðức Thánh Linh

44 Ðang khi Phi-rơ vẫn còn nói những lời ấy, Ðức Thánh Linh ngự xuống trên mọi người đang nghe giảng Ðạo.[f] 45 Những tín hữu đã được cắt bì cùng đi với Phi-rơ đều ngạc nhiên, vì Ðức Thánh Linh cũng được ban cho và tuôn đổ trên các dân ngoại, 46 bởi những người ấy nghe họ nói tiếng ngoại quốc[g] mà tôn ngợi Ðức Chúa Trời.

47 Bấy giờ Phi-rơ lên tiếng, “Ai có thể cấm cản những người này được nhận phép báp-têm bằng nước, tức những người đã nhận được Ðức Thánh Linh giống như chúng ta đã nhận chăng?” 48 Ðoạn ông truyền cho họ nhận phép báp-têm trong danh Ðức Chúa Jesus Christ. Sau đó họ mời ông ở lại với họ thêm vài ngày.

Footnotes

  1. Công Vụ Các Sứ đồ 10:1 Sĩ quan chỉ huy 100 người
  2. Công Vụ Các Sứ đồ 10:3 nt: giờ thứ chín
  3. Công Vụ Các Sứ đồ 10:9 nt: giờ thứ sáu
  4. Công Vụ Các Sứ đồ 10:30 nt: giờ thứ chín
  5. Công Vụ Các Sứ đồ 10:36 nt: Lời (Lógos)
  6. Công Vụ Các Sứ đồ 10:44 nt: Lời (Lógos)
  7. Công Vụ Các Sứ đồ 10:46 nt: glossais (2:4, 11; 19:6); ctd: các ngoại ngữ

Petrus en Cornelius

10 In Caesarea woonde Cornelius, de commandant van het zogenaamde Italiaanse regiment. Deze man was erg gelovig. Hij en al zijn huisgenoten hadden diep ontzag voor God. Hij gaf veel weg aan de armen en was een man van gebed.

Op een middag, om een uur of drie, kreeg hij een visioen. Hij zag duidelijk een engel binnenkomen die voor hem ging staan en zei: ‘Cornelius!’ Cornelius keek hem met grote ogen aan en begon bang te worden. ‘Ja, heer,’ stamelde hij. ‘Wat is er?’ De engel zei: ‘God heeft uw gebeden gehoord en Hij heeft gezien wat u voor de armen hebt gedaan. Stuur een paar mannen naar Joppe om een zekere Petrus te zoeken en hem te vragen naar uw huis te komen. Hij logeert bij Simon, de leerlooier die aan zee woont.’ Zodra de engel weg was, riep Cornelius twee van zijn huisknechten en een van zijn lijfwachten, een gelovig man. Hij vertelde hun wat er gebeurd was en stuurde hen naar Joppe.

De volgende dag, terwijl de mannen Joppe naderden, ging Petrus het platte dak van het huis op om te bidden. Het was omstreeks het middaguur en 10 omdat hij honger had, wilde hij graag iets eten. Terwijl het eten werd klaargemaakt, raakte hij buiten zichzelf. 11 Hij zag de hemel open en er kwam iets naar beneden wat op een groot kleed leek. Het werd aan de vier hoeken vastgehouden en op de aarde neergelaten.

12 Op het kleed lagen allerlei dieren: zoogdieren, reptielen en vogels. 13 Een stem uit de hemel zei: ‘Sta op, Petrus! U mag er zoveel van slachten en eten als u wilt.’ 14 ‘Maar, Here,’ zei Petrus. ‘Ik heb nog nooit iets gegeten wat voor een Jood verboden is.’ 15 De stem kwam opnieuw: ‘Als God iets rein noemt zodat u het mag eten, dan mag u het niet onrein noemen!’ 16 Dit gebeurde drie keer en toen werd het kleed weer in de hemel opgetrokken.

17 Petrus wist er niet goed raad mee. Hij vroeg zich af wat dat visioen kon betekenen. Op datzelfde moment stonden er enkele mannen voor de deur die gestuurd waren door Cornelius. Zij hadden het huis van de leerlooier Simon gevonden 18 en vroegen of daar ook een zekere Petrus logeerde.

19 Terwijl Petrus nog over het visioen zat na te denken, zei de Geest tegen hem: ‘Petrus, er zijn enkele mannen voor u. 20 Sta op, ga naar beneden en aarzel niet met hen mee te gaan, want Ik heb hen gestuurd.’ 21 Petrus ging naar beneden. ‘U zoekt mij,’ zei hij tegen de mannen, ‘maar waarom eigenlijk?’ 22 Zij antwoordden: ‘Wij zijn gestuurd door Cornelius, een Romeins officier uit Caesarea. Hij is rechtvaardig en heeft diep ontzag voor God. Hij wordt door de Joden op handen gedragen. Nu heeft een engel van God hem gezegd dat hij u moest vragen bij hem thuis te komen om te luisteren naar wat u te zeggen hebt.’ 23 Petrus vroeg de mannen binnen te komen en nodigde hen uit te blijven slapen. De volgende morgen maakte hij zich klaar en ging met hen mee, samen met enkele andere volgelingen van Jezus uit Joppe.

24 De dag daarop kwamen zij in Caesarea aan. Cornelius, die zijn familie en zijn beste vrienden bijeen had geroepen, stond al te wachten. 25 Toen Petrus binnenkwam, liep Cornelius naar hem toe en viel op zijn knieën. 26 Maar Petrus trok hem overeind en zei: ‘Sta op! Ik ben ook maar een mens!’ 27 Al pratend kwamen zij in de kamer waar alle genodigden bij elkaar waren. 28 Petrus nam het woord en zei: ‘U weet vast wel dat het mij als Jood verboden is met mensen van een ander volk om te gaan. Maar God heeft mij duidelijk gemaakt dat ik niemand minderwaardig of onrein mag vinden. 29 Daarom ben ik zonder aarzelen meegegaan toen u mij liet vragen bij u te komen. Maar ik ben wel benieuwd waarom u dat hebt gedaan.’

30 Cornelius antwoordde: ‘Vier dagen geleden was ik ʼs middags rond drie uur hier in huis aan het bidden. 31 Ineens stond er een man voor me, met schitterend witte kleren aan. “Cornelius,” zei hij, “God heeft uw gebeden gehoord en Hij is niet vergeten wat u voor de armen hebt gedaan. 32 Stuur enkele mannen naar Joppe om een zekere Petrus te halen. Hij logeert bij Simon, de leerlooier die aan zee woont.” 33 Ik heb meteen een paar mannen naar u toe gestuurd. Fijn dat u gekomen bent. Wij zijn hier in de tegenwoordigheid van God en wachten met spanning op wat u namens Hem zult zeggen.’ 34 Petrus zei: ‘Het is mij nu pas echt duidelijk dat God geen onderscheid maakt tussen mensen. 35 Hij aanvaardt ieder die ontzag voor Hem heeft en die doet wat Hij wil, ongeacht tot welk volk die persoon behoort. 36 Hij heeft het volk van Israël de heerlijke boodschap van vrede gebracht, door Jezus Christus, de Here van allen.

37 U weet wel wat er in Israël is gebeurd. Het begon in Galilea, niet lang nadat Johannes de Doper de mensen opriep zich te laten dopen. 38 U hebt vast wel gehoord van Jezus van Nazareth, de man aan wie God de Heilige Geest en grote kracht gaf. Hij trok het land door en deed heel veel goeds. Hij genas alle mensen die in de macht van de duivel leefden, want God was met Hem. 39 Wij hebben met eigen ogen gezien wat Hij allemaal heeft gedaan, zowel in Jeruzalem als in heel Israël. Het volk heeft Hem gedood door Hem te kruisigen. 40 Maar God heeft Hem op de derde dag na zijn dood weer levend gemaakt en Hem aan enkele mensen laten zien, 41 aan getuigen die tevoren door God waren uitgekozen, niet aan het grote publiek, maar aan ons, die met Hem hebben gegeten en gedronken, nadat Hij uit de dood was opgestaan. 42 Hij heeft ons opdracht gegeven dit nieuws bekend te maken en de mensen te verzekeren dat Jezus door God is aangesteld om recht te spreken over de levenden en de doden. 43 Alle profeten hebben over Hem gesproken. Zij hebben verklaard dat ieder die in Hem gelooft, door zijn naam vergeving van zonden krijgt.’

44 Terwijl Petrus nog sprak, viel de Heilige Geest op allen die naar hem luisterden. 45 De Joodse volgelingen van Jezus die met Petrus waren meegekomen, waren verbaasd dat de Heilige Geest ook aan mensen van een ander volk was gegeven. 46 Maar er was geen twijfel mogelijk, want zij hoorden hen in vreemde talen spreken en God verheerlijken. 47 ‘Wie kan er nog bezwaar tegen hebben dat deze mensen gedoopt worden,’ zei Petrus, ‘nu zij, net als wij, de Heilige Geest hebben ontvangen?’ 48 Hij gaf de andere volgelingen van Jezus opdracht hen in de naam van Jezus Christus te dopen. Cornelius vroeg hem nog een paar dagen te blijven.