Add parallel Print Page Options

Sa-tăng liền lui ra khỏi mặt CHÚA. Nó tạo ra những vết lở lói đau nhức trên thân thể Gióp, từ đỉnh đầu cho đến gót chân. Gióp dùng một miếng sành để gãi. Ông ngồi trong tro khốn khổ lắm. Vợ Gióp hỏi, “Sao mà ông ráng toàn thiện chi vậy? Hãy nguyền rủa Thượng Đế xong chết phứt cho rồi!”

10 Gióp đáp, “Bà nói giống người ngu. Chẳng lẽ điều gì tốt Thượng Đế cho thì lấy còn điều xấu thì không?” Dù gặp cảnh như vậy, Gióp cũng không phạm tội trong lời nói.

Read full chapter

Vậy Sa-tan đi ra khỏi thánh nhan Chúa và hành hạ Gióp, khiến ông bị ung độc lở loét từ bàn chân đến đỉnh đầu. Ông phải ngồi giữa đám tro, lấy mảnh sành, và gãi.

Bấy giờ vợ ông nói với ông, “Ðến giờ nầy mà anh vẫn còn giữ lòng liêm chính của anh sao? Anh hãy nguyền rủa Ðức Chúa Trời và chết quách cho rồi!”

10 Nhưng ông trả lời bà, “Sao em nói như một bà điên vậy? Khi Ðức Chúa Trời đưa tay ban phước, chúng ta đã biết đón nhận; bây giờ Ngài giáng họa, chúng ta lại không biết nhận lãnh sao?” Trong mọi sự đó Gióp không để cho lời nói ra từ miệng ông làm cho ông mang tội.

Read full chapter