Add parallel Print Page Options

Chúa các đạo quân phán,
“Hãy chặt cây xuống;
Hãy đắp chiến hào công phá Giê-ru-sa-lem.
Ðây là thành phải bị đánh phạt,
Vì trong thành chỉ toàn là áp bức hiếp người.
Như dòng suối trào tuôn nước mát,
Nàng tuôn trào tội ác không ngừng.
Tin tức về bạo ngược và cướp bóc luôn nghe nói ở giữa nàng;
Sầu khổ và đau thương xảy ra không ngớt trước mắt Ta.

Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy nghe lời khuyên răn cảnh cáo,
Nếu không, Ta sẽ bỏ ngươi,
Và biến ngươi thành một nơi hoang vu vắng vẻ,
Một đất không người ở.”

Chúa các đạo quân phán,
“Hãy như người đi mót nho, lặt cho kỹ những gì còn sót lại của I-sơ-ra-ên.
Hãy như người đi hái nho, tuốt bàn tay qua các cành nhỏ của cây nho.”

10 Tôi sẽ nói với ai, để báo cho biết lời cảnh cáo này, mà họ chịu nghe đây?
Này, tai họ chưa được cắt bì, nên họ không thể nghe;
Ðối với họ lời của Chúa là những gì đáng hổ thẹn,
Họ chẳng có hứng thú gì đối với lời Ngài.
11 Nhưng trong tôi lại đầy tràn cơn thịnh nộ của Chúa;
Tôi thật mệt mỏi vì kiềm giữ nó trong lòng.

“Hãy trút xuống trên trẻ con ngoài đường phố,
Trên nam nữ thanh niên đang tụ tập với nhau,
Vì cả chồng lẫn vợ sẽ bị bắt đem đi,
Ngay cả người cao niên và người đại thọ cũng không thoát khỏi.
12 Nhà của chúng sẽ bị trao cho kẻ khác,
Các ruộng vườn và vợ chúng cũng bị trao luôn;
Vì Ta đã đưa tay Ta ra để chống lại dân trong xứ,” Chúa phán,
13 “Vì từ kẻ nhỏ nhất cho đến người lớn nhất trong chúng đều gian tham bất chính,
Từ các tiên tri cho đến các tư tế đều là phường gian dối như nhau.
14 Chúng băng bó vết thương của dân Ta cách sơ sài rồi nói, ‘Bình an! Bình an!’
Mà kỳ thật chẳng có bình an chi cả.
15 Việc chúng làm thật đáng tởm biết bao;
Lẽ ra chúng phải lấy làm xấu hổ mới đúng;
Nhưng mặt chúng vẫn trơ ra,
Bởi chúng chẳng biết xấu hổ là gì.
Vì thế chúng sẽ ngã gục giữa bao người ngã gục,
Trong lúc Ta sửa phạt chúng.
Chúng sẽ bị ném xuống,” Chúa phán.

Read full chapter