Add parallel Print Page Options

Lời tiên tri của Giê-rê-mi về đền thờ

Đây là lời CHÚA phán cùng Giê-rê-mi: “Hãy đứng nơi cửa đền thờ và tuyên bố sứ điệp nầy:

Hỡi tất cả dân Giu-đa, hãy nghe lời CHÚA phán! Hỡi tất cả các ngươi là kẻ đi qua các cổng nầy để thờ phụng CHÚA, hãy nghe lời sau đây! CHÚA Toàn Năng, Thượng Đế của Ít-ra-en phán: Hãy thay đổi lòng mình và làm điều thiện thì ta sẽ để cho các ngươi sống trong đất nầy [a]. Đừng nghe lời dối gạt của những kẻ bảo, ‘Đây là đền thờ CHÚA [b]. Đây là đền thờ CHÚA. Đây là đền thờ CHÚA!’ Các ngươi phải thay đổi nếp sống và làm điều thiện. Phải đối xử công bằng với nhau. Các ngươi không nên ức hiếp khách lạ, trẻ mồ côi và người góa bụa. Không được giết người vô tội nơi đây! Chớ đi theo các thần khác nếu không chúng sẽ tàn hại đời các ngươi. Nếu các ngươi làm những điều ấy thì ta sẽ để cho các ngươi sống trong đất nầy là đất mà ta ban cho tổ tiên các ngươi để giữ làm sản nghiệp đời đời.

Nhưng xem kìa, các ngươi tin tưởng vào những lời dối gạt vô bổ. Các ngươi sẽ ăn cắp, giết người và gian dâm sao? Các ngươi sẽ vu khống kẻ khác sao? Các ngươi sẽ đốt hương cho thần Ép-ra-im và đi theo các thần khác mà mình chưa biết sao? 10 Nếu các ngươi làm như thế mà các ngươi nghĩ có thể đến trước mặt ta và đứng tại nơi đây là nơi mà ta đã chọn để được thờ lạy sao? Các ngươi nghĩ rằng mình có thể nói, ‘Chúng ta bình yên vô sự!’ trong khi vẫn làm những chuyện ghê tởm đó sao? 11 Nơi nầy là nơi mà ta đã chọn để được thờ phụng thì các ngươi xem chẳng khác nào sào huyệt lũ cướp. CHÚA phán, ngươi phải biết rằng ta đang canh chừng các ngươi.

12 Hỡi dân cư Giu-đa, bây giờ hãy đi đến Si-lô, chỗ ta chọn làm nơi thờ phụng đầu tiên. Hãy nhìn những gì ta đã làm cho nó vì những điều ác dân Ít-ra-en đã làm [c]. 13 Các ngươi là dân Giu-đa cũng làm những điều ác tương tự, CHÚA phán vậy. Ta đã cảnh cáo các ngươi nhiều lần nhưng các ngươi không thèm nghe. Ta gọi, nhưng các ngươi không trả lời. 14 Cho nên ta sẽ hủy phá nơi mà ta đã chọn để được thờ phụng tại Giê-ru-sa-lem. Các ngươi tin cậy nơi đó là nơi mà ta đã ban cho các ngươi và tổ tiên các ngươi, nhưng ta sẽ hủy phá nó như đã hủy phá Si-lô. 15 Ta sẽ xô các ngươi ra xa khỏi ta như ta đã xô thân nhân các ngươi là dân Ít-ra-en!

16 Còn về phần ngươi, hỡi Giê-rê-mi, đừng cầu thay cho dân nầy. Đừng nài xin ta giúp họ vì ta sẽ không nghe ngươi đâu. 17 Ngươi không thấy điều chúng đang làm trong các thị trấn Giu-đa và trong các đường phố Giê-ru-sa-lem sao? 18 Con cái đi lượm củi, cha dùng củi để chụm lửa. Đàn bà nhồi bột làm bánh rồi dâng cho Nữ vương trên trời. Chúng rót của lễ uống ra cho các thần khác để chọc giận ta. 19 CHÚA phán, ta không phải là Đấng mà chúng làm tổn thương đâu. Chính chúng tự làm tổn thương mình và chuốc lấy hổ nhục cho mình.”

Sự vâng lời tốt hơn sinh tế

20 Cho nên CHÚA phán như sau: “Ta sẽ trút cơn thịnh nộ của ta lên nơi nầy, lên người và súc vật, lên cây cối trong đồng và mùa màng trên đất. Cơn thịnh nộ ta sẽ như lửa hừng không ai dập tắt được.”

21 CHÚA Toàn Năng, Thượng Đế của Ít-ra-en phán: “Hãy dâng của lễ thiêu cùng với các sinh tế khác, và ăn thịt của lễ đó! 22 Khi ta mang tổ tiên các ngươi ra khỏi Ai-cập, không những ta chỉ nói với họ và ban chỉ thị cho họ về của lễ thiêu và sinh tế mà thôi đâu. 23 Ta cũng cho họ mệnh lệnh nầy: Hãy vâng lời ta, thì ta sẽ là Thượng Đế các ngươi và các ngươi sẽ là dân ta. Hãy làm theo điều ta truyền để phước hạnh đổ trên các ngươi.

24 Nhưng tổ tiên các ngươi không nghe cũng không đếm xỉa gì đến ta. Chúng ương ngạnh và chỉ làm theo điều lòng mình muốn. Chúng đi giật lùi, không chịu đi tới. 25 Kể từ khi tổ tiên các ngươi ra khỏi Ai-cập, ta đã sai các tôi tớ ta, các nhà tiên tri đến cùng các ngươi nhiều lần. 26 Nhưng tổ tiên các ngươi không nghe cũng không thèm đếm xỉa đến ta. Chúng ương ngạnh và làm ác hơn cả tổ tiên mình nữa.”

27 “Hỡi Giê-rê-mi, ngươi sẽ nói những điều đó cho dân Giu-đa, nhưng chúng sẽ không nghe ngươi đâu. Ngươi sẽ gọi chúng, nhưng chúng sẽ không trả lời. 28 Cho nên hãy bảo chúng, ‘Đây là một dân tộc không vâng lời CHÚA là Thượng Đế mình. Dân nầy không học được gì khi ta sửa trị chúng. Chúng không nói sự thật; sự thật đã biến mất khỏi môi miệng chúng.’”

Thung lũng giết chóc

29 Hãy cắt tóc ngươi và ném bỏ đi [d]. Hãy đi lên đồi trọc và kêu la vì CHÚA đã từ bỏ dân nầy. Ngài quay mặt khỏi họ và sẽ trừng phạt họ trong cơn thịnh nộ Ngài. 30 Dân Giu-đa đã làm điều ác, CHÚA phán vậy. Chúng đã dựng các thần tượng đáng gớm ghiếc ở nơi ta chọn để thờ phụng, và biến nơi đó ra nhơ nhớp. 31 Dân Giu-đa đã xây các nơi thờ cúng địa phương ở Tô-phết, trong thung lũng Bên-Hin-nôm. Họ thiêu con trai con gái mình để tế thần, điều mà ta không bao giờ dặn bảo. Ta không hề có ý nghĩ đó. 32 Cho nên ta cảnh cáo các ngươi. CHÚA phán, sắp đến ngày người ta không gọi nơi nầy là Tô-phết hay thung lũng Bên-Hin-nôm nữa. Họ sẽ gọi nó là Thung lũng giết chóc. Chúng sẽ chôn những người chết trong Tô-phết cho đến khi không còn đủ chỗ chôn nữa. 33 Rồi các xác chết sẽ làm thức ăn cho chim trời và muông thú. Sẽ không còn ai sống sót để đuổi chúng nó đi. 34 Ta sẽ chấm dứt tiếng reo vui của cô dâu và chú rể. Sẽ không còn có tiếng reo vui trong các thành phố của Giu-đa hay trong các đường phố Giê-ru-sa-lem vì đất sẽ hoang vu như sa mạc!

CHÚA phán: “Lúc đó chúng sẽ bốc ra khỏi mộ xương cốt của các vua và các quan trưởng, các thầy tế lễ và tiên tri cùng dân cư Giê-ru-sa-lem. Người ta sẽ phơi xương đó trên mặt đất dưới ánh mặt trời, mặt trăng, các ngôi sao là những thứ chúng đã yêu mến, phục vụ, đi theo, tìm tòi và thờ lạy. Sẽ chẳng có ai gom lại hay chôn cất các xương đó. Chúng sẽ như phân rải trên đất.

Ta sẽ đuổi dân Giu-đa ra khỏi nhà cửa, đất đai của chúng. CHÚA Toàn Năng phán, những ai trong gia đình gian ác đó mà còn sống đều mong được chết.”

Tội lỗi và hình phạt

Hãy nói cùng dân Giu-đa rằng: CHÚA phán:

    “Nếu ai ngã chẳng lẽ không ngồi dậy sao?
Nếu ai đi lạc đường chẳng lẽ không quay trở lại sao?
Nếu vậy thì dân cư Giê-ru-sa-lem đã lạc đường
    sao chưa thấy quay lại?
Chúng tin vào những lời dối trá của mình,
    không chịu đổi hướng quay lại.
Ta đã lắng nghe chúng thật kỹ
    mà chẳng thấy chúng nói điều gì lành.
Chúng không hề ân hận về đường lối ác của mình,
    Chúng nói rằng, ‘Tôi có làm gì đâu?’
Ai nấy đều làm theo ý mình,
    như ngựa xông vào chiến trận.
Dù chim trời cũng biết đúng kỳ hành động.
    Con cò, cu đất, chim én và con nhạn
    đều biết lúc nào phải di cư.
Nhưng dân ta không thèm biết CHÚA muốn họ làm gì.

Các ngươi vẫn cứ nói, ‘Chúng ta khôn ngoan,
    vì chúng ta có lời dạy dỗ của CHÚA.’
Nhưng thật ra những kẻ giải thích Thánh Kinh
    dùng ngòi viết mình mà nói dối.
Những kẻ khôn ngoan đó
    không thèm nghe lời của CHÚA,
    nên chúng có khôn ngoan gì đâu?
Chúng sẽ bị xấu hổ.
    Chúng sẽ bị sửng sốt và sập bẫy.
10 Nên ta sẽ trao vợ chúng nó cho đàn ông khác
    và ruộng nương chúng cho chủ mới.
Tất cả mọi người, từ sang đến hèn
    đều tham tiền.
Thậm chí các nhà tiên tri
    và thầy tế lễ đều nói dối.
11 Họ tìm cách chữa các vết thương trầm trọng của dân ta
    như thể vết thương sơ sài.
Chúng bảo, ‘Không sao, không sao.’
    Nhưng kỳ thực không phải vậy.
12 Chúng phải biết xấu hổ về hành vi của mình,
    nhưng chúng lại không biết xấu hổ gì cả.
Chúng cũng chẳng biết mất cỡ về tội lỗi mình.
    Cho nên chúng sẽ ngã quỵ
    cùng với những người khác.”
CHÚA phán, “Khi ta trừng phạt chúng,
    chúng sẽ ngã xuống đất.”

13 CHÚA phán “Ta chắc chắn sẽ phá hủy mùa màng chúng,
    Sẽ không còn trái nho trên dây nho,
hay trái vả trên cây vả.
    Thậm chí cho đến lá cũng sẽ khô héo.
Ta sẽ cất lấy những gì ta ban cho chúng.” [e]

14 “Tại sao chúng ta ngồi đây làm gì?
    Chúng ta hãy họp nhau lại!
Chúng ta đã phạm tội cùng CHÚA,
    nên Ngài cho chúng ta uống thuốc độc.
Nhanh lên, chúng ta hãy chạy đến các thành có vách kiên cố.
    CHÚA là Thượng Đế đã định rằng chúng ta phải chết,
vậy thà chúng ta chết ở đó còn hơn.
15 Chúng ta mong mỏi hòa bình,
    nhưng chẳng có gì tốt đến cả.
Chúng ta mong có lúc Ngài sẽ chữa lành chúng ta,
    nhưng chỉ toàn thấy kinh hoàng.
16 Từ xứ Đan người ta có thể nghe được tiếng khịt mũi của ngựa kẻ thù.
Đất rúng động vì tiếng hí
    của các con ngựa cao lớn của chúng nó.
Chúng đến để tiêu diệt đất đai và mọi thứ trong đó,
    từ thành thị cho đến dân cư.”

17 “Đúng! Ta sẽ sai rắn độc [f] đến cắn các ngươi.
    Đó là loài rắn mà không ai ếm chú được,
    chúng sẽ cắn các ngươi,” CHÚA phán vậy.

Nỗi buồn thảm của Giê-rê-mi

18 Lạy Thượng Đế,
    Tôi buồn thảm và sợ hãi.
19 Xin Ngài hãy nghe tiếng của dân tộc tôi.
    Họ kêu khóc từ nơi xa xăm rằng:
“CHÚA có còn ở Giê-ru-sa-lem không?
    Vua Giê-ru-sa-lem còn ở đó không?”

Nhưng Thượng Đế đáp, “Tại sao họ chọc giận ta
    bằng cách bái lạy thần tượng,
tức các tượng chạm ngoại lai vô dụng?”
20 Dân chúng thưa, “Mùa gặt đã xong;
    mùa hạ đã qua mà chúng ta vẫn chưa được cứu.”

21 Vì dân tôi đã bị chà đạp, tôi cũng bị chà đạp.
    Tôi khóc lóc thảm thiết và lo sợ cho họ.
22 Trong đất Ghi-lê-át không có dầu xức [g] sao?
    Nơi đó không có y sĩ sao?
    Sao không ai chữa lành vết thương của dân ta?

Ước gì đầu tôi là suối nước
    và mắt tôi là nguồn lệ!
Để tôi than khóc ngày đêm
    cho những người dân của tôi đã bị giết.
Ước gì tôi có một nơi ở trong sa mạc,
    một cái nhà để lữ khách trú đêm,
    để tôi có thể tránh xa dân tôi.
Để tôi có thể tạm xa lánh họ,
    vì họ đều bất trung cùng Thượng Đế;
    ai nấy đều chống nghịch Ngài.

Sự thất bại của Giu-đa

“Chúng dùng lưỡi mình như cái cung,
    bắn những lời dối gạt
    ra khỏi miệng mình như tên.
Sự dối trá, không phải sự thật,
    đã lan tràn khắp xứ.
Chúng làm từ chuyện ác nầy đến chuyện ác khác.
    Chúng chẳng biết ta là ai,” CHÚA phán vậy.
“Ai nấy hãy trông chừng bạn hữu mình,
    chớ tin tưởng thân nhân mình,
vì ai nấy đều lường gạt lẫn nhau,
    bạn bè đi phao điều láo khoét về ngươi.
Ai nấy đều nói dối cùng bạn mình,
    chẳng có ai nói thật cả.
Dân Giu-đa đã tập lưỡi mình nói dối.
    Chúng phạm tội đến khi thấm mệt.
Hỡi Giê-rê-mi, ngươi sống giữa những lời dối gạt;
    vì nói dối nên chúng không chịu nhìn biết ta,”
    CHÚA phán vậy.

Nên CHÚA Toàn Năng phán như sau:
“Ta sẽ thử nghiệm dân Giu-đa
    như người ta dùng lửa thử kim loại.
Ta không có cách nào khác,
    vì dân ta đã phạm tội.
Lưỡi chúng bén nhọn như tên.
    Môi miệng chúng nói điều dối trá.
Ai nấy đều nói ngon ngọt cùng người láng giềng mình,
    mà trong lòng thì manh tâm hại họ.”
CHÚA hỏi, “Chẳng lẽ ta không trừng phạt
    những kẻ làm như thế sao?”
“Chẳng sẽ ta không giáng trừng phạt trên một dân như vậy
    cho xứng đáng với tội chúng sao?”

10 Tôi, Giê-rê-mi, sẽ khóc lóc thảm thiết cho các núi non
    và hát bài ai ca cho các ruộng nương bỏ phế.
Tất cả đều hoang vu, không ai qua lại.
    Tiếng bò rống không còn nghe.
Chim chóc bay đi cả rồi,
    và thú vật cũng chẳng còn.

11 CHÚA phán,
“Ta, CHÚA, sẽ biến thành Giê-ru-sa-lem
    ra đống hoang tàn, thành một nơi ở của chó rừng.
Ta sẽ hủy diệt các thành của Giu-đa
    để không còn ai ở đó.”

12 Ai là người khôn ngoan
    để hiểu biết những điều nầy?
    Có ai được CHÚA dạy bảo
    để giải thích những chuyện nầy không?
Tại sao đất bị hủy hoại?
    Tại sao xứ đã trở thành sa mạc hoang vu không ai ở?
13 CHÚA đáp,
“Vì dân Giu-đa đã bỏ lời giáo huấn mà ta đã truyền cho.
    Chúng không vâng lời hay làm theo điều ta dặn bảo.
14 Ngược lại, chúng đã ương ngạnh,
    chạy theo Ba-anh như tổ tiên chúng dạy bảo.”
15 Vì vậy mà CHÚA Toàn Năng, Thượng Đế của Ít-ra-en phán:
    “Ta sẽ sớm khiến dân Giu-đa ăn vật đắng và uống nước độc.
16 Ta sẽ phân tán chúng ra trong các dân tộc khác mà cả chúng lẫn tổ tiên chúng chưa hề biết.
    Ta sẽ dùng gươm đánh đuổi dân cư Giu-đa
    cho đến khi chúng bị tận diệt.”

17 CHÚA Toàn Năng phán như sau:
    “Bây giờ hãy suy nghĩ đến những chuyện nầy!
Hãy gọi những người đàn bà khóc mướn đến.
    Hãy mời những đàn bà giỏi về nghề đó.
18 Bảo họ đến ngay
    và than khóc cho chúng ta.
Để cho mắt chúng ta đẫm lệ,
    và đôi dòng nước mắt sẽ tuôn chảy
    từ mí mắt chúng ta.
19 Người ta nghe tiếng kêu khóc thảm thiết
    từ Giê-ru-sa-lem:
    ‘Chúng ta bị hủy hoại rồi!
    Chúng ta thật đáng xấu hổ!
Chúng ta phải rời xứ mình,
    vì nhà cửa chúng ta tiêu tan rồi.’”

20 Bây giờ, hỡi các phụ nữ Giu-đa,
    hãy nghe lời CHÚA phán:
    hãy mở lỗ tai các ngươi ra
    mà nghe lời từ miệng Ngài.
Hãy dạy con gái các ngươi
    biết khóc lóc thảm thiết.
Hãy dạy nhau hát bài ai ca.
21 Cái chết đã trèo qua cửa sổ chúng ta,
    xâm nhập vào các lâu đài,
    và thành phố của chúng ta.
Cái chết đã ập đến bắt các trẻ con chúng ta
    đang chơi ngoài phố
và các trai tráng đang gặp gỡ nhau
    nơi công viên.

22 Hãy bảo, “CHÚA phán như sau:
    ‘Thây người sẽ nằm la liệt trong đồng trống
    như phân bón.
Chúng sẽ nằm la liệt như lúa
    mà nhà nông mới gặt,
    nhưng không ai gom lại.’”

23 CHÚA phán như sau:
    “Người khôn chớ khoe về sự khôn ngoan mình.
Người mạnh chớ khoe về sức lực mình.
    Người giàu chớ khoe về của cải mình.
24 Nhưng ai muốn khoe thì hãy khoe rằng
    mình hiểu biết CHÚA.
Hãy khoe rằng ta là CHÚA,
    và rằng ta nhân từ và công bằng,
    làm điều phải trên đất.
Khoe như thế làm vừa lòng ta,” CHÚA phán vậy.

25 CHÚA phán, “Đến lúc ta sẽ trừng phạt những kẻ chỉ có cắt dương bì trong thể xác thôi: 26 dân Ai-cập, Giu-đa, Ê-đôm, Am-môn, Mô-áp, và các dân du mục trong sa mạc cắt tóc ngắn. Vì đàn ông của các dân đó không cắt dương bì. Còn cả nhà Ít-ra-en cũng không hết lòng phục vụ ta.” [h]

Footnotes

  1. Giê-rê-mi-a 7:3 ta sẽ để … trong đất nầy Câu nầy cũng có nghĩa “Ta sẽ sống với ngươi.”
  2. Giê-rê-mi-a 7:4 Đây là đền thờ CHÚA Nhiều người ở Giê-ru-sa-lem nghĩ rằng CHÚA luôn luôn bảo vệ thành phố là nơi có đền thờ Ngài cho dù họ gian ác đến đâu đi nữa.
  3. Giê-rê-mi-a 7:12 Hãy nhìn … đã làm Người Phi-li-tin có lẽ đã tiêu hủy Si-lô vào thời của Ê-li và Sa-mu-ên. Xem I Sam 5.
  4. Giê-rê-mi-a 7:29 Hãy cắt tóc ngươi và ném bỏ đi Chứng tỏ Giê-rê-mi rất buồn thảm.
  5. Giê-rê-mi-a 8:13 Ta sẽ … cho chúng Bản Hê-bơ-rơ ở đây hơi khó hiểu.
  6. Giê-rê-mi-a 8:17 rắn độc Đây có lẽ là một trong những kẻ thù của dân Giu-đa.
  7. Giê-rê-mi-a 8:22 dầu xức Dầu dùng để trị vết thương hay bệnh tật.
  8. Giê-rê-mi-a 9:26 hết lòng phục vụ ta Hay “cắt dương bì trong lòng.”