Add parallel Print Page Options

22 Chúa phán cùng Mô-se, “Hãy bảo A-rôn và các con trai người như sau: Dân Ít-ra-en sẽ dâng của lễ cho ta. Những của lễ ấy rất thánh và thuộc về ta, nên các ngươi phải tôn trọng chúng và không được làm nhục danh ta là danh mà các ngươi tôn thánh. Ta là Chúa. Hãy bảo họ: Từ nay về sau, nếu ai trong gia đình ngươi không tinh sạch mà đến gần các của lễ mà dân Ít-ra-en đã khiến hóa thánh cho ta, người đó sẽ bị loại trước mắt ta [a]. Ta là Chúa.

Người nào trong con cháu A-rôn mắc bệnh ngoài da trầm trọng [b] hoặc bị di tinh, thì không được phép ăn của lễ thánh. Người cũng có thể bị ô dơ vì đụng đến xác chết, đụng đến tinh dịch của mình, đụng vào con vật bò sát ô dơ hay đụng người bị ô dơ khác (bất kỳ bị ô dơ vì lý do gì). Người nào đụng các vật đó sẽ bị ô dơ cho đến chiều tối. Người không được phép ăn các của lễ thánh nếu không tắm trước. Người chỉ trở nên tinh sạch sau khi mặt trời lặn mà thôi. Sau đó người được phép ăn của lễ thánh; các của lễ đó thuộc về người.

Nếu thầy tế lễ gặp một con vật chết tự nhiên hay bị thú khác xé thì không được phép ăn thịt nó. Nếu ăn người sẽ bị ô dơ. Ta là Chúa ngươi.

Nếu các thầy tế lễ tuân giữ các luật lệ ta truyền thì không mắc tội; nếu họ thận trọng thì không chết. Ta là Chúa đã khiến họ nên thánh. 10 Chỉ có những người trong gia đình thầy tế lễ mới được phép ăn của lễ thánh mà thôi. Khách đến thăm thầy tế lễ, hay người làm công, không được phép ăn các thức ấy. 11 Nhưng nếu thầy tế lễ bỏ tiền ra mua người nô lệ thì người nô lệ đó được phép ăn các của lễ thánh; các nô lệ sinh ra trong nhà thầy tế lễ cũng được phép ăn thức ăn đó. 12 Nếu con gái thầy tế lễ kết hôn với một người không phải thầy tế lễ thì nàng không được phép ăn các của lễ thánh. 13 Nhưng nếu nàng góa chồng hay ly dị, không có con cháu giúp đỡ và nếu nàng trở về sống chung với cha mình như lúc còn thơ ấu thì nàng có thể ăn các thức ăn của cha mình. Chỉ có người nhà của thầy tế lễ mới được phép ăn thức ăn nầy mà thôi.

14 Nếu ai vô tình ăn của lễ thánh thì người đó phải đền bù lại cho thầy tế lễ phần thức ăn thánh đó, cộng thêm một phần năm trị giá chỗ thức ăn đã dùng.

15 Khi dân Ít-ra-en dâng của lễ thánh cho Chúa thì thầy tế lễ không nên xem những món đó là bất thánh. 16 Thầy tế lễ không được cho người không giữ chức tế lễ ăn các của lễ thánh. Nếu không, thầy tế lễ sẽ gây cho kẻ ăn mắc tội và họ phải đền bù thức ăn đó. Ta là Chúa đã khiến các thức ăn đó nên thánh.”

17 Chúa phán cùng Mô-se, 18 “Hãy bảo A-rôn, các con trai người và toàn dân Ít-ra-en như sau: Công dân Ít-ra-en hay ngoại kiều sống giữa dân Ít-ra-en có thể xin dâng của lễ toàn thiêu để làm của lễ hứa nguyện hay của lễ tự nguyện cho Chúa. 19 Người phải mang một con vật đực không tật nguyền: một con bò đực, chiên đực hay dê đực, để được nhậm. 20 Người không được mang con vật bị tật nguyền vì sẽ không được nhận.

21 Nếu ai mang của lễ thân hữu đến cho Chúa để trả lời khấn hứa, hay của lễ tự nguyện cho Chúa, thì phải bắt con vật trong bầy. Con vật phải khoẻ mạnh và nguyên vẹn, không tật nguyền, mới được nhậm. 22 Ngươi không được dâng cho Chúa con vật mù mắt, gãy chân, què quặt, ghẻ chốc hay các bệnh ngoài da khác. Ngươi không được dâng các con vật như thế trên bàn thờ làm của lễ thiêu cho Chúa.

23 Ngươi có thể dâng con bò hay con chiên nhỏ hơn bình thường, hoặc một chân quá ngắn hay quá dài để làm của lễ tự nguyện cho Chúa; con vật đó sẽ được nhận, nhưng không được dâng nó làm của lễ trả lời khấn hứa vì sẽ không được nhận.

24 Ngươi không được dâng cho Chúa con vật nào mà hòn nang bị xây xát, dập, thiếu hoặc bị thiến. Ngươi không được làm như thế trong đất mình,

25 cũng không được nhận từ tay ngoại kiều những con vật như thế để làm của lễ cho Chúa. Vì con vật đã bị thương tích hay tật nguyền, nên sẽ không được nhậm.”

26 Chúa phán cùng Mô-se, 27 “Những con mới sinh của bò, chiên, dê phải ở với mẹ nó ít nhất bảy ngày. Đến ngày thứ tám các ngươi có thể dùng nó làm của lễ thiêu cho Chúa. 28 Ngươi không được giết một con vật và cả mẹ nó trong cùng một ngày, dù là bò hay chiên.

29 Nếu ngươi muốn dâng một của lễ đặc biệt cảm tạ Chúa, thì phải dâng thế nào để Ngài vừa lòng. 30 Ngươi phải ăn hết con vật nội trong ngày, đừng chừa lại gì đến sáng hôm sau. Ta là Chúa.

31 Hãy ghi nhớ và tuân giữ các mệnh lệnh ta. Ta là Chúa. 32 Ngươi phải tôn kính danh ta. Mọi người Ít-ra-en phải nhớ rằng ta là thánh; Ta là Chúa, Đấng đã khiến ngươi nên thánh. 33 Ta đã mang ngươi ra khỏi Ai-cập để làm Thượng Đế ngươi. Ta là Chúa.”

Footnotes

  1. Lê-vi 22:3 bị loại trước mắt ta Hay “không được phép phục vụ ta.”
  2. Lê-vi 22:4 bệnh ngoài da trầm trọng Đây có thể là bệnh cùi hay một bệnh ngoài da hay lây khác. Xem câu 22.

Ðiều Kiện Ðược Ăn Của Thánh

22 Chúa phán với Môi-se rằng, “Hãy bảo A-rôn và các con trai ông phải cẩn thận trong việc dùng những của thánh do dân I-sơ-ra-ên dâng cho Ta, để họ không làm ô danh thánh Ta. Ta là Chúa.

Hãy bảo họ: Nếu ai trong dòng dõi các ngươi, trải qua các thế hệ, đến gần những của thánh, tức những lễ vật do dân I-sơ-ra-ên đã dâng lên Chúa, trong khi đang ở trong tình trạng ô uế, thì nó sẽ bị khai trừ khỏi mặt Ta. Ta là Chúa. Không ai trong dòng dõi A-rôn bị phung,[a] hoặc bị nhiễm trùng ở bộ phận sinh dục khiến trong người tiết ra mủ, có thể ăn của thánh cho đến khi được sạch. Phàm ai chạm vào vật gì đã bị ô uế vì xác chết, hoặc ai bị xuất tinh, hoặc ai chạm vào bất cứ loài vật ô uế[b] nào khiến cho mình bị ô uế, hoặc ai chạm vào người nào đang bị ô uế khiến cho mình trở nên ô uế, bất kể người ấy bị thứ ô uế nào, phàm ai chạm vào những thứ như thế sẽ bị ô uế đến chiều tối và không được phép ăn của thánh cho đến khi đương sự đã tắm rửa thân thể mình sạch sẽ trong nước. Khi mặt trời lặn rồi, bấy giờ người ấy mới được sạch, rồi sau đó mới có thể ăn của thánh, vì đó là phần ăn của người ấy. Tư tế không được ăn những thú vật chết hay bị thú dữ cắn xé, kẻo sẽ bị ô uế vì chúng. Ta là Chúa. Các tư tế phải giữ mạng lịnh Ta, kẻo sẽ mắc tội và chết, vì đã làm của thánh Ta ra ô uế. Ta là Chúa, Ðấng làm cho chúng[c] trở nên thánh.

10 Không người thường[d] nào được phép ăn của thánh. Khách đang tạm trú trong nhà tư tế hay những người làm thuê cho tư tế cũng không được phép ăn của thánh. 11 Nhưng nếu người nào tư tế đã lấy tiền mua về, người ấy có thể ăn của thánh; nô lệ sinh ra trong nhà tư tế có thể ăn của thánh. 12 Nếu con gái của tư tế lấy chồng là một người dân thường,[e] nàng không được phép ăn của thánh. 13 Nhưng nếu con gái của tư tế góa chồng hay đã ly dị mà không con, và trở về lại nhà cha nàng như thời còn con gái, nàng được phép ăn thức ăn của cha nàng. Tóm lại, không một người thường nào được phép ăn của thánh. 14 Nếu người nào vô ý ăn của thánh, người ấy phải đền lại của thánh đó cho tư tế và phải bù thêm một phần năm. 15 Không ai được phép làm cho lễ vật thánh của dân I-sơ-ra-ên đã dâng lên Chúa ra phàm tục, 16 khiến họ mắc lỗi mà phải dâng của lễ chuộc lỗi vì đã ăn của thánh, vì Ta là Chúa, Ðấng làm cho những lễ vật ấy trở nên thánh.”

Chọn Lựa Sinh Vật Ðể Dâng

17 Chúa phán với Môi-se rằng, 18 “Hãy nói với A-rôn, các con trai ông, và toàn dân I-sơ-ra-ên, hãy bảo họ rằng: Khi một người I-sơ-ra-ên hay một kiều dân đang cư ngụ giữa I-sơ-ra-ên muốn dâng một của lễ, bất kể là để làm trọn lời đã khấn nguyện hay do được cảm động trong lòng muốn dâng một của lễ lạc ý, tức một của lễ thiêu dâng lên Chúa, 19 và muốn được nhậm, các ngươi phải dâng một con đực không tì vết trong đàn bò, đàn chiên, hay đàn dê. 20 Các ngươi chớ dâng một con vật có tì vết, vì nó sẽ không được nhậm.

21 Khi một người muốn dâng lên Chúa một của lễ cầu an để làm tròn lời đã khấn nguyện hay do cảm động trong lòng muốn dâng một của lễ lạc ý, con vật bắt từ đàn bò hay đàn chiên ấy phải là một con vật hoàn toàn, không chút tì vết, thì mới được nhậm. 22 Những con nào bị mù, què, thương tật, lở loét, ghẻ chốc, hoặc hắc lào, các ngươi chớ dâng chúng lên Chúa, hoặc đem chúng dâng trên bàn thờ để làm lễ vật dùng lửa dâng lên Chúa. 23 Con bò hay con chiên có chân dài quá hoặc ngắn quá có thể được dâng làm của lễ lạc ý, nhưng không được chấp nhận để dâng làm của lễ khấn nguyện. 24 Những con vật nào dịch hoàn bị giập, nát, rách, hay đã bị thiến các ngươi chớ dâng nó lên Chúa. Các ngươi không được làm như thế trong xứ của các ngươi. 25 Các ngươi cũng không được nhận một con nào như vậy từ một người ngoại quốc để dâng làm thức ăn lên Ðức Chúa Trời của các ngươi, vì chúng đã bị thương tật, thân thể đã có tì vết; chúng không thể được chấp nhận để làm lễ vật của các ngươi.”

26 Chúa phán với Môi-se rằng, 27 “Khi một con bò, con chiên, hay con dê được sinh ra, nó sẽ ở với mẹ nó bảy ngày. Từ ngày thứ tám trở đi, nó có thể được chấp nhận để làm một con vật hiến tế dùng lửa dâng lên Chúa. 28 Nhưng ngươi không được sát tế bò cái và con nó hoặc chiên cái và con nó trong cùng một ngày.

29 Khi các ngươi dâng lên Chúa một con vật hiến tế làm của lễ tạ ơn, hãy dâng nó như thế nào để lễ vật của các ngươi được nhậm. 30 Nó phải được ăn thịt nội trong ngày; các ngươi không được để lại phần thịt nào đến sáng hôm sau. Ta là Chúa.

31 Các ngươi phải vâng giữ các điều răn của Ta và làm theo chúng. Ta là Chúa. 32 Các ngươi chớ làm ô danh thánh Ta, hầu Ta được tôn thánh giữa dân I-sơ-ra-ên. Ta là Chúa, Ðấng làm cho các ngươi nên thánh, 33 Ðấng đã đem các ngươi ra khỏi đất Ai-cập để làm Ðức Chúa Trời của các ngươi. Ta là Chúa.”

Footnotes

  1. Lê-vi 22:4 một danh từ chỉ chung các bệnh ngoài da
  2. Lê-vi 22:5 nt: loài vật bò nhung nhúc trên đất, côn trùng
  3. Lê-vi 22:9 ctd: các lễ vật ấy
  4. Lê-vi 22:10 nt: người ngoài (người không phải là tư tế)
  5. Lê-vi 22:12 nt: người ngoài (người không phải là tư tế)