Add parallel Print Page Options

Ca ngợi lòng nhân từ của Chúa

113 Hãy ca ngợi Chúa!
    Hỡi các tôi tớ CHÚA, hãy ca ngợi danh Ngài.
Danh Chúa đáng được tán tụng
    từ nay cho đến mãi mãi.
Danh Chúa đáng được ca ngợi
    từ phía mặt trời mọc cho đến phía mặt trời lặn.
Chúa được suy tôn trong các quốc gia;
    vinh quang Ngài lên đến tận các từng trời.
Không ai giống như Chúa là Thượng Đế chúng ta,
    Đấng cai trị từ thiên đàng,
Đấng nhìn xuống các từng trời
    và đất.
Chúa nâng người nghèo khổ lên khỏi đất đen,
    đem kẻ cô thế ra khỏi bụi tro.
Ngài đặt họ ngồi với các kẻ quyền quí,
    với các lãnh tụ của dân Ngài.
Ngài khiến đàn bà hiếm muộn sinh con cái,
    được hớn hở làm mẹ.

Hãy ca ngợi Thượng Đế!

Thượng Đế mang dân Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập

114 Khi dân Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập,
    nhà Gia-cốp rời bỏ một xứ ngoại quốc.
Giu-đa trở thành nơi thánh cho Chúa;
    Ít-ra-en trở nên đất Ngài cai trị.
Hồng hải nhìn xong liền bỏ chạy;
    sông Giô-đanh chảy lùi lại.
Núi nhún nhảy như dê đực,
    và đồi nhảy nhót như cừu non.

Nầy biển, sao ngươi bỏ chạy?
    Nầy sông Giô-đanh, sao ngươi chảy lùi lại?
Nầy núi, sao các ngươi nhảy
    như dê đực?
    Còn đồi, sao các ngươi nhảy nhót như cừu non vậy?

Hỡi trái đất, hãy run sợ trước mặt Chúa,
    trước mặt Thượng Đế của Gia-cốp.
Ngài biến tảng đá ra ao nước,
    biến khối đá cứng ra suối nước.

Chỉ có một Thượng Đế chân thật mà thôi

115 Chúa ôi, vì tình yêu và sự thành tín Ngài,
    vinh hiển thuộc về Chúa,
    chứ không thuộc về chúng tôi!
Tại sao các dân hỏi,
    “Thượng Đế của chúng đâu rồi?”
Thượng Đế chúng tôi trên thiên đàng.
    Ngài làm điều Ngài thích.
Các tượng chạm của họ bằng bạc và bằng vàng,
    do tay người làm ra.
Chúng có miệng mà chẳng nói được.
    Có mắt chẳng thấy.
Có lỗ tai chẳng nghe.
    Có mũi chẳng ngửi được.
Có tay không sờ được.
    Có chân chẳng đi được.
    Cổ họng chẳng phát ra được tiếng nào.
Người nào tạc tượng cũng sẽ y như thế,
    còn ai tin tưởng vào các tượng ấy cũng vậy.

Hỡi dòng họ Ít-ra-en, hãy tin cậy Thượng Đế.
    Ngài là Đấng cứu giúp và bảo vệ ngươi.
10 Hỡi gia đình A-rôn, hãy tin cậy Thượng Đế.
    Ngài là Đấng giúp đỡ và bảo vệ các ngươi.
11 Những ai tôn kính Thượng Đế hãy tin cậy Ngài.
    Vì Ngài là Đấng giúp đỡ và bảo vệ ngươi.

12 Chúa nhớ chúng ta và chúc phước cho chúng ta.
Ngài sẽ ban phước cho dòng họ Ít-ra-en;
    Ngài sẽ ban phúc lành cho gia đình A-rôn.
13 Chúa sẽ ban ân phúc cho những ai tôn trọng Ngài,
    từ người lớn nhất cho đến người nhỏ nhất.

14 Nguyện Chúa ban cho ngươi thành công,
    nguyện Ngài giúp ngươi và con cái ngươi được may mắn.
15 Nguyện ngươi được phúc lành từ Chúa [a],
    Đấng tạo nên trời đất.
16 Trời thuộc về Chúa,
    nhưng Ngài ban đất cho dân Ngài.
17 Người chết không thể ca ngợi Chúa;
    kẻ nằm trong mồ mả im lặng.
18 Nhưng chúng tôi sẽ ca ngợi Chúa từ nay cho đến mãi mãi.

Hãy ca ngợi Chúa!

Footnotes

  1. Thánh Thi 115:15 Nguyện ngươi … từ Chúa Hay “CHÚA chào mừng ngươi bằng phúc lành.”

Bàn về những tranh chấp giữa các tín hữu

Khi ai trong anh chị em có tranh chấp với tín hữu khác, sao lại đưa nhau đến trước những quan án chưa hề làm hòa với Thượng Đế? Tại sao anh chị em không nhờ con dân Chúa phân xử? Anh chị em vốn biết con dân Chúa sẽ xét xử thế gian. Cho nên nếu chúng ta sẽ xét xử thế gian thì chẳng lẽ lại không phân xử nổi những chuyện bất hòa nhỏ nhặt giữa anh chị em sao? Anh chị em biết rằng trong tương lai chúng ta sẽ xét xử các thiên sứ thì dĩ nhiên chúng ta có thể phân xử những việc tầm thường đời nầy. Nếu anh chị em có những xích mích cần phải được phân xử sao lại giao cho những người ngoài là những quan án mà hội thánh xem thường? Tôi nói thế để anh chị em tự thẹn. Chắc hẳn trong vòng anh chị em phải có người đủ sáng suốt để phân xử chuyện bất hòa giữa các tín hữu với nhau chứ! Nhưng nay lại có chuyện tín hữu nầy lôi tín hữu kia ra tòa—trước mặt những người ngoại đạo!

Việc anh chị em kiện tụng nhau chứng tỏ anh chị em thất bại rồi. Tại sao không chịu thiệt thòi? Tại sao không xem như mình bị lường gạt đi? Nhưng anh chị em làm bậy và lường gạt các anh em tín hữu khác.

9-10 Anh chị em biết rằng những kẻ bất chính không thể nào hưởng được Nước Trời. Đừng bị lừa. Những kẻ dâm dục, thờ thần tượng, ngoại tình, trụy lạc, đồng tính ái, trộm cắp, tham lam, say sưa, lường gạt, bêu xấu người khác, cướp bóc—đều không thể nào vào Nước Trời được. 11 Trước kia trong anh chị em cũng có vài người như thế nhưng nay anh chị em đã được tinh sạch, được thánh hóa và giảng hòa lại với Thượng Đế trong danh Chúa Cứu Thế và với Thánh Linh của Thượng Đế chúng ta.

Hãy dâng thân thể mình làm vinh hiển danh Chúa

12 “Tôi được phép làm mọi điều,” nhưng không phải điều nào cũng tốt. “Tôi được phép làm mọi điều,” nhưng tôi không để điều gì làm chủ tôi. 13 “Thức ăn là vì bụng, bụng vì thức ăn,” Thượng Đế sẽ tiêu hủy cả hai. Nhưng thân thể không phải để phạm tội dâm dục đâu mà là dành cho Chúa, Chúa dành cho thân thể. 14 Nhờ quyền năng Ngài, Thượng Đế đã khiến Chúa chúng ta sống lại từ kẻ chết, Ngài cũng sẽ khiến chúng ta sống lại từ kẻ chết nữa. 15 Chắc hẳn anh chị em biết rằng thân thể mình là chi thể của Chúa Cứu Thế. Lẽ nào tôi lấy chi thể của Chúa Cứu Thế kết hợp với điếm đĩ sao?—Không thể được. 16 Vì Thánh Kinh viết, “Hai người sẽ trở thành một thân.” [a] Do đó anh chị em biết rằng ai kết hợp với đĩ điếm là trở thành một thân với nó. 17 Nhưng ai kết liên với Chúa sẽ trở nên một tâm linh như Ngài.

18 Cho nên hãy lánh xa tội nhục dục. Tội nào cũng ở bên ngoài con người nhưng ai phạm tội nhục dục là phạm tội với chính thân thể mình. 19 Anh chị em nên biết rằng thân thể mình là đền thờ [b] của Thánh Linh, là Đấng sống trong lòng anh chị em. Anh chị em đã nhận Thánh Linh từ Thượng Đế nên anh chị em không thuộc về chính mình nữa, 20 vì đã được Thượng Đế chuộc bằng giá cao nên anh chị em hãy lấy thân thể mình làm vinh hiển danh Ngài.

Footnotes

  1. I Cô-rinh-tô 6:16 Hai người … một thân Sáng 2:24.
  2. I Cô-rinh-tô 6:19 đền thờ Nhà của Thượng Đế, nơi mà dân của Ngài thờ phụng Ngài. Đây có nghĩa các tín hữu là đền thờ thiêng liêng nơi Thượng Đế ngự.