Add parallel Print Page Options

Chúa Giê-xu lên án một số lãnh tụ(A)

23 Sau đó Chúa Giê-xu nói với dân chúng và các môn đệ rằng, “Các giáo sư luật và người Pha-ri-xi có quyền bảo các ngươi những gì luật Mô-se dạy. Cho nên hãy vâng giữ theo điều họ khuyên dạy nhưng đừng noi gương đời sống của họ. Vì họ dạy một đằng mà làm một nẻo. Họ đặt ra các qui luật thật khắt khe khiến người ta theo không nổi, còn chính họ thì lại không động ngón tay vào.

Họ làm cái gì cũng muốn cho người ta thấy. Họ làm mấy hộp đựng Thánh Kinh [a] để mang trên người cho lớn hơn, mặc mấy áo tụng kinh cho dài. Những người Pha-ri-xi và giáo sư luật thích ngồi chỗ tốt nhất trong các đám tiệc và hàng ghế đầu nơi hội đường. Họ thích người ta kính cẩn chào mình nơi phố chợ và ưa người ta gọi mình bằng ‘thầy.’

Nhưng các con đừng để ai gọi mình là ‘thầy’ vì các con chỉ có một Thầy, còn các con đều là anh chị em với nhau. Cũng đừng gọi người nào trên đất là ‘cha’ vì các con chỉ có một Cha trên thiên đàng. 10 Cũng đừng để ai gọi mình là ‘chủ,’ vì các con chỉ có một Chủ là Đấng Cứu Thế. 11 Ai làm tôi tớ các con mới là người lớn nhất trong các con. 12 Người nào tự tôn sẽ bị hạ xuống. Người nào khiêm nhường sẽ được tôn cao.

13 Khốn cho các ông là người Pha-ri-xi và các giáo sư luật. Các ông là kẻ giả đạo đức! Các ông chận đường không cho ai vào Nước Trời. Chính mình các ông không vào mà ai muốn vào thì ngăn cản. 14 [b]

15 Khốn cho các ông, giáo sư luật và người Pha-ri-xi! Các ông là kẻ giả đạo đức! Các ông đi ngang đất, dọc biển để cố gắng thuyết phục người theo mình. Khi làm được rồi thì các ông biến người đó đáng vô hỏa ngục hơn các ông nữa.

16 Khốn cho các ông là người mù dẫn đường kẻ khác. Các ông nói, ‘Nếu ai chỉ đền thờ mà thề điều gì thì không sao. Nhưng nếu chỉ vàng của đền thờ mà thề thì phải giữ lời thề ấy.’ 17 Nầy kẻ vừa mù vừa dại! Vàng của đền thờ và đền thờ làm cho vàng hóa thánh, cái nào quan trọng hơn? 18 Các ông còn dạy, ‘Nếu ai chỉ bàn thờ mà thề thì không sao, nhưng nếu chỉ của lễ trên bàn thờ mà thề thì phải giữ lời thề ấy.’ 19 Nầy kẻ mù! Của lễ trên bàn thờ và bàn thờ làm cho của lễ hóa thánh, cái nào trọng hơn? 20 Ai chỉ bàn thờ mà thề là chỉ luôn bàn thờ cùng những của lễ trên đó. 21 Còn người nào chỉ đền thờ mà thề, là chỉ đền thờ và luôn cả những gì trong đền thờ. 22 Người nào chỉ trời mà thề, là chỉ ngôi Thượng Đế và Đấng ngự trên ngôi đó.

23 Khốn cho các ông, các giáo sư luật và người Pha-ri-xi! Các ông là kẻ giả đạo đức! Các ông dâng cho Thượng Đế một phần mười về mọi món lợi tức, cho đến cả cọng bạc hà, hồi hương và rau cần. [c] Nhưng các ông bỏ qua điều hệ trọng nhất trong luật pháp—công bằng, bác ái và lòng trung thành. Đó là những điều các ông phải làm mà cũng không được bỏ qua những điều kia. 24 Các ông là người mù dẫn người mù! Các ông gắp con ruồi ra khỏi ly nước, nhưng lại nuốt trửng con lạc đà! [d]

25 Khốn cho các ông, các giáo sư luật và người Pha-ri-xi! Kẻ đạo đức giả! Các ông rửa bên ngoài chén dĩa mà bên trong đầy những thứ dơ bẩn do lường gạt kẻ khác để cho đầy túi tham. 26 Nầy người Pha-ri-xi là những kẻ mù! Phải rửa bên trong dĩa cho sạch trước thì bên ngoài mới hoàn toàn sạch được.

27 Khốn cho các ông, các giáo sư luật và người Pha-ri-xi! Kẻ giả đạo đức! Các ông giống như mồ mả phết sơn trắng. Bên ngoài nhìn rất đẹp mà bên trong thì đầy dẫy xương người chết và mọi thứ dơ bẩn. 28 Các ông cũng giống thế. Người ta nhìn bề ngoài thấy các ông đức hạnh, nhưng bên trong toàn là giả đạo đức và gian ác.

29 Khốn cho các ông, các giáo sư luật và người Pha-ri-xi! Kẻ giả đạo đức! Các ông xây mồ mả cho các nhà tiên tri và tô điểm mộ của những người đức hạnh. 30 Các ông bảo, ‘Nếu chúng ta sống cùng thời với các tổ tiên, chúng ta sẽ không khi nào ra tay giết các nhà tiên tri.’ 31 Chính các ông chứng tỏ rằng mình là con cháu của những người đã giết các nhà tiên tri ấy. 32 Vậy hãy làm cho xong tội lỗi mà tổ tiên các ông đã bắt đầu đi!

33 Các ông là loài rắn, gia đình rắn độc! Làm sao các ông thoát khỏi bản án của Thượng Đế và hình phạt nơi hỏa ngục được? 34 Ta bảo cho các ông biết: Ta sai các nhà tiên tri, những người thông thái và các giáo sư đến với các ông. Một số bị các ông giết, số khác bị các ông đóng đinh. Số khác nữa bị các ông đánh đập trong các hội đường và săn đuổi từ thành nầy qua thành kia. 35 Cho nên các ông sẽ gánh tội ác về cái chết của những người nhân đức đã bị giết trên đất—từ vụ giết người nhân đức A-bên cho đến vụ giết Xa-cha-ri, [e] con của Bê-ra-kia, mà các ông đã giết chết khoảng giữa đền thờ và bàn thờ. 36 Ta bảo thật, tất cả những chuyện ấy sẽ xảy đến cho các ông là những kẻ hiện đang sống.

Chúa Giê-xu than khóc về thành Giê-ru-sa-lem(B)

37 Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem ơi! Ngươi giết các nhà tiên tri và ném đá chết những người được sai đến cùng ngươi. Nhiều lần ta muốn gom dân cư ngươi lại như gà mẹ túc con vào dưới cánh mà ngươi không chịu. 38 Giờ đây nhà ngươi sẽ hoàn toàn bị bỏ hoang. 39 Ta bảo thật, ngươi sẽ không còn thấy ta nữa cho đến khi ngươi nói, ‘Phúc cho Đấng nhân danh Chúa mà đến.’ [f]

Footnotes

  1. Ma-thi-ơ 23:5 hộp đựng Thánh Kinh Hộp nhỏ đựng bốn sách quan trọng trong Thánh Kinh. Một số người Do-thái đeo hộp nầy trên trán hay nơi tay trái, có lẽ cho mọi người thấy mình sùng đạo.
  2. Ma-thi-ơ 23:14 Khốn cho … nặng hơn Vài bản Hi-lạp thêm câu 14: “Khốn cho các ông, các giáo sư luật và người Pha-ri-xi. Các ông là kẻ giả đạo đức. Các ông cướp đoạt nhà của đàn bà góa rồi làm bộ đọc lời cầu nguyện cho dài để cho người ta thấy. Các ông sẽ bị trừng phạt nặng hơn.” Xem thêm Mác 12:40; Lu 20:47.
  3. Ma-thi-ơ 23:23 bạc hà, hồi hương và rau cần Các loại cây nhỏ trong vườn để làm gia vị. Chỉ có người nào sùng đạo lắm mới để ý đến việc dâng một phần mười các loại rau nầy.
  4. Ma-thi-ơ 23:24 Các ông gắp … lạc đà Nghĩa là “Các ông để ý đến những lỗi nhỏ nhặt mà lại phạm tội to lớn.”
  5. Ma-thi-ơ 23:35 A-bên … Xa-cha-ri Theo thứ tự các sách trong kinh Cựu Ước Hê-bơ-rơ, người đầu tiên và cuối cùng bị sát hại.
  6. Ma-thi-ơ 23:39 Phúc cho … mà đến Thi 118:26.

Chúa Khuyến Cáo Dân Chúng về Những Thầy Dạy Giáo Luật và Những Người Pha-ri-si

(Mác 12:38-39; Lu 11:43-46; 20:45-46)

23 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus nói với đám đông và các môn đồ Ngài, “Những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si ngồi ở cương vị của Môi-se. Vậy hãy làm và giữ những gì họ dạy các ngươi; nhưng đừng làm theo những gì họ làm, vì họ không thực hành những gì họ dạy. Họ buộc những gánh nặng khó mang, rồi đặt trên vai người khác, nhưng chính họ, họ không muốn động ngón tay vào. Họ làm mọi việc cốt để phô trương cho người ta thấy. Họ mang những hộp đựng kinh luật thật to và làm những tua áo cho dài. Họ thích ngồi bàn danh dự trong các đám tiệc và dành những chỗ ngồi tôn trọng nhất trong các hội đường. Họ muốn được chào hỏi kính cẩn ngoài phố chợ và thích được người ta gọi là thầy.[a] Nhưng các ngươi đừng để người ta gọi mình là thầy, vì các ngươi chỉ có một Thầy, và hết thảy các ngươi đều là bạn học[b] với nhau. Dưới đất này, các ngươi cũng đừng gọi ai là cha, vì các ngươi chỉ có một Cha trên trời. 10 Các ngươi cũng đừng để ai gọi mình là các lãnh tụ, vì chỉ có một Lãnh Tụ, đó là Ðấng Christ. 11 Người lớn nhất trong các ngươi sẽ là người phục vụ các ngươi. 12 Ai đưa mình lên sẽ bị hạ xuống, còn ai hạ mình xuống sẽ được đưa lên.”

Chúa Quở Trách Thói Ðạo Ðức Giả

(Mác 12:40; Lu 11:39-42, 44, 52; 20:47)

13 “Khốn cho các ngươi, những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, những kẻ đạo đức giả! Vì các ngươi đóng cửa thiên đàng, không cho người khác vào, vì chính các ngươi không vào, nhưng ai muốn vào các ngươi lại ngăn cản.

14 [ Khốn cho các ngươi, những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, những kẻ đạo đức giả! Vì các ngươi nuốt nhà các bà góa, mà ngoài mặt làm bộ cầu nguyện dài lê thê. Vì thế các ngươi sẽ bị đoán phạt nặng hơn. ][c]

15 Khốn cho các ngươi, những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, những kẻ đạo đức giả! Vì các ngươi vượt biển băng ngàn để đem một người vào đạo, rồi các ngươi làm cho người mới theo đạo thành người của hỏa ngục gấp đôi các ngươi.

16 Khốn cho các ngươi, những kẻ dẫn đường bị mù! Các ngươi dạy rằng, ‘Nếu ai chỉ đền thờ mà thề thì không sao; nhưng nếu ai chỉ vàng của đền thờ mà thề sẽ bị trói buộc.’ 17 Hỡi những kẻ điên rồ và mù quáng, vàng hay đền thờ làm cho vàng ra thánh, cái nào trọng hơn? 18 Các ngươi còn dạy, ‘Người nào chỉ bàn thờ mà thề thì không sao; nhưng ai chỉ của lễ trên bàn thờ mà thề sẽ bị trói buộc.’ 19 Hỡi những kẻ mù quáng, của lễ hay bàn thờ làm cho của lễ ra thánh, cái nào trọng hơn? 20 Thế thì ai chỉ bàn thờ mà thề là chỉ cả bàn thờ và mọi thứ trên đó mà thề. 21 Còn ai chỉ đền thờ mà thề là chỉ đền thờ và Ðấng ngự trong đó mà thề. 22 Còn ai chỉ trời mà thề là chỉ ngai Ðức Chúa Trời và Ðấng ngự trên ngai đó mà thề.

23 Khốn cho các ngươi, những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, những kẻ đạo đức giả! Vì các ngươi dâng phần mười bạc hà, thì là, và húng thơm, mà bỏ qua những điều quan trọng hơn của Luật Pháp là công lý, thương xót, và đức tin. Ðây là những điều các ngươi phải làm nhưng không được bỏ qua những điều kia. 24 Hỡi những kẻ dẫn đường bị mù, các ngươi gạn lọc con ruồi nhưng nuốt chửng con lạc đà!

25 Khốn cho các ngươi, những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, những kẻ đạo đức giả! Vì các ngươi chùi rửa bên ngoài chén dĩa, nhưng bên trong, chúng chứa đầy trộm cắp và trụy lạc. 26 Hỡi những người Pha-ri-si đui mù, trước hết các ngươi phải chùi rửa bên trong chén dĩa, để chúng cũng được sạch như bên ngoài.

27 Khốn cho các ngươi, những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, những kẻ đạo đức giả! Vì các ngươi giống như mồ mả tô trắng; bên ngoài trông đẹp đẽ nhưng bên trong chứa đầy xương người và mọi thứ nhớp nhúa. 28 Các ngươi cũng thế, bên ngoài trông có vẻ công chính đối với người ta, nhưng bên trong toàn là đạo đức giả và gian ác.”

Chúa Báo Trước về Hình Phạt Những Kẻ Ðạo Ðức Giả

(Lu 11:47-51)

29 “Khốn cho các ngươi, những thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, những kẻ đạo đức giả! Vì các ngươi lập mộ cho các đấng tiên tri và chỉnh trang mồ mả của những người công chính; 30 các ngươi nói rằng, ‘Nếu chúng ta sống đồng thời với các tổ phụ, chúng ta đã không dự phần với họ làm đổ máu các vị tiên tri đâu.’ 31 Như thế các ngươi là những nhân chứng nghịch lại chính mình rằng các ngươi là con cháu của những kẻ giết các đấng tiên tri. 32 Thế thì các ngươi hãy làm tiếp cho trọn mức độ tội ác của tổ phụ các ngươi đi. 33 Hỡi loài rắn độc, dòng dõi của độc xà, làm sao các ngươi có thể thoát khỏi hình phạt nơi hỏa ngục?

34 Vì vậy, kìa, Ta sai các tiên tri, các nhà hiền triết, và các thầy dạy giáo luật đến với các ngươi, nhưng các ngươi giết những người này, đóng đinh những người nọ, đánh đòn những người kia trong hội đường, và lùng bắt họ từ thành này sang thành khác, 35 để máu vô tội chảy ra trên đất, từ máu của A-bên người công chính, cho đến máu của Xa-cha-ri con trai Bê-rê-ki-a, người các ngươi đã giết trong sân đền thờ, giữa nơi thánh và bàn thờ, đổ trên các ngươi. 36 Quả thật, Ta nói với các ngươi, tất cả những điều ấy sẽ xảy đến cho thế hệ này.”

Chúa Thương Tiếc Giê-ru-sa-lem

(Lu 13:34-35)

37 “Hỡi Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem, ngươi giết các đấng tiên tri và ném đá những người được sai đến với ngươi! Bao nhiêu lần Ta muốn nhóm họp con cái ngươi lại, như gà mẹ quy tụ các con mình dưới cánh, nhưng các ngươi không chịu! 38 Này, nhà các ngươi sẽ bị bỏ hoang. 39 Vì Ta nói với các ngươi, từ nay các ngươi sẽ không thấy Ta nữa cho đến khi các ngươi nói rằng,

‘Chúc tụng Ðấng nhân danh Chúa ngự đến!’”Thi 118:26

Footnotes

  1. Ma-thi-ơ 23:7 nt: ra-bi
  2. Ma-thi-ơ 23:8 nt: anh em
  3. Ma-thi-ơ 23:14 Một số bản cổ có thêm câu trong hai móc này.

Các lãnh tụ Do-thái gạn hỏi Chúa Giê-xu(A)

20 Một ngày nọ, Chúa Giê-xu đang ở trong đền thờ dạy dỗ dân chúng và giảng cho họ nghe về Tin Mừng. Các giới trưởng tế, các giáo sư luật và các bô lão đến hỏi Ngài như sau, “Xin thầy cho chúng tôi biết, thầy lấy quyền ở đâu mà làm những việc nầy? Ai cho thầy quyền ấy?”

Chúa Giê-xu đáp, “Tôi cũng hỏi các ông một câu. Các ông hãy cho tôi biết: Khi Giăng làm lễ báp-têm cho dân chúng, thì ông ta lấy quyền từ Thượng Đế hay là từ người khác?”

Họ bàn nhau thế nầy, “Nếu chúng ta trả lời, ‘Lễ báp-têm của Giăng từ Thượng Đế đến,’ ông ta sẽ bảo, ‘Vậy tại sao các ông không tin ông ấy?’ Còn nếu chúng ta đáp, ‘Lễ đó đến từ người khác,’ thì dân chúng sẽ ném đá chúng ta chết, vì dân chúng tin rằng Giăng là nhà tiên tri.” Cho nên họ trả lời là họ không biết lễ ấy đến từ đâu.

Chúa Giê-xu bảo, “Vậy tôi cũng không nói cho các ông biết tôi lấy quyền ở đâu mà làm những việc nầy.”

Câu chuyện về Con Thượng Đế(B)

Sau đó Chúa Giê-xu kể cho dân chúng nghe chuyện nầy: “Có người kia trồng một vườn nho, xong cho mấy tá điền thuê. Rồi ông lên đường đi vắng lâu ngày. 10 Đến mùa hái nho, ông sai một đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. Nhưng họ đánh đập nó rồi đuổi về tay không. 11 Ông liền sai một đầy tớ khác. Chúng cũng đánh đập luôn, chẳng nể ông chút nào, rồi cũng đuổi về tay không. 12 Ông sai một đầy tớ thứ ba. Bọn tá điền đánh đập nó đến mang thương tích rồi tống khứ ra khỏi vườn. 13 Ông chủ vườn nho ngẫm nghĩ, ‘Bây giờ ta phải xử trí sao đây? Ta sẽ sai đứa con trai yêu dấu của ta. Có lẽ chúng sẽ nể nang con ta.’ 14 Nhưng khi bọn tá điền thấy đứa con đến thì bàn nhau, ‘Thằng nầy sẽ thừa hưởng vườn nho. Nếu chúng ta giết nó thì vườn nho sẽ thuộc chúng ta.’ 15 Cho nên bọn tá điền quẳng đứa con ra ngoài vườn rồi giết chết.

Thế thì ông chủ vườn nho sẽ xử trí ra sao? 16 Ông sẽ đến giết hết bọn tá điền đó rồi cho những tá điền khác thuê.”

Khi dân chúng nghe câu chuyện ấy thì thốt lên, “Làm sao mà có chuyện ấy?” 17 Nhưng Chúa Giê-xu nhìn họ hỏi rằng,

“Thế thì câu nầy có nghĩa gì:
‘Tảng đá bị thợ xây nhà loại ra
    lại trở thành đá góc nhà’? (C)

18 Người nào rơi trên tảng đá đó sẽ tan tành, còn người nào bị tảng đá đó rớt nhằm cũng bị dập nát luôn!”

19 Các giáo sư luật và các giới trưởng tế muốn bắt Chúa Giê-xu ngay lập tức vì họ biết câu chuyện ấy ám chỉ họ, nhưng họ sợ dân chúng phản ứng.

Có nên đóng thuế hay không?(D)

20 Họ theo dõi Chúa Giê-xu và cho mấy tên mật thám giả vờ làm người chất phác. Họ tìm cách gài bẫy, xem Ngài có nói điều gì sai quấy để có thể giao Ngài cho nhà cầm quyền và quan tổng đốc. 21 Mấy tên mật thám hỏi Chúa Giê-xu, “Thưa thầy, chúng tôi biết lời thầy nói và điều thầy dạy là đúng. Thầy không cần biết ai vì thầy luôn dạy sự thật theo đường lối của Thượng Đế. 22 Xin thầy cho chúng tôi biết, chúng ta có nên đóng thuế cho Xê-xa hay không?”

23 Nhưng Chúa Giê-xu biết âm mưu họ muốn gài bẫy Ngài, nên hỏi, 24 “Đưa ta xem một đồng tiền. Hình và danh hiệu trên đồng nầy là của ai?”

Họ đáp, “Của Xê-xa.”

25 Chúa Giê-xu bảo, “Thế thì cái gì của Xê-xa hãy trả lại cho Xê-xa, còn cái gì của Thượng Đế, thì hãy trả lại cho Thượng Đế.”

26 Cho nên, ngay trong những lời Ngài nói trước mặt dân chúng, họ không đánh bẫy Ngài được điều gì. Sững sờ về câu đáp của Ngài, họ im bặt.

Người Xa-đu-xê gài bẫy Chúa Giê-xu(E)

27 Có mấy người Xa-đu-xê là giới người không tin chuyện người ta sống lại từ trong kẻ chết, đến gặp Chúa Giê-xu. 28 Họ hỏi, “Thưa thầy, Mô-se qui định rằng nếu anh của người nào qua đời [a], để vợ lại không con, thì người em trai phải lấy người đàn bà góa ấy để nối dòng cho anh mình. 29 Trong chuyện nầy có tất cả bảy anh em trai. Người anh cả lấy vợ, rồi chết không con. 30 Người em thứ hai lấy góa phụ ấy rồi chết. 31 Đến người em thứ ba cũng lấy góa phụ ấy rồi qua đời. Bảy anh em đều cùng chung số phận; tất cả đều qua đời không con. 32 Sau cùng người đàn bà cũng chết. 33 Thế thì lúc người ta sống lại từ trong kẻ chết, người đàn bà ấy sẽ là vợ ai, vì tất cả bảy anh em đều đã lấy chị ta?”

34 Chúa Giê-xu đáp, “Trên trần thế nầy người ta lấy vợ gả chồng. 35 Nhưng những người xứng đáng để được sống lại từ kẻ chết trong tương lai sẽ không cưới vợ gả chồng gì nữa. 36 Vì trong đời sống mới ấy, họ giống như thiên sứ trên trời nên không chết nữa. Họ là con Thượng Đế, vì họ đã được sống lại từ trong kẻ chết. 37 Mô-se cũng đã chứng tỏ rằng người chết quả sống lại. Trong câu chuyện về bụi cây cháy [b], ông viết rằng Chúa là ‘Thượng Đế của Áp-ra-ham, Thượng Đế của Y-sác và Thượng Đế của Gia-cốp.’ [c] 38 Thượng Đế là Thượng Đế của người sống chứ không phải của người chết vì trước mặt Ngài không có ai chết cả.”

39 Một số giáo sư luật bảo, “Thưa thầy, câu đáp của thầy rất đúng.” 40 Rồi không ai dám hỏi Ngài câu nào nữa.

Đấng Cứu Thế có phải là Con Đa-vít không?(F)

41 Sau đó Chúa Giê-xu hỏi, “Tại sao người ta nói Đấng Cứu Thế là Con vua Đa-vít? 42 Trong sách Thi thiên, chính Đa-vít đã nói:

‘Chúa nói cùng Chúa tôi:
Con hãy ngồi bên hữu ta,
43 cho đến chừng ta đặt các kẻ thù của con
    dưới quyền quản trị của con.’ [d] (G)

44 Nếu vua Đa-vít gọi Đấng Cứu Thế là ‘Chúa’ thì làm sao Ngài là con vua ấy được?”

Chúa Giê-xu lên án một số lãnh tụ(H)

45 Trong khi dân chúng lắng nghe, Chúa Giê-xu dạy các môn đệ như sau, 46 “Các con hãy thận trọng về các giáo sư luật. Họ thích mặc áo quần sang trọng đi dạo, và muốn dân chúng kính cẩn chào mình nơi phố chợ. Họ thích ngồi chỗ cao nhất trong hội đường và các bữa tiệc. 47 Nhưng họ lường gạt các đàn bà góa và cướp đoạt nhà cửa của các bà ấy, rồi làm bộ giả đạo đức bằng cách đọc lời cầu nguyện thật dài. Họ sẽ bị trừng phạt nặng hơn.”

Sự dâng hiến thật(I)

21 Chúa Giê-xu ngước lên thấy mấy người giàu bỏ tiền vào hộp dâng hiến [e] trong đền thờ. Sau đó, Ngài cũng thấy một người đàn bà góa nghèo bỏ hai đồng tiền nhỏ vào hộp. Ngài nói, “Ta bảo thật với các con, bà góa nghèo nầy đã dâng nhiều hơn tất cả các người giàu kia. Vì họ chỉ dâng phần dư thừa. Còn bà góa nầy tuy nghèo lắm, nhưng đã dâng hết tất cả của mình có để nuôi thân.”

Đền thờ sẽ bị tiêu hủy(J)

Có mấy người nói chuyện về đền thờ. Họ trầm trồ về những khối đá đẹp tô điểm trong đền thờ cùng những của lễ mà người ta dâng. Nhưng Chúa Giê-xu bảo,

“Những gì đẹp mà các con thấy hôm nay rồi sẽ đến lúc mà không có hai khối đá nào nằm chồng lên nhau nữa. Tất cả đều sẽ đổ nhào xuống hết.”

Họ hỏi Chúa Giê-xu, “Thưa thầy bao giờ thì các biến cố ấy xảy đến? Có dấu hiệu gì cho thấy nó sắp xảy ra không?”

Chúa Giê-xu đáp, “Hãy thận trọng, đừng để bị lừa. Nhiều người sẽ mạo danh ta đến và tự xưng, ‘Ta là Đấng ấy’ hoặc ‘Thời đã điểm!’ Nhưng các con đừng theo họ. Khi các con nghe tiếng đồn về giặc giã và loạn lạc thì đừng sợ, vì những biến cố ấy sẽ đến trước rồi sau mới tận thế.”

10 Rồi Ngài bảo họ, “Dân nầy sẽ đánh dân kia, nước nầy chống nước nọ. 11 Nhiều nơi sẽ có động đất lớn, dịch hạch và đói kém. Có nhiều biến cố đáng sợ và những dấu lạ từ trời xuống.

12 Nhưng trước khi những biến cố ấy xảy ra, người ta sẽ bắt và ngược đãi các con. Họ sẽ xét xử các con trong các hội đường, tống giam các con và bắt các con đứng trước mặt các vua, các quan tổng trấn chỉ vì các con làm môn đệ ta. 13 Nhưng việc ấy sẽ tạo cơ hội tốt cho các con làm chứng về ta. 14 Các con đừng lo âu là không biết sẽ nói gì. 15 Ta sẽ cho các con sự khôn ngoan để nói những điều mà kẻ thù không bẻ bác được. 16 Đến nỗi cha mẹ, anh em, thân nhân và bạn hữu cũng sẽ nghịch lại các con, họ cũng sẽ giết một vài người trong các con. 17 Mọi người sẽ ghét các con vì các con theo ta. 18 Nhưng không có gì làm hại các con được. 19 Các con sẽ cứu được mạng sống mình bằng cách giữ vững lòng tin.

Thành Giê-ru-sa-lem sẽ bị tiêu hủy(K)

20 Khi các con thấy quân lính vây hãm thành Giê-ru-sa-lem, thì phải biết rằng nó sắp bị tiêu hủy. 21 Lúc ấy, ai ở miền Giu-đia hãy chạy trốn lên núi. Ai ở trong thành Giê-ru-sa-lem hãy chạy thoát ra, và ai ở gần thành ấy thì chớ nên vào thành. 22 Đó là những ngày trừng phạt theo Thánh Kinh đã viết. 23 Khốn khổ nhất là đàn bà đang mang thai và có con còn bú! Tai họa sẽ đến trên đất vì Thượng Đế nổi giận cùng dân nầy. 24 Họ sẽ bị gươm giết và sẽ bị bắt làm tù binh rải rác khắp mọi quốc gia. Giê-ru-sa-lem sẽ bị dân ngoại quốc giày xéo cho đến thời kỳ dành cho dân ngoại quốc chấm dứt.

Đừng kinh hãi(L)

25 Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao. Trên đất, nhiều quốc gia sẽ kinh khiếp và hoang mang vì tiếng gầm thét và sóng cồn dữ dội của biển cả. 26 Người ta sẽ khiếp đảm đến nỗi tuyệt vọng, tự hỏi thế giới sẽ đi về đâu vì các thế lực trên trời sẽ rúng động. 27 Lúc ấy người ta sẽ thấy Con Người hiện đến giữa mây trời với quyền lực và hiển vinh cao cả. 28 Khi những biến cố ấy bắt đầu, hãy ngẩng đầu lên, vì thời kỳ Thượng Đế giải thoát các con đã đến!”

Lời của Chúa Giê-xu sẽ tồn tại mãi mãi(M)

29 Sau đó Chúa Giê-xu kể câu chuyện nầy: “Các con hãy xem cây vả cùng các loại cây khác. 30 Khi lá non trổ ra, thì các con biết mùa hạ gần tới. 31 Cũng thế, khi các con thấy những biến cố ấy xảy ra thì các con biết rằng Nước Trời gần đến rồi.

32 Ta cho các con biết là những biến cố ấy sẽ xảy ra trong khi người ở thời đại nầy hãy còn sống. 33 Trời đất sẽ bị tiêu hủy nhưng lời ta nói sẽ không bao giờ bị tiêu hủy đâu.

Phải luôn luôn sẵn sàng

34 Phải thận trọng, đừng dành thì giờ ăn uống phè phỡn hoặc bận tâm đến những việc đời nầy. Nếu không, ngày ấy sẽ bất chợt xảy đến với các con, 35 giống như cái bẫy sập mọi người sống trên đất. 36 Cho nên lúc nào cũng phải sẵn sàng. Hãy cầu nguyện cho các con đủ sức thoát khỏi những biến cố đó để các con có thể đứng trước mặt Con Người.”

37 Ban ngày Chúa Giê-xu dạy dỗ dân chúng trong đền thờ, đêm xuống thì Ngài đi ra ngoài thành phố và ngụ trên núi Ô-liu. 38 Mỗi sáng, tất cả dân chúng dậy sớm đi vào đền thờ để nghe Ngài dạy.

Footnotes

  1. Lu-ca 20:28 nếu anh … qua đời Xem Phục 25:5, 6.
  2. Lu-ca 20:37 bụi cây cháy Xem Xuất 3:1-12 trong Cựu Ước.
  3. Lu-ca 20:37 Thượng Đế của Gia-cốp Câu nầy trích trong Xuất 3:6.
  4. Lu-ca 20:43 cho đến chừng … của con Nguyên văn, “cho đến chừng ta đặt mọi kẻ thù con làm bệ chân cho con.”
  5. Lu-ca 21:1 hộp dâng hiến Một hộp đặc biệt trong nơi thờ phụng của người Do-thái để dân chúng bỏ tiền dâng cho Thượng Đế vào.

Chất Vấn về Thẩm Quyền của Chúa

(Mat 21:23-27; Mác 11:27-33)

20 Một hôm đang khi Ngài giảng dạy cho dân trong đền thờ và rao giảng Tin Mừng, các trưởng tế, các thầy dạy giáo luật, và các trưởng lão đến gần Ngài và nói với Ngài, “Hãy nói cho chúng tôi biết, ông lấy thẩm quyền nào làm những điều này? Hay ai ban cho ông thẩm quyền ấy?”

Ngài trả lời và nói với họ, “Ta cũng hỏi các ngươi một câu, các ngươi hãy trả lời Ta: Phép báp-têm của Giăng đến từ trời hay đến từ người?”

Họ thảo luận với nhau và nói, “Nếu chúng ta nói ‘Từ trời,’ ông ta sẽ hỏi lại, ‘Thế tại sao các ngươi không tin ông ấy?’ Còn nếu chúng ta nói, ‘Từ người,’ thì toàn dân sẽ ném đá chúng ta, vì họ đều tin rằng Giăng là đấng tiên tri.” Vì thế họ trả lời rằng họ không biết phép báp-têm ấy đến từ đâu.

Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Ta cũng không nói cho các ngươi biết bởi thẩm quyền nào Ta làm những điều này.”

Những Tá Ðiền Gian Ác

(Mat 21:33-46; Mác 12:1-12)

Ngài bắt đầu kể cho dân ngụ ngôn này: “Một người kia trồng một vườn nho, thuê các tá điền canh tác, rồi đi phương xa một thời gian khá lâu. 10 Ðến mùa hái nho, ông sai một đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi của vườn nho. Nhưng các tá điền đánh người đầy tớ ấy, rồi đuổi người ấy về tay không. 11 Ông sai một đầy tớ khác đến, nhưng chúng cũng đánh người ấy, làm nhục người ấy, và đuổi người ấy về tay không. 12 Ông lại sai một đầy tớ thứ ba đến, nhưng chúng cũng đánh đầy tớ ấy trọng thương, rồi quăng người ấy ra ngoài vườn. 13 Bấy giờ người chủ của vườn nho nói, ‘Ta sẽ làm gì đây? Ta sẽ sai con trai yêu dấu của ta đến. Có lẽ họ sẽ kiêng nể nó.’ 14 Nhưng khi các tá điền thấy người con ấy, chúng nói với nhau, ‘Con thừa kế đây rồi. Chúng ta hãy giết nó, để sản nghiệp của nó có thể thuộc về chúng ta.’ 15 Thế là chúng đuổi cậu ấy ra ngoài vườn và giết cậu ấy. Vậy chủ vườn nho sẽ làm gì đối với bọn ấy? 16 Ông sẽ đến và tiêu diệt bọn tá điền ấy, rồi trao vườn nho cho những người khác canh tác.”

Khi họ nghe như vậy, họ nói, “Không bao giờ có chuyện như thế.”

17 Nhưng Ngài nhìn họ và nói, “Vậy câu Kinh Thánh này,

‘Tảng đá bị những thợ xây nhà loại ra đã trở thành tảng đá góc nhà’ Thi 118:22

có ý nghĩa gì? 18 Ai ngã nhằm đá ấy sẽ bị nát tan, còn đá ấy rơi trúng ai, kẻ đó sẽ bị nát thành bụi.”

19 Ngay giờ đó các thầy dạy giáo luật và các trưởng tế muốn ra tay bắt Ngài, nhưng họ sợ dân, vì họ biết Ngài kể ngụ ngôn đó để ám chỉ họ.

Chúa Giải Ðáp Việc Ðóng Thuế

(Mat 22:15-22; Mác 12:13-17)

20 Họ theo dõi Ngài và sai các mật thám giả làm người hiền lành đi theo Ngài, chờ nghe Ngài nói lỡ lời, để bắt nộp Ngài cho nhà cầm quyền và cho chính quyền của tổng trấn. 21 Họ hỏi Ngài rằng, “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy nói và dạy cách thẳng thắn, không thiên vị ai, nhưng cứ theo chân lý dạy dỗ đường lối của Ðức Chúa Trời. 22 Chúng ta có nên nộp thuế cho Sê-sa hay không?”

23 Nhưng Ngài nhìn thấy rõ lòng xảo quyệt của họ nên nói với họ, 24 “Hãy cho Ta xem một đồng tiền. [a] Hình ảnh và danh hiệu này của ai?”

Họ đáp, “Của Sê-sa.”

25 Ngài phán, “Hãy trả cho Sê-sa những gì của Sê-sa, và hãy trả cho Ðức Chúa Trời những gì của Ðức Chúa Trời.”

26 Trước mặt mọi người họ không thể bắt bẻ một lời nào của Ngài. Họ sững sờ trước câu trả lời của Ngài và im miệng.

Sự Sống Lại của Người Chết

(Mat 22:23-33; Mác 12:18-27)

27 Bấy giờ có mấy người Sa-đu-sê, những người cho rằng không có sự sống lại, đến gặp Ngài và hỏi 28 rằng, “Thưa Thầy, Môi-se đã viết cho chúng ta rằng, nếu anh hay em trai của một người có vợ rồi qua đời mà không con nối dõi thì em trai hay anh của người đó phải lấy người vợ góa ấy để lưu truyền dòng giống cho anh hay em mình. 29 Bây giờ có bảy anh em. Người thứ nhất lấy vợ rồi chết, không con; 30 người thứ hai, 31 rồi người thứ ba đều lấy người vợ góa ấy. Cứ thế bảy anh em đều lấy người đàn bà ấy và đều chết, không con nối dõi. 32 Cuối cùng người đàn bà ấy cũng chết. 33 Vậy trong ngày sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ ai? Vì cả bảy anh em đều đã lấy bà làm vợ.”

34 Ðức Chúa Jesus trả lời họ, “Con cái ở đời này cưới vợ gả chồng, 35 nhưng những ai được coi là xứng đáng để hưởng phước của cõi đời đời và sống lại từ cõi chết thì khi ấy sẽ không cưới không gả nữa. 36 Vì họ không thể chết nữa, bởi họ sẽ giống như các thiên sứ và là con cái Ðức Chúa Trời, vì họ là con cái của sự sống lại. 37 Còn về sự sống lại của người chết, Môi-se cũng đã cho thấy điều ấy trong đoạn kinh văn về bụi gai cháy khi ông gọi Chúa là Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Ðức Chúa Trời của I-sác, và Ðức Chúa Trời của Gia-cốp. 38 Ðiều đó có nghĩa rằng Ðức Chúa Trời không phải là Ðức Chúa Trời của những kẻ chết, nhưng của những người sống, vì đối với Ngài, tất cả đều đang sống.”

39 Nghe vậy mấy thầy dạy giáo luật nói, “Thưa Thầy, Thầy giải đáp hay quá!” 40 Từ đó họ không dám chất vấn Ngài điều gì nữa.

Liên Hệ Giữa Chúa và Ða-vít

(Mat 22:41-46; Mác 12:35-37)

41 Bấy giờ Ngài hỏi họ, “Làm thể nào người ta có thể nói Ðấng Christ là Con của Ða-vít, 42 trong khi chính Ða-vít đã nói trong Thánh Thi,

‘Chúa phán với Chúa của tôi,
“Hãy ngồi bên phải Ta,
43 Cho đến khi Ta đặt những kẻ thù của Con làm bệ chân Con.”’ Thi 110:1

44 Vậy Ða-vít đã gọi Ngài là ‘Chúa,’ thì làm thể nào Ngài là con ông ấy?”

Chúa Trách Các Thầy Dạy Giáo Luật

(Mat 23:1-36; Mác 12:38-40)

45 Trong khi mọi người đang lắng nghe, Ngài nói với các môn đồ Ngài, 46 “Các ngươi hãy coi chừng các thầy dạy giáo luật, những người ưa dạo quanh trong chiếc áo dài lụng thụng, muốn được chào hỏi kính cẩn ở giữa chợ, luôn dành những chỗ ngồi tôn trọng nhất trong các hội đường, và thích ngồi ở bàn danh dự nơi các đám tiệc. 47 Họ nuốt nhà các bà góa, mà lúc nào cũng làm ra vẻ đạo mạo bằng những bài cầu nguyện dài lê thê. Những người ấy sẽ nhận bản án nặng nề hơn.”

Bà Góa Dâng Hiến

(Mác 12:41-44)

21 Ngài nhìn lên và thấy những người giàu bỏ tiền dâng hiến vào thùng tiền dâng. Ngài cũng thấy một bà góa nghèo bỏ vào đó hai đồng xu.[b] Ngài nói, “Quả thật, Ta nói với các ngươi, bà góa nghèo này đã bỏ vào thùng tiền dâng nhiều hơn những người khác, vì mọi người khác đã dâng bằng tiền dư của họ, còn bà này đã lấy tất cả số tiền bà cần để nuôi mình mà bỏ vào; đó là tất cả tiền bà có để nuôi mình.”

Chúa Báo Trước về Ðền Thờ Bị Hủy Phá

(Mat 24:1-2; Mác 13:1-2)

Trong khi mấy người trầm trồ ca tụng về đền thờ, thể nào đền thờ đã được xây bằng những khối đá đẹp đẽ và những bửu vật người ta dâng trang trí trong đền thờ, Ngài phán, “Những gì các ngươi đang thấy rồi đây sẽ không còn khối đá nào chồng trên khối đá nào; tất cả sẽ bị đổ xuống.”

Ðiềm Báo Trước Ngày Tận Thế

(Mat 24:3-14; Mác 13:3-13)

Họ hỏi Ngài rằng, “Thưa Thầy, khi nào việc ấy sẽ xảy ra? Có điềm gì báo trước việc ấy sẽ xảy đến không?”

Ngài đáp, “Hãy coi chừng, đừng để ai gạt các ngươi, vì nhiều kẻ sẽ mạo danh Ta đến và nói rằng, ‘Ta là Ðấng Christ!’ [c] và ‘Ngày tận thế đã gần!’ Chớ nghe theo chúng. Khi các ngươi nghe tin tức về chiến tranh và loạn lạc, đừng sợ, vì những việc ấy phải xảy ra trước, nhưng ngày tận thế không đến liền đâu.”

10 Ðoạn Ngài nói với họ, “Dân này sẽ nổi lên nghịch với dân khác, nước nọ sẽ chống lại nước kia. 11 Sẽ có những trận động đất lớn, và nhiều nơi sẽ có nạn đói và ôn dịch; sẽ có những hiện tượng khủng khiếp và những điềm lớn lạ trên không trung. 12 Nhưng trước khi những điều ấy xảy đến, người ta sẽ bắt bớ và bách hại các ngươi. Họ sẽ bắt nộp các ngươi cho các hội đường và bỏ các ngươi vào tù. Các ngươi sẽ bị điệu đến trước mặt các vua chúa và các quan quyền vì danh Ta. 13 Ðó sẽ thành những cơ hội cho các ngươi làm chứng. [d] 14 Vậy hãy định trí điều này: đừng nghĩ trước phải bào chữa cách nào, 15 vì chính Ta sẽ cho các ngươi những lời lẽ[e] và sự khôn ngoan, khiến tất cả những kẻ chống nghịch các ngươi không thể chống trả hay phản bác. 16 Các ngươi sẽ bị cha mẹ, anh em, bà con, bạn bè bắt nộp, và người ta sẽ giết một số người trong các ngươi. 17 Các ngươi sẽ bị mọi người ghét vì danh Ta, 18 nhưng không một sợi tóc nào trên đầu các ngươi sẽ bị mất. 19 Nhờ kiên trì chịu đựng các ngươi sẽ được linh hồn[f] mình.”

Chúa Báo Trước về Giê-ru-sa-lem Bị Tàn Phá

(Mat 24:15-21; Mác 13:14-19)

20 “Khi các ngươi thấy Giê-ru-sa-lem bị các đạo quân vây hãm, hãy biết rằng thời kỳ hoang tàn của nó đã gần. 21 Bấy giờ ai đang ở Giu-đê, hãy trốn lên núi; ai đang ở trong thành, hãy tìm cách thoát ra; ai đang ở ngoài đồng, đừng trở vào thành, 22 vì đó là những ngày báo trả, để tất cả những gì đã viết có thể được ứng nghiệm. 23 Khốn thay cho những phụ nữ mang thai và những người mẹ có con còn bú trong những ngày ấy, vì sẽ có cơn đại nạn giáng xuống trong xứ, và cơn thịnh nộ nghịch lại dân này. 24 Họ sẽ bị ngã chết bởi lưỡi gươm và bị bắt đem lưu đày giữa các nước. Giê-ru-sa-lem sẽ bị giày đạp bởi các dân ngoại cho đến khi thời kỳ của dân ngoại được trọn.”

Chúa Sẽ Quang Lâm

(Mat 24:29-31; Mác 13:24-27)

25 “Sẽ có những điềm lạ trong mặt trời, mặt trăng, và các ngôi sao. Trên mặt đất, các nước sẽ lo sợ và bối rối trước viễn ảnh biển dậy và sóng thần. 26 Người ta sẽ ngất xỉu vì sợ hãi và vì hồi hộp chờ đợi những gì sẽ xảy đến trên thế giới, bởi các quyền lực trên trời sẽ rúng động. 27 Khi ấy người ta sẽ thấy Con Người lấy đại quyền đại vinh ngự trên mây trời mà đến. 28 Khi các ngươi thấy những điều ấy bắt đầu xảy ra, hãy đứng thẳng dậy và ngước đầu lên, vì sự cứu chuộc các ngươi đến gần.”

Ngụ Ngôn về Cây Vả

(Mat 24:32-35; Mác 13:28-31)

29 Ngài kể cho họ một ngụ ngôn: “Hãy xem cây vả và mọi cây cối. 30 Khi các ngươi thấy các nhánh cây đâm chồi nẩy lộc, các ngươi biết mùa hè đến gần. 31 Cũng vậy, khi các ngươi thấy những điều ấy xảy ra, các ngươi khá biết rằng vương quốc Ðức Chúa Trời đang đến gần. 32 Quả thật, Ta nói với các ngươi, thế hệ[g] này sẽ không qua đi trước khi mọi điều ấy xảy đến. 33 Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Ta nói sẽ không qua đâu.”

Phải Tỉnh Thức và Cầu Nguyện

34 “Hãy đề phòng, đừng để lòng các ngươi trĩu nặng với tiệc tùng, say sưa, và những lo lắng đời này đến nỗi ngày ấy bất thần chụp xuống trên các ngươi 35 như một bẫy lưới, vì ngày ấy sẽ ập đến trên mọi người sống ở mọi nơi khắp mặt đất. 36 Vậy các ngươi phải luôn tỉnh thức và cầu nguyện, để có đủ sức thoát khỏi mọi điều ấy khi chúng xảy đến, và được đứng vững trước mặt Con Người.”

37 Ban ngày Ngài giảng dạy trong đền thờ, tối lại Ngài đi ra và nghỉ đêm trên núi tên là Ô-liu. 38 Mỗi sáng sớm mọi người thức dậy, vào trong đền thờ, để nghe Ngài giảng dạy.

Footnotes

  1. Lu-ca 20:24 nt: một đơ-na-ri
  2. Lu-ca 21:2 nt: hai lepta
  3. Lu-ca 21:8 nt: Ðấng Ấy
  4. Lu-ca 21:13 ctd: cho các ngươi được tuận đạo
  5. Lu-ca 21:15 nt: môi miệng
  6. Lu-ca 21:19 ctd: mạng sống
  7. Lu-ca 21:32 nt: genea; ctd: dòng dõi, nói giống, dân tộc